Dương Bách Xuyên nghĩ ác khuyển U Linh bảy đầu được thả từ pháp trượng bạch cốt của thánh chủ U Linh nhất định có liên quan với hệ thống tu luyện của U Linh Chi Đô.
U Linh Chi Đô được xưng U Linh, có thể lấy U Linh làm tên, bản thân đã không hề đơn giản.
Dương Bách Xuyên đã từng đọc một cuốn sách cổ quỷ dị, phía trên có chú giải về U Linh Chi Đô, nội dung giải thích định nghĩa của cái tên U Linh, vong linh sau khi chết đi, linh hồn, hư thể…Vạn vật sinh linh đều sẽ tiến vào U Minh giới rồi trở thành u linh.
U Minh chính là thế giới thần bí nhất, lão đầu đã nói với hắn trên đời này thật sự có tồn tại U Minh giới, chỉ là không ai biết đi như thế nào, chỉ nghe nói có sáu con đường có thể dẫn vào U Minh.
Dương Bách Xuyên hiểu không nhiều về thánh địa U Linh, thật ra Tu Chân Giới cũng có rất nhiều người đều không rõ U Linh Chi Đô, chỉ biết U Linh Chi Đô là thánh địa truyền thừa bí ẩn nhất của Tu Chân Giới.
Hiện tại Dương Bách Xuyên nghi ngờ, liệu U Linh Chi Đô có liên quan gì tới U Minh Giới không?
Hoặc nói đúng hơn là người khai sáng ra U Linh Chi Đô vốn tới từ U Minh Giới.
Nhắc tới U Minh Giới, trong lòng Dương Bách Xuyên rất xao động, bởi vì hắn nhớ Liễu Linh Linh.
Sau khi Liễu Linh Linh chết đi, lão đầu đã nói với hắn thế gian này có U Minh Giới, Lục Tuyết Hi cũng an ủi hắn như vậy, thật ra bản thân hắn vẫn luôn để ý tin tức có liên quan đến U Minh giới, chẳng qua cho tới nay đều chỉ là nghe đồn.
Dương Bách Xuyên tin trên đời này thật sự có U Minh Giới, bởi vì sau khi con người chết đi, linh hồn sẽ tiến vào U Minh Giới, họ sẽ tồn tại ở một loại phương thức khác.
Thế nên hắn đã thề phải tìm được Liễu Linh Linh, cũng kiên trì lòng tin, Liễu Linh Linh nhất định vẫn còn tồn tại, nàng đang ở U Minh Giới trong truyền thuyết. Dương Bách Xuyên có chút kích động, hắn nhìn chằm chằm thánh chủ U Linh, ánh mắt sáng lên…Nếu U Linh Chi Đô có liên quan tới U Minh Giới, vậy thì lần này tấn công U Linh Chi Đô sẽ kiếm được món hời lớn.
…
Lúc này, sau khi pháp trượng của thánh chủ U Linh phóng ra U Linh Khuyển cắn nuốt khí bảy màu của nghé con, đối phương lại lập tức nhào tới.
“Gào…”
Đối mặt với U Linh Khuyển, nghé con dường như cảm nhận được nỗi sợ đối với sinh vật không biết, nó thét dài một tiếng, chỉ thấy trên người hiện lên những dòng chữ màu vàng, xuất hiện như một ánh sáng bảo vệ, công kích về phía U Linh Khuyển.
“Rống rống rống…”
U Linh Khuyển hung dữ đang vây trước nghé con nhưng lại bị dòng chữ trên người nghé con quất vào người, phát ra từng tiếng rít…
Sau đó bắt đầu tiêu tán.
“Gào…”
Sau khi nghé con nhìn thấy chữ trên người mình tấn công U Linh Khuyển, nó phát ra một tiếng gầm phấn chấn rồi lao về phía thánh chủ U Linh.
Dương Bách Xuyên cũng vô cùng ngạc nhiên, không ngờ những minh văn trên người nghé con lại cường hãn như vậy, chỉ lóe lên đã đánh tan U Linh Khuyển của thánh chủ U Linh.
Dù sao thì vẫn là thân thể U Linh, không chịu được chí dương chí dương của minh văn, trực tiếp tiêu tán.
Nhưng Dương Bách Xuyên cũng có thể nhìn ra, thiên phú trên người nghé con đang dần xuất hiện, hoặc là nói, tiềm lực của nghé con sẽ phát huy dưới hoàn cảnh bị bức ép.
Hơn nữa còn ngày càng mạnh.
Lúc trước phun ra khí bảy màu, bởi vì đó chỉ là một trong những bản năng thiên phú, sức mạnh ở mức sơ cấp.
Mà những dòng chữ phát sáng trên người kia lại cao cấp hơn thiên phú.
Sau khi nhìn thấy minh văn trên người nghé con đánh tan U Linh Khuyển của thánh chủ U Linh, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng nhẹ nhõm hơn đôi chút.
Tập trung nhìn lại, nghé con đang thừa thắng xông lên…
Thánh chủ U Linh trông thấy nghé con có thể đánh tan U Linh Khuyển thì cũng giật mình.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy rõ tia lạnh lùng trong mắt thánh chủ U Linh, điều này khiến Dương Bách Xuyên lo lắng, ánh mắt của ông ta không có lấy một tia hoảng loạn, thay vào đó là thản nhiên, chứng tỏ đối phương không hề sợ hãi.
Giây sau, thánh chủ U Linh đối mặt với nghé con đang hung hăng nhào tới, ông ta vẫn dùng pháp trượng bạch cốt, miệng đọc những âm thanh khó hiểu, tay kia thì giơ đầu ngón tay lên, một giọt máu rơi xuống đầu lâu trên pháp trượng.
Ngay sau đó hắn nghe thánh chủ U Linh nói: “U Linh, ác linh nuôi máu…”
Trong lúc đọc chú, thánh chủ U Linh vung cây pháp trượng, lần này trên đầu lâu tỏa ra ánh sáng màu máu, sau đó là một bóng dáng thành hình…
“Phụt…”
Bỗng nhiên, thánh chủ U Linh phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng chiêu thức lần này khiến ông ta phải trả giá rất đắt.
Nhưng ngay sau đó đã hóa thành một con quái vật khổng lồ có ba cái đầu, cao hơn ba mươi trượng.
Tỏa ra từng luồng khí tà ác...
Lúc này, trái tim Dương Bách Xuyên run lên.
“Rống…”