Sở Yên Nhiên bước vào ký túc xá nữ,liếc nhìn cảnh vật chung quanh,rồi buông tiếng thở dài.Ai za,lại phải bắt đầu học rồi.Thi Đại học thì điên cuồng lao vào ôn luyện đã khổ rồi,lại còn phải đi học luôn không cho nghỉ nữa chứ! Bộ Giáo Dục ngày nay ác quá~~Giá như họ có thể đến đây trải nghiệm cuộc sống của sinh viên ngày nay nhỉ,thế thì có lẽ họ sẽ nhân từ hơn T_T
Thôi,không than ngắn thở dài nữa,sẽ để lại nếp nhăn!Hơn nữa,chỉ là đi học thôi mà,có gì khó nhằn chứ,chị đây cân hết,cân cả thế giới! Đưa mắt nhìn xuống tấm thẻ,ồ,phòng 303,tức là phải ba leo tầng,mà leo ba tầng là tốn hời gian,mà tốn thời gian thì bớt đi thời gian ngủ nướng~~~A,sao lại sắp ác vậy trời
Cầm chìa khóa phòng,Sở Yên Nhiên bước vào căn phòng ký túc.Vừa thấy,cô liền ngạc nhiên,ồ,có người đến sớm hơn cả mình sao?Chẳng phải sáng nay đã rất cố gắng dậy sớm rồi à.Định bụng nhủ là đến sướm để chiếm chỗ tốt,xem ra kế hoạch này không khả thi rồi! Thôi,đến rồi thì thôi,làm quen bạn mới luôn một thể.Nhìn cô bạn tóc đen xõa dài sau lưng,Sở Yên Nhiên cố gắng nở nụ cười thật tươi,ừm,phải gây ấn tượng tốt để sau này có gì cần giúp đỡ thì giúp nhau!
Cô bạn cũng nở nụ cười thật tươi đáp lại nụ cười của Sở Yên Nhiên,rồi cất giọng lảnh lót chào hỏi:
-Chào bạn,tôi là Hạ Thiến,sau này sẽ ở cùng nhau,mong cậu giúp đỡ nhiều!-Sở Yên Nhiên nhíu nhíu mày,hình như mình nghe cái tên Hạ Thiến này ở đâu rồi thì phải.À,đúng rồi!Sở Yên Nhiên nhìn Hạ Thiến một cách kinh hãi,đầy ngạc nhiên nói:
-Cậu…cậu là thủ khoa!-Hạ Thiến có vẻ không bất ngờ lắm,cô mỉm cười,nói:
-Đúng vậy,có vấn đề gì sao?- Đôi mắt Sở Yên Nhiên trừng lớn,như không thể tin được.Sau đó,dùng tốc độ ánh sáng phi đến trước mặt Hạ Thiến,nắm tay cô nàng,đôi mắt cô sáng như đèn pha,như tìm được con mồi,cô mừng rỡ nói:
-Sau này,có gì, nhất định phải giúp đỡ nhau nhé!!!!!-Thật ra,ngôi trường mà Sở Yên Nhiên đang học là ngôi trường chuẩn quốc gia.Cô cũng chẳng muốn vào,nhưng mẹ cô cứ nhất quyết muốn đăng ký,nói rằng thử sức một lần xem sao.Vì ngôi trường này mà cô đã bù đầu vào sách vở ôn suốt ngày đêm không ngừng nghỉ,chỉ để vào trường này.Đến hôm công bố kết quả,tuy rằng vào được,nhưng cô đứng gần cuối lận.Cô cũng đang lo sau này không biết nên xử lý thế nào đới với các bài thi,giờ thì hay rồi,ở cùng thủ khoa,sướng rơn người!!!!!
Hình như Hạ Thiến cũng chưa gặp tình huống này bao giờ.Cô hơi ngạc nhiên sững người lại.Trong khi đó,cửa phòng lại cạch một tiếng mở ra.Một cô nàng với một chiếc ba-lô đi vào,nhìn hai người 1 cách quỷ dị,sau đó cô cười đen tối,nói:
-Chắc không phải hai người định chơi bách hợp đấy chứ? À mà nói thì,dạo gần đây LBGT cũng khá thịnh hành đấy~-Cô nàng trêu chọc nhìn hai người,rồi xách chiếc ba-lô,thuận tay quẳng lên một cái giường gần đó,rồi lấy laptop ra,vừa lấy vừa lẩm bẩm:
-Dạo này có truyện đam mỹ nào mới không nhỉ?-Sau đó,đôi tay cô nàng goc lách tách trên bàn phím,chẳng quan tâm 2 người kia nữa
Hạ Thiến dường như hoàn hồn lại,cười nhìn Sở Yên Nhiên,nói:
-Tất nhiên rồi!-Sở Yên Nhiên cũng hoàn hồn,thả tay Hạ Thiến ra,cười gượng nói:
-Cậu hứa nhé!-Trong lòng cô thầm kêu gào:
-Xấu hổ,xấu hổ quá!!!!!!!!
Hạ Thiến bỗng nhiên nói:
-Tớ nhớ là phòng 4 người cơ mà,tại sao lại chỉ có 3 người?-Đúng lúc cô nàng nói,thì cửa phòng đã mở ra,một “ đứa con trai” đi vào,vác bao hành lý,vừa đi vừa ngái ngủ,nói:
-Phòng 303 phải không?- Sở Yên Nhiên nhìn “đứa con trai” kia,gật đầu
-Ờ,rồi-“Đứa con trai” nói vậy rồi đi thẳng vào ký túc xá.Sở Yên Nhiên đơ người,Hạ Thiến đơ người.Còn về phần cô nàng kia,vẫn đang lạch tạch với cái máy tính,nên không thèm chú ý.
Cuối cùng,vẫn là Hạ Thiến lên tiếng trước,cô hỏi:
-Bạn à,có phải bạn đi nhầm rồi khôn?Đây là ký túc xá nữ mà-“Đứa con trai” nghe vậy,vẫn tôn chỉ thờ ơ,nhìn Hạ Thiến,nói:
-Ờ,đúng,làm sao?-Hạ Thiến nhăn mặt,Sở Yên Nhiên có thể nhìn ra cô đang khó xử,nên đành giải vây,nói:
-Bạn là con trai,sao lại vào đây vậy?-Vừa nghe Hạ Thiến nói thế,”đứa con trai” phì cười,cô nàng đang gõ máy tính cũng bật cười,nhìn Hạ Thiến và Sở Yên Nhiên đang ngơ ngác như con nai tơ kia,cô nàng gõ máy kia vẫn vậy,trêu chọc nhìn hai người đang đơ ra:
-À,các cậu muốn có bạn trai quá à~-Sau đó quay sang “đứa con trai “kia,tay gác lên vai”đứa con trai” đó,cười nói:
-Giới thiệu với hai người,đây là bạn tôi,Nhã Nhã,là bạn cùng phòng với chúng ta,cũng là một đứa tomboy đích thực.
Nghe xong,cả Hạ Thiến và Sở Yên Nhiên đều sững sờ
Ly Âm nhìn thấy tên nhóc,bĩu môi hỏi:
-Ngươi tới đây làm gì?-Nàng cũng không có ấn tượng tốt gì về hắn.Hơn nữa,khi nãy hình như tên ranh này đã bị ném ra ngoài rồi cơ mà,sao lại vào được nữa,chẳng lẽ thủ hạ của cái tên kia kém tới mức ngay cả đứa bé cũng không đuổi được sao?Ly Âm không biết,không phải bọn họ không đuổi được,mà là bọn họ không dám đuổi.Đây là thái tử,cũng chính là người được định sẵn sẽ kế thừa quốc nghiệp của Hiên Viên quốc,thậm chí còn là biểu đệ của chủ nhân bọn họ.Bọn họ mà đuổi đi,chẳng phải vác họa vào thân sao.Hơ nữa,thái tử lẻn vào đây,Lãnh Hàn sao có thể không biết.CHỉ là hắn mắt nhắm mắt mở cho qua thôi.Tên nhóc này cũng đã lẻn vào đây vài lần,lần này,bọn hắn cũng quen rồi.Nên cũng lười nhắc nhở,đuổi đi,dù sao,tên nhóc này cũng luôn trong tầm kiểm soát của chủ nhân,cũng không làm nên được trò trống gì,cứ để mặc hắn quậy cho đã đi.
