Kỳ thật Trước đây Tôn Chí Tân không phải không nghĩ đến biện pháp cải thiện vũ khí hiện có trong bộ tộc, ý niệm chế làm vũ khí mới thường thường xoay quanh ở trong não. nhưng do chịu hạn chế của điều kiện kỹ thuật, những gì mình có thể nghĩ đến toàn bộ không dùng được. nói giỡn, biện pháp chế đao đao thương thương trong đầu Tôn Chí Tân, tất cả đều cần kim loại cùng khả năng rèn tạo ra.
Hiện tại còn chưa xuất hiện bất luận chế phẩm kim loại nào, thậm chí đồ nung cũng cực vi quý hiếm, ý tưởng này một chút tác dụng đều không có. Cả đám người tiền sử dùng vũ khí tất cả đều lấy nguyên liệu ngay tại chỗ, không phải đá thì là gỗ, hoặc là tổ hợp cả hai thứ. Không thấy Auge ngày ngày mài giáo đá sao ? cái gọi là giáo đá, chính là ở đầu gỗ buộc chặt một hòn đá có mũi nhọn mà thôi. Ngày ngày mài nó, là vì làm cho hòn đá trở nên càng thêm sắc bén, phải biết rằng chiến đấu sẽ mài mòn nó, cần không ngừng bảo dưỡng.
khi Nhàm chán cũng từng hỏi qua phương pháp săn thú của bộ lạc Qigeli và những thợ săn có kinh nghiệm săn thú phong phú khác. Trước mắt phương pháp săn thú tổng hợp lại có một câu: Ẩn núp, tìm tòi, phát hiện mục tiêu, nhất hống mà lên, