Nếu hai huynh muội bọn họ xông ra ngoài chỉ có thể làm vướng tay vướng chân đám người Dương Bách Xuyên, hơn nữa, đằng say huynh muội bọn họ vẫn còn năm mươi huyết mạch và đệ tử của gia tộc Hoàng Phủ, trên người còn gánh vác trọng trách gây dựng lại gia tộc.
Giờ phút này, huynh muội Hoàng Phủ siết chặt nắm đấm, thầm thề trong lòng sau này nhất định phải khắc khổ tu luyện......
Bọn họ đã cầu xin Dương Bách Xuyên ở lại mà không đi theo đám người Lý Phượng Ngọc trở về dãy núi Vân Lôi là vì huynh muội Hoàng Phủ muốn nhìn kẻ thù bị Dương Bách Xuyên giết chết, cũng coi như báo thù rửa hận rồi.
Về phần huynh muội bọn họ cũng không nghĩ tới việc đi tìm cái chết, bởi vì khoảng cách về tu vi giữa bọn họ với Lệ Ngọc Hoàn quá lớn.
Huynh muội bọn họ chỉ có thể chờ đợi ở bên trong sơn môn.
......
Ở bên ngoài sơn môn của Tinh Thần Môn, trong ánh mắt của Lệ Ngọc Hoàn mang theo lửa hận hừng hực. Hơn 90 năm trước, sau khi nàng ta biết tin tức Lệ gia bị xóa sổ chỉ sau một đêm, phụ thân bỏ mạng, Lệ gia tan thành mây khói, nàng ta suýt nữa đã ngất xỉu, đã âm thầm thề sẽ nghiền nát xương cốt của kẻ thù. Nàng ta đã dẫn theo hai gã đồng môn đuổi giết tới thành Tinh Thần, sau khi điều tra mới biết được chính gia tộc Hoàng Phủ đã thông đồng với Tinh Thần Môn, khơi đống tro tàn để tiêu diệt Lệ gia.
Mà người khởi xướng chính là một tên tiểu tử tên là Dương Bách Xuyên...
Trong cơn tức giận ngút trời, Lệ Ngọc Hoàn bắt đầu tàn sát người của gia tộc Hoàng Phủ, nhưng cuối cùng mấy chục đệ tử của gia tộc Hoàng Phủ vẫn được Lâu Hải Đường cứu giúp rồi thoát chết.
Một đường đuổi tới Tinh Thần Môn được rồi, nhưng Tinh Thần Môn và tàn dư của gia tộc Hoàng Phủ tạo nên đại trận hộ sơn để phong ấn núi, mà nàng ta cũng không ngờ đại trận hộ sơn của Tinh Thần Môn lại vô cùng cường đại, hoàn toàn không thể phá nổi.
Nhưng nàng ta vẫn kiên trì liên hợp với hai sư huynh đồng môn là Đại Thừa hậu kỳ để tấn công đại trận hộ sơn của Tinh Thần Môn, bọn họ tin là sẽ có một lúc nào đó phá vỡ được nó.
Cuộc tấn công này kéo dài tận chín mươi năm, gần đây Lệ Ngọc Hoàn đã mất kiên nhẫn, đành đưa tin mới một vị sư thúc Phi Thăng Cảnh của sư môn xuất sơn.
Nhưng cao thủ Phi Thăng Cảnh không dễ mời, cho nên nàng đã phải trả giá bằng cách mà nàng chán ghét và ghê tởm nhất.
Có tồn lại là sư thúc Phi Thăng Cảnh, cộng thêm hai vị sư huynh đồng môn là Đại Thừa hậu kỳ, Lệ Ngọc Hoàn tin là lần này nhất định sẽ có thể đột phá đại trận hộ sơn của Tinh Thần Môn, đuổi cùng giết tận toàn bộ Tinh Thần Môn và tàn dư của gia tộc Hoàng Phủ để báo thù cho gia tộc.
Lệ Ngọc Hoàn nhìn vị sư thúc Phi Thăng cảnh thân hình béo như heo, gương mặt dữ tợn - Thạch Đại Sơn.
Trong đầu nhớ lại cảnh tượng tối qua mình bị đối phương chà đạp, trong lòng trào dâng cảm giác ghê tởm cùng nỗi hận vô tận.
Nàng ta bái lạy một vị sư phụ rất mạnh ở Thái Huyền Tông, nhưng thật không may, trăm năm trước sư phụ của nàng ta đã mất mạng trong cuộc chiến giữa Thái Huyền Tông và một tông tôn hàng đầu.
Thái Huyền Tông là tông môn đỉnh cấp chỉ đứng sau thánh địa, số lượng môn đồ đệ tử lên đến mấy chục vạn. Mặc dù Lệ Ngọc Hoàn có tu vi Đại Thừa trung kỳ, nhưng không có sư phụ che chở thì ở Thái Huyền Tông chẳng khác nào bèo trôi không rễ. Hơn nữa, Lệ Ngọc Hoàn trời sinh quyến rũ, có không ít người theo đuổi nàng ta.
Sư huynh đồng môn có cùng tu vi thì nàng ta còn có thể giở thủ đoạn, dẫn theo bên cạnh trợ giúp cho mình. Nhưng cao thủ cấp bậc Phi Thăng cảnh thì khó mời xuống núi.
Hơn nữa, cao thủ cấp bậc Phi Thăng cảnh chưa chắc động lòng trước sắc đẹp, rất giỏi kiềm chế. Nàng ta chỉ có thể mời được vị sư thúc béo chết tiệt cực kỳ buồn nôn này.
Một là để báo thù cho gia tộc, hai là Lệ Ngọc Hoàn cũng muốn tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc trong tông môn, cho nên nàng ta dứt khoát hi sinh thân thể đổi lấy cục diện hiện tại.
Tất nhiên hai vị sư huynh Đại Thừa hậu kỳ không phải đèn cạn dầu, nàng ta cũng phải trả giá...
...
Sau một đợt tấn công, Thạch Đại Sơn nhìn Lệ Ngọc Hoàn và nói: "Ngọc Hoàn sư điệt, đại trận hộ sơn này không dễ phá, nó đã dung hòa một thể với thiên địa xung quanh rồi, không đơn giản đâu!"
Khi nói chuyện, đôi mắt ti hí trên gương mặt to béo của Thạch Đại Sơn đảo quanh Lệ Ngọc Hoàn. Tiểu cô nương này đồng ý hầu hạ ông ta một lần, nhưng không đủ. Hơn nữa, quả thật đại trận hộ sơn của Tinh Thần Môn không đơn giản, muốn phá vỡ phải trả giá đắt.