Đối với Liên Ngẫu Phân Thân, Dương Bách Xuyên cũng nhìn ra khuyết điểm của mình từ sự việc này, phong ấn mọi người trong núi để tránh né khi đối mặt với cường địch cũng không sai.
Nhưng một lần trốn tránh đã gần trăm năm thì điều này không đúng lắm, điều đáng kinh ngạc nhất chính là tên này lại chọn đóng cửa bế quan, tới giờ vẫn chưa từng ra ngoài.
Nếu là bản thân hắn, hắn nhất định sẽ không lựa chọn đóng cửa bế quan gần trăm năm trong hoàn cảnh như vậy.
Cho nên, Dương Bách Xuyên cũng nhìn ra nhược điểm của Liên Ngẫu Phân Thân.
Mặc nó có ý thức và suy nghĩ độc lập, nhưng tư tưởng vẫn khác với bản tôn là hắn.
Nói trắng ra thì khá cứng nhắc và không linh hoạt, lần này cần phải có trận pháp kiên cường để bảo vệ núi của Tinh Thần Môn, nếu không, gặp chuyện không may thì cả Tinh Thần Môn đều sẽ bị diệt.
Dương Bách Xuyên để lại Liên Ngẫu Phân Thân chính là để quyết quyết định, hắn chế giễu nhưng vẫn chọn đóng cửa bế quan.
...... Sau khi đến nơi bế quan của Liên Ngẫu Phân Thân, Dương Bách Xuyên phất tay lên tháo bỏ trận pháp, lập tức cảm nhận được Liên Ngẫu Phân Thân mà triệu hoán ra.
Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên cũng vô cùng kinh ngạc, thế mà lại phát hiện tu vi của Liên Ngẫu Phân Thân cũng đã bước vào Đại Thừa Cảnh sơ kỳ.
Hắn vung tay lên thu hồi Liên Ngẫu Phân Thân vào bản tôn, hai người liên hệ bằng Nguyên Thần, trên mặt Dương Bách Xuyên tràn ngập vui mừng.
Mặc dù hắn không hài lòng với thái độ của Liên Ngẫu Phân Thân trong việc xử lý sự việc, nhưng sau khi được đưa vào bản tôn, hắn phát hiện sau gần trăm năm đóng cửa bế quan, Liên Ngẫu Phân Thân đã đạt được thành tựu rất lớn.
Không ngờ nó đã lĩnh ngộ được kỹ thuật thần thông trong “Thập Nhị Chí Tôn” của lão già đến tầng thứ năm.
Ngay cả Dương Bách Xuyên cũng chỉ mới lĩnh ngộ được Kim Cang Chí Tôn tầng thứ nhất, Trường Sinh Chí Tôn tầng thứ hai, còn về thần thông Đấu Chuyển Chí Tôn tầng thứ ba vẫn là do được chính thần hồn của lão già truyền thụ, coi như là miễn cưỡng học được.
Mà Liên Ngẫu Phân Thân đóng cửa bế quan trăm năm đã lĩnh ngộ đến tầng thứ năm.
Sau khi dung hợp và giao thoa với Nguyên Thần của Liên Ngẫu Phân Thân, bản tôn của hắn đương nhiên cũng nhận được mọi thứ từ phân thân.
Bản thân Liên Ngẫu Phân Thân là lực lượng được tách ra từ Nguyên Thần của hắn, nhưng Liên Ngẫu Phân Thân là kỳ vật chí bảo do trời đất sinh ra, cũng là một loại sức mạnh.
Mặc dù nó có ý thức và suy nghĩ độc lập, nhưng dù sao nó cũng là một phần của bản thân hắn, cho nên hắn có thể dung hợp với Liên Ngẫu Phân Thân bất cứ lúc nào.
Sau khi dung hợp Liên Ngẫu Phân Thân vào bản tôn, mặc dù cảnh giới tu vi của Dương Bách Xuyên không tăng lên, nhưng thực lực của hắn đã tăng hơn gấp đôi.
Đây là lợi ích của việc nuôi dưỡng một phân thân độc lập.
Liên Ngẫu Phân Thân lĩnh ngộ được thần thông Chí Tôn tầng thứ tư và tầng thứ năm, hắn cũng lập tức hiểu ra.
Chỉ là rất khó thi triển ra, loại kỹ năng thần thông bậc này đòi hỏi thực lực tu vi rất cao, càng về sau thì càng như vậy.
Tuy nhiên, sau khi cảnh giới Đại Thừa sơ kỳ của hắn dung hợp với phân thân, lúc thi triển cũng không khác biệt lắm.
Kỹ thuật thần thông “Thập Nhị Chí Tôn” tầng thứ tư chính là Phần Thiên Chí Tôn, cũng là ba đại ấn ký, mà uy lực sẽ phát huy cường đại nhất khi có Chân Hoả phù trợ, cũng đúng lúc trong cơ thể Dương Bách Xuyên vừa luyện hoá một viên Giao Long Châu thuộc tính hoả, nên nếu hắn muốn thi triển ra thì tất nhiên không kém.
Tầng thứ năm là Lôi Đình Chí Tôn, tác dụng của chiêu này chính là sấm sét, Phụ Tinh trong cơ thể Dương Bách Xuyên cũng chứa đựng lực lượng sấm sét.
Sau đó chỉ trong phút chốc, quả thực gặp đại hỷ, hai chiêu thần thông này như thể được thiết kế riêng cho hắn vậy, nó có cả lực lượng sấm sét và hỏa diễm.
Lần này hắn cũng tràn đầy kỳ vọng vào uy lực của hai đại thần thông này.
Ngoài ra, sau khi thực sự kết hợp với Liên Ngẫu Phân Thân, sức mạnh thân thể cũng được tăng lên rất nhiều, vốn dĩ thân thể của hắn đã đạt đến cảnh giới Nhục Thân Thuần Dương dưới sự tôi luyện của Cửu Cửu Thiên Kiếp khi hắn sống sót sau Đại Thiên kiếp, bây giờ hắn có khả năng tương thích với Liên Ngẫu Phân Thân lên một cấp độ cao hơn.
Thực lực cũng tăng lên rất nhiều.
"Rầm, rầm, rầm..."