Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì Thần Long Đàm đại diện cho Trung Quốc.
Lần này tông môn cổ xưa có người xuất sơn, trong điện thoại giọng điệu Ngô Nam nói dường như cũng có hơi lo lắng, nếu có Dương Bách Xuyên luyện chế Đan tiểu Bồi Nguyên, có lẽ có thể gia tăng một phần sức mạnh của Thần Long Đàm.
Từ trong cuộc trò chuyện đơn giản, Dương Bách Xuyên có thể cảm giác được, hình như thế lực của Thần Long Đàm cũng rất đau đầu đối với thế lực tông môn cổ xưa.
Mà đối với Dương Bách Xuyên mà nói, đi tham gia đại hội võ cổ giả đã sớm có tính toán, con đường tu vi của anh bắt đầu muộn, thiếu sót rất nhiều kinh nghiệm, thậm chí gia tộc Võ Cổ cũng không bằng, bọn họ cũng chỉ là tu chân giả bước vào nửa đường tu chân mà thôi.
Cộng thêm tổ chức Vân Môn mới thành lập, anh chắc chắn phải cho Vân Môn có một cơ hội đứng vững gót chân.
Mà ở đại hội võ cổ, sẽ là đại hội hướng tới toàn bộ giới võ cổ, đối mặt với cả thế giới, đi đại hội võ cổ là để cho danh tiếng của tông môn càng dễ được được biết đến.
Rất nhiều gia tộc bé vì muốn tham dự vào đại hội võ cổ, đều phải dựa vào các danh tiếng của các đại gia tộc, chính là vì muốn lăn lộn tạo nên địa vị cho thân phận.
Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, Vân Môn của anh đương nhiên không thể so sánh với các thế lực võ cổ, nhưng muốn lăn lộn ở giới võ cổ, chắc chắn phải xuất hiện tại đại hội võ cổ.
Ít nhất có thể mở rộng kiến thức.
Huống chi dựa theo cách nói của Ngô Nam, tài nguyên của giới võ cổ sẽ được chia sẻ phúc lợi cùng nhau, đều bị các đại gia tộc nắm trong tay, chỉ có tên hoặc là vượt qua một thế lực trong đó, mới có tư cách đi tranh đoạt những tài nguyên này.
Tuy rằng Dương Bách Xuyên không có nói qua với người của Vân Môn, nhưng anh có ý chí mạnh mẽ đối với Vân Môn, có thể dùng tám chữ hình dung - trong lòng mãnh hổ ngửi tường vi!
Nếu đã thành lập Vân Môn, thì không thể để người khác chê cười bôi nhọ được?
Đó không phải là tính cách của anh, cũng không phù hợp với sự cường đại của truyền thừa tu chân giả.
Chẳng lẽ con đường truyền thừa tu chân, còn không sánh bằng thế lực võ giả cổ?
Cho nên đại hội võ cổ anh bắt buộc phải đi.
Trong lòng trầm tư nửa ngày, vừa quay đầu lại phát hiện Lục Tuyết Hi còn ở trong phòng, liền nói với cô ta: “Thông báo tiếp, hai ngày sau tất cả đệ tử Vân Môn đều đi tham gia đại hội võ cổ tại Thần Long Giá.”
“Cô chủ và Độc Cô Vô Tình có cần đi không?” Lục Tuyết Hi hỏi.
Cô chủ trong miệng cô ta đương nhiên chính là Dương San San.
Dương Bách Xuyên nghĩ lại, em gái còn đang đi học, Độc Cô Vô Tình lại bảo vệ bà nội ở quê nhà, hai người này tạm thời không cần.