Vì thế, Vương Tĩnh Kỳ cũng thuận thế ngồi xuống mặc dù cô cũng chẳng muốn.
“Hừ, đúng là đại tiểu thư, ngồi xuống còn phải mời.” Trương Mẫn ngồi bên cạnh vốn chướng mắt người chị dâu này từ lâu, nhìn chị ta rõ ràng là người đàn bà nhu nhược dễ bắt nạt, nay cũng biết giở thủ đoạn ra đùa cợt cơ đấy, càng nghĩ càng tức giận, cô nhịn không được liền đâm chọt hai câu.
“Câm miệng, không biết lớn nhỏ, không có chuyện gì thì về phòng đi, ở đây không có việc của con.” Sắc mặt Triệu Giang Anh trầm xuống răn dạy, sợ con gái thiếu kiên nhẫn, làm Vương Tĩnh Kỳ tức giận rời đi, như vậy kế hoạch cả buổi sáng chuẩn bị coi như đổ sông đổ biển.
Điều quan trọng là sau khi hứa với nhà họ Vương sẽ trang trí nhà lại, thật ra bà cũng tính sửa sang lại một chút, không phải bà lo cho con bà kết hôn, mà vì nhà bà nhìn cũng biết đã ở hai năm, sơn tường cũng đã tróc, thừa dịp này sơn lại cũng tốt. Hai tuần này, bà cũng đã đi tham khảo giá cả, còn đi xem gạch men lát lại nhà, mấy thứ đó bà cũng chọn xong rồi, vấn đề là giờ bà không có đủ tiền.
Trương Mẫn không vui, nhưng lại sợ hỏng chuyện của mẹ nên đứng dậy bĩu môi quay về phòng mình.
“Tiểu Phượng, con cũng về phòng đi.” Triệu Giang Anh lại tiếp tục đuổi người.
Trương Phượng so với Trương Mẫn có mắt nhìn hơn, chỉ nhìn Vương Tĩnh Kỳ một cái, sau đó yên lặng đứng dậy đi về phòng ngủ.
Nhìn hai con gái đều đã về phòng, Triệu Giang Anh lúc này mới mỉm cười kéo tay Vương Tĩnh Kỳ nói chuyện.
“Tĩnh Kỳ, mấy chuyện vừa rồi con đừng để bụng. Mấy ngày qua, hai bác bay chạy khắp nơi cũng chỉ vì muốn tham khảo mẫu mã trang trí nhà, bác trai mấy ngày này cũng vì vậy mà mệt mỏi, về đến nhà liền nằm xuống giường không đứng dậy nổi, tính tình mới nóng nảy như vậy. Con là giáo viên, chắc con có thể hiểu mà phải không?” Từng câu từng chữ của Triệu Giang Anh nói vô cùng tha thiết, đem chuyện Trương Đông Thăng nóng nảy vừa rồi đổ lên chuyện trang trí nhà cửa, cuối cùng còn nói là cũng chỉ vì muốn tốt cho Vương Tĩnh Kỳ.
Vương Tĩnh Kỳ chỉ mỉm cười lắng nghe, không nói gì cả.
Trương Dương ngồi bên cạnh nhìn thấy mẹ mình xấu hổ, liền tiếp lời: “Mẹ, Tĩnh Kỳ không phải người như vậy, mẹ đừng nói những lời này nữa, không phải mẹ muốn cho Tĩnh Kỳ xem mấy mẫu trang trí nhà cửa sao? Mẹ mau lấy ra đi.”
“Tí thì quên, con xem, đầu óc mẹ để đi đâu rồi không biết, càng lớn tuổi càng hay quên. Đây đây đây, bác đã xem mấy ngày, chọn được một số thứ tốt, hôm nay đợi con đến để bàn bạc một chút, xem thử xem nên trang trí kiểu gì cho đẹp, dùng thứ gì tốt nhất. Dù sao cũng là trang trí lại nhà cho con với Trương Dương kết hôn, nên ý kiến của con là quan trọng nhất.” Triệu Giang Anh nói xong, liền đem một chồng catologue trải ra bàn cho Vương Tĩnh Kỳ xem.
