Nghe thấy Dương Bách Xuyên hỏi, thân thể của Thương Vũ Tình run lên.
Dương Bách Xuyên lại nhìn thấy sự bi thương cô đơn hiện lên trong ánh mắt của nàng.
Ngay sau đó Thương Vũ Tình nhìn Dương Bách Xuyên, nhỏ giọng nói: “Sư thúc tổ… Con lớn lên xấu, trên mắt có vết bớt rất dọa người, cho nên vẫn luôn đeo khăn che mặt, sư thúc tổ, liệu người có ghét con hay không?”
“A ~ Sao có thể chứ? Mọi thứ trời sinh đều do cha mẹ cho, không phải ngươi sai, thật ra ngươi không cần để ý mấy cái này.” Ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng lại nói thầm: “Thật sự bị ta đoán trúng, quả nhiên là xấu.”
Nhưng người tu chân sẽ không để ý điều này.
“Thật sự?” Thương Vũ Tình chớp mắt hỏi.
“Tất nhiên là thật, hiện tại ngươi gỡ khăn che mặt xuống, sư thúc tổ sẽ không ghét bỏ ngươi.” Dương Bách Xuyên biết thỉnh thoảng trong lòng Thương Vũ Tình sẽ tự ti, nên nghiêm túc nói chuyện với nàng. Quả nhiên Thương Vũ Tình rất nghe lời, gỡ khăn che mặt xuống.
Chỉ một cái chớp mắt thôi nhưng lại khiến cả người Dương Bách Xuyên run lên, suýt chút nữa rơi xuống từ không trung.
Trong mắt hắn, vết bớt trên mặt Thương Vũ Tình không giống người thường, nhưng cũng tuyệt đối không phải xấu!
Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng ký quái, chính xác hơn vết trên mặt của Thương Vũ Tình rất yêu dị, hơn nữa vẻ yêu dị này còn mang theo cảm giác lạnh gáy, sợ hãi đến tận linh hồn, không hề liên quan đến chữ xấu.
Nhìn qua vết trên mặt của Thương Vũ Tình giống như xăm mình, nhưng lại không phải hình xăm, má trái tràn đầy hoa văn đỏ hồng, giống như tia chớp, lại giống như phù văn nào đó, nhìn lâu giống như có ma lực nào đó, làm người không nhịn được xem, nhưng lúc xem lại cảm thấy sợ hãi đến tận linh hồn, cho nên Dương Bách Xuyên mới cảm thấy yêu dị.
Nửa má trái của Thương Vũ Tình là hoa văn yêu dị, kéo dài đến tận cổ, xem ra trên người nàng cũng là loại hoa văn này.
Vứt bỏ hoa văn trên mặt nàng, thật ra ngũ quan của Thương Vũ Tình vô cùng đẹp, đôi mắt vừa to vừa tròn, mắt phượng mày lá liễu, mũi cao thẳng, cái miệng nhỏ đỏ mọng.
Thân cao hơn mét bảy, ở trong mắt Dương Bách Xuyên, Thương Vũ Tình chính là một mỹ nữ, đáng tiếc tất cả lại bị hoa văn trên má trái che lấp đi vẻ đẹp của một nữ nhân.
Nhưng nói đi nói lại, mặc dù má trái của Thương Vũ Tình có hoa văn nhưng tuyệt đối không xấu, nhìn lâu ngược lại có một loại mị lực riêng biệt, không biết là do bị hoa văn trên mặt nàng hấp dẫn hay do gì khác, dù sao Dương Bách Xuyên đã bị chấn động kinh ngạc khi Thương Vũ Tình gỡ khăn che mặt xuống.
Đột nhiên hắn nhớ lại Huyết Mạch giả mà sư phụ từng nói.
Năm đó lúc gặp phải tỷ muội Mai Thi Dĩnh, sư phụ đã nhìn ra Mai Thi Dĩnh là huyết mạch Thần Phượng, còn bởi vì là huyết mạch Thần Phượng nên Mai Thi Dĩnh đã sinh bệnh từ nhỏ, sau đó bị đưa lên núi Nga Mi, rồi bởi vì công pháp tập võ không đúng nên đã bị huyết mạch Thần Phượng phản phệ. Cuối cùng sau khi đến Sơn Hải Giới, Mai Thi Dĩnh vượt qua tiểu thiên kiếp Kim Đan, hoàn toàn giải quyết huyết mạch Thần Phượng, tu luyện cũng tiến triển cực nhanh, tiền đồ tương lai không thể hạn lượng.
Dựa theo lời nói của sư phụ, huyết mạch của Mai Thi Dĩnh thuộc về loại hình truyền thừa, tức là tổ tiên của Mai gia từng có huyết mạch Thần Phượng, loại huyết mạch này có thể kéo dài truyền thừa cho hậu bối.
Một loại khác hiếm thấy hơn là Tiên Thiên Huyết Mạch giả, ngàn vạn năm mới xuất hiện được một người, được gọi là con cưng của thiên địa đại đạo, thường trong huyết mạch sẽ ẩn chứa sức mạnh thiên địa cường đại, giống như lực Phong Lôi thậm chí là loại hình Không Gian hoặc Tinh Thần, tóm lại nếu Tiên Thiên Huyết Mạch giả thức tỉnh huyết mạch, đó chắc chắn là một cường giả vô cùng mạnh mẽ.
Loại thức tỉnh huyết mạch Tiên Thiên này không thể so sánh với tu chân tầm thường, cho dù là một tu sĩ Kim Đan nhỏ bé, một khi người đó là Tiên Thiên Huyết Mạch giả, chỉ cần có thể thức tỉnh huyết mạch, cho dù đối đầu với Nguyên Anh cũng có thể chụp chết bằng một cái tát.
Tiên Thiên Huyết Mạch giả thức tỉnh càng muộn, thực lực càng cường đại, sau khi thức tỉnh huyết mạch, không thể đối đãi như tu sĩ, từ ý nghĩa nào đó đã vượt qua tu sĩ, bởi vì Tiên Thiên Huyết Mạch giả gần như không dựa vào chân khí, chỉ dựa vào lực lượng huyết mạch, dựa vào thiên phú mà huyết mạch ban tặng.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy hoa văn trên mặt Thương Vũ Tình, trong đầu nhớ lại lời kể của sư phụ về Huyết Mạch giả, mặc dù không nhiều thông tin lắm, nhưng lại rất giống với tình huống đặc thù của Thương Vũ Tình.
Hắn cũng không quá xác định, nhưng chỉ cần Thương Vũ Tình có một vài chỗ đặc biệt thì có thể chứng minh nàng có phải Tiên Thiên Huyết Mạch giả hay không.
Nếu Thương Vũ Tình là Tiên Thiên Huyết Mạch giả, chỉ cần có thể làm nàng thức tỉnh huyết mạch, Tinh Thần Môn sẽ thêm một cao thủ, đến lúc đó phần thắng tranh đoạt quyền dãy núi Tinh Thần sẽ lớn hơn rất nhiều.
Đương nhiên Tiên Thiên Huyết Mạch giả muốn thức tỉnh cũng cần một cơ hội, nếu không chỉ uổng phí huyết mạch, đáng tiếc sư phụ không nói làm cách nào để Tiên Thiên Huyết Mạch giả thức tỉnh.
Hiện tại sư phụ đã ngủ say, cho dù biết Thương Vũ Tình là Tiên Thiên Huyết Mạch giả, không biết làm cách nào để nàng thức tỉnh huyết mạch thì cũng chỉ là nói mồm.
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.