Ly Âm không biết điều này,nên cứ đinh ninh rằng Lãnh Hàn không biết dạy thủ hạ,hơi nhíu mày,chẳng lẽ cái tên kia vô dụng đến vậy ư,đến thủ hạ cũng dạy dỗ không nổi,như thế thì liệu có phải cái ô dù củanàng hơi yếu rồi không?Ly Âm thầm tự ghi nhớ trong lòng:
-Sau này,nhất định phải tìm một cái ô dù to hơn mới được!-Nghĩ thì nghĩ thế,nhưng tình cảnh bây giờ của nàng,chưa bị ám sát là may rồi,chỉ cố thể ở trong này hưởng thụ an nhàn cũng là tốt rồi,bây giờ cũng chỉ có cía ô dù này tạm thời là dựa vào được,đương nhiên không thể để mất rồi.Còn về chuyện ô dù này to hay yếu,thiết nghĩ rằng có thể bảo vệ nàng,vậy là đủ rồi!
Nhưng mà ngẫm lại thằng nhóc đó hình như rât sợ tên mặt sắt kia cơ mà,sao mà cứ lẻn vào đây hết lần này đến lần khác nhỉ,đúng là một tên nhóc dở người,chắc nó thèm ăn đòn đây mà.
-Này,này,ta gọi ngươi đấy!-Bỗng có tiếng bực bội của thằng nhóc quát lên,làm đánh tan suy nghĩ của Ly Âm khi đang thất thần.
-À,à đúng rồi,sao cơ?-Lúc này Ly Âm mới giật mình tỉnh lại,ngước nhìn cậu bé.
-Hừ,không thèm nói chuyện với ngươi nữa!-Thằng nhóc giận dỗi nói,không thèm liếc nhìn Ly Âm,quay lưng ra dựa vào cửa ra vào.
-À,đi đi,không tiễn!-Ly Âm nghe thế,lập tức nói,nàng cũng không muón ở đây nói chuyện với một tên nhóc con,như thế quá hạ thấp chỉ số IQ của nàng.Hơn nữa,nàng với hắn cũng chẳng thân nhau gì cho cam.Nếu Lãnh Hàn đột ngột đến đây,mà hình như hắn cũng không vui khi thằng nhóc này đến đây,vậy thì nàng se xthành chưa chấp nó mất,vậy thì hỏng rồi.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sở Yên Nhiên bước vào ký túc xá nữ,liếc nhìn cảnh vật chung quanh,rồi buông tiếng thở dài.Ai za,lại phải bắt đầu học rồi.Thi Đại học thì điên cuồng lao vào ôn luyện đã khổ rồi,lại còn phải đi học luôn không cho nghỉ nữa chứ! Bộ Giáo Dục ngày nay ác quá~~Giá như họ có thể đến đây trải nghiệm cuộc sống của sinh viên ngày nay nhỉ,thế thì có lẽ họ sẽ nhân từ hơn T_T
Thôi,không than ngắn thở dài nữa,sẽ để lại nếp nhăn!Hơn nữa,chỉ là đi học thôi mà,có gì khó nhằn chứ,chị đây cân hết,cân cả thế giới! Đưa mắt nhìn xuống tấm thẻ,ồ,phòng 303,tức là phải ba leo tầng,mà leo ba tầng là tốn hời gian,mà tốn thời gian thì bớt đi thời gian ngủ nướng~~~A,sao lại sắp ác vậy trời
Cầm chìa khóa phòng,Sở Yên Nhiên bước vào căn phòng ký túc.Vừa thấy,cô liền ngạc nhiên,ồ,có người đến sớm hơn cả mình sao?Chẳng phải sáng nay đã rất cố gắng dậy sớm rồi à.Định bụng nhủ là đến sướm để chiếm chỗ tốt,xem ra kế hoạch này không khả thi rồi! Thôi,đến rồi thì thôi,làm quen bạn mới luôn một thể.Nhìn cô bạn tóc đen xõa dài sau lưng,Sở Yên Nhiên cố gắng nở nụ cười thật tươi,ừm,phải gây ấn tượng tốt để sau này có gì cần giúp đỡ thì giúp nhau!
