Như thường lệ, Giản Nhị thức khuya làm bánh nên sáng sớm dậy muộn. Cô vội vội vàng vàng ngồi trên xe đi giao bánh, tiệm bánh càng lúc càng có nhiều đơn đặt hàng từ xa. Giản Nhi không mệt tới chết thì cũng sẽ bị xe tông chết có ngày.
Khúc ngoặt. Tựa như số phận đã đẩy cô gặp một người khách ngang qua cuộc đời bất ngờ mới. Nàng tên Thẩm Gia An - độc nhất tiểu thư nhà họ Thẩm, bạn thanh mai cùng đi du học của Cố Thừa Phong và Cố Thừa Vân. Sau khi hắn và anh trở về một thời gian, Thẩm Gia An mới về nước. Nàng là con gái thuộc cung Sư Tử mang cá tính phóng khoáng, kiêu ngạo và thừa tài năng. Hôm nay là ngày đầu tiên Thẩm Gia An đến công ty nhận chức, so với cô nàng chỉ có vội hơn chứ không kém.
Giản Nhi lao ra bất ngờ, Thẩm Gia An đang dẫm ga cật lực tăng tốc thì thấy cô đang phóng đến hướng mũi ô tô của mình liền, nàng trợn mắt, dẫm phanh hét lớn :
"Á Á Á Á Á TRÁNH RA TRÁNH RAAA"
Kétttttttt.. Giản Nhi nghiêng tay lái sang một bên lách khỏi mũi ô tô cán mình và xe hàng, chưa kịp hoàn hồn xong thì một tiếng "RẦM " gần đó vang lên. Thẩm Gia An không muốn đâm người vô tội nên bẻ vội tay lái sang một bên. Chiếc BMW màu đen đâm thẳng vào gốc cây trên vỉa hè, mui xe bị móp nặng bốc khói đen lên .
Giản Nhi quay đầu lại nhìn:
" Axxx, tai nạn rồi.."
Cô vội ném xe máy giao hàng sang một bên chạy tới chỗ xe ô tô gõ gõ mạnh vào cửa kính gọi lớn:
" Cô ơi!cô ơi! Cô có sao không? "
Tuy hai tay Thẩm Gia An nắm trước vô lăng che trán tránh khỏi đập vào nó, nhưng vẫn không khỏi choáng váng mất mấy phút. Thẩm Gia An nhăn nhúm mặt mày ngước đầu lên:
" Cô đi đứng cái kiểu gì... Lưu Giản Nhi cô làm cái quái gì ở đây? "
Câu hỏi của Thẩm Gia An khiến đại não cô chưa kịp tiếp nhận, Giản Nhi trong bộ đồng phục shipper thoáng ngơ ngẩn, cô không ở đây thì nên ở đâu? Còn nữa cô ta là ai, sao lại biết tên thật của cô?. Thẩm Gia An mở cửa xe bước ra:
" Cô Krystal. Trả lời đi chứ ? "
Thẩm Gia An từ nhỏ đã không có thiện cảm với Giản Nhược, bởi nàng luôn có cảm giác chị có rất nhiều điều che giấu người khác. Thẩm Gia An đủ nhạy cảm để nhận ra gì đó.
Giản Nhi bấy giờ mới ngờ ngợ hiểu chuyện gì đang diễn ra, cô gái trước mặt hiểu nhầm cô là chị gái Giản Nhược. Cô cười nhẹ:
" Cô nhầm người rồi, tôi là Vân Tinh Hà không phải chủ biên Krystal Lưu "
Thẩm Gia Anh hơi đứng hình, nàng đặt ra rất nhiều câu hỏi như có thân thích bà con gì không. Giản Nhi muốn tránh rắc rối cho chị nên cô nói: Không. Thẩm Gia An ôm đầu than thở: Thiên a,trên đời này thực sự có hai người không quen biết giống nhau như vậy sao. Nàng nghiêng đầu:
" Cô nói thật? "
Giản Nhi gật đầu cái rụp rồi kéo nàng ngồi lên vỉa hè , mở túi xách lấy Urgo dán lên trán cho nàng tránh khỏi bị nhiễm trùng. Giản Nhi cười:
" Tôi nói dối cô làm gì chứ? _ cô dán miếng Urgo rồi phủi tay _ Xong rồi. À đây là sdt của tôi, cô thấy có cái gì không ổn cứ gọi cho tôi."
