Vào nhà thì mọi người đã ngủ cả hoặc đang làm gì đó trong phòng , lặng lẽ cất giày tôi bước vào vào phòng ko một tiếng động . Đứng ngâm mình DƯỚI dòng nước lạnh giá , tôi thầm nhủ mình phải vượt qua chuyện này , tự nhủ với chính bản thân rằng anh ta ko xứng với mình .
Nhưng ko biết sao khi lên giường chuẩn bị đi ngủ thì nhìn thấy sợi dây chuyền trên bàn học - sợi dây mà anh ta đã tặng tôi , nhìn nó tôi lại nhớ đến những kỉ niệm ngày ấy, khi ngắm hoàng hôn , bình minh trên đồng hoa oải hương màu tím ấy , cả những câu chuyện vu vơ , những lời nhắc nhở của anh ta khi tôi thức khuya ....... và những tấm ảnh hay đoạn video vào sinh nhật tôi mà 2 chúng tôi cùng chụp nữa chứ
Một lần nữa nước mắt lại rơi , đây sẽ là rơi để quên đi cái quá khứ mà tôi cho là tốt đẹp đấy , tôi sẽ quên đi mối tình đầu này - một mối tình ko có kết quả . Tôi phải quên đi quá khứ ấy. chỉ được hướng đến tương lai mà bước , tôi phải vì mọi người bên cạnh tôi và vì chính tôi mà cố
gắng sống cho tốt .
Lùa những kí ức ấy qua 1 góc , tôi leo lên giường ngủ .
SÁNG HÔM SAU
THẰNG MInh và con Anh đến nhà tôi từ khi tôi chưa xuống giường . KO nói ko rằng con Anh đã thút thít khóc , còn thằng Minh thì trông có vẻ tội lỗi :
- An mày ko sao chứ , tao nghe thằng MInh kể hết rồi!
- tAO ko sao hết , yên tâm đi . đừng khóc nữa .
- Cũng tại tao , đáng lẽ t ko nên nhờ mày đến đó cùng tao . tao thấy rất hối hận .
- KO sao đâu , màu cũng đâu biết đó là tiệc gì đâu . mà tui mày nhìn coi , tao ổn mà , vẫn là An chinh chẹp của tụi mày ngày nào đó thôi ..
Con Anh nghe tôi nói xong cũng thôi thút thít , thằng MInh thì cơ mặt cũng giãn ra đôi chút .
Và cả ngày hôm đó , 2 đứa kia ở nhà tôi vì sợ tôi làm chuyện dại dột gì , và cũng tiện chăm sóc tôi luôn thể .
Hôm nay tôi sẽ đi học lại . Mặc tôi can ngăn rằng ko cần đưa tôi đi học nhưng 2 đứa kia vẫn đến chở tôi đi . . Khi tới trước cổng thằng Minh chở tôi vào , mà quái thằng này đâu học trường này đâu , sao lại vô luôn , bộ nó ko sợ trễ học hả ta ?
- Ê Ê ... mày vô trường tao làm gì , sao ko đi học đi ? - tôi vừa đánh vào lưng hắn vừa la oai oái
- - đau mày con kia , thì tao đang đi học nè .
- Trường này đâu phải đâu ?- ko lẽ chăm sóc tôi xong 1 ngày nó bị điên luôn hả trời , nếu dậy chắc tôi có lỗi chết mất
- BÓC ... TAO mới chuyển qua đây học chung với tụi mày nè . - búng vào trán tôi một cái bóc , hắn nói.
- HỜ ...... SAo đột nhiên chuyển trường dậy ? TÍNH Cua em nào ở đây chớ gì bày đặt viện cớ muốn học chung với tụi tao . -nghi ngờ lắm đấy
- mày ko tin thì thôi.
Vừa bước vào lớp cái lũ yêu quái ấy đã lôi tôi xuống ghế hỏi thăm này nọ
Vào nhà thì mọi người đã ngủ cả hoặc đang làm gì đó trong phòng , lặng lẽ cất giày tôi bước vào vào phòng ko một tiếng động . Đứng ngâm mình DƯỚI dòng nước lạnh giá , tôi thầm nhủ mình phải vượt qua chuyện này , tự nhủ với chính bản thân rằng anh ta ko xứng với mình .
Nhưng ko biết sao khi lên giường chuẩn bị đi ngủ thì nhìn thấy sợi dây chuyền trên bàn học - sợi dây mà anh ta đã tặng tôi , nhìn nó tôi lại nhớ đến những kỉ niệm ngày ấy, khi ngắm hoàng hôn , bình minh trên đồng hoa oải hương màu tím ấy , cả những câu chuyện vu vơ , những lời nhắc nhở của anh ta khi tôi thức khuya ....... và những tấm ảnh hay đoạn video vào sinh nhật tôi mà chúng tôi cùng chụp nữa chứ
Một lần nữa nước mắt lại rơi , đây sẽ là rơi để quên đi cái quá khứ mà tôi cho là tốt đẹp đấy , tôi sẽ quên đi mối tình đầu này - một mối tình ko có kết quả . Tôi phải quên đi quá khứ ấy. chỉ được hướng đến tương lai mà bước , tôi phải vì mọi người bên cạnh tôi và vì chính tôi mà cố
gắng sống cho tốt .
Lùa những kí ức ấy qua góc , tôi leo lên giường ngủ .
SÁNG HÔM SAU
THẰNG MInh và con Anh đến nhà tôi từ khi tôi chưa xuống giường . KO nói ko rằng con Anh đã thút thít khóc , còn thằng Minh thì trông có vẻ tội lỗi :
- An mày ko sao chứ , tao nghe thằng MInh kể hết rồi!
- tAO ko sao hết , yên tâm đi . đừng khóc nữa .
- Cũng tại tao , đáng lẽ t ko nên nhờ mày đến đó cùng tao . tao thấy rất hối hận .
- KO sao đâu , màu cũng đâu biết đó là tiệc gì đâu . mà tui mày nhìn coi , tao ổn mà , vẫn là An chinh chẹp của tụi mày ngày nào đó thôi ..
Con Anh nghe tôi nói xong cũng thôi thút thít , thằng MInh thì cơ mặt cũng giãn ra đôi chút .
Và cả ngày hôm đó , đứa kia ở nhà tôi vì sợ tôi làm chuyện dại dột gì , và cũng tiện chăm sóc tôi luôn thể .
Hôm nay tôi sẽ đi học lại . Mặc tôi can ngăn rằng ko cần đưa tôi đi học nhưng đứa kia vẫn đến chở tôi đi . . Khi tới trước cổng thằng Minh chở tôi vào , mà quái thằng này đâu học trường này đâu , sao lại vô luôn , bộ nó ko sợ trễ học hả ta ?
- Ê Ê ... mày vô trường tao làm gì , sao ko đi học đi ? - tôi vừa đánh vào lưng hắn vừa la oai oái
- - đau mày con kia , thì tao đang đi học nè .
- Trường này đâu phải đâu ?- ko lẽ chăm sóc tôi xong ngày nó bị điên luôn hả trời , nếu dậy chắc tôi có lỗi chết mất
- BÓC ... TAO mới chuyển qua đây học chung với tụi mày nè . - búng vào trán tôi một cái bóc , hắn nói.
- HỜ ...... SAo đột nhiên chuyển trường dậy ? TÍNH Cua em nào ở đây chớ gì bày đặt viện cớ muốn học chung với tụi tao . -nghi ngờ lắm đấy
- mày ko tin thì thôi.
Vừa bước vào lớp cái lũ yêu quái ấy đã lôi tôi xuống ghế hỏi thăm này nọ