“Đây con xem cái này thử xem, sàn gỗ này là thật đấy. Bác nghĩ chọn màu tối một chút, về sau dọn dẹp cũng đỡ, tay chân bác cũng già rồi, không thể ngày nào cũng lau nhà được, nhưng Trương Dương không đồng ý, nó nói màu tối làm căn phòng có vẻ u ám, khuyên bác nên mua màu sáng, giờ con xem nên chọn màu nào, bác tin vào mắt thẩm mỹ của con.” Triệu Giang Anh một bên vừa giới thiệu với Vương Tĩnh Kỳ, một bên vừa thăm dò sắc mặt Vương Tĩnh Kỳ có biến hóa gì không.
Nhưng chính mình nói nhiều như vậy, trên mặt Vương Tĩnh Kỳ một chút biểu tình cũng không có, không thể nào đoán được suy nghĩ trong lòng cô, vì vậy đành phải tiếp tục giả vờ: “Đây là một thương hiệu có tiếng trên thế giới, chất lượng không chê vào đâu được, có điều giá cả hơi cao. Bác nghĩ, nhà chúng ta chỉ cần dùng loại bình thường là được rồi nhưng Trương Dương không đồng ý, nói về sau bọn con còn có con nữa, nhất định phải mua loại tốt để còn bảo vệ môi trường, sức khỏe gì gì đấy. Haiz, dù sao bác cũng không hiểu, nhưng Trương Dương muốn mua loại này, Tĩnh Kỳ, con thấy sao?”
“Bác à, những thứ này mọi người tự quyết định là được rồi.” Vương Tĩnh Kỳ chỉ ngồi nghe nhìn, vẫn là dáng vẻ không liên quan đến mình.
Kiếp trước, ở Trương gia những việc này căn bản cô không có cơ hội tham gia. Chỉ duy nhất một lần cô đề xuất ý kiến muốn thay đổi gạch men trong phòng bếp, kết quả liền bị mắng cho một trận, nói phòng bếp là nơi nhiều dầu mỡ, khách tới nhà cũng không vào phòng bếp, đổi gạch men sứ cho ai coi. Không bằng đem tiền còn dư mua đồ gia dụng hay lắp đặt chỉnh sửa này nọ còn hơn.
Kiếp trước chính xác là như thế này, sau khi trang trí sửa sang nhà cửa xong, Triệu Giang Anh liền mua một cái giường mới, nhưng không phải mua cho Vương Tĩnh Kỳ mà là cho bản thân bà ta, còn cái giường cũ của bà thì đưa cho Vương Tĩnh Kỳ dùng trong phòng tân hôn.
Vì thế, Vương Tĩnh Kỳ cũng thuận thế ngồi xuống mặc dù cô cũng chẳng muốn.
“Hừ, đúng là đại tiểu thư, ngồi xuống còn phải mời.” Trương Mẫn ngồi bên cạnh vốn chướng mắt người chị dâu này từ lâu, nhìn chị ta rõ ràng là người đàn bà nhu nhược dễ bắt nạt, nay cũng biết giở thủ đoạn ra đùa cợt cơ đấy, càng nghĩ càng tức giận, cô nhịn không được liền đâm chọt hai câu.
“Câm miệng, không biết lớn nhỏ, không có chuyện gì thì về phòng đi, ở đây không có việc của con.” Sắc mặt Triệu Giang Anh trầm xuống răn dạy, sợ con gái thiếu kiên nhẫn, làm Vương Tĩnh Kỳ tức giận rời đi, như vậy kế hoạch cả buổi sáng chuẩn bị coi như đổ sông đổ biển.
Điều quan trọng là sau khi hứa với nhà họ Vương sẽ trang trí nhà lại, thật ra bà cũng tính sửa sang lại một chút, không phải bà lo cho con bà kết hôn, mà vì nhà bà nhìn cũng biết đã ở hai năm, sơn tường cũng đã tróc, thừa dịp này sơn lại cũng tốt. Hai tuần này, bà cũng đã đi tham khảo giá cả, còn đi xem gạch men lát lại nhà, mấy thứ đó bà cũng chọn xong rồi, vấn đề là giờ bà không có đủ tiền.
