Dựa theo ghi chép trong điển tịch tu chân, muốn phi hành được tu vi phải đạt đến ít nhất Trúc Cơ kỳ mới có thể dùng pháp lực để phi hành trong chốc lát, muốn ngao du thiên hạ phải đạt đến thành tựu Kim Đan.
Bây giờ Dương Bách Xuyên mượn dùng sức gió trong không trung, vận chuyển chân khí cũng chỉ được giây ngắn ngủi, nhưng đối với anh, anh đã được bay.
Đây là một phát hiện rất quan trọng.
Có thể phi hành được trong không trung sẽ chiếm được ưu thế rất lớn.
Đối mặt với lão nhân yêu và tên ninja Nhật Bản, anh đã có được vài phần lợi thế.
Các người cao siêu đến mấy, nhưng các người không thể bay lên sáu mét, càng không thể phi hành liên tục vài giây trong không trung.
Nhưng anh lại có thể.
Có thể hoạt động trong không trung, anh có thể tấn công bọn họ từ rất nhiều góc độ, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn di chuyển trên mặt đất.
Đây là ưu thế lớn.
Đùa chết các người.
Dương Bách Xuyên đang ở trong không trung, mỉm cười nhìn lão nhân yêu và tên ninja Nhật Bản đang há mồm trợn mắt ở dưới.
Duỗi tay, Chân Nguyên Ly Hỏa xuất hiện, Dương Bách Xuyên nở nụ cười xấu xa, bùng tay hướng một loạt ngọn lửa về phía lão nhân yêu và tên ninja Nhật Bản.
Ngay sau đó, lão nhân yêu kêu lên một tiếng, nhanh chân chạy, ông ta biết ngọn lửa trong tay Dương Bách Xuyên kh ủng bố đến mức nào.
Trong nháy mắt Dương Bách Xuyên đã bắ n ra mười mấy Chân Nguyên Ly Hỏa, xếp hàng trong không trung, trông rất đẹp mắt.
Nhưng ở trong mắt lão nhân yêu, cảnh tượng này lại vô cùng kh ủng bố.
Mặc dù tên ninja Nhật Bản chưa tiếp xúc với Chân Nguyên Ly Hỏa của Dương Bách Xuyên, nhưng lại cảm nhận được sự không thích hợp từ trong ánh mắt của lão nhân yêu, không hề suy nghĩ cùng vội vàng tránh né.
Mặc dù sau khi nhìn thấy Chân Nguyên Ly Hỏa của Dương Bách Xuyên, hai người nhanh chóng tránh né, nhưng dù sao cũng đứng trên mặt đất, không chiếm ưu thế bằng Dương Bách Xuyên ở giữa không trung.
Quan trọng hơn, không chống đỡ được số lượng Chân Nguyên Ly Hỏa.
Dương Bách Xuyên thấy vậy vô cùng vui vẻ, nhìn thấy cẳng chân của lão nhân yêu bị Chân Hỏa đốt cháy, ông ta hoảng sợ muốn dập tắt ngọn lửa.
Nhưng lại phát hiện không thể dập được.
Dương Bách Xuyên nở nụ cười lạnh lùng: “Chân Hỏa của tôi thế nào? Có thể dập tắt được coi như ông lợi hại.”
Lão nhân yêu kêu thảm thiết, đối mặt với ngọn lửa thiêu đốt ở cẳng chân, không có cách nào khác, nếu cứ để tiếp tục cả người ông ta sẽ bị đốt cháy, ngọn lửa này không thể dập tắt được.
Nhưng ông ta cũng không thể lại chặt đứt cẳng chân thêm một lần nữa?
Nhưng nếu không chém, ngọn lửa quỷ dị này sẽ đốt cháy ông ta thành tro tàn.
Lão nhân yêu vừa kêu thảm thiết vừa rối rắm.
Dương Bách Xuyên lại không để ý đến ông ta, lúc này thời gian phi hành giữa không trung của anh đã đến lúc rơi xuống. Trong lúc rơi xuống, anh nhìn chằm chằm vào tên ninja Nhật Bản, anh còn ghét tên chó Nhật này hơn cả lão nhân yêu, giế t chết tên ninja này rồi tính sau,