Edit: Michellevn
" Vậy khi nào chúng ta tổ chức tiệc rượu đây?" Thấy tâm trạng mọi người đều đang đi xuống, Tiền Gia Tô cất giọng hỏi để xoa dịu bầu không khí," Bao nhiêu tiền mừng cho nhà người khác cuối cùng thìcũng có thể thu hồi lại được rồi!"
" Cái đó chắc chắn là càng sớm càng tốt." Bà cô nói .
Bà cụ cũng phụ họa:" Tháng hai có nhiều ngày tốt đấy......."
Bầu không khí dần ấm lên trong suốt cuộc thảo luận.
Mấy người thảo luận khí thế ngất trời, mắt thấy khả năng sẽ cho ngay ra ngày quyết định, Hướng Nghị không thể không xen vào, nhắc tới chuyện năm sau phải đi làm ở H thị.
Bà cụ khá là áy náy, nhưng thật không ngờ, bà cụ lại vô cùng ủng hộ:" Nên đổi công việc sớm thôi!" nói tới việc này liền thở dài," Khi đó nếu không xuất ngũ, biết đâu hiện giờ cũng thăng cấp rồi......"
" nói cái này làm chi." Hướng Nghị bất đắc dĩ.
" không nói không nói," Bà cụ xua tay," Cháu đi đi, đừng lo lắng cho bà, cháu nhìn bà bây giờ xem này, càng ngày càng sôi nổi, đúng không ."
Tiền Gia Tô vỗ ngực:" anh họ, anh yên tâm đi đi, bà ngoại cứ giao cho em!"
" Giao cho em mới là lo lắng nhất." Hướng Nghị liếc cậu.
Chuyện này nhanh chóng trôi qua, cũng không hề có gì gọi là rắc rối hay khó xử.
Mọi người tiếp tục ăn cơm, bà cô vẫn đang quan tâm tới công việc của Hướng Nghị, hỏi từ tiền lương cho tới thời gian thăng chức tăng lương.
" Tiền lương một năm chắc khoảng hai trăm ngàn đấy ạ." Hướng Nghị nói," chỉ là một huấn luyện viên, không có thăng chức."
Chu Lăng nhai nhai đồ ăn, nhìn anh, chí tiến thủ đâu hết rồi, không có tham vọng gì cả, bảo vệ đặc biệt Triển Dực của Thiệu Thành hiện đang nổi tiếng trong nước, huấn luyện viên của học viện an ninh thực hiện chế độ phân cấp, lương hàng năm của cấp A từ năm trăm ngàn trở lên. cô tin tưởng bằng năng lực của Hướng Nghị, chuyện này không thành vấn đề.
Bà cụ đang cúi đầu chậm rãi uống canh đột nhiên ngẩng đầu lên, xen vào một câu:" Có thể đưa người nhà đi cùng không ?"
Sau một hồi yên tĩnh, mọi người đều vui vẻ lên, Chu Lăng xoa trán nhè nhẹ, cười không ngừng.
một bàn đồ ăn ú ụ, Chu Lăng đã ăn rất nhiều, nhưng vẫn có thể chừa bụng lại để tiếp nhận đồ ngọt. Hướng Nghị thu dọn xong phòng bếp, cô và Tiền Gia Tô vẫn còn đang chia phần bánh ngọt, anh nhìn nhìn một hồi, rồi đi về phòng trước.
một lát sau lại đi ra, Chu Lăng và Tiền Gia Tô đang chơi oẳn tù tì, ai thua phải ăn miếng bánh cuối cùng thì bị Hướng Nghị xách đi.bg-ssp-{height:px}
"Đừng sốt ruột vậy chứ, trước mặt em nhỏ mà làm vậy ảnh hưởng không hay nha." Chu Lăng liếm liếm môi, liếm sạch sẽ phần bơ chưa kịp lau.
Hướng Nghị dùng chân khép cửa lại, sau đó vươn tay ra kẹp cô vào trong cánh tay, sải bước đi đến bên giường, quăng lên trên giường, quỳ một gối bên hông cô.
Chu Lăng cười rúc rích, nằm thẳng cẳng sẵn sàng chờ được lột trần, thì Hướng Nghị lại đột nhiên nằm xuống, vòng tay qua eo cô kéo lại, một tay đỡ sau gáy cô, ấn đầu cô vào trong ngực.
" Đừng nhúc nhích. “
Chu Lăng đang giãy dụa muốn ngẩng đầu lên, nghe vậy ngoan ngoãn nằm im.
Hướng Nghị siết chặt cánh tay, giọng nói trầm lắng:" Để anh ôm một lát."
Yên tĩnh lại, tiếng hít thở của nhau đều có thể nghe rõ ràng. Thậm chí Chu Lăng còn có thể nghe được nhịp tim Hướng Nghị, thình thịch ----- thình thịch ---- mạnh mẽ trầm ổn, vô cùng đáng tin.
" anh muốn hôn lễ thế nào?" Giọng nói ấm ách của Chu Lăng vang lên trong lồng ngực Hướng Nghị, hơi thở ẩm ướt nồng nàn men theo khe hở áo lông len vào, vỗ về lên da anh.
anh hơi động đậy, rồi lại siết chặt vòng ôm:" Em muốn kiểu nào?"
Theo sở thích của cô, có lẽ là có khuynh hướng tìm một hòn đảo xinh đẹp, du lịch trăng mật, sau đó cử hành hôn lễ chỉ có hai người. Thế nhưng ý tưởng này rõ ràng là không khả thi.
"Làm kiểu Trung đi," Chu Lăng nói," Em vẫn còn khá thích được một lần mặc hỉ phục kiểu Trung."
"Được." anh trả lời không cần nghĩ ngợi, lúc nói chuyện, lồng ngực rung nhè nhẹ, từ nơi hai người dán sát nhau truyền tới, trái tim Chu Lăng mềm nhũn, hạt mầm nhỏ không hề thuần khiết cứ thế mà lặng lẽ chui ra.
cô ngửa đầu, khóe môi cong lên, đáy mắt mang ý cười:" Nay kết hôn đó nha, không động phòng chút nào sao?"
Kết hợp với lời nói, đầu ngón tay cách lớp vật liệu may mặc, đảo quanh viên ngọc nhỏ trước ngực anh.
" Còn chưa bái đường đã động phòng, ra cái thể thống gì hả?" Hướng Nghị lả lơi đáp lại.
Ra vẻ cái gì chứ. Chu Lăng bật cười, đầu ngón tay trượt dọc từ ngực xuống bụng anh, ngựa quen đường cũ men theo khe hở quần mà chui vào trong, đẩy ra viền quần lót, tiếp tục đi xuống hai tấc, dừng lại.
Ngón tay nâng lên, rồi lại hạ xuống, gõ nhè nhẹ.
không được mấy cái, Hướng Nghị đã hết chịu nổi, nhắm mắt lại, sau đó mãnh liệt xoay người đè lên trên :" Em đã gấp rút như vậy, thì ông xã đây liền thỏa mãn em."