Trương Mẫn không vui, nhưng lại sợ hỏng chuyện của mẹ nên đứng dậy bĩu môi quay về phòng mình.
“Tiểu Phượng, con cũng về phòng đi.” Triệu Giang Anh lại tiếp tục đuổi người.
Trương Phượng so với Trương Mẫn có mắt nhìn hơn, chỉ nhìn Vương Tĩnh Kỳ một cái, sau đó yên lặng đứng dậy đi về phòng ngủ.
Nhìn hai con gái đều đã về phòng, Triệu Giang Anh lúc này mới mỉm cười kéo tay Vương Tĩnh Kỳ nói chuyện.
“Tĩnh Kỳ, mấy chuyện vừa rồi con đừng để bụng. Mấy ngày qua, hai bác bay chạy khắp nơi cũng chỉ vì muốn tham khảo mẫu mã trang trí nhà, bác trai mấy ngày này cũng vì vậy mà mệt mỏi, về đến nhà liền nằm xuống giường không đứng dậy nổi, tính tình mới nóng nảy như vậy. Con là giáo viên, chắc con có thể hiểu mà phải không?” Từng câu từng chữ của Triệu Giang Anh nói vô cùng tha thiết, đem chuyện Trương Đông Thăng nóng nảy vừa rồi đổ lên chuyện trang trí nhà cửa, cuối cùng còn nói là cũng chỉ vì muốn tốt cho Vương Tĩnh Kỳ.
Vương Tĩnh Kỳ chỉ mỉm cười lắng nghe, không nói gì cả.
Trương Dương ngồi bên cạnh nhìn thấy mẹ mình xấu hổ, liền tiếp lời: “Mẹ, Tĩnh Kỳ không phải người như vậy, mẹ đừng nói những lời này nữa, không phải mẹ muốn cho Tĩnh Kỳ xem mấy mẫu trang trí nhà cửa sao? Mẹ mau lấy ra đi.”
“Tí thì quên, con xem, đầu óc mẹ để đi đâu rồi không biết, càng lớn tuổi càng hay quên. Đây đây đây, bác đã xem mấy ngày, chọn được một số thứ tốt, hôm nay đợi con đến để bàn bạc một chút, xem thử xem nên trang trí kiểu gì cho đẹp, dùng thứ gì tốt nhất. Dù sao cũng là trang trí lại nhà cho con với Trương Dương kết hôn, nên ý kiến của con là quan trọng nhất.” Triệu Giang Anh nói xong, liền đem một chồng catologue trải ra bàn cho Vương Tĩnh Kỳ xem.
“Đây con xem cái này thử xem, sàn gỗ này là thật đấy. Bác nghĩ chọn màu tối một chút, về sau dọn dẹp cũng đỡ, tay chân bác cũng già rồi, không thể ngày nào cũng lau nhà được, nhưng Trương Dương không đồng ý, nó nói màu tối làm căn phòng có vẻ u ám, khuyên bác nên mua màu sáng, giờ con xem nên chọn màu nào, bác tin vào mắt thẩm mỹ của con.” Triệu Giang Anh một bên vừa giới thiệu với Vương Tĩnh Kỳ, một bên vừa thăm dò sắc mặt Vương Tĩnh Kỳ có biến hóa gì không.
Nhưng chính mình nói nhiều như vậy, trên mặt Vương Tĩnh Kỳ một chút biểu tình cũng không có, không thể nào đoán được suy nghĩ trong lòng cô, vì vậy đành phải tiếp tục giả vờ: “Đây là một thương hiệu có tiếng trên thế giới, chất lượng không chê vào đâu được, có điều giá cả hơi cao. Bác nghĩ, nhà chúng ta chỉ cần dùng loại bình thường là được rồi nhưng Trương Dương không đồng ý, nói về sau bọn con còn có con nữa, nhất định phải mua loại tốt để còn bảo vệ môi trường, sức khỏe gì gì đấy. Haiz, dù sao bác cũng không hiểu, nhưng Trương Dương muốn mua loại này, Tĩnh Kỳ, con thấy sao?”
