Nghe sư phụ giải thích, Dương Bách Xuyên không nhiều lời nữa, vội vàng hấp thu lực lượng chui vào cơ thể mình, hắn thấy phân tích của lão đầu rất đáng tin cậy.
…
Hấp thu lực lượng thiên kiếp ban cho cũng không tốn bao nhiêu thời gian, tầm nửa canh giờ mà thôi.
Xong xuôi, thiên kiếp biến mất, kiếp vân cũng tan biến theo.
Trong cơ thể Dương Bách Xuyên lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bên trong Thập Đại Phụ Tinh đều tích lũy một nguồn lực lượng, tuy hơi ít nhưng lại vô cùng tinh khiết.
Thập Đại Phụ Tinh trong tử phủ của Dương Bách Xuyên mang thuộc tính ngũ hành, sau đó là không gian, lôi điện, phong vân, âm sát và thuần dương.
Sau khi chúng hấp thu xong, Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được lực lượng các nguyên tố tồn tại giữa trời đất, trước kia cùng lắm hắn chỉ có thể cảm nhận lực lượng ngũ hành mà thôi.
Hiện tại bao gồm cả mấy loại như không gian, lôi điện… đều có thể cảm giác được. Tuy hai loại lực lượng âm sát và thuần dương nhìn khá tương tự với hai đại chủ tinh Thái Âm Thái Dương nhưng vẫn khác biệt, hai đại chủ tinh Thái Âm Thái Dương thuần túy là bá đạo, còn lực lượng âm sát và thuần dương của phụ tinh lại ôn hòa hơn một chút, Dương Bách Xuyên giác hai thứ này không cùng một cấp bậc.
Không thể quơ đũa cả nắm được.
Về phần chân khí trong Tử Phủ, sau khi thiên kiếp tiêu tán, chân khí hoàn toàn chuyển hóa thành chân nguyên, tăng lên một cấp bậc.
Hơn nữa còn viên mãn.
Không chỉ như thế, khi Dương Bách Xuyên vượt thiên kiếp, tu vi cảnh giới của hắn cũng vọt lên như ngồi hỏa tiễn.
Trước độ kiếp, Dương Bách Xuyên vẫn giậm chân tại Độ Kiếp sơ kỳ như hồi ở Thái Hoang, lẽ ra hắn vượt qua thiên kiếp thì sẽ tăng lên Độ Kiếp sơ kỳ mới đúng.
Thế nhưng Dương mỗ nào kia là quái vật, hắn ở Thái Hoang không thể nghênh đón thiên kiếp buông xuống, nghe theo yêu cầu của lão đầu không ngừng tu luyện chuyển hóa chân khí đã áp súc trong cơ thể hai lần, đạt tới trạng thái hoá lỏng viên mãn. Đồng thời hắn tu luyện tại Thái Hoang gần trăm năm, tu vi chân chính đã không phải Độ Kiếp sơ kỳ.
Hiện tại thành công vượt qua thiên kiếp, hơn nữa là Cửu Cửu Thiên Kiếp, một đạo Cửu Cửu Quy Nhất Kiếp kia còn là khen thưởng của Thiên Đạo. Hấp thu xong, chân khí hoàn toàn hóa thành chân nguyên, xảy ra biến chất.
Hơn nữa trải qua Tâm Ma Kiếp và Huyễn Cảnh Kiếp, đạo tâm của hắn tăng lên, tâm cảnh cũng đủ nên sau khi độ kiếp thành công, tuy lực lượng trong cơ thể biến chất và nguyên thần chấn động nhưng tu vi của hắn một phát từ Độ Kiếp sơ kỳ lên tới Đại Thừa sơ kỳ, xem như tăng lên một đại cảnh giới.
Hết thảy chỉ có thể nói: Nước chảy thành sông.
Dương mỗ đã bước một chân vào Đại Thừa.
Thực lực và các phương diện khác đều tăng vọt.
Thiên kiếp biến mất, cơ thể Dương Bách Xuyên chấn động, lớp máu khô bên ngoài cơ thể tróc ra, lộ ra da thịt màu đồng sáng lóng lánh, cơ thể tiến hóa toàn diện, hiện tại chính hắn cũng không biết mình đang ở cấp bậc gì.
Đây cũng bình thường thôi, dù sao thân thể cũng vừa trải qua thiên kiếp rèn luyện, không tăng mới là lạ.
Mái tóc bị lôi kiếp đốt trụi cũng mọc lại, sau khi máu khô tróc ra, cả người thơ phơi phới, vẫn để đầu bạc như cũ.
Mở mắt, hai đạo quang mang bắn ra thật xa.
Dương Bách Xuyên vượt qua đại thiên kiếp cửu tử nhất sinh, lúc này cũng không kìm được kích động, mở miệng thét một tiếng thật dài, sau đó bay khỏi hố sâu rộng mấy trăm mét, dừng lại trên mặt đất.
Trong nháy mắt, hắn phát hiện có vô số ánh mắt dừng lại trên người mình.
Ngay sau đó, hắn bỗng nhiên phản ứng lại, vừa cúi đầu là mặt già đỏ bừng, nãy chỉ lo vui vẻ nên quên mất y phục của mình đã hóa tro tàn trong lôi kiếp rồi còn đâu.
Giờ phút này, ai kia xuất hiện trần truồng dưới vô số ánh nhìn chăm chú.