Trước đây, Mai tỷ vẫn luôn ở cùng một đám Long Ngư tại hồ Long Ngư trong không gian bình Càn Khôn, sau đó Mai tỷ hoá thành Kim Long, thời gian mấy năm trôi qua, cũng có khá nhiều những Long Ngư khác biến hoá thành sự hiện diện của rồng.
Lần này, Vân Môn Tiên Cảnh phải đối mặt với toàn bộ thế lực Tu Chân Giới, hắn muốn Mai tỷ dẫn đầu tộc Ngư Long di dời ra ngoài, sau này sẽ ở lại Vân Môn Tiên Cảnh.
Thứ nhất là có lợi cho việc tu luyện của các nàng, hơn nữa lần này cũng là vì làm nổi bật thế lực và thực lực của Vân Môn Tiên Cảnh mới thành lập này.
Ở phía tây của Quảng trường Vân Môn là một con sông rất rộng, lớn hơn nhiều so với Long Ngư, nơi này chính là chỗ mà sau này Mai tỷ sẽ lãnh đạo Long tộc ở đây.
Sau khi Dương Bách Xuyên thảo luận với Mai tỷ, Mai tỷ đương nhiên cảm thấy chuyện này cũng rất tốt, liền nói với Dương Bách Xuyên: "Không sao, trong gia tộc Long Ngư hiện tại có mười hai Long Ngư đã hoá thành Chân Long, một vài Long Ngư còn lại chỉ có thể biến hình chứ chưa thể tiến hóa thành Chân Long.
Dù sao Hồ Long Ngư trong không gian bình Càn Khôn cũng chỉ là một thế giới nhỏ, không phải là một thế giới rộng lớn nên quy luật không được hoàn chỉnh, dẫn đến việc tu luyện giác ngộ vẫn có chút ảnh hưởng, nếu Long tộc có thể di cư ra ngoài và định cư ở Vân Môn Tiên Cảnh thì chắc sẽ có thể phát triển và giác ngộ đại đạo tốt hơn, để cho nhiều Long Ngư có thể hoá thành Chân Long.
Mà nàng và mười hai Long Ngư đã biến hoá thành Chân Long, tu vi mấy trăm năm của bọn họ đều do tu luyện trong không gian bình Càn Khôn nên thực lực cũng chưa thực sự được tăng lên, hoặc có thể là chưa được tìm hiểu đại đạo về truyền thừa huyết thống Long tộc chân chính, điều này có thể liên quan nhiều đến những hạn chế khi ở trong không gian bình Càn Khôn, thực lực của Long tộc không nên bị giới hạn vì chuyện này, ta đồng ý...
Sau khi có được sự đồng ý của Mai tỷ, Dương Bách Xuyên đã đưa Mai tỷ và mười hai Chân Long cùng toàn bộ gia tộc Long Ngư di dời đến con sông lớn trong Vân Môn Tiên Cảnh.
Đương nhiên, hắn đã đặt tên cho nơi này là Long Giang, sau này sẽ là địa bàn của Mai tỷ. Đồng thời hắn cũng phái một Đại Yêu đến trợ giúp Mai tỷ và những Chân Long này xây dựng một Long Cung lớn.
Long Giang bắt nguồn từ nơi trung tâm của Vân Môn Tiên Cảnh, sau khi chảy xuống nó thâm nhập vào lòng đất và trở thành một dòng sông ngầm, không biết chảy đến đầu, nhưng dựa theo suy đoán của Mai tỷ, có lẽ là chảy vào biển của Tu Chân Giới.
Ở Tu Chân Giới ngoài chính Tinh Cương lớn thì còn có một vùng biển, hơn nữa còn vô cùng rộng lớn, được gọi là Hoang Hải, ý chỉ lịch sử lâu đời chưa từng có ai đặt chân đến đây, nghe đồn trong Hoang Hải của Tu Chân Giới có đại hải yêu mạnh mẽ, vô cùng nguy hiểm, dù là tu sĩ cường đại cũng không dám xâm nhập vào quá sâu.
Dương Bách Xuyên không quan tâm hướng dòng chảy của Long Giang có tiến vào Hoang Hải không, đó là chuyện của Mai tỷ, nàng ấy là Ngũ Trảo Kim Long Vương, dẫn theo hơn mười con rồng chân chính và mấy chục long ngư sau này sẽ tiến hóa thành rồng thật, việc đi vòng quanh tứ hải đối với nàng ấy mà nói không phải việc khó.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Dương Bách Xuyên sai Thanh Ngưu dẫn theo mười ngàn đại yêu đến núi Vân Lôi đón khách, đồng thời mở đường trực tiếp từ núi Vân Lôi vào Vân Môn Tiên Cảnh.
