Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Toàn bộ giới võ cổ, người vừa có thể tu luyện võ cổ đồng thời lại là thiên tỉnh giả chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Người như vậy ở Thần Long Đàm chỉ có một, đó chính là vị Đàm chủ đại nhân thần bí nào đó ở Thần Long Đàm.
Dương Bách Xuyên xem như là quái vật đầu tiên xuất hiện trong thời hiện đại.
Mấy người Vương Huyền Cơ đều biết, nhân vật như thế này trưởng thành sẽ có thực lực không thể nào tưởng tượng được.
Dương Bách Xuyên không biết mấy người Vương Huyền Cơ lại nghĩ mình thành quái vật tu luyện song hệ.
Giờ khắc này, anh lại đang chìm trong sự chấn động mạnh, trong nháy mắt va chạm vừa rồi, một luồng lôi điện của Ngô Nam lập tức đánh tan chân khí và chân hỏa của anh.
Hơn nữa, sức mạnh cũng không giảm mà rơi trên người anh.
Trong khoảnh khắc đó, lần thứ hai anh cảm thấy bóng tối của cái chết bao phủ trên người, tựa như lần đối mặt với đòn tấn công của thần hồn Lục Tuyết Hi, vô cùng đáng sợ.
Toàn thân khi bị lôi điện đánh trúng đều chấn động, lục phủ ngũ tạng cũng bị đảo loạn.
Từng sợi tóc dựng ngược lên, hoàn toàn có một ảo giác mất đi khống chế.
Cũng may đạo lôi điện này của Ngô Nam lóe lên rất nhanh rồi biến mất, chỉ làm cho cho toàn thân anh trở nên tê dại, các giác quan đều mất đi cảm giác.
Anh biết là Ngô Nam có chút thu liễm hoặc là nói không dùng hết sức lực, nếu không một đòn của ông ta chắc chắn có thể khiến anh mất mạng.
Giờ phút này, mặc dù các giác quan của Dương Bách Xuyên mất đi cảm giác, nhưng anh không nghĩ gì khác, trong lòng chỉ có một câu, thực lực!
Dương Bách Xuyên bị thực lực của Ngô Nam đả kích, anh đã cảm nhận được sức mạnh cường đại của thiên tỉnh giả.
Đồng thời cũng nhận thức được tu vi yếu kém của chính mình.
Ngô Nam là một thiên tỉnh giả, Vương Huyền Cơ từng nói cùng lắm cũng chỉ mạnh Ám Kình tầng chín đỉnh phong như ông một chút.
Nói cách khác, nếu anh đối đầu với võ cổ giả Ám Kình tầng chín thì không có bất kỳ phần thắng nào.
Sau đó, anh nhìn thấy Ngô Nam đi tới mở miệng nói gì đó, nhưng các giác quan đều không hoạt động, không nghe được ông đang nói cái gì, anh vội vàng vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, các giác quan mới dần dần khôi phục lại.
Anh nghe Ngô Nam nói: “Dương tiên sinh, cậu là người tu luyện song hệ à?”
“Người tu luyện song hệ?” Dương Bách Xuyên sửng sốt, lập tức hiểu ra, có thể Ngô Nam đang nói đến Chân Nguyên Ly Hỏa vừa rồi trong tay anh.
Nhìn mấy người Vương Huyền Cơ đồng dạng là một bộ biểu tình, Dương Bách Xuyên cười một chút nói: “Xem như là đi ~”