"Xuyên đại ca..."
"Tiên sinh..."
"Xuyên Tử..."
Lúc này mấy người Bộ Thanh Mai mới phản ứng lại sau cơn khiếp sợ, ngạc nhiên gọi hắn.
Bọn họ vốn tưởng hôm nay lành ít dữ nhiều, không ngờ đến thời khắc mấu chốt lại có một cường giả đột nhiên lao ra đánh chết yêu thú.
Sau khi nhìn rõ người đó, Bộ Thanh Mai hét lên rồi lao về phía Dương Bách Xuyên với đôi mắt đỏ hoe.
Lúc nãy Dương Bách Xuyên thấy Triệu Nam ngã trên đất, trong đầu tràn ngập sát ý, chỉ có một suy nghĩ là muốn giết chết con yêu thú này nên có chút mất lý trí.
Bây giờ đã đánh chết yêu thú, nghe thấy mấy người Bộ Thanh Mai gọi, hắn mới dần tỉnh táo lại.
Sau đó Bộ Thanh Mai lập tức lao vào lòng hắn.
"Hu hu... Xuyên đại ca, bọn ta cứ tưởng sẽ không gặp lại chàng nữa, hu hu hu..." Bộ Thanh Mai vẫn gọi Dương Bách Xuyên là Xuyên đại ca giống như lúc trước.
Lúc này Dương Bách Xuyên mới dần bình tĩnh lại, vừa rồi là lo lắng quá hóa rồ, bây giờ mới phát hiện mọi người đều còn sống, chẳng qua là bị thương nặng nên hôn mê bất tỉnh mà thôi.
"Không sao rồi Thanh Mai, đừng khóc nữa, ta đã đến rồi, mọi chuyện đều đã qua rồi..." Dương Bách Xuyên an ủi Bộ Thanh Mai một chút rồi chuẩn bị chữa thương cho mấy nữ nhân kia trước.
"Ừm, chàng mau đi xem mấy tỷ tỷ khác đi, bọn họ đều bị thương rất nặng..." Bộ Thanh Mai lau nước mắt nói.
"Yên tâm đi, có ta ở đây các nàng sẽ không sao đâu." Dương Bách Xuyên vừa nói vừa nhìn về phía Lục Tuyết Hi và Kiều Phúc đang đi tới.
"Đến rồi à~" Lục Tuyết Hi nhìn Dương Bách Xuyên, chỉ nói một câu chào hỏi đơn giản, nhưng nếu nghe kỹ sẽ nghe thấy sự rung động trong ba chữ đơn giản đó.
Không ai biết mấy năm qua nàng ta phải chịu bao nhiêu áp lực, thân là trưởng lão tu luyện nhập môn cao nhất của Vân Môn, rất nhiều đệ tử của Vân Môn đều do Lục Tuyết Hi chịu trách nhiệm, kể cả việc tu luyện của mấy nữ nhân của Dương Bách Xuyên cũng do nàng ta đích thân hướng dẫn.
Cho nên dẫn dắt mấy nữ nhân của Dương Bách Xuyên khiến Lục Tuyết Hi phải chịu áp lực rất lớn, bởi vì nàng ta chính là người có kinh nghiệm tu luyện nhiều nhất, cũng là người phải chịu áp lực lớn nhất.
"Ừm, đến rồi. Tuyết Hi... Nàng... Vất vả rồi." Dương Bách Xuyên gật đầu với Lục Tuyết Hi, hắn hiểu được áp lực của Lục Tuyết Hi từ ánh mắt và giọng nói run rẩy của nàng ta, nghiêm túc nói một câu vất vả rồi.
Nếu nói đến đại công thần trong việc thành lập nền móng cho Vân Môn, thì Dương Bách Xuyên biết Lục Tuyết Hi hoàn toàn xứng đáng!
Mặc dù Dương Bách Xuyên không bày ra tâm tư gì với tỷ muội Lục gia, nhưng trong lòng vẫn luôn rất tâm đầu ý hợp, kể từ khi giao truyền thừa của tổ tiên Lục gia La Phù đạo quân cho bọn họ, Lục Tuyết Hi liền tách khỏi cơ thể của muội muội Lục Vũ Thư, hơn nữa còn theo con đường quỷ tu.
Dương Bách Xuyên không truyền cho Lục Tuyết Hi công pháp gì, nàng ta có con đường tu luyện riêng của mình, cũng giống như con đường của Kiều Phúc, tỷ muội Ngô Mặc Thu và Bộ Thanh Mai.
Cũng có thể thấy, các nàng ấy thật sự có thiên phú, lần này có thể bảo vệ mấy nữ nhân của hắn và những người khác, Dương Bách Xuyên dám khẳng định là nhờ có Lục Tuyết Hi dẫn đầu, hoặc là nhờ các nàng theo con đường quỷ tu.
Vô Gian Cốc khắp nơi đều có khí ma sát, sức mạnh này vừa khéo thích hợp với quỷ tu, đều là sức mạnh cực âm, không những không xung đột, ngược lại còn có lợi.
Đó cũng là lý do vì sao lúc này Lục Tuyết Hi, Bộ Thanh Mai, Ngô Mặc Hạ và Kiều Phúc không hề có vấn đề gì, còn mấy người Triệu Nam thì lại ngã xuống đất bất tỉnh.
Bởi vì bốn người Lục Tuyết Hi và Thanh Mai đều có cơ thể quỷ tu, ở đây có ưu thế về địa lý nên mới có thể đối phó với yêu thú.
Ba trăm năm không gặp, bây giờ Lục Tuyết Hi đã có tu vi tương đương với Đại Thừa Hậu Kỳ, Bộ Thanh Mai cũng vậy, chỉ có Ngô Mặc Hạ và Kiều Phúc miễn cưỡng đạt tới Đại Thừa Sơ Kỳ.
Dương Bách Xuyên nghĩ đến cơ duyên ở Vô Gian Cốc, nếu không nhờ vậy có lẽ bọn họ sẽ không thể tu luyện được tu vi như bây giờ.
...
Lục Tuyết Hi và Dương Bách Xuyên nhìn nhau, nghe thấy Dương Bách Xuyên nói một câu vất vả rồi, trong lòng nàng ta rung động, mặc dù vẻ mặt vẫn như cũ không thay đổi, nhưng trong lòng lại không thể giữ bình tĩnh, tâm tư của Lục Tuyết Hi dành cho Dương Bách Xuyên vô cùng phức tạp.
Có một câu vất vả rồi của Dương Bách Xuyên, nàng ta biết tất cả đều xứng đáng!
"Đi xem vết thương của mấy người Triệu Nam đi, trong cơ thể có khí ma sát, có chút khó giải quyết, chuyện khác nói sau." Lục Tuyết Hi chung quy vẫn là một người biết làm chủ đại cục.
"Ừm." Dương Bách Xuyên gật đầu đi về phía trước.
"Bái kiến tiên sinh..." Kiều Phúc và Ngô Mặc Hạ cũng tiến lên hành lễ.
"A Phúc, Mặc Hạ tỷ, đều là người trong nhà không cần khách khí... Ta đi xem mấy người Nam Nhi đã..."
"Vâng, tiên sinh mau đi đi..."