Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dương Bách Xuyên nhìn Độc Cô Vô Tình cười, đương nhiên là hiểu được suy nghĩ trong lòng Độc Cô Vô Tình, anh nhìn cô rồi từ tốn nói: “Vân Môn của tôi so với những tông môn cổ xưa của giới võ cổ mà cô biết còn sâu hơn nhiều.”
Một câu nói cũng đã làm cho ánh mắt Độc Cô Vô Tình phát sáng, cô có thể nghe ra được sự tự tin trong giọng nói của Dương Bách Xuyên.
“Tôi sẵn lòng gia nhập môn hạ của tiên sinh ~” Độc Cô Vô Tình tỏ thái độ.
“Tôi cũng sẵn lòng gia nhập Vân Môn~” Khưu Vân nhanh chóng nói, hiện tại cô đang tu luyện Tử Hà Quyết – thứ mà chỉ có tu chân giả mới có thể tu luyện, điểm này cô cũng mới biết được từ trong miệng Lục Vũ Thư hôm trước.
Trong miệng chị em nhà họ Lục, cô chính là một người may mắn, công pháp tu chân tốt hơn võ công ngàn vạn lần, cho nên Khưu Vân sợ Dương Bách Xuyên sẽ không cần cô.
Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ vẻ đã biết, trên thực tế sau khi Khưu Vân tu luyện Tử Hà Quyết, nếu như cô không muốn, Dương Bách Xuyên cũng sẽ giữ cô lại, phản ứng của cô đúng như dự đoán của anh.
“Anh, tuy rằng em nghe không hiểu, nhưng anh làm cái gì em cũng đều ủng hộ, hì hì!” Dương San San cười nói.
“Có chuyện tốt sao có thể thiếu tôi được, không cho tôi đi theo cậu, tôi sẽ gi ết chết cậu.” Lưu Tích Kỳ hào hùng nói.
“Tôi cũng gia nhập Vân Môn.” Lý Đại Nghị chắc chắn nói, anh ta là người hiểu rõ ràng nhất về sự thần bí của Dương Bách Xuyên, từ sau khi tu luyện Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể mà Dương Bách Xuyên truyền thụ, Lý Đại Nghị cảm giác được cơ thể của anh ta ngày một thay đổi rất rõ ràng, trở nên mạnh mẽ hơn, đây là thứ anh ta khao khát nhất.
Cuối cùng chỉ có chị em nhà họ Lục, Dương Bách Xuyên nhìn cô nói: “Mặc dù là chị em các cô là tu chân giả của Sơn Hải Giới, nhưng mà... Tôi muốn nói cho các cô biết, Sơn Hải Giới chỉ là một thế giới nhỏ rộng lớn của Tu Chân Giới, nền tảng của Vân Môn tôi là ở Tinh Thần Đại Hải, sư môn sẽ có vô số pháp thuật điển tịch cho các cô tu luyện đọc sách.”
Đối với chị em nhà họ Lục đến từ Sơn Hải Giới, Dương Bách Xuyên biết rõ suy nghĩ trong lòng các cô, nhưng đúng như anh nói, tuy Sơn Hải Giới ở Tu Chân Giới to lớn nhưng cũng chỉ một thế giới nhỏ bé, tuy rằng chưa từng đi qua Sơn Hải giới, nhưng Dương Bách Xuyên cũng có thể đoán được văn minh tu chân của Sơn Hải Giới chắc chắn là có hạn, nếu không một Kim Đan kỳ nhỏ như Lục Tuyết Hi thì sao có thể xưng là một phương cung chủ?
Quả nhiên sau khi nói xong nhìn thấy biểu tình trên mặt cô ấy thay đổi, sau khi nghe được có rất nhiều pháp thuật điển tịch, chị em nhà họ Lục động tâm.
“Chị em chúng tôi sẵn lòng cống hiến cho Vân Môn ~” Lần này khống chế thân thể là chị gái Lục Tuyết Hi, thật ra cô biết chị em các cô không có lựa chọn, cho rằng nội thần hồn đều bị Dương Bách Xuyên khống chế.
Thế nhưng Dương Bách Xuyên dùng ngữ khí thương lượng, cũng là thể hiện cho thấy anh muốn chị em các cô trở thành người của mình, điểm này làm cho trong lòng Lục Tuyết Hi vẫn rất vui vẻ.
“Tốt, hiện tại tôi nói cho mọi người biết, Vân Môn chúng ta là Tu Chân Giả vượt qua võ cổ giả, nếu mọi người không hiểu rõ có thể đổi thành tu tiên giả, là có thể hiểu khái niệm này, sau này xưng hô với bên ngoài chúng ta đều tự xưng là võ cổ giả, hôm nay tôi nói điều này là hy vọng mọi người dấu ở trong bụng, không thể tiết lộ ra bên ngoài một chữ, nếu không sẽ dẫn tới đại họa đối với tất cả mọi người.
Bao gồm cả tôi đợi lát nữa tôi sẽ truyền thụ cho mọi người công pháp tu chân, càng quan trọng, thì tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.