Dương Bách Xuyên nhếch môi cười, không ngờ tám thánh địa lớn đều đến, hơn nữa bốn thánh địa có thù hận cũng không thiếu một ai, tất cả đều đến đông đủ, hắn biết điều này có liên quan đến việc hắn tiêu diệt thánh địa Vạn Linh trước đó để giết gà dọa khỉ.
Bốn thánh địa Thần Phù Linh Tông, núi Thiên Kiếm, Bách Luyện Sơn Trang, U Linh Chi Đô cũng không chắc chắn có thể đánh bại hắn nên mới đến cùng nhau, chứng tỏ bọn họ có kiêng kị.
Từng câu "đến dự lễ" vang lên, chứng minh bốn thánh địa thù địch cũng đã sợ hãi.
Giờ phút này các tông môn lớn nhỏ trong sảnh đại điện
Vân Môn cũng đều sững sờ, trong mắt họ, bốn thánh địa có thù hận với Dương Bách Xuyên cũng có thể đến dự lễ đủ để chứng minh bốn thánh địa cũng phải sợ Dương Bách XUyên, hơn nữa Vân Môn Tiên Cảnh của Dương Bách Xuyên cũng đã vượt qua các thánh địa này.
Điều này khiến các tông môn biết rõ trong lòng, hôm nay bọn họ đến là đúng rồi. Trong số chín thánh địa lớn của Tu Chân Giới thì thánh địa Vạn Linh đã bị Dương Bách Xuyên tiêu diệt, tám thánh địa còn lại đều đồng loạt đến đây, hơn nữa còn là đến để dự lễ, đồng nghĩa với việc Vân Môn Tiên Cảnh đã được tám thánh địa lớn thừa nhận.
Dương Bách Xuyên cười ha ha bay ra đại điện, mắt sáng như đuốc nhìn ra bên ngoài, lơ lửng trên không trung cười nói: "Dương mỗ vừa mới xuất quan, chư vị chớ trách móc, không thể tiếp đón từ xa...
Hắn vừa xuất hiện ở đại điện, các tông môn lớn nhỏ đều đồng loạt đứng lên chào, mà khi nghe hắn nói vậy, tất cả mọi người đều nói thầm trong lòng: "Dương mỗ, ngươi cũng có giá thật, bế quan cái chó má gì? Nếu tám thánh địa lớn không đến e là ngươi cũng không xuất hiện đúng không?"
Lời nói của tên họ Dương nào đó lọt vào tai những người này nghe rất giả trân, nhưng bọn họ cũng chỉ nghĩ trong lòng mà thôi, bởi vì người ta có tư cách giả trân.
Thoáng cái thánh chủ của tám địa lớn đã từ bên ngoài đi vào. Thấy Dương Bách Xuyên ra ngoài đại điện cũng chỉ đứng lơ lửng trên không nói lời giả trân chứ không đi đến tiếp đón bọn họ, tức thì bọn họ cảm thấy hơi khó chịu.
Thánh chủ của bốn thánh địa lớn có thù oán với Dương Bách Xuyên đều không giấu được vẻ mặt khó coi. Tất nhiên bốn người bọn họ đến đây vì muốn giảng hòa với Dương Bách Xuyên, cho nên trước khi đi bọn họ đã tới bái phỏng cung chủ Thông Tiên Cung Diệu Tiên. Mà Diệu Tiên cũng vui vẻ khi thấy giữa bốn thánh địa lớn và Dương Bách Xuyên có thể hòa thuận.
Sau đó, Diệu Tiên dẫn đầu dứt khoát đến tìm Trường Sinh Điện - thánh địa có quan hệ sâu xa với Dương Bách Xuyên, cùng với các nhà khác đến đây để dễ bề làm người hòa giải giữa bốn thánh địa lớn và Dương Bách Xuyên.
Thế nhưng... không ngờ Dương Bách Xuyên lại kiêu ngạo như vậy, bỏ bê tám thánh chủ bọn họ.
Nhưng nghĩ tới chuyện Dương Bách Xuyên đã tiêu diệt thánh địa Vạn Linh, mọi người đều nhẫn nhịn.
Về chuyện Dương Bách Xuyên tiêu diệt thánh địa Vạn Linh, đến khi mấy thế lực bọn họ biết thì thánh địa Vạn Linh đã bị diệt rồi. Không ai ngờ rằng chỉ trong thời gian trăm năm ngắn ngủi, Dương Bách Xuyên đã trưởng thành đến vậy.
Thật sự là sốc tận óc.
Ngay cả cung chủ Thông Tiên Cung Diệu Tiên cũng vô cùng chấn động khi biết tin Dương Bách Xuyên diệt thánh địa Vạn Linh, giết Vạn Linh Thánh Mẫu.
Theo lý thì Thông Tiên Cung đứng đầu mấy thánh địa lớn, vốn không muốn các thế lực thánh địa đấu đá nhau. Nhưng Dương Bách Xuyên không phải cấp bậc thánh địa, lại có thù hận sâu sắc với Vạn Linh Thánh Mẫu của thánh địa Vạn Linh. Hắn im hơi lặng tiếng tiêu diệt thánh địa Vạn Linh, đến khi Diệu Tiên biết tin thì đã muộn, cũng đành chịu thôi. Hơn nữa, Dương Bách Xuyên có thể tiêu diệt thánh địa Vạn Linh đã đủ để chứng minh thực lực và thế lực của hắn.
Diệu Tiên biết đi tìm Dương Bách Xuyên lý luận là không khôn ngoan, dù sao thánh địa Vạn Linh cũng đã bị tiêu diệt, không thể gây nên sóng gió gì. Lần này Dương Bách Xuyên thành lập Vân Môn Tiên Cảnh, gửi thư mời khắp nơi, Diệu Tiên không từ chối. Hơn nữa, bốn thánh chủ thánh địa có thù oán với Dương Bách Xuyên đã đến tìm nàng ta tỏ ý muốn hòa giải với Dương Bách Xuyên.