Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh bây giờ đã chẳng còn thiếu thứ gì nữa, tốt nhất là dùng linh dược trao đổi đi.
Trong lòng đang suy nghĩ, Bách Sơn ở một bên nhỏ giọng nói: “Sư tổ, có thể trả cho tôi xem đan Bồi Nguyên ngài luyện chế được không, trước kia một viên đan Tiểu Bồi Nguyên của Võ Đang ra giá một viên linh thạch Tiên Thiên, hoặc là hai gốc linh dược trăm năm đó?”
Mặc dù Bách Sơn không cam lòng để sư tổ dùng đan Bồi Nguyên giao dịch cho các thế lực khác, nhưng cũng không có biện pháp, thứ nhất Dương Bách Xuyên hiện tại thật sự là sư tổ của Võ Đang, mà đan Bồi Nguyên cũng không phải của Võ Đang mà là người ta tự mình luyện chế, hắn ta không thể can thiệp, chỉ là nhìn ra trong lòng Dương Bách Xuyên không có ý muốn giao dịch nên đưa ra một đề nghị.
Dương Bách Xuyên nghe được lời của Bách Sơn, ánh mắt sáng ngời, Bách Sơn chính là người một nhà rồi ~ đan Tiểu Bồi Nguyên của Võ Đang cũng có thể đổi được một viên linh thạch Tiên Thiên, vậy đan Bồi Nguyên thật sự của mình phải được đinh giá cao hơn chứ.
Tay đặt trong túi, anh trở tay lấy một bình chứa ba viên đan Bồi Nguyên ra và đưa qua cho Bách Sơn xem xét.
Sau khi Bách Sơn mở bình ra nhìn một viên đan dược, lập tức mở to hai mắt, kích động nói: “Đan Bồi Nguyên thật sự trong điển tịch sư tổ chính là như thế, đan này giống y như phẩm cấp mà năm đó sư tổ Tư Không tổ sư ban cho chưởng giáo chân nhân, giá ít nhất cũng nên tăng gấp đôi đi?”
Một luồng hương khí của đan dược lan toả khắp nơi đây, ở đây phần lớn đều là cao thủ Tiên Thiên, ai cũng biết nhìn hàng, đương nhiên biết rõ đan Bồi Nguyên của Dương Bách Xuyên là hàng tốt, ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên.
“Được, một viên đan Bồi Nguyên đổi lấy hai viên linh thạch Tiên Thiên, hai gốc linh dược ít nhất hai trăm năm tuổi, ai muốn đổi thì nhanh tay, tổng cộng có mười hai viên, hiện tại còn lại chín viên, sẽ trao đổi với tất cả mọi người trong gia tộc võ cổ.” Sau khi nói xong, Dương Bách Xuyên vung tay lên, trực tiếp nói với Bách Sơn: “Ba viên này sẽ cho ông.”
“A~” Bách Sơn sửng sốt, sau đó mừng rỡ, vội vàng nói cảm ơn: “Cảm ơn sư tổ tặng đan, cảm ơn sư tổ tặng đan.” Trong lòng Bách Sơn vui mừng, trong điển tịch ghi lại đan Bồi Nguyên thật sự chứa sức sống mãnh liệt, là thánh dược trị thương, hơn nữa có thể cải thiện thể chất, có thể làm cho tu vi bình cảnh buông lỏng, khó có thể trách.
Trong mảnh sân thật lớn, ngoài trừ Hạ Lộ ra thì mấy người khác đều nháo nhào vây quanh Dương Bách Xuyên, một đám yêu cầu đổi đan Bồi Nguyên.
Đại hội võ cổ là đại hội hội tụ võ cổ giả, đương nhiên cũng có thể hình thành một hội giao dịch loại nhỏ, ít nhiều tất cả mọi người đều sẽ mang theo một ít thiên tài địa bảo để giao dịch.
Trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên mở to tròng mắt, anh không nghĩ tới những lão quỷ này đều là thổ hào.
Chỉ thấy trong tay Đinh Dương lấy ra sáu viên tinh thạch Tiên Thiên, còn lại là linh thạch hạ phẩm, ông ta cười ha ha nói: “Lão phu đổi lấy ba viên đan Bồi Nguyên.”
“Bần đạo cũng đổi lấy ba viên.” Đạo trưởng Trường Linh cũng lấy ra một cái hộp nhỏ, bên trong cũng là sáu viên linh thạch.
“Lão phu đổi lấy hai viên.” Lão tổ Địa Tâm nước ngoài trầm giọng nói, trong lòng bàn tay có bốn viên linh thạch.
Lúc này Nguyên Thần Tử nóng nảy, Dương Bách Xuyên vừa nói tổng cộng có mười hai viên đan Bồi Nguyên, vừa mới cho Bách Sơn ba viên thì còn lại chín viên, Đinh Dương và Trường Linh mỗi người đổi lấy ba viên, chính là sáu viên, lão tổ Địa Tâm đổi lấy hai viên, chỉ còn lại một viên.
Ông ta đương nhiên cũng biết lợi ích của đan Bồi Nguyên, vừa rồi ngửi thấy hương khí của đan dược cũng không phải phàm phẩm, bất luận thế nào cũng muốn có một viên, ông ta bất chấp mặt mũi lấy hai viên tinh thạch Tiên Thiên ra và nói với Dương Bách Xuyên: “Lão phu đổi lấy một viên đan Bồi Nguyên.”
Lúc này Dương Bách Xuyên cười ha ha, nhìn Nguyên Thần Tử nói: “Thật ngại quá, không có~”
“Không phải còn có viên cuối cùng sao?” Nguyên Thần Tử lớn tiếng nói.