Sau đó, chính là chân chân chính chính đánh giáp lá cà!
tình huống chân thật cũng quả thật là như thế, còn lại chừng tám, chín trăm người toa mâu tộc doUlan Hart dẫn dắt, phát ra tiếng gào ô ô oa oa kỳ quái, hăng hái hướng lên trên lao thẳng tới. tốc độ này, khoảng cách này, đảo mắt liền tới!
Tôn Chí Tân lý trí phân tích đến điểm này, những người khác thì không, Có rất nhiều người thấy một đường chùy của Ulan Hart, đều theo bản năng từ bỏ không bắn Ulan Hart, bởi vì bọn họ cho rằng dù bắn cũng không có hiệu quả, lại không biết trong chiến tranh còn có một thuật ngữ là ‘Tập hỏa’. Nếu có thể hướng về phía Ulan Hart tập hỏa bắn, hơn trăm người đồng thời bắn một mục tiêu là khái niệm gì? nàng không tử cũng phải tàn!
Kết quả đó là đại đa số chiến sĩ bắn đá lựa chọn mục tiêu khác đánh chết, chỉ có linh tinh mấy hòn đá bắn vào Ulan Hart, đều kêu nàng dùng chùy hất ra. Như thế ngược lại cho thủ lĩnh nữ này cơ hội sinh tồn, nhanh chóng mang theo tộc nhân hướng về bên này xung phong liều chết lại đây.
Hiển nhiên, không chỉ Tôn Chí Tân, nhạy bén như Auge cũng nhìn ra sai lầm này. Lúc này không đợi Tôn Chí Tân phát lệnh, Auge đã kêu lên:“Nhắm ngay Ulan Hart, bắn!
Lúc này, khoảng cách hai bên ngay cả bốn mươi bước cũng không đến.
Trong nháy mắt đá cũng đã bắn đến, Ulan Hart cấp tốc chạy bất chợt dừng lại, vặn thắt lưng tránh thoát một viên đá bắn về phía vai mình. Một hòn khác không chính xác, xẹt qua sát mép tóc của nàng. nữ nhân chết tiệt này phán đoán chuẩn xác đá bắn đến, ngay cả trốn tránh cũng không.
Sau đó Tôn Chí Tân cùng Auge bắn đá đến, hai khối đá ở không trung nhanh chóng bắn tới, một khối chính xác, một khối uy lực lớn, người trước xảo quyệt tàn nhẫn, người sau hùng hổ, góc độ bắn giao nhau tạo thành cục diện chính là tử cục. Mà phía sau Ulan Hart vừa mới né tránh hai khối đá lúc đầu, động tác tránh né đã bãi lão, đúng lúc lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh.
tình huống này Tôn Chí Tân cùng Auge đều xem ở trong mắt, Auge vẫn như cũ là hí mắt hé miệng, mắt lạnh nhìn kết quả, Tôn Chí Tân nhưng không có vững vàng, hưng phấn kêu lên:“Trúng!”
Đã thấy Ulan Hart lại động, nàng tuy rằng né tránh không được, lại đồng thời vươn tay chân ra ngoài. Một cước ngoắc lấy đồng bạn bên người, nàng cùng hắn đồng loạt ngã xuống. Mà tay nàng thuận thế lại kéo qua một đồng bạn khác, đem hắn trở thành tấm chắn thịt người che ở trước người mình.
Tôn Chí Tân nhìn há mồm trợn mắt, tuy hắn ngoan độc, có thể không đem Ulan Hart coi như nữ nhân đánh chết, cũng tuyệt đối không thể lợi dụng đồng bạn đến giải nguy. Ulan Hart thật sự đủ vô tình lạnh lùng, một tay một chân kéo hai tộc nhân, liền đem sát cục đẩy lên người khác, khiến cho một người bị thương, một người tử vong, chính mình lại lông tóc không tổn hao gì.
“Còn đứng ì làm gì? giơ vũ khí của ngươi lên!” Auge lạnh giọng quát, rút ra mộc côn của mình, chuẩn bị đánh giáp lá cà.
Tôn Chí Tân bất chấp khẩu khí ác liệt của Auge, theo bản năng nắm chặt đèn pin công kích của mình, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh. Trong lòng hắn biết, kế tiếp chém giết sẽ là thảm cảnh mình bình sinh lần đầu gặp được, lúc này thật sâu hít một hơi, chuẩn bị bất cứ giá nào, bởi vì kết quả cuối cùng chỉ có thể là không chết không ngừng!
Đánh giáp lá cà cũng tốt, không thể buông tha cũng tốt, luôn là kẻ mạnh thắng!
Naaru và Tiger đã phục kích nửa ngày, lúc này bạo xuất một tiếng rít gào:“Ulan Hart, chết đi!”
Hai người một người giơ đao, một người cầm kiếm, giống như mãnh hổ xuống núi phóng ra.
Đao dã chiến, sống dao dày, nặng, hùng tráng khoẻ khoắn hùng hậu, thích hợp chém giết. Naaru khí thế kinh người, chiến đao huy kích hết sức, một cái đầu toa mâu tộc nhân bay lên trời.
Giết được một người, Naaru trưởng thanh cuồng tiếu, vươn tay lau máu cản trở tầm nhìn trên mặt, vung đao lại chém giết một người lại một người.
so với Naaru, Tiger càng thêm điên cuồng, nhờ vào kiếm phong cứng rắn, đem từng gã chiến sĩ toa mâu tộc xông lên chặn chém ngang eo!
chiến sĩ chém eo người này cầm kiếm mà chạy, cương kiếm trái phải đánh chém lung tung, ý đồ nhằm về phía Ulan Hart.
tình huống chân thật cũng quả thật là như thế, còn lại chừng tám, chín trăm người toa mâu tộc doUlan Hart dẫn dắt, phát ra tiếng gào ô ô oa oa kỳ quái, hăng hái hướng lên trên lao thẳng tới. tốc độ này, khoảng cách này, đảo mắt liền tới!