“Bác à, những thứ này mọi người tự quyết định là được rồi.” Vương Tĩnh Kỳ chỉ ngồi nghe nhìn, vẫn là dáng vẻ không liên quan đến mình.
Kiếp trước, ở Trương gia những việc này căn bản cô không có cơ hội tham gia. Chỉ duy nhất một lần cô đề xuất ý kiến muốn thay đổi gạch men trong phòng bếp, kết quả liền bị mắng cho một trận, nói phòng bếp là nơi nhiều dầu mỡ, khách tới nhà cũng không vào phòng bếp, đổi gạch men sứ cho ai coi. Không bằng đem tiền còn dư mua đồ gia dụng hay lắp đặt chỉnh sửa này nọ còn hơn.
Kiếp trước chính xác là như thế này, sau khi trang trí sửa sang nhà cửa xong, Triệu Giang Anh liền mua một cái giường mới, nhưng không phải mua cho Vương Tĩnh Kỳ mà là cho bản thân bà ta, còn cái giường cũ của bà thì đưa cho Vương Tĩnh Kỳ dùng trong phòng tân hôn.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Vì thế, Vương Tĩnh Kỳ cũng thuận thế ngồi xuống mặc dù cô cũng chẳng muốn.
“Hừ, đúng là đại tiểu thư, ngồi xuống còn phải mời.” Trương Mẫn ngồi bên cạnh vốn chướng mắt người chị dâu này từ lâu, nhìn chị ta rõ ràng là người đàn bà nhu nhược dễ bắt nạt, nay cũng biết giở thủ đoạn ra đùa cợt cơ đấy, càng nghĩ càng tức giận, cô nhịn không được liền đâm chọt hai câu.
“Câm miệng, không biết lớn nhỏ, không có chuyện gì thì về phòng đi, ở đây không có việc của con.” Sắc mặt Triệu Giang Anh trầm xuống răn dạy, sợ con gái thiếu kiên nhẫn, làm Vương Tĩnh Kỳ tức giận rời đi, như vậy kế hoạch cả buổi sáng chuẩn bị coi như đổ sông đổ biển.
Điều quan trọng là sau khi hứa với nhà họ Vương sẽ trang trí nhà lại, thật ra bà cũng tính sửa sang lại một chút, không phải bà lo cho con bà kết hôn, mà vì nhà bà nhìn cũng biết đã ở hai năm, sơn tường cũng đã tróc, thừa dịp này sơn lại cũng tốt. Hai tuần này, bà cũng đã đi tham khảo giá cả, còn đi xem gạch men lát lại nhà, mấy thứ đó bà cũng chọn xong rồi, vấn đề là giờ bà không có đủ tiền.
Trương Mẫn không vui, nhưng lại sợ hỏng chuyện của mẹ nên đứng dậy bĩu môi quay về phòng mình.
“Tiểu Phượng, con cũng về phòng đi.” Triệu Giang Anh lại tiếp tục đuổi người.
Trương Phượng so với Trương Mẫn có mắt nhìn hơn, chỉ nhìn Vương Tĩnh Kỳ một cái, sau đó yên lặng đứng dậy đi về phòng ngủ.
Nhìn hai con gái đều đã về phòng, Triệu Giang Anh lúc này mới mỉm cười kéo tay Vương Tĩnh Kỳ nói chuyện.
“Tĩnh Kỳ, mấy chuyện vừa rồi con đừng để bụng. Mấy ngày qua, hai bác bay chạy khắp nơi cũng chỉ vì muốn tham khảo mẫu mã trang trí nhà, bác trai mấy ngày này cũng vì vậy mà mệt mỏi, về đến nhà liền nằm xuống giường không đứng dậy nổi, tính tình mới nóng nảy như vậy. Con là giáo viên, chắc con có thể hiểu mà phải không?” Từng câu từng chữ của Triệu Giang Anh nói vô cùng tha thiết, đem chuyện Trương Đông Thăng nóng nảy vừa rồi đổ lên chuyện trang trí nhà cửa, cuối cùng còn nói là cũng chỉ vì muốn tốt cho Vương Tĩnh Kỳ.
