Sự hối hận muộn màng
Author: Karly Dương
________________________
Bình minh là khoảng thời gian vào sáng sớm đẹp nhất, khi mặt trời dần xuất hiện sau những đám mây trắng bồng bềnh.
Biển gợn sóng lăn tăn, gió ùa vào làm mái tóc Chu Hiểu Lam bay phấp phới.
Chu Hiểu Lam xem ra hưởng thụ lắm, nhắm nghiền đôi mắt, hai tay dang rộng hít thở khí trời.
Đằng sau, Mộc Hứa Duật ngắm nhìn, tim chẳng hiểu sao lệch nhịp đập. Ngoại hình Chu Hiểu Lam bây giờ muốn có bao nhiêu xinh đẹp liền có bấy nhiêu, mặt trắng nõn, môi hồng...rất kiều diễm.
"Hứa Duật, bình minh đẹp quá! " Bỗng Chu Hiểu Lam thốt lên một tiếng "Anh thấy sao?"
Ảnh mắt cô tỏa sáng, bình minh trên bãi biển quả nhiên giúp con người ta cảm thấy thư thái...
"Đẹp! Rất đẹp! " Nghe có vẻ Mộc Hứa Duật khen ngợi mặt trời, nhưng nhìn kĩ mới thấy, đôi đồng tử kia không hướng nhìn nó mà là quay về phía Chu Hiểu Lam.
" Loài chim Hải Âu sướng thật!" Nhìn lên cao, đoàn chim Hải Âu dang cánh bay lượn đảo qua đảo lại, uy phong lẫm liệt...
"Sung sướng?" Mộc Hứa Duật khó hiểu, nhíu mày nhìn đàn chim. Làm động vật cũng sung sướng sao? Định lí này hắn mới nghe lần đầu!
" Phải! Chúng có thể tự do bay lượn trên trời, tự do làm việc chúng thích, chẳng bị rằng buộc bởi ai... "
Mộc Hứa Duật cơ hồ hiểu được, cũng không đáp lại, tự mình chìm vào suy nghĩ riêng.
Cái Chu Hiểu Lam cần đó chính là sự tự do chiếm vị trí đầu tiên. Chẳng phải ở cạnh hắn cô rất thoải mái sao? thích làm gì thì làm chẳng phải sao? Ưm...tuy là có vài lúc hắn muốn trói buộc cô bên mình...hắn sợ cô rời bỏ hắn.
"Tình Y, chúng ta mau đi dùng bữa!"
Mộc Hứa Duật nhanh chóng thay đổi chủ đề này bằng chủ đề khác.
Nhắc tới ăn mới nhớ, từ sáng đến giờ vì muốn ngắm bình minh nên Chu Hiểu Lam chẳng có gì bỏ bụng, cái bụng nhỏ cũng hơi réo lên rồi, xoa xoa vài cái, cô liền đồng ý.
Thời điểm này là năm giờ sáng, bãi biển cũng ít người qua lại. Nếu tính thời gian dùng bữa xong là sáu giờ, vẫn còn rất sớm!
......
Hai người một nam một nữ quay trở về khu resort. Vì gần biển tất nhiên toàn bộ là hải sản.
Chu Hiểu Lam không phải ghét cay ghét đắng mấy món hải sản này, cũng chẳng coi là quá thích. Đối với mấy món đồ ăn nhanh như pizza, gà KFC hay đại loại như hamburger thì nhất định trong lòng cô luôn đứng vị trí quan trọng. Trong bữa ăn, Chu Hiểu Lam ăn duy chỉ một hai món cá.
.....
Không tính quá sai, sau khi ăn xong là lúc sáu giờ. Bãi biển so với lúc trước đã đông người hơn, tuy vậy cũng chẳng qúa nhiều.
Quả nhiên, trang phục đi biển qúa đẹp đi! Nhất là mấy cô gái chân dài, da trắng, mặc bikini đi qua đi lại trước mắt Chu Hiểu Lam.
Người ta nói, tính háo sắc trong người dù có cố che dấu thế nào thì trong một lúc nào đó nhất định sẽ lòi ra!