Tôn Chí Tân lý trí phân tích đến điểm này, những người khác thì không, Có rất nhiều người thấy một đường chùy của Ulan Hart, đều theo bản năng từ bỏ không bắn Ulan Hart, bởi vì bọn họ cho rằng dù bắn cũng không có hiệu quả, lại không biết trong chiến tranh còn có một thuật ngữ là ‘Tập hỏa’. Nếu có thể hướng về phía Ulan Hart tập hỏa bắn, hơn trăm người đồng thời bắn một mục tiêu là khái niệm gì? nàng không tử cũng phải tàn!
Kết quả đó là đại đa số chiến sĩ bắn đá lựa chọn mục tiêu khác đánh chết, chỉ có linh tinh mấy hòn đá bắn vào Ulan Hart, đều kêu nàng dùng chùy hất ra. Như thế ngược lại cho thủ lĩnh nữ này cơ hội sinh tồn, nhanh chóng mang theo tộc nhân hướng về bên này xung phong liều chết lại đây.
Hiển nhiên, không chỉ Tôn Chí Tân, nhạy bén như Auge cũng nhìn ra sai lầm này. Lúc này không đợi Tôn Chí Tân phát lệnh, Auge đã kêu lên:“Nhắm ngay Ulan Hart, bắn!
Lúc này, khoảng cách hai bên ngay cả bốn mươi bước cũng không đến.
Trong nháy mắt đá cũng đã bắn đến, Ulan Hart cấp tốc chạy bất chợt dừng lại, vặn thắt lưng tránh thoát một viên đá bắn về phía vai mình. Một hòn khác không chính xác, xẹt qua sát mép tóc của nàng. nữ nhân chết tiệt này phán đoán chuẩn xác đá bắn đến, ngay cả trốn tránh cũng không.
Sau đó Tôn Chí Tân cùng Auge bắn đá đến, hai khối đá ở không trung nhanh chóng bắn tới, một khối chính xác, một khối uy lực lớn, người trước xảo quyệt tàn nhẫn, người sau hùng hổ, góc độ bắn giao nhau tạo thành cục diện chính là tử cục. Mà phía sau Ulan Hart vừa mới né tránh hai khối đá lúc đầu, động tác tránh né đã bãi lão, đúng lúc lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh.
tình huống này Tôn Chí Tân cùng Auge đều xem ở trong mắt, Auge vẫn như cũ là hí mắt hé miệng, mắt lạnh nhìn kết quả, Tôn Chí Tân nhưng không có vững vàng, hưng phấn kêu lên:“Trúng!”
Đã thấy Ulan Hart lại động, nàng tuy rằng né tránh không được, lại đồng thời vươn tay chân ra ngoài. Một cước ngoắc lấy đồng bạn bên người, nàng cùng hắn đồng loạt ngã xuống. Mà tay nàng thuận thế lại kéo qua một đồng bạn khác, đem hắn trở thành tấm chắn thịt người che ở trước người mình.
Tôn Chí Tân nhìn há mồm trợn mắt, tuy hắn ngoan độc, có thể không đem Ulan Hart coi như nữ nhân đánh chết, cũng tuyệt đối không thể lợi dụng đồng bạn đến giải nguy. Ulan Hart thật sự đủ vô tình lạnh lùng, một tay một chân kéo hai tộc nhân, liền đem sát cục đẩy lên người khác, khiến cho một người bị thương, một người tử vong, chính mình lại lông tóc không tổn hao gì.
“Còn đứng ì làm gì? giơ vũ khí của ngươi lên!” Auge lạnh giọng quát, rút ra mộc côn của mình, chuẩn bị đánh giáp lá cà.
Tôn Chí Tân bất chấp khẩu khí ác liệt của Auge, theo bản năng nắm chặt đèn pin công kích của mình, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh. Trong lòng hắn biết, kế tiếp chém giết sẽ là thảm cảnh mình bình sinh lần đầu gặp được, lúc này thật sâu hít một hơi, chuẩn bị bất cứ giá nào, bởi vì kết quả cuối cùng chỉ có thể là không chết không ngừng!
Đánh giáp lá cà cũng tốt, không thể buông tha cũng tốt, luôn là kẻ mạnh thắng!
Naaru và Tiger đã phục kích nửa ngày, lúc này bạo xuất một tiếng rít gào:“Ulan Hart, chết đi!”
Hai người một người giơ đao, một người cầm kiếm, giống như mãnh hổ xuống núi phóng ra.
Đao dã chiến, sống dao dày, nặng, hùng tráng khoẻ khoắn hùng hậu, thích hợp chém giết. Naaru khí thế kinh người, chiến đao huy kích hết sức, một cái đầu toa mâu tộc nhân bay lên trời.
Giết được một người, Naaru trưởng thanh cuồng tiếu, vươn tay lau máu cản trở tầm nhìn trên mặt, vung đao lại chém giết một người lại một người.
so với Naaru, Tiger càng thêm điên cuồng, nhờ vào kiếm phong cứng rắn, đem từng gã chiến sĩ toa mâu tộc xông lên chặn chém ngang eo!
chiến sĩ chém eo người này cầm kiếm mà chạy, cương kiếm trái phải đánh chém lung tung, ý đồ nhằm về phía Ulan Hart.