Lúc này lão già cũng vọt đến trước mặt Dương Bách Xuyên, ông ta không ngờ đoản đảo của mình đã bị bắn bay chỉ với một động tác búng tay của Dương Bách Xuyên, trong lòng chấn động.
Đây chính là phi đao mang theo nội lực của võ cổ giả Ám Kình tầng chín, tên đó… Vậy mà lại bắn bay giống như bắn bi?
Trời ạ, đây là quái vật đến từ chỗ nào?
Một phút trước, ông ta không hề cảm nhận được bất cứ hơi thở nào ở trên người của Dương Bách Xuyên, cho rằng anh chỉ là một người bình thường, vì vậy không để Dương Bách Xuyên vào mắt.
Nhưng bây giờ, sau khi thấy Dương Bách Xuyên phất tay một cái bắn bay đao ngăn của mình, ông ta biết đụng phải cao thủ, một cao thủ giả heo ăn thịt hổ,
Nhưng đã quá muộn.
Bởi vì một quyền của Dương Bách Xuyên đã lao thẳng đến mặt của ông ta.
Mặc dù trong lòng rất chấn động với thủ đoạn vừa rồi của Dương Bách Xuyên, nhưng ông ta vẫn có thể nghênh đón địch.
Ông ta dùng hết nội lực trong người đánh vào nắm tay của Dương Bách Xuyên.
“Đùng ~”
”Rắc….. A~”
Ngay lập tức sắc mặt của ông ta biến đổi, ông ta cảm giác được nội lực to lớn vượt qua tưởng tượng của ông ta truyền đến từ cánh tay của Dương Bách Xuyên, toàn bộ cánh tay bị đứt thành từng khúc.
“A ~” Ông ta gào thét thảm thiết giống như giết lợn.
Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng có hiểu biết rõ ràng về thực lực của bản thân, vừa rồi anh mới sử dụng bảy phần chân khí, lại phát hiện có thể đè ép lão già Ám Kình tầng chín hạ đoạn.
Trong tiếng kêu thảm thiết của lão già, Dương Bách Xuyên trực tiếp dùng chân đá vào ngực ông ta.
“Rắc rắc ~”
Ngay sau đó toàn bộ lồ ng ngực của ông ta bị vỡ nát, chết tại chỗ, thi thể bị đá bay ra xa mét.
Võ cổ giả Ám Kình tầng chín bị hạ gục trong nháy mắt.
Hai bên chiến đầu chỉ trong ba phút.
Sau khi giế t chết lão già kia, Dương Bách Xuyên không để ý đến ông ta nữa, nheo mắt lại nhìn về phía trước.
Anh phát hiện bốn hơi thở xuất hiện ở bốn hướng khác nhau, cố ý vô tình vây quanh anh.
Ở trong mắt của Dương Bách Xuyên, trong bốn người này chỉ có một lão già tầm tuổi để râu dê bình thường hơn một chút.
Ba người khác, một người là bà già có thân thể to lớn săn chắc, diện mạo rất dị, mặc trang phục giống như người Thái Lan, hơn tuổi, hình như có tô son, còn là màu đỏ như máu, nhìn có chút ghê tởm.
Người thứ hai là một hòa thượng già đầu trọc, áo cà sa trên người cực kỳ rách nát lôi thôi, giống như ăn mày, trong tay cầm một cây pháp trượng đen nhánh.
Cuối cùng là một tên Nhật Bản, trang điểm giống hệt như trong manga anime Nhật Bản, cả người bị bao vây trong bộ quần áo đen thui, chỉ để lộ ra hai mắt.
Bốn người đứng ở bốn hướng, nhìn qua có vẻ phòng bị lẫn nhau.
Lúc này Dương Bách Xuyên cũng cẩn thận hơn, mặc dù vừa rồi anh đánh bại một tên võ cổ giả Ám Kình tầng chín hạ đoạn trong nháy mắt, nhưng anh vẫn không dám thiếu cảnh giác với võ cổ giả Ám Kình tầng chín thượng đoạn.
Võ cổ giả cũng giống như người tu chân, càng về sau, sự khác biệt giữa các cấp bậc càng lớn, thực lực cũng sẽ tăng theo lần, thực lực giữa Ám Kình tầng chín hạ đoạn và Ám Kình tầng chín thượng đoạn khác nhau như trời với đất.
Dương Bách Xuyên đánh giá bốn người, bốn người này cũng đang đánh giá anh.
Mặc dù bị bốn cao thủ bao vây, nhưng Dương Bách Xuyên cũng không sợ hãi bọn họ, bây giờ anh đã có thực lực sánh ngang với võ cổ giả Ám Kình tầng chín đỉnh phong.
Nheo mắt lại, nói: “Bốn vị cũng đến đánh cướp?” Dương Bách Xuyên nói trắng ra.
Dứt lời, chỉ thấy phía sau mấy chiếc xe theo đuôi kia bước xuống mười mấy người đàn ông, đứng ở phía sau bốn cao thủ.
Trong đó có một người đi lên, xem xét chiếc xe vận chuyển nguyên thạch của Dương Bách Xuyên, mở ra thùng xe, nhìn thấy bên trong không có đồ vật.
Có người đi đến bẩm báo với lão già râu dê.
Lúc này ông ta vung tay lên, để hơn mười người đuổi theo hướng của đám Thanh Tước.