Ban đầu những người đến đều thuộc những tông môn nhỏ, những tông môn đó không được mời nhưng đều là tông môn xung quanh núi Vân Lôi, muốn lấy lòng Vân Môn Tiên Cảnh nên đến trước.
Dương Bách Xuyên ra lệnh cho Thanh Ngưu chỉ cần là khác thì dù có là người của tông môn nhỏ cũng không được lơ là, đều phải tiếp đãi theo lễ nghi tiêu chuẩn.
Hàng trăm tông môn to nhỏ kéo đến trong vòng một canh giờ, tất cả đều là giáo chủ của tông môn, tu vi cao nhất cũng là Đại Thừa, còn giáo chủ của tông môn yếu hơn thì là cấp bậc Hợp Thể.
Nhưng bọn họ đều được Thanh Ngưu lịch sự mời vào trong, sắp xếp ở sảnh đại điện Vân Môn, mọi người đều được phục vụ linh trà và linh quả.
Đương nhiên những thế lực tông môn nhỏ này cũng không đến tay không, đều mang theo lễ vật đến.
Những tông môn nhỏ này do ba đồ đệ Độc Cô Hối, Vương Tông Nhân và Võ Kiếm phụ trách tiếp đãi.
Dương Bách Xuyên đương nhiên không ra mặt, hắn phải đợi tiếp khác cấp bậc thánh chủ của các thánh địa, nếu không sẽ mất mặt, dù sao thì chiều bài mà Vân Môn gửi đi cũng là Tiên Cảnh.
Toàn bộ đại sảnh của Vân Môn đã bị khách đến lấp đầy trong ba ngày liên tiếp, có hơn một ngàn tông môn lớn nhỏ, nhưng không thấy một người nào của tám thánh địa lớn.
Lúc này Dương Bách Xuyên ngồi ở đại sảnh đại điện Vân Môn, sắc mặt u ám, trong lòng thầm nghĩ tám thánh địa lớn cũng không nể mặt hắn gì cả.
Đáng giận nhất là đại sư huynh ở điện Trường Sinh!
Cho dù đại sư huynh Vân Trường Sinh đã phi thăng lên Tiên Cảnh, đồ đệ của hắn tiếp quản điện Trường Sinh cũng không nên không xuất hiện như vậy chứ?
Vốn nghĩ người của điện Trường Sinh sẽ đến đầu tiên, không ngờ lại không hề xuất hiện.
Dương Bách Xuyên chửi thề thầm trong lòng, nếu tám thánh địa lớn không ai xuất hiện, đến cả người của điện Trường Sinh cũng không đến, vậy thì danh tiếng của Vân Môn sẽ bị tổn thất rất lớn.
Hắn vốn đang chờ sau khi người của mấy thánh địa lớn đến đông đủ mới ra ngoài nghênh đón, thả mấy đại thú ra để ra uy với các thế lực lớn nhỏ ở Tu Chân Giới, nào ngờ tám thánh địa lớn không ai xuất hiện, điều này thật đáng xấu hổ.
Hơn nữa hắn đã nghe thấy các tông môn bên ngoài nhỏ giọng nghị luận, nói gì mà mấy thánh địa lớn chắc sẽ không nể mặt Dương Bách Xuyên mà đến đâu vân vân.
Trong lòng vô cùng chán nản.
Ngay khi Dương Bách Xuyên đang buồn bực, cuối cùng cũng nghe thấy một giọng nói truyền đến từ phía chân trời.
"Thánh chủ điện Trường Sinh đến dự lễ, chúc Vân Môn Tiên Cảnh hưng thịnh..."
Dương Bách Xuyên sửng sốt một chút, sau đó thở phào một hơi: "Cuối cùng cũng đến rồi...
Ngay sau đó, một giọng nói lại vang vọng khắp bầu trời: "Bảy đại thánh chủ của Thông Tiên Cung, hoàng triều Hiên Viên, thánh địa Đạo Chủng, Thần Phù Linh Tông, Bách Luyện Sơn Trang, núi Thiên Kiếm, U Linh Chi Đô đến dự lễ, chúc Vân Môn Tiên Cảnh trường tồn..."