Dương Bách Xuyên sẽ không nương tay với người luôn muốn giết mình.
Dù sao trước khi có đủ thực lực, hắn sẽ không dám đi ra ngoài, đánh một chưởng với Vạn Linh Thánh Mẫu đã để lại bóng ma trong lòng hắn.
Thực lực của hắn vẫn còn kém xa các Thánh Chủ.
Nếu một đánh một, hắn sẽ không thể thắng được, vì vậy hắn muốn các đại yêu dưới trướng tăng lên tu vi, sau đó quần ẩu đánh chết bọn họ.
Hắn không tin 300 cao thủ cảnh giới Phi Thăng không đánh lại được mấy thánh địa kia.
Hơn nữa Tử Hoàng còn là một nhân vật thời đại, chỉ cần nàng ta đột phá cấp bậc Thiên Yêu, nàng ta có thể thi triển rất nhiều chiêu thức, trở thành chủ lực số một mạnh nhất của hắn, thực lực của Khổng Tước cũng không tồi…
Dương Bách Xuyên cũng chuẩn bị tìm hiểu tiếp thần thông, hiện tại hắn mới tu luyện tìm hiểu được ba loại thần thông, còn chín loại thần thông đang chờ hắn, mỗi một loại đều vô cùng cường đại. Bây giờ hắn đã đột phá Đại Thừa sơ kỳ, có thể tìm hiểu rất nhiều bí pháp.
Cho nên hắn cũng cho mình 100 năm, hơn nữa hắn vừa mới vượt qua thiên kiếp Cửu Cửu, còn cần tìm hiểu tiêu hóa rất nhiều.
Lúc dẫn mấy người Lục Yên Chi lên núi, Dương Bách Xuyên nhìn Vân Lôi Phong, đột nhiên nhớ đến mấy cô vợ ở Tinh Thần Môn, còn có Hầu Đậu Đậu, tiểu phượng hoàng, Ngô Mặc Thu và Lâu Hải Đường, còn phải đón Ngô Mặc Thu và đón tiếp người thân bạn bè ở Vân Môn Sơn Hải Giới.
Thoáng cái đã hơn trăm năm từ lúc hắn rời khỏi Sơn Hải Giới đến Tu Chân Giới, nhớ đến người thân bạn bè ở Vân Môn Sơn Hải Giới, Dương Bách Xuyên lại bắt đầu nôn nóng.
Nhưng cũng không còn cách nào khác, bây giờ bên ngoài dãy núi Vân Môn có đám kẻ thù cấp Thánh Chủ như Vạn Linh Thánh Mẫu, hắn không ra được.
Nhưng hắn cũng nghĩ được một biện pháp.
Thuộc hạ của hắn, đại yêu Chuột Vương.
Chuột Vương là con cháu tinh anh của tộc Chuột Yêu Ngũ Hành, hơn 3000 tộc nhân do Chuột Vương mang đến đều là tinh anh.
Dương Bách Xuyên định giao chuyện này cho Chuột Vương xử lý.
Lập tức truyền âm gọi Chuột Vương đến.
“Thánh Chủ.” Chuột Vương đang chỉ huy các yêu kiến tạo hành cung Yêu Soái của mình, đột nhiên bị Thánh Chủ gọi đến.
Dương Bách Xuyên nói thẳng: “Hiện tại ta muốn giao cho ngươi một chuyện vô cùng quan trọng, bắt buộc phải hoàn thành mỹ mãn cho ta.”
Chuột Vương chưa bao giờ thấy Dương Bách Xuyên nghiêm túc như vậy, vội vàng cúi người nói: “Thuộc hạ chắc chắn sẽ làm đến tan xương nát thịt, xin Thánh Chủ ra lệnh.”
“Không nghiêm trọng như vậy, thật ra muốn ngươi làm lại nghề cũ. Ở Tinh Cương Ngân Hà ta có mấy người bạn cũ ở Tinh Thần Môn, bây giờ ngươi cũng biết ta không thể đi ra ngoài, đành phải đi ngầm, đào một thông đạo đến Tinh Thần Môn cho ta, làm được không? Ta sẽ bảo đám Tử Hoàng phối hợp giúp đỡ ngươi…”
Sau khi Dương Bách Xuyên nói sơ qua tình hình của đám người Ngô Mặc Thu và Tinh Thần Môn, Chuột Vương vỗ ngực nói: “Chủ nhân yên tâm, trong vòng 10 năm, thuộc hạ chắc chắn có thể kiến tạo một thông đạo thông với Tinh Thần Môn, trong vòng trăm năm đả thông một Tinh Cương, ngàn năm nối liền chín đại Tinh Cương của Tu Chân Giới.”
“Ta cũng biết khó khăn nên cho ngươi 20 năm, trong vòng 20 năm, ta muốn có một thông đạo nối liền Vân Môn Tiên Cảnh và Tinh Thần Môn. Trong quá trình đó, ta cung cấp đan dược tốt nhất cho 3500 Chuột Yêu Ngũ Hành các ngươi.” Dương Bách Xuyên nói.
Địa vực Tu Giả Giới vô cùng rộng lớn, không phải dễ dàng như vậy, muốn tu sửa giao thông ngầm ở Tu Chân Giới là một chuyện không dễ dàng, cho nên hắn cho Chuột Vương một khoảng thời gian thoải mái và tài nguyên đủ lớn để hoàn thành chuyện này.
Chuột Vương nghe Dương Bách Xuyên nói còn cung cấp đan dược, trong lòng vô cùng vui mừng, suýt nữa quỳ xuống thề thốt. Có lẽ sức chiến đấu của tộc Chuột Yêu Ngũ Hành của lão ta không phải mạnh nhất, nhưng nếu nói đến năng lực đào hầm, nói thứ hai không tộc nào dám nói thứ nhất.
Dương Bách Xuyên giải quyết xong một nỗi tâm sự, lúc này mới lên núi, hắn vô cùng tò mò và chờ mong đại điện trên Vân Lôi Phong, sư phụ từng nói đây là đạo tràng của tiên nhân thời thượng cổ.