Chu Hiểu Lam ánh mắt sáng ngời, hai tay vuốt cằm cùng điệu cười biến thái nhìn mấy cô em chân dài mặc bikini đang chạy nhảy mà thích thú, nếu nước miếng mà chảy ra thì tuyệt nhiên giống lắm...giống mấy lão dâm dê đê tiện...
Chu Hiểu Lam mải ngắm mấy nữ nhân mà chẳng biết bản thân hiện giờ ma mị cỡ nào.
Thân hình ba vòng hoàn hảo, bộ đồ bơi liền thân đủ che đi ba vòng. Tuy không hở hang những cực kì quyến rũ, câu nhân.
Mấy nam nhân gần đó mặt đỏ ngắm nhìn.
Phía sau, Mộc Hứa Duật xuất hiện một mảng tối. Khuôn mặt đen hơn đít nồi, mắt trừng lên, nhíu lại.
Tất cả sự việc lúc nãy đã bị hắn thu hết vào mắt. Tình Y của hăn cư nhiên là thích mấy nữ nhân kia? Hơn nữa ánh mắt còn thèm thuồng tới vây! Hắn sợ, thực sự sợ cô sẽ vụt khỏi tầm tay mình, chẳng phải do Cố Thần cướp mất, mà chính là do Tình Y của hắn tự nguyện đến với một nữ nhân khác...nếu chuyện ấy xảy ra, hắn thà chết quách cho rồi.
Còn nữa, những tên ngựa đực kia căng mắt nhìn cô làm hắn tức phát điên, nữ nhân của Mộc Hứa Duật hắn muốn là nhìn được sao?
Mộc Hứa Duật liền lôi ra một chiếc áo choàng mỏng, thùng thằng bước tới chùm vào người Chu Hiểu Lam.
Có chút giật mình, Chu Hiểu Lam quay lại, vừa đúng lúc chạm đúng đồng tử âm trầm của hắn, thân tâm hoảng sợ cùng khó hiểu "Hứa Duật, anh sao vây? "
______oOo_______
Vote và comment nào!
̉
Author: Karly Dương
________________________
Bình minh là khoảng thời gian vào sáng sớm đẹp nhất, khi mặt trời dần xuất hiện sau những đám mây trắng bồng bềnh.
Biển gợn sóng lăn tăn, gió ùa vào làm mái tóc Chu Hiểu Lam bay phấp phới.
Chu Hiểu Lam xem ra hưởng thụ lắm, nhắm nghiền đôi mắt, hai tay dang rộng hít thở khí trời.
Đằng sau, Mộc Hứa Duật ngắm nhìn, tim chẳng hiểu sao lệch nhịp đập. Ngoại hình Chu Hiểu Lam bây giờ muốn có bao nhiêu xinh đẹp liền có bấy nhiêu, mặt trắng nõn, môi hồng...rất kiều diễm.
"Hứa Duật, bình minh đẹp quá! " Bỗng Chu Hiểu Lam thốt lên một tiếng "Anh thấy sao?"
Ảnh mắt cô tỏa sáng, bình minh trên bãi biển quả nhiên giúp con người ta cảm thấy thư thái...
"Đẹp! Rất đẹp! " Nghe có vẻ Mộc Hứa Duật khen ngợi mặt trời, nhưng nhìn kĩ mới thấy, đôi đồng tử kia không hướng nhìn nó mà là quay về phía Chu Hiểu Lam.
" Loài chim Hải Âu sướng thật!" Nhìn lên cao, đoàn chim Hải Âu dang cánh bay lượn đảo qua đảo lại, uy phong lẫm liệt...
"Sung sướng?" Mộc Hứa Duật khó hiểu, nhíu mày nhìn đàn chim. Làm động vật cũng sung sướng sao? Định lí này hắn mới nghe lần đầu!
" Phải! Chúng có thể tự do bay lượn trên trời, tự do làm việc chúng thích, chẳng bị rằng buộc bởi ai... "
Mộc Hứa Duật cơ hồ hiểu được, cũng không đáp lại, tự mình chìm vào suy nghĩ riêng.
