Đợi tên mập lùn tự phát tiết xong, hắn mới vung tay lên bắt lấy mười đại yêu, dùng chân nguyên bọc chúng lại, cầm trong tay rồi rời đi.
Mấy phút sau mọi người đi tới một hang động.
Dương Bách Xuyên quan sát xung quanh, phát hiện ở các cột đá bốn phía đều có đại yêu, chúng đều bị một loại dây mây nào đó trói vào cột đá thành từng nhóm.
Trong hang động to lớn này, hắn có thể nhìn thấy toàn bộ đại yêu dưới trướng hắn đều bị trói vào cột đá thành từng nhóm, có vẻ đang hôn mê.
Nhưng Dương Bách Xuyên nhìn một vòng cũng không thấy tung tích của tiểu Phượng Hoàng.
Lúc này cơ thể Dương Bách Xuyên chấn động, bị tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn hung hăng ném xuống đất, sau đó dây mây bay đến, trói hắn và mười đại yêu kia lại với nhau.
Tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn hùng hổ bỏ đi, Dương Bách Xuyên nói thầm trong lòng: "Tên mập lùn chết tiệt, ta nhất định sẽ khiến ngươi đẹp mặt..."
Tạm thời còn chưa rõ tình hình ở đây, Dương Bách Xuyên chỉ có thể chịu đựng.
Lúc này, từng cơn tê dại từ dây mây truyền đến, những luồng khí từ từ xâm nhập vào cơ thể, Dương Bách Xuyên mới phát hiện dây mây này không phải dây mây bình thường, chúng đều có độc.
Chẳng trách đại yêu trong hang động không có động tĩnh gì, quả thực là độc càng thêm độc, hơn nữa Dương Bách Xuyên còn phát hiện trong hang động này có rất nhiều loại thực vật kỳ quái, cảm nhận một chút sẽ biết tất cả đều có độc. Đúng là vào phải ổ độc rồi, trong hoàn cảnh này có thể tỉnh táo được mới là lạ.
Nhưng Dương Bách Xuyên là một ngoại lệ, độc này không thể độc được hắn, xem như sư đồ Vạn Độc Vương xui xẻo rồi.
Nếu so tu vi, tên béo lùn Nhậm Anh Tuấn chỉ mới Đại Thừa không tính là gì, chỉ có Vạn Độc Vương là cao thủ Phi Thăng Cảnh đại viên mãn, nhưng cũng không là gì với Dương Bách Xuyên bây giờ cả, đến cả thánh chủ cũng bị hắn chém, huống chi Vạn Độc Vương không phải thánh chủ, cho dù phải đi nữa hắn cũng không sợ.
Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng biết người độc tu lợi hại nhất không phải ở tu vi mà là ở độc công, đây mới là chiêu chí mạng, hạ độc khó lòng phòng bị.
Thậm chí còn không biết độc dược mạnh đến mức độ nào nên Dương Bách Xuyên không dám tùy tiện hành động, lúc này hắn giả vờ bị trúng độc choáng váng để vào được hang ổ của Vạn Độc Vương, đợi sư đồ Vạn Độc Vương đấu tranh nội bộ, mới là lựa chọn tốt nhất.
Đợi sau khi tên mập lùn hoàn toàn đi xa, Dương Bách Xuyên mới lặng lẽ phóng thần thức ra đi thăm dò...
Bây giờ đã rõ, các đại yêu đều bị trói trong đại sảnh này, chỉ thiếu tiểu Phượng Hoàng.
Dương Bách Xuyên nghĩ phải trước tiên phải tìm được tiểu Phượng Hoàng hắn mới an tâm, nghe sư đồ Vạn Độc Vương nói chuyện, sau khi Vạn Độc Vương luyện thành Cửu Tiêu Độc Thần, muốn dùng tu vi của Tiểu Phượng Hoàng để luyện Vạn Độc Thần Công gì đó.
Cho nên Dương Bách Xuyên rất sốt ruột.
Sau khi hắn cẩn thận phóng thần thức ra, phát hiện ba mươi đại yêu cùng hơn một ngàn yêu binh yêu tướng cấp Đại Thừa đi theo tiểu Phượng Hoàng cũng có mặt, tất cả đều bị trói vào cột đá trong đại sảnh, không thiếu ai cả, cũng không có thương vong, nhưng tất cả đều bị trúng độc hôn mê bất tỉnh.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên thở phào một hơi.
Chỉ là không thấy tiểu Phượng Hoàng đâu, nhưng hắn cảm nhận được một sự tồn tại ở cửa đá bên kia đại sảnh.
Sợ bị Vạn Độc Vương phát hiện, Dương Bách Xuyên quyết định thu hồi thần thức, chuẩn bị xuất nguyên thần đi xem thử.
Chỉ có nguyên thần đi xuyên qua cửa mới không gây ra nhiều dao động.
Dù rất mạo hiểm, nhưng Dương Bách Xuyên cũng không quan tâm nhiều như vậy, không thể để tiểu Phượng Hoàng xảy ra chuyện!
Sau đó Dương Bách Xuyên đi vào biển ý thức.
Trong biển ý thức, nguyên thần của Dương Bách Xuyên ngồi xếp bằng phía trên Hắc Liên, hắn mở mắt, quyết định thương lượng với Hắc Liên một chút, xem có thể bảo vệ nguyên thần của mình một chút không, dù sao nguyên thần cũng là gốc rễ, hơn nữa ở đây là hang ổ của Vạn Độc Vương, đâu đâu cũng là độc, nói không chừng có loại độc nào đó có thể làm tổn thương nguyên thần.
"Hắc Liên..."
Dương Bách Xuyên gọi một tiếng.
Sau đó Hắc Liên chợt lóe lên ánh sáng đen, một nữ tử mặc đồ đen xuất hiện: "Có chuyện gì?"
Dương Bách Xuyên nói thẳng: "Ở đây là hang ổ của Vạn Độc Vương, ta chuẩn bị xuất nguyên thần ra thăm dò đường, có thể nào bảo vệ nguyên thần của ta không bị trúng độc được không?"
Nữ tử Hắc Liên trầm mặc một chút như thể có gì đó khó xử, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói: "Được."
Lời nói vẫn rất ngắn gọn, cùng với vẻ mặt vô cảm giống hệt với trước kia.
Nói xong nàng ấy khua tay đánh ra mấy chục pháp quyết, sau đó một ký hiệu màu đen xuất hiện, tiến vào giữa mi tâm của Dương Bách Xuyên.
"Đây là khí căn nguyên của ta, có thể bảo vệ nguyên thần của ngươi một lần, chỉ một lần mà thôi." Nữ tử Hắc Liên nói.
Dương Bách Xuyên vui mừng khôn xiết, hắn biết Hắc Liên nói vậy thì chắc chắn có thể bảo vệ nguyên thần của hắn, sức mạnh căn nguyên của Đệ nhất Hắc Liên của Hồng Hoang sao có thể tầm thường được?
Một lần cũng đã đủ lắm rồi, hơn nữa đây cũng chỉ là để đề phòng, hắn xuất nguyên thần cũng chưa chắc sẽ gặp phải chuyện không may.
Sau khi cảm ơn, nguyên thần của Dương Bách Xuyên rời khỏi cơ thể, trực tiếp bay về phía cửa đá.