Cô bạn cũng nở nụ cười thật tươi đáp lại nụ cười của Sở Yên Nhiên,rồi cất giọng lảnh lót chào hỏi:
-Chào bạn,tôi là Hạ Thiến,sau này sẽ ở cùng nhau,mong cậu giúp đỡ nhiều!-Sở Yên Nhiên nhíu nhíu mày,hình như mình nghe cái tên Hạ Thiến này ở đâu rồi thì phải.À,đúng rồi!Sở Yên Nhiên nhìn Hạ Thiến một cách kinh hãi,đầy ngạc nhiên nói:
-Cậu…cậu là thủ khoa!-Hạ Thiến có vẻ không bất ngờ lắm,cô mỉm cười,nói:
-Đúng vậy,có vấn đề gì sao?- Đôi mắt Sở Yên Nhiên trừng lớn,như không thể tin được.Sau đó,dùng tốc độ ánh sáng phi đến trước mặt Hạ Thiến,nắm tay cô nàng,đôi mắt cô sáng như đèn pha,như tìm được con mồi,cô mừng rỡ nói:
-Sau này,có gì, nhất định phải giúp đỡ nhau nhé!!!!!-Thật ra,ngôi trường mà Sở Yên Nhiên đang học là ngôi trường chuẩn quốc gia.Cô cũng chẳng muốn vào,nhưng mẹ cô cứ nhất quyết muốn đăng ký,nói rằng thử sức một lần xem sao.Vì ngôi trường này mà cô đã bù đầu vào sách vở ôn suốt ngày đêm không ngừng nghỉ,chỉ để vào trường này.Đến hôm công bố kết quả,tuy rằng vào được,nhưng cô đứng gần cuối lận.Cô cũng đang lo sau này không biết nên xử lý thế nào đới với các bài thi,giờ thì hay rồi,ở cùng thủ khoa,sướng rơn người!!!!!
Hình như Hạ Thiến cũng chưa gặp tình huống này bao giờ.Cô hơi ngạc nhiên sững người lại.Trong khi đó,cửa phòng lại cạch một tiếng mở ra.Một cô nàng với một chiếc ba-lô đi vào,nhìn hai người 1 cách quỷ dị,sau đó cô cười đen tối,nói:
-Chắc không phải hai người định chơi bách hợp đấy chứ? À mà nói thì,dạo gần đây LBGT cũng khá thịnh hành đấy~-Cô nàng trêu chọc nhìn hai người,rồi xách chiếc ba-lô,thuận tay quẳng lên một cái giường gần đó,rồi lấy laptop ra,vừa lấy vừa lẩm bẩm:
-Dạo này có truyện đam mỹ nào mới không nhỉ?-Sau đó,đôi tay cô nàng goc lách tách trên bàn phím,chẳng quan tâm 2 người kia nữa
Hạ Thiến dường như hoàn hồn lại,cười nhìn Sở Yên Nhiên,nói:
-Tất nhiên rồi!-Sở Yên Nhiên cũng hoàn hồn,thả tay Hạ Thiến ra,cười gượng nói:
-Cậu hứa nhé!-Trong lòng cô thầm kêu gào:
-Xấu hổ,xấu hổ quá!!!!!!!!
Hạ Thiến bỗng nhiên nói:
-Tớ nhớ là phòng 4 người cơ mà,tại sao lại chỉ có 3 người?-Đúng lúc cô nàng nói,thì cửa phòng đã mở ra,một “ đứa con trai” đi vào,vác bao hành lý,vừa đi vừa ngái ngủ,nói:
-Phòng 303 phải không?- Sở Yên Nhiên nhìn “đứa con trai” kia,gật đầu
-Ờ,rồi-“Đứa con trai” nói vậy rồi đi thẳng vào ký túc xá.Sở Yên Nhiên đơ người,Hạ Thiến đơ người.Còn về phần cô nàng kia,vẫn đang lạch tạch với cái máy tính,nên không thèm chú ý.
Cuối cùng,vẫn là Hạ Thiến lên tiếng trước,cô hỏi:
-Bạn à,có phải bạn đi nhầm rồi khôn?Đây là ký túc xá nữ mà-“Đứa con trai” nghe vậy,vẫn tôn chỉ thờ ơ,nhìn Hạ Thiến,nói:
-Ờ,đúng,làm sao?-Hạ Thiến nhăn mặt,Sở Yên Nhiên có thể nhìn ra cô đang khó xử,nên đành giải vây,nói:
-Bạn là con trai,sao lại vào đây vậy?-Vừa nghe Hạ Thiến nói thế,”đứa con trai” phì cười,cô nàng đang gõ máy tính cũng bật cười,nhìn Hạ Thiến và Sở Yên Nhiên đang ngơ ngác như con nai tơ kia,cô nàng gõ máy kia vẫn vậy,trêu chọc nhìn hai người đang đơ ra:
-À,các cậu muốn có bạn trai quá à~-Sau đó quay sang “đứa con trai “kia,tay gác lên vai”đứa con trai” đó,cười nói:
-Giới thiệu với hai người,đây là bạn tôi,Nhã Nhã,là bạn cùng phòng với chúng ta,cũng là một đứa tomboy đích thực.