Cái Chu Hiểu Lam cần đó chính là sự tự do chiếm vị trí đầu tiên. Chẳng phải ở cạnh hắn cô rất thoải mái sao? thích làm gì thì làm chẳng phải sao? Ưm...tuy là có vài lúc hắn muốn trói buộc cô bên mình...hắn sợ cô rời bỏ hắn.
"Tình Y, chúng ta mau đi dùng bữa!"
Mộc Hứa Duật nhanh chóng thay đổi chủ đề này bằng chủ đề khác.
Nhắc tới ăn mới nhớ, từ sáng đến giờ vì muốn ngắm bình minh nên Chu Hiểu Lam chẳng có gì bỏ bụng, cái bụng nhỏ cũng hơi réo lên rồi, xoa xoa vài cái, cô liền đồng ý.
Thời điểm này là năm giờ sáng, bãi biển cũng ít người qua lại. Nếu tính thời gian dùng bữa xong là sáu giờ, vẫn còn rất sớm!
......
Hai người một nam một nữ quay trở về khu resort. Vì gần biển tất nhiên toàn bộ là hải sản.
Chu Hiểu Lam không phải ghét cay ghét đắng mấy món hải sản này, cũng chẳng coi là quá thích. Đối với mấy món đồ ăn nhanh như pizza, gà KFC hay đại loại như hamburger thì nhất định trong lòng cô luôn đứng vị trí quan trọng. Trong bữa ăn, Chu Hiểu Lam ăn duy chỉ một hai món cá.
.....
Không tính quá sai, sau khi ăn xong là lúc sáu giờ. Bãi biển so với lúc trước đã đông người hơn, tuy vậy cũng chẳng qúa nhiều.
Quả nhiên, trang phục đi biển qúa đẹp đi! Nhất là mấy cô gái chân dài, da trắng, mặc bikini đi qua đi lại trước mắt Chu Hiểu Lam.
Người ta nói, tính háo sắc trong người dù có cố che dấu thế nào thì trong một lúc nào đó nhất định sẽ lòi ra!
Chu Hiểu Lam ánh mắt sáng ngời, hai tay vuốt cằm cùng điệu cười biến thái nhìn mấy cô em chân dài mặc bikini đang chạy nhảy mà thích thú, nếu nước miếng mà chảy ra thì tuyệt nhiên giống lắm...giống mấy lão dâm dê đê tiện...
Chu Hiểu Lam mải ngắm mấy nữ nhân mà chẳng biết bản thân hiện giờ ma mị cỡ nào.
Thân hình ba vòng hoàn hảo, bộ đồ bơi liền thân đủ che đi ba vòng. Tuy không hở hang những cực kì quyến rũ, câu nhân.
Mấy nam nhân gần đó mặt đỏ ngắm nhìn.
Phía sau, Mộc Hứa Duật xuất hiện một mảng tối. Khuôn mặt đen hơn đít nồi, mắt trừng lên, nhíu lại.
Tất cả sự việc lúc nãy đã bị hắn thu hết vào mắt. Tình Y của hăn cư nhiên là thích mấy nữ nhân kia? Hơn nữa ánh mắt còn thèm thuồng tới vây! Hắn sợ, thực sự sợ cô sẽ vụt khỏi tầm tay mình, chẳng phải do Cố Thần cướp mất, mà chính là do Tình Y của hắn tự nguyện đến với một nữ nhân khác...nếu chuyện ấy xảy ra, hắn thà chết quách cho rồi.
Còn nữa, những tên ngựa đực kia căng mắt nhìn cô làm hắn tức phát điên, nữ nhân của Mộc Hứa Duật hắn muốn là nhìn được sao?
Mộc Hứa Duật liền lôi ra một chiếc áo choàng mỏng, thùng thằng bước tới chùm vào người Chu Hiểu Lam.
Có chút giật mình, Chu Hiểu Lam quay lại, vừa đúng lúc chạm đúng đồng tử âm trầm của hắn, thân tâm hoảng sợ cùng khó hiểu "Hứa Duật, anh sao vây? "
______oOo_______
Vote và comment nào!
̉