"Ta biết rồi. Ngươi không cần lo lẳng, ngoài Trâu thần Ngũ Sắc ra ta còn chuẩn bị hậu chiêu. Vả lại, chỉ riêng thực lực của Vân Môn cũng chưa chắc phải sợ bọn họ. Đi thôi, cùng ta ẩn nấp ở sơn môn, chắc hắn lát nữa mấy lão già chết tiệt phe tán Tiên sẽ đến phá sơn môn của chúng ta. Đến lúc đó, ngươi hãy khống chế đại trận, ngăn cản ở mức độ thích hợp rồi mở đại trận ra, nhưng đừng để lộ dấu vết quá rõ ràng, đừng để những lão già chết tiệt kia nghỉ ngờ” Dương Bách Xuyên dặn dò thú Vân Lôi.
“Thánh chủ cứ yên tâm, khống chế đại trận Lôi Điện thì ta có lòng tin tuyệt đối, chắc chắn sẽ không có sơ hở” Thú Vân Lôi Quốc Bảo tự tin nói.
Dương Bách Xuyên gật đầu: "Ừm, tốt, ngươi hãy nhớ sau khi Tán Tiên phá đại trận, phía sau hẳn là Ma tộc đánh vào Vân Môn chúng ta. Chờ đến khi Ma tộc chém giết với côn trùng và thú vật mà ta dùng thần thông biến to, phe Tán Tiên sẽ tiến vào Vân Môn chém giết Ma tộc.
Đến lúc đó ngươi hãy đóng đại trận, không được thả ai ra ngoài, ta sẽ để lại đám Lôi Lão Hổ giúp ngươi gia cố đại trận. Lần này phải khiến cho lũ khốn kia hối hận cả đời”
Một người một thú vừa nói chuyện vừa ẩn vào trong sấm sét mây mù. Nơi này là sân nhà của thú Vân Lôi, chỉ cần bọn họ không ra ngoài thì không ai có thể phát hiện ra bọn họ.
...
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Dương Bách Xuyên nhầm mắt, cùng thú Vân Lôi giấu mình trong sấm sét giữa không trung.
Xung quanh có những tia sét lấp lóe, nhưng chúng như có mắt, né tránh hắn.
"Đến rồi..."Thú Vân Lôi lên tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía xa, cặp mắt của nó nhìn xuyên qua khu vực tầng tầng sấm sét và mây mù.
Dương Bách Xuyên vẫn ngồi im bất động, nói: "Có mấy người? Đến đâu rồi?"
“Sáu Tán Tiên, một người không phải, tổng cộng bảy người." Thú Vân Lôi trả lời
hông sai, chính là bọn họ. Quốc Bảo, phóng thần thức của ngươi ra giám sát toàn bộ dãy núi Vân Lôi, có bất kỳ động tĩnh bất thường nào thì báo cho ta.” Dương Bách Xuyên vẫn nhắm mắt.
“Vâng. Hiện tại chỉ phát hiện bọn họ có bảy người. Thánh chủ yên tâm, chỉ cần có sinh linh bước vào phạm vi dãy núi Vân Lôi ngàn vạn dặm, ta sẽ biết ngay lập tức” Thú Vân Lôi trả lời.
"Tiếp tục theo dõi.." Dương Bách Xuyên nói.
“Trong vòng nửa canh giờ, bảy người bọn họ sẽ đến khu vực trung tâm Vân Lôi... Không đúng, Ma tộc xuất hiện ở phía Tây rồi..." Thú Vân Lôi nói.
Dương Bách Xuyên bỗng mở mắt: "Có bao nhiêu tên?"
"Chỉ có năm tên, một trong số đó là lão ma đầu Vu Minh Tuyền. Thánh chủ, có gì đó bất thường, lẽ ra Ma tộc phải có ít nhất mấy vạn người chứ, sao chỉ có năm người xuất hiện?" Thú Vân Lôi không hiểu
Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ rồi nói: "Dãy núi Vân Lôi chúng ta có sấm sét tự nhiên, ma đầu tu vi yếu không chịu nổi sét đánh, chắc là lão ma đầu có pháp. khí động thiên. Kệ đi, tiếp tục theo dõi, chỉ cần lão ma đầu đến là được rồi”
"Phe Tán Tiên tới rồi... Phe ma đầu ở một bên khác." Thú Vân Lôi nói.
Dương Bách Xuyên đứng dậy, cất giọng âm u nói: "Trò hay đã mở màn, chuẩn bị sẵn sàng!"
"Ta chờ từ lâu rồi, thánh chủ yên tâm” Thú Vân Lôi tự tin nói.
Dương Bách Xuyên gật đầu: "Bọn họ đã tới, vậy thì trước tiên giáng cho bọn họ vài tia sét đi, đừng để cho những lão giả chết tiệt kia đi qua dễ dàng thoải mái như vậy."
"Được!" Thú Vân Lôi lên tiếng đáp lời, sau đó giơ chân trước lên, tức thì sấm sét nố đùng đoàng, đánh xuống bên dưới.
...
Ở nơi cách Vân Môn Tiên Cảnh mấy trăm mét, bảy người Nạp Lan Ngự Phong dùng thân pháp quỷ dị đi đến.
"Đùng đoàng... Roẹt...”
Từng tia sét từ trên trời bổ xuống bảy người bọn họ.
“Hữ... Tản ra..” Nạp Lan Ngự Phong đi trên cùng, lạnh lùng hừ mũi, vung tay đánh ra một đạo chân nguyên, trực tiếp đánh tan tỉa sét này.
Đối mặt với sấm sét, những người khác đều có thủ đoạn riêng, hoặc là phòng thủ hoặc là tấn công, hóa giải toàn bộ. Đối với cấp bậc Tán Tiên như bọn họ mà nói, sấm sét ở sâu trong dãy núi Vân Lôi tuy mạnh nhưng chưa đủ đả thương bọn họ.
"Nơi này được ông trời ưu đãi, có sấm sét tự nhiên, là bảo địa khai tông lập phái, tên nhóc Dương Bách Xuyên được hời rồi." Thiên Lang Chân Quân đến từ Yêu Giới lên tiếng.
“Các vị đến rồi à, hợp tác đi. Phá sơn môn Vân Môn Tiên Cảnh là đại kế của chúng ta đã hoàn thành một nửa" Nạp Lan Ngư Phong âm trầm nói.