Vương Tĩnh Kỳ chỉ mỉm cười lắng nghe, không nói gì cả.
Trương Dương ngồi bên cạnh nhìn thấy mẹ mình xấu hổ, liền tiếp lời: “Mẹ, Tĩnh Kỳ không phải người như vậy, mẹ đừng nói những lời này nữa, không phải mẹ muốn cho Tĩnh Kỳ xem mấy mẫu trang trí nhà cửa sao? Mẹ mau lấy ra đi.”
“Tí thì quên, con xem, đầu óc mẹ để đi đâu rồi không biết, càng lớn tuổi càng hay quên. Đây đây đây, bác đã xem mấy ngày, chọn được một số thứ tốt, hôm nay đợi con đến để bàn bạc một chút, xem thử xem nên trang trí kiểu gì cho đẹp, dùng thứ gì tốt nhất. Dù sao cũng là trang trí lại nhà cho con với Trương Dương kết hôn, nên ý kiến của con là quan trọng nhất.” Triệu Giang Anh nói xong, liền đem một chồng catologue trải ra bàn cho Vương Tĩnh Kỳ xem.
“Đây con xem cái này thử xem, sàn gỗ này là thật đấy. Bác nghĩ chọn màu tối một chút, về sau dọn dẹp cũng đỡ, tay chân bác cũng già rồi, không thể ngày nào cũng lau nhà được, nhưng Trương Dương không đồng ý, nó nói màu tối làm căn phòng có vẻ u ám, khuyên bác nên mua màu sáng, giờ con xem nên chọn màu nào, bác tin vào mắt thẩm mỹ của con.” Triệu Giang Anh một bên vừa giới thiệu với Vương Tĩnh Kỳ, một bên vừa thăm dò sắc mặt Vương Tĩnh Kỳ có biến hóa gì không.
Nhưng chính mình nói nhiều như vậy, trên mặt Vương Tĩnh Kỳ một chút biểu tình cũng không có, không thể nào đoán được suy nghĩ trong lòng cô, vì vậy đành phải tiếp tục giả vờ: “Đây là một thương hiệu có tiếng trên thế giới, chất lượng không chê vào đâu được, có điều giá cả hơi cao. Bác nghĩ, nhà chúng ta chỉ cần dùng loại bình thường là được rồi nhưng Trương Dương không đồng ý, nói về sau bọn con còn có con nữa, nhất định phải mua loại tốt để còn bảo vệ môi trường, sức khỏe gì gì đấy. Haiz, dù sao bác cũng không hiểu, nhưng Trương Dương muốn mua loại này, Tĩnh Kỳ, con thấy sao?”
“Bác à, những thứ này mọi người tự quyết định là được rồi.” Vương Tĩnh Kỳ chỉ ngồi nghe nhìn, vẫn là dáng vẻ không liên quan đến mình.
Kiếp trước, ở Trương gia những việc này căn bản cô không có cơ hội tham gia. Chỉ duy nhất một lần cô đề xuất ý kiến muốn thay đổi gạch men trong phòng bếp, kết quả liền bị mắng cho một trận, nói phòng bếp là nơi nhiều dầu mỡ, khách tới nhà cũng không vào phòng bếp, đổi gạch men sứ cho ai coi. Không bằng đem tiền còn dư mua đồ gia dụng hay lắp đặt chỉnh sửa này nọ còn hơn.
Kiếp trước chính xác là như thế này, sau khi trang trí sửa sang nhà cửa xong, Triệu Giang Anh liền mua một cái giường mới, nhưng không phải mua cho Vương Tĩnh Kỳ mà là cho bản thân bà ta, còn cái giường cũ của bà thì đưa cho Vương Tĩnh Kỳ dùng trong phòng tân hôn.