Dương Bách Xuyên và Hiên Viên Linh Hề giao lưu Y đạo có thể nói là cả hai cùng tiến độ, hai bên đều được mở mang kiến thức.
Trong cuộc giao lưu Y đạo với Hiên Viên Linh Hề, tên họ Dương nào đó nhìn thấy chi tiết nhỏ, điều này làm cho hắn có nhận thức hoàn toàn mới về Y đạo, mở ra một cánh cửa khác, có thể nói là thu hoạch được rất nhiều.
Còn đối với Hiên Viên Linh Hề mà nói, từ thu hoạch không đủ để miêu tả, mà phải là chấn động, chấn động sâu sắc, trong lòng dời sông lấp bể.
Gia tộc Hiên Viên khởi nguyên từ Y đạo, Y đạo gì thì nàng thuộc chính của gia tộc Hiên Viên tất nhiên biết rõ. Lão tổ nhà Hiên Viên xây dựng nền tảng Y đạo là nhờ có được một cuốn thánh điển Y đạo thiếu trang tên là Thần Ma Y Điển, từ đó mới thành lập nên thế lực thánh địa Y đạo hoàng triều Hiên Viên.
Chỉ là cuốn sách thiếu trang mà đã gây dựng được thánh địa Y đạo một phương, điều này đã đủ chứng minh sự quý giá và lớn lao của Thần Ma Y Điển.
Mà vừa rồi khi giao lưu với Dương Bách Xuyên, Hiên Viên Linh Hề phát hiện ra Y đạo trong lời giảng giải của Dương Bách Xuyên chính là cốt lõi Y đạo mà gia tộc Hiên Viên lập nghiệp...
Mỗi chữ Dương Bách Xuyên nói ra như châu như ngọc, có thể nói là chân ngôn của điển pháp Y đạo, hoàn toàn trùng khớp với cốt lõi Y đạo của hoàng triều Hiên Viên. So với cốt lõi Y đạo của nhà mình, những gì Dương Bách Xuyên giảng giải mới là cốt lõi trong cốt lõi, tràn đầy khí thế, thẳng đến đại đạo.
Sau khi Dương Bách Xuyên nói xong, sắc mặt Hiên Viên Linh Hề đã đỏ bừng vì kích động quá đỗi. Nàng hỏi: "Bách Xuyên... xin hỏi sư thừa Y đạo của ngươi là..." Dương Bách Xuyên biết là Hiên Viên Linh Hề sẽ hỏi như vậy, hắn đã chuẩn bị sẵn đáp án trong đầu: "Thật sự không dám giấu, ta nhận truyền thừa Y đạo từ một cuốn thánh điển Y đạo thời thượng cổ có tên là Thần Ma Y Điển. Nếu Hiên Viên cô nương có hứng thú, ta có thể truyền thụ cho ngươi."
"Thật ư?" Hiên Viên Linh Hề đứng phắt dậy. Nàng đâu chỉ có hứng thú, đó là thứ mỗi thế hệ con cháu của gia tộc Hiên Viên đều tha thiết mơ ước và tìm kiếm.
Không ngờ là Thần Ma Y Điển thật, hơn nữa nghe ý của Dương Bách Xuyên thì đó là Thần Ma Y Điển hoàn chỉnh.
Điều quan trọng là... hắn truyền thụ cho mình?
Hạnh phúc tới quá bất ngờ, Hiên Viên Linh Hề kích động đến nỗi ngây ra như phỗng....
"Đại trượng phu đã nói làm làm, thiên đạo chứng giám, sao có thể lừa ngươi..." Tên họ Dương nào đó ra vẻ đứng đắn nói. Đối với hắn mà nói, Thần Ma Y Điển vốn là thứ sư phụ cướp được, mục đích người truyền thụ cho hắn là để hành y cứu đời, tránh cho Y đạo mai một.
Nhưng thật sự là hắn không có thời gian, không thể chăm chỉ lĩnh ngộ cuốn thánh điển Y đạo này. Thần Ma Y Điển vốn là sách y tạo phúc cho muôn dân trăm họ, nếu không phát huy được uy lực của Y đạo thì đúng là phí của trời.
Y đạo không giống các các đại đạo khác, tu hành Y đạo coi trọng việc hành y cứu đời, tạo phúc cho muôn dân. Thần Ma Y Điển nằm trong tay hắn thì trong thời gian ngắn hắn không thể làm tốt điều này. Nhưng thánh địa Y đạo như hoàng triều Hiên Viên thì chắc chắn sẽ phát huy tác dụng cực lớn, có thể tạo phúc cho nhiều sinh linh hơn. Vì vậy về điểm này này, Dương Bách Xuyên không hề có lòng riêng.
Dưới thiên đạo, vạn vật sinh linh trên thế gian bao gồm cả tu sĩ thật ra đều rất nhỏ bé, có thể dùng Y đạo cứu được nào nào hay người nấy, hắn truyền thụ cho hoàng triều Hiên Viên cũng coi như tạo phúc cho muôn dân.
Đây là công đức lớn!
Nói ra thì tích đức làm việc thiện là chuyện hư vô mờ mịt, nhưng thật sự tồn tại. Giống như dưới thiên đạo và độ kiếp, gây sát nghiệt nhiều thì uy lực của thiên kiếp lớn, trái lại nếu tích công đức thì dưới thiên đạo hư vô luôn gặp may.
Hắn tin rằng hoàng triều Hiên Viên có thể làm rất tốt chuyện này, dù sao người ta cũng chuyên nghiên cứu Y đạo, hơn nữa đã truyền thừa không biết bao nhiêu năm tháng, có nền tảng thâm hậu.
...
Hiên Viên Linh Hề nhận được câu trả lời khẳng định của Dương Bách Xuyên, hơi thở không thể ổn định được nữa. Cả hoàng triều Hiên Viên không biết bao nhiêu thế hệ đã cố gắng tìm kiếm bản đầy đủ của Thần Ma Y Điển, nhưng không có bất kỳ tin tức gì.
Vậy mà bây giờ Dương Bách Xuyên lại nói một câu nhẹ bẫng, trong tay hắn có Thần Ma Y Điển. Làm sao Hiên Viên Linh Hề có thể bình tĩnh được?
"Bách... Bách Xuyên... Ngươi ngươi ngươi... trong tay ngươi có Thần Ma Y Điển hoàn chỉnh?" Hiên Viên Linh Hề hỏi với giọng nói run run.
"Hoàn chỉnh." Dương Bách Xuyên mỉm cười trả lời.
"Nhưng... nhưng ngươi chịu truyền thụ cho hoàng triều Hiên Viên chúng ta?" Hiên Viên Linh Hề hỏi lại. Nàng không nói là truyền thụ cho mình, mà nói là hoàng triều Hiên Viên, bởi vì nàng biết đến lúc đó thánh điển Y đạo không phải là một mình nàng có thể lĩnh ngộ được. Cả hoàng triều Hiên Viên có vô số tu sĩ Y đạo cấp cao, thánh điển Y đạo chân chính nằm trong tay họ hoặc là trong tay mọi người mới có thể phát huy hiệu quả to lớn.
Dương Bách Xuyên gật đầu, hắn hiểu suy nghĩ của Hiên Viên Linh Hề. Đã quyết định truyền thụ Thần Ma Y Điển thì tất nhiên là hắn hi vọng cuốn thánh điển Y đạo này có thể phát huy công hiệu lớn nhất, tạo phúc cho nhiều sinh linh hơn.
Hơn nữa có một số chuyện vẫn cần Hiên Viên Hoàng đế nói mới được, chỉ mình Hiên Viên Linh Hề thì e là không thể quyết định.