Thú Vân Lôi Quốc Bảo mang theo uy lực Lôi Điện xông về phía chân ma bay lơ lửng bên trên hồ máu.
Tử Hoàng nghe thấy Dương Bách Xuyên ra lệnh cho thú Vân Lôi, trong lòng thầm cười khổ. Thú Vân Lôi có mạnh đến mấy cũng không phải là sinh linh Tiên giới, còn tên chân ma kia lại là hồn chân ma bị trấn áp từ thời thượng cổ, bây giờ gã đã tìm được vật dẫn nhục thể, sau khi ma hồn nhập thể có thể phát huy sức mạnh vượt quá cấp bậc của sinh linh tu sĩ Tu Chân Giới.
Hơn nữa, từ xưa tới nay Ma tộc có thủ đoạn kỳ lạ, thú Vân Lôi tuy mạnh nhưng lại là dị thú rất ngây thơ, ngây thơ như một đứa trẻ. Nó đối đầu với chân ma nhập thể, Tử Hoàng thật sự lo lắng.
Lúc này, tất cả bọn họ đều bị trói buộc trong vô hình, điều này đủ chứng minh chân ma Vu Minh Tuyền có thủ đoạn cao siêu. Trong mắt Tử Hoàng, đây là lực lượng pháp tắc Ma đạo cường đại, không phải cứ pháp lực cao là đối phó được.
Roẹt roẹt...
Trong tiếng gào rống, thú Vân Lôi phóng ra một tia sét đánh về phía chân ma Vu Minh Tuyền.
Mặc dù chân ma Vu Minh Tuyền đã nhập vào người lão tổ Thái Huyền Tông, nhưng vì thời gian bị trấn áp phong ấn quá lâu, lâu đến mức ma hồn của gã bị tổn hại nghiêm trọng, cho nên bây giờ xuất thế gã không mạnh đến mức có thể coi thường uy lực Lôi Điện của một con dị thú cường đại.
Tuy nhiên trong mắt gã, con dị thú này tuy có lực lượng cường đại nhưng không phải là không có cách đối phó. Gã cười khà khà: "Hay lắm, một con dị thú Vân Lôi! Bản tôn mới xuất thế, còn thiếu tọa kỵ. Ngươi làm tọa kỵ cho bản tôn cũng tốt..."
Trong tiếng cười quái dị, chân ma Vu Minh Tuyền biến mất tại chỗ, tránh thoát uy lực Lôi Điện của thú Vân Lôi. Một giây sau, gã giơ tay lên, từng tia máu trong hồ máu bên dưới phóng lên cao, hóa thành từng cột máu. Từng cột máu giống như từng mãng xà cường đại tấn công thú Vân Lôi.
Hình như thú Vân Lôi Quốc Bảo cũng cảm nhận được những con huyết mãng này của chân ma Vu Minh Tuyền không tầm thường. Nó gầm lên, toàn thân phát ra từng tia sét công kích.
Nhưng điều khiến Dương Bách Xuyên chấn động là những con huyết mãng của chân ma Vu Minh Tuyền dường như có ý thức, có linh tính. Chúng né tránh tia sét của thú Vân Lôi Quốc Bảo.
Thoắt cái huyết mãng của chân ma đã quấn lên người thú Vân Lôi Quốc Bảo.
Giống như từng sợi xích trói tiên.
Dương Bách Xuyên không ngờ đến cả thú Vân Lôi có thực lực mạnh nhất Vân Môn Tiên Cảnh cũng không phải là đối thủ của chân ma Vu Minh Tuyền, ngược lại còn bị chân ma vây hãm.
"Gừ gừ..."
Roẹt roẹt...
Thú Vân Lôi giận dữ gào thét, lực Lôi Điện toàn thân đánh roẹt roẹt. Huyết mãng của chân ma Vu Minh Tuyền bị phá vỡ, nhưng nháy mắt đã khôi phục lại, vẫn trói chặt thú Vân Lôi.
Thấy vậy, Dương Bách Xuyên biết cứ tiếp tục thế này thì không ổn, không khéo tất cả mọi người phải bỏ mạng ở đây. Hắn vội vàng gọi sư phụ trong đầu.
"Sư phụ ơi, ra đây giải vây giúp con với!"
Lần này Vân Thiên Tà đáp lại rất nhanh.
"Thằng nhóc thúi, con đúng là không chịu yên, sao lại động vào chân ma chứ! À không đúng, là ma hồn nhập thể..." Giọng nói của Vân Thiên Tà vang lên.
Dương Bách Xuyên mừng thầm, sư phụ vừa ra đã nhìn thấy điểm mấu chốt. Hắn vội vàng nói: "Đúng vậy sư phụ, là ma hồn nhập vào người một tu sĩ Phi Thăng cảnh đại viên mãn, tụi con đều bị cố định rồi, ngay cả Lôi Thú cũng bị ma đầu kia vây hãm. Người mau nghĩ cách đi..."
Vân Thiên Tà cất lời: "Thằng nhóc nhà con bớt gây chuyện cho ta... Bảo vệ tâm thần, vi sư sẽ mượn cơ thể của con đánh tan hồn chân ma kia."
Nghe sư phụ nói vậy, Dương Bách Xuyên lập tức thở phào. Hắn biết sư phụ đã nói là muốn mượn cơ thể thì ắt có biện pháp đối phó với chân ma Vu Minh Tuyền.
Hắn vội vàng bảo vệ nguyên thần của mình, mở linh đài ra.
Tức thì hắn cảm thấy cánh tay trái rung lên.
Một giây sau, hắn cảm thấy mình giống như một khán giả.
Hắn biết là sư phụ đã khống chế cơ thể của mình.
Sau đó, Dương Bách Xuyên cảm nhận được cơ thể bị trói buộc đã cử động được, hay nói chính xác hơn là sau khi sư phụ mượn cơ thể, hắn đã lấy lại tự do.