Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng cô ấy vẫn kiên trì tiếp tục, có thể tưởng tượng được những gian khổ trong đó.
Không có ai nói chuyện với cô ấy, không có ai cùng Hạ Lộ làm những việc cô ấy muốn làm.
Đây là một người cá tự xem mình là con người. Nhưng trong mắt con người, cô ấy lại là cá yêu.
Sao cô ấy lại không cô đơn kia chứ?
Vì vậy, khi Dương Bách Xuyên nghe thấy cô ấy hỏi một câu đong đầy khát vọng chân thành "cậu có đồng ý làm bạn với một người cá không", đột nhiên anh cảm thấy lòng hơi xót xa.
Có lẽ đây mới là người cá thật sự.
Chứ không phải đàm chủ đại nhân của Thần Long Đàm vô cùng thần bí trong mắt mọi người.
Suy cho cùng thì Hạ Lộ cũng chỉ là một cô gái mà thôi.
"Tôi sẵn lòng làm bạn của cô." Dương Bách Xuyên nhìn đối phương với thái độ cực kỳ nghiêm túc.
Tức thì Dương Bách Xuyên nhìn thấy giọt nước mắt lấp lánh trong đôi mắt vàng long lanh, sau đó Hạ Lộ nở nụ cười.
Đột nhiên cô ấy chìa một tay về phía Dương Bách Xuyên, cánh tay ấy phủ đầy vảy vàng. Tiếp theo cô ấy cất lời: "Chào cậu, tôi là Hạ Lộ."
Dương Bách Xuyên thoáng sửng sốt, chợt hiểu ra Hạ Lộ bắt chước con người.
Anh cũng chìa tay mỉm cười: "Tôi là Dương Bách Xuyên."
Thật ra đây là hai người làm quen lại từ đầu.
Dương Bách Xuyên và một người cá đã trở thành bạn bè.
Nhìn nụ cười trên gương mặt Hạ Lộ, Dương Bách Xuyên bỗng cảm thấy cô ấy thật ngây thơ.
Trong lòng anh nảy sinh một nghi vấn, cô ấy ngây thơ như vậy thì quản lý Thần Long Đàm kiểu gì?
Trong cuộc trò chuyện sau đó, Dương Bách Xuyên mới biết thì ra Hạ Lộ thật sự rất ngây thơ.
Trên thực tế cô ấy không quản lý Thần Long Đàm, mà để cho cấp dưới quản lý.
Tác dụng thật sự của đàm chủ đại nhân thần bí Hạ Lộ chính là đe dọa.
Lúc Thần Long Đàm gặp phải chuyện khó giải quyết hoặc là đối mặt với kẻ địch, cô ấy sẽ ra mặt.