Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu thật sự có hiệu quả thì cho dù hôm nay phải tốn bao nhiêu tiền, anh ta cũng phải đấu giá bằng được viên đan dược tiếp theo.
Dưới sân khấu có rất nhiều người có suy nghĩ và mục đích giống Mộ Dung Khinh Phong, ai ai cũng ôm lòng mong đợi, cùng chờ đợi công bố kết quả.
Cô gái mặc áo đen ngồi phía sau cách Dương Bách Xuyên không xa cũng như vậy, lòng bàn tay đẫm mồ hôi. Xuyên qua tấm mạng che mặt, cô chăm chú nhìn cô gái thử thuốc trên sân khấu.
Nếu như đan Trú Nhan có thể chữa khỏi vết bỏng của cô gái kia, thì đó chính là một tia hi vọng đối với cô, ít nhất thì chắc là cũng có hiệu quả.
Cô là võ cổ giả, bởi vì độc tố xuất hiện trên mặt mà phiền não hơn ba năm trời. Ba năm qua cô đã tìm đến biết bao gia tộc y dược, các sĩ nổi tiếng ở thế giới bình thường, những thần y giới võ cổ... nhưng không ai có thể giải quyết vấn đề trên mặt cô.
Sau khi vô tình nghe thấy sự thần kỳ của đan Trú Nhan ở Cố Đô, Độc Cô Vô Tình ôm tâm lý thử vận may đến đây...
...
Những người ôm lòng mong chờ mãnh liệt đối với đan Trú Nhan đều cảm thấy thời gian nửa tiếng dài đằng đẵng.
Cuối cùng cũng đến lúc chín muồi.
Sau khi thấy Triệu Nam bên dưới gật đầu ra hiệu, Ngải Diệp trên sân khấu cất lời: "Kính thưa các quý vị, đã qua nửa tiếng, chúng ta hãy cùng chứng kiến kỳ tích!"
Dứt lời Ngải Diệp đi đến chỗ cô gái đội khăn voan đỏ.
Lúc này, Ngải Diệp và cô Lý thử thuốc trên sân khấu bắt đầu cử động trước ánh mắt chờ đợi của hàng trăm người dưới sân khấu.
Mộ Dung Khinh Phong đứng ở một bên trên sân khấu, trán đã đẫm mồ hôi tự bao giờ. Anh ta quá căng thẳng vì chờ đợi.
Dưới sân khấu, Độc Cô Vô Tình ở phía sau Dương Bách Xuyên cũng siết chặt tách trà, điều này bộc lộ sự căng thẳng của cô.
Cả phòng đấu giá chỉ có một người thoải mái nhất là Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên là người luyện chế ra đan Trú Nhan, anh thừa biết công hiệu của nó nên vẫn bình tĩnh ngồi dưới sân khấu.
Cô Lý trên sân khấu túm chặt quần áo với tâm trạng thấp thỏm. Hôm nay cô ta gặp được Mộ Dung Khinh Phong, đối phương mang đến cho cô ta niềm hi vọng có thể khôi phục gương mặt, vì vậy cô ta đến đây.
Tuy cô Lý biết là thuốc thử, có thể thành công và cũng có thể thất bại, nhưng đây vẫn là niềm hi vọng của cô ta. Đối với cô Lý mà nói, vết bỏng trên mặt là ác mộng đã hủy hoại cả cuộc đời, vì nó mà cô ta không kết hôn.
Điều kiện hợp tác với Mộ Dung Khinh Phong là cho dù có thành công hay không, cô ta đều nhận được thù lao một triệu. Nếu như thành công thì đúng là cô ta lời to.
Nếu không thành công, có một triệu trong tay cô ta có thể đi phẫu thuật thẩm mỹ, ít nhất cũng có thể chỉnh sửa cho khuôn mặt không đáng sợ nữa, không cần ngày nào cũng phải đeo khẩu trang mỗi khi ra ngoài nữa.
Trong nửa tiếng sau khi uống đan Trú Nhan, cô Lý cảm thấy giày vò hơn bất cứ ai. Trong khoảng thời gian đó, cô ta cảm thấy mặt ngứa râm ran, suýt thì không kìm được hét lên. May mà sau nửa tiếng, cảm giác này đã biến mất.