Cho dù là Dương Bách Xuyên cũng hơi kinh ngạc, tuy là từ trước đã nghe Vương Huyền Cơ nói Ngô Nam có thiên phú khống chế lôi điện, nhưng thật sự nhìn thấy khiến lòng anh cũng không khỏi kinh ngạc.
Sức lực lôi điện vẫn là sức mạnh siêu nhiên trong nhận thức của loài người, đâu ai ngờ tới sức mạnh siêu nhiên cấp độ này lại bị con người khống chế trong tay chứ?
Ý nghĩ đầu tiên trong đầu Dương Bách Xuyên là thuật pháp thần thông.
Thật ra lôi điện trong tay Ngô Nam là thiên phú bẩm sinh, cũng không phải là thuật pháp thần thông, đây chính là sức mạnh của thiên tỉnh giả hoặc là dị năng.
Nhìn thấy lôi điện trong tay Ngô Nam, Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng thu lại khuôn mặt tươi cười, đề cao cảnh giác, cẩn thận đối phó với ông.
Tay trái của anh tập trung chân khí khổng lồ, tay phải cũng đồng thời chuẩn bị Chân Nguyên Ly Hỏa.
Trong lòng vừa căng thẳng lại vừa có vài phần chờ mong, anh muốn thử xem chân khí của mình cộng thêm Chân Hỏa có thể chống đỡ lôi điện của Ngô Nam hay không.
Suy cho cùng, bất kể là chân khí và Chân Nguyên Ly Hỏa của anh, hay là sức lực lôi điện của Ngô Nam, thật ra đều là năng lượng thể trong trời đất.
Chỗ khác biệt chính là anh khống chế được nó thông qua tu luyện, còn Ngô Nam là do bẩm sinh đánh thức.
Cả hai đều là năng lượng của trời đất.
Sau khi Ngô Nam nhìn thấy sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi, trong lòng cuối cùng nở nụ cười, ông tin tưởng % vào sức mạnh dị năng lực của bản thân.
Trong lòng nghĩ, đối phó với Dương Bách Xuyên chỉ cần dùng ba phần sức mạnh lôi điện cũng đủ rồi.
Lập tức giơ tay lên, trong tay Ngô Nam xuất hiện một luồng lôi điện, tốc độ nhanh đến mức vừa loé lên đã biết mất lập tức rơi vào trên người Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên đã có đề phòng từ trước, trong nháy mắt Ngô Nam ra tay, chân khí và chân hỏa ở cả hai bên trái phải cùng lúc đối phó với tia chớp của Ngô Nam.
Nhưng lúc ra tay, tia chớp của Ngô Nam đã cách người anh ba tấc đất.
Lôi điện và chân khí chân hoả lập tức chạm vào nhau.
Ngay sau đó một tiếng rung động nặng nề vang lên, một luồng sóng khí vô hình khuếch tán ra ngoài sân, làm cho Vương Tông Nhân là người không có căn cơ nội lực suýt chút nữa ngã xuống, cũng may có Độc Cô Vô Tình bên cạnh vội vàng đỡ lấy cậu ta.
Mà trong mắt mấy người Vương Huyền Cơ, cảnh tượng vừa rồi khiến bọn họ vô cùng chấn động.
Kể cả Ngô Nam cũng không ngờ, trong tay Dương Bách Xuyên có một nắm hỏa cầu tràn ngập năng lượng như thế.
Mấy người bọn họ trước tiên nghĩ đến một khả năng, đó chính là... Dương Bách Xuyên cũng là một thiên tỉnh giả.
Hơn nữa còn là một quái vật tài năng tu luyện song hệ võ cổ và thiên tỉnh!
Hoả diễm vừa rồi trong tay Dương Bách Xuyên tràn ngập năng lượng cường đại, không có thiên tỉnh giả thứ hai nắm trong tay hỏa diễm, cho nên mấy người nhận định Dương Bách Xuyên là thiên tỉnh giả.