Trong lòng Dương Bách Xuyên mừng rỡ, anh luyện đan Bồi Nguyên chỉ cần tối đa hai mươi tư loại linh dược là đủ, những loại khác tìm dược liệu phụ trợ bình thường một chút là được, hơn nữa là trăm phần trăm thành đan, một lần ra lò là mười hai viên, chỉ cần cho Thanh Thành sáu viên là được.
Tính ra thì anh đã lời gấp đôi, huống chi anh còn có được năm viên tinh thạch Tiên Thiên, cũng chính là linh thạch hạ phẩm, vụ mua bán này quá lời rồi, khà khà.
Dương Bách Xuyên nhìn Nguyên Thần Tử, vẻ mặt sốt ruột nói: "Muốn luyện đan thì giao một viên tinh thạch Tiên Thiên đi."
"Tại sao?" Nguyên Thần Tử sững sờ hỏi.
"Nói nhảm, tiền đặt cọc đó, tôi nhận lời luyện đan cho ông phải từ chối rất nhiều việc xã giao, ông tưởng tôi dư thời gian lắm hả, giao hay không giao một viên tinh thạch Tiên Thiên mà thôi, tôi còn có thể lừa ông à, muốn giao hay không?" Dương Bách Xuyên nói cực kỳ hùng hồn có lý, dù sao chính là lừa gạt nửa thật nửa giả.
Anh càng tỏ ra phiền phức và không thèm để ý thì trong mắt Nguyên Thần Tử lại càng chân thực.
"Được được được, tôi giao tiền đặt cọc, cho cậu một viên tinh thạch Tiên Thiên tiền đặt cọc. Ở đây có nhiều người nhìn như vậy, lão phu không sợ cậu chơi xấu không nhận nợ." Nguyên Thần Tử đưa một viên tinh thạch Tiên Thiên cho Dương Bách Xuyên.
Ông ta vừa nói xong, dvn trừng mắt, còn chưa nói gì, Hạ Lộ nãy giờ không lên tiếng đã bảo: "Thần Long Đàm tôi đứng ra đảm bảo cho Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên sẽ không lấp lim tiền đặt cọc của ông, lúc giao dịch thất bại cứ tìm Thần Long Đàm nói chuyện."
"Võ Đang cũng đứng ra đảm bảo." Bách Sơn phụ họa theo.
Có hai thế lực lớn đứng ra đảm bảo, cuối cùng Nguyên Thần Tử cũng yên tâm, lập tức hỏi tiếp: "Sau khi tìm đủ linh dược thì tôi phải tìm cậu thế nào?"
"Ông cứ liên hệ với người của Thần Long Đàm ấy." Dương Bách Xuyên nói, dù sao trên danh nghĩa anh cũng là người của Thần Long Đàm, mà Thần Long Đàm có tình báo lớn mạnh, đến lúc đó cho dù mình ở đâu thì chắc chắn cũng báo tin được.
"Như thế vừa khéo." Nguyên Thần Tử trả lời.
Một giao dịch mua bán đã được thoả thuận thành công.
Sau đó, Đinh Dương thuộc Hải Ngoại và lão tổ Địa Tâm cũng lần lượt giao ra một viên tinh thạch Tiên Thiên, tìm Dương Bách Xuyên luyện đan cho bọn họ.
Trường Linh thuộc Côn Luân cũng như thế.
Chỉ có Thần Long Đàm là không tỏ thái độ gì cả, bởi vì Thần Long Đàm đã có đan Bồi Nguyên, tận mười hai viên lận!
Còn Bách Sơn thuộc Võ Đang cũng rất muốn nhờ Dương Bách Xuyên luyện chế một lò, nhưng mà trong tay ông ấy đã có ba viên mà Dương Bách Xuyên tặng rồi, ông ấy cũng không tiện mở miệng, cho nên định chờ sau này mà có cơ hội thì sẽ nhờ sư tổ luyện chế.
Ngoài ra các gia tộc khổng lồ của giới thế tục cũng rối rít tới tìm Dương Bách Xuyên để đặt một lò đan Bồi Nguyên. Trong tay có tinh thạch Tiên Thiên thì sẽ giao tinh thạch ra làm tiền đặt cọc, không có tinh thạch thì sẽ lấy linh dược có tuổi thọ ít nhất ba trăm năm trở lên để làm tiền đặt cọc, nhờ Dương Bách Xuyên luyện chế đan dược.
Một đám đều tỏ vẻ, sau khi gom đủ linh dược rồi thì bọn họ sẽ liên hệ với Thần Long Đàm sau.
Đại hội võ cổ vẫn chưa thực sự bắt đầu mà Dương Bách Xuyên đã thu hoạch được rất nhiều, nhận được tận chín đơn đặt hàng luyện chế đan Bồi Nguyên lận.
Dương Bách Xuyên thầm nghĩ trong lòng rằng đợi nào về mình phải bồi dưỡng ra kỹ thuật luyện đan của đạo trưởng Phương càng nhanh càng tốt mới được, giao dịch mua bán kiểu này quá là ghê gớm lại còn béo bở nữa, không chiếm thì quá là phí hoài.
Sau một phen phong ba về đan dược, cũng đã giúp cho Dương Bách Xuyên nhìn ra được cơ hội kinh doanh khổng lồ ẩn chứa trong giới võ cổ. Cùng với việc thiếu hụt tài nguyên truyền thừa, chỉ là một viên đan Bồi Nguyên nho nhỏ mà thôi mà lại có thể làm cho một đám cường giả Tiên Thiên phải cúi đầu, từ đó có thể thấy được giới võ cổ đang thiếu hụt tài nguyên truyền thừa tới cỡ nào.