Thẩm Gia An nhận tấm card nhiều màu xinh xắn: Tiệm bánh Tinh Hà, rồi nhìn theo bóng cô:
" Thật sự rất giống cô ta "
Giản Nhi vội đi về phía xe đội mũ bảo hiểm lên, cô toan nổ máy rời đi thì Thẩm Gia An xách túi xách ngồi sau yên. Ban giám đốc vừa gọi dục nàng phải đến ngay, nếu không đừng nhậm chức nữa. Bất đắc dĩ, Thẩm Gia An phải nhảy đến chỗ Giản Nhi cầu cứu.
Đến nơi, nàng chạy vào không quên vẫy tay:
"Tinh Hà, Cảm ơn cô nhé."
Giản Nhi cười đáp lại:
" Không có gì."
Thẩm Gia An đi khuất, một giọng nói khác vang lên - chất giọng quen thuộc nhưng không có chút tình cảm nào :
" Sao cô lại ở đây?"
Giản Nhi xoay người nhìn thấy chị liền híp mắt cười đầy yêu thương:
" Chị.. em có chút việc.."
Giản Nhược không mấy thiện cảm , tròng mắt hiện rất nhiều nỗi bất an. Giấc mơ kinh hoàng ấy lại một lần nữa như hiện diện:
" Cô muốn trở về rồi sao? "
Giản Nhi lắc đầu vỗ nhẹ vai trấn an chị, cô và chị là hai chị em song sinh mối giao cảm luôn đặc biệt hơn chị em bình thường khác. Cô hiểu trong đầu Giản Nhược mang rất nhiều ưu tư đau khổ, cô ôm nhẹ chị trầm giọng nói:
" Em sẽ không trở về cho đến khi chị tới đón em. Chị đừng bất an nữa, có được không? "
Giản Nhược trong vòng tay Giản Nhi im lặng một lúc lâu. Hình như chị chưa từng cảm thấy ấm áp như vậy.
Thẩm Gia An vội biết bao nhiêu cuối cùng cũng kịp, họp xong, nàng trở thành tổng giám đốc công ti Cố Thị - cánh tay trái đắc lực của anh.
Về phòng làm việc, nàng không quên nói thư kí:
" Cô lấy thông tin của Vân Tinh Hà cho tôi - đây là địa chỉ nhà cô ấy."
Khúc ngoặt. Tựa như số phận đã đẩy cô gặp một người khách ngang qua cuộc đời bất ngờ mới. Nàng tên Thẩm Gia An - độc nhất tiểu thư nhà họ Thẩm, bạn thanh mai cùng đi du học của Cố Thừa Phong và Cố Thừa Vân. Sau khi hắn và anh trở về một thời gian, Thẩm Gia An mới về nước. Nàng là con gái thuộc cung Sư Tử mang cá tính phóng khoáng, kiêu ngạo và thừa tài năng. Hôm nay là ngày đầu tiên Thẩm Gia An đến công ty nhận chức, so với cô nàng chỉ có vội hơn chứ không kém.
Giản Nhi lao ra bất ngờ, Thẩm Gia An đang dẫm ga cật lực tăng tốc thì thấy cô đang phóng đến hướng mũi ô tô của mình liền, nàng trợn mắt, dẫm phanh hét lớn :
"Á Á Á Á Á TRÁNH RA TRÁNH RAAA"
Kétttttttt.. Giản Nhi nghiêng tay lái sang một bên lách khỏi mũi ô tô cán mình và xe hàng, chưa kịp hoàn hồn xong thì một tiếng "RẦM " gần đó vang lên. Thẩm Gia An không muốn đâm người vô tội nên bẻ vội tay lái sang một bên. Chiếc BMW màu đen đâm thẳng vào gốc cây trên vỉa hè, mui xe bị móp nặng bốc khói đen lên .
Giản Nhi quay đầu lại nhìn:
" Axxx, tai nạn rồi.."
Cô vội ném xe máy giao hàng sang một bên chạy tới chỗ xe ô tô gõ gõ mạnh vào cửa kính gọi lớn:
" Cô ơi!cô ơi! Cô có sao không? "
Tuy hai tay Thẩm Gia An nắm trước vô lăng che trán tránh khỏi đập vào nó, nhưng vẫn không khỏi choáng váng mất mấy phút. Thẩm Gia An nhăn nhúm mặt mày ngước đầu lên:
" Cô đi đứng cái kiểu gì... Lưu Giản Nhi cô làm cái quái gì ở đây? "
Câu hỏi của Thẩm Gia An khiến đại não cô chưa kịp tiếp nhận, Giản Nhi trong bộ đồng phục shipper thoáng ngơ ngẩn, cô không ở đây thì nên ở đâu? Còn nữa cô ta là ai, sao lại biết tên thật của cô?. Thẩm Gia An mở cửa xe bước ra:
" Cô Krystal. Trả lời đi chứ ? "
Thẩm Gia An từ nhỏ đã không có thiện cảm với Giản Nhược, bởi nàng luôn có cảm giác chị có rất nhiều điều che giấu người khác. Thẩm Gia An đủ nhạy cảm để nhận ra gì đó.
Giản Nhi bấy giờ mới ngờ ngợ hiểu chuyện gì đang diễn ra, cô gái trước mặt hiểu nhầm cô là chị gái Giản Nhược. Cô cười nhẹ:
" Cô nhầm người rồi, tôi là Vân Tinh Hà không phải chủ biên Krystal Lưu "
Thẩm Gia Anh hơi đứng hình, nàng đặt ra rất nhiều câu hỏi như có thân thích bà con gì không. Giản Nhi muốn tránh rắc rối cho chị nên cô nói: Không. Thẩm Gia An ôm đầu than thở: Thiên a,trên đời này thực sự có hai người không quen biết giống nhau như vậy sao. Nàng nghiêng đầu:
" Cô nói thật? "
Giản Nhi gật đầu cái rụp rồi kéo nàng ngồi lên vỉa hè , mở túi xách lấy Urgo dán lên trán cho nàng tránh khỏi bị nhiễm trùng. Giản Nhi cười:
" Tôi nói dối cô làm gì chứ? _ cô dán miếng Urgo rồi phủi tay _ Xong rồi. À đây là sdt của tôi, cô thấy có cái gì không ổn cứ gọi cho tôi."
Thẩm Gia An nhận tấm card nhiều màu xinh xắn: Tiệm bánh Tinh Hà, rồi nhìn theo bóng cô:
" Thật sự rất giống cô ta "
Giản Nhi vội đi về phía xe đội mũ bảo hiểm lên, cô toan nổ máy rời đi thì Thẩm Gia An xách túi xách ngồi sau yên. Ban giám đốc vừa gọi dục nàng phải đến ngay, nếu không đừng nhậm chức nữa. Bất đắc dĩ, Thẩm Gia An phải nhảy đến chỗ Giản Nhi cầu cứu.
Đến nơi, nàng chạy vào không quên vẫy tay:
"Tinh Hà, Cảm ơn cô nhé."
Giản Nhi cười đáp lại:
" Không có gì."
Thẩm Gia An đi khuất, một giọng nói khác vang lên - chất giọng quen thuộc nhưng không có chút tình cảm nào :
" Sao cô lại ở đây?"
Giản Nhi xoay người nhìn thấy chị liền híp mắt cười đầy yêu thương:
" Chị.. em có chút việc.."
Giản Nhược không mấy thiện cảm , tròng mắt hiện rất nhiều nỗi bất an. Giấc mơ kinh hoàng ấy lại một lần nữa như hiện diện:
" Cô muốn trở về rồi sao? "
Giản Nhi lắc đầu vỗ nhẹ vai trấn an chị, cô và chị là hai chị em song sinh mối giao cảm luôn đặc biệt hơn chị em bình thường khác. Cô hiểu trong đầu Giản Nhược mang rất nhiều ưu tư đau khổ, cô ôm nhẹ chị trầm giọng nói:
" Em sẽ không trở về cho đến khi chị tới đón em. Chị đừng bất an nữa, có được không? "
Giản Nhược trong vòng tay Giản Nhi im lặng một lúc lâu. Hình như chị chưa từng cảm thấy ấm áp như vậy.
Thẩm Gia An vội biết bao nhiêu cuối cùng cũng kịp, họp xong, nàng trở thành tổng giám đốc công ti Cố Thị - cánh tay trái đắc lực của anh.
Về phòng làm việc, nàng không quên nói thư kí:
" Cô lấy thông tin của Vân Tinh Hà cho tôi - đây là địa chỉ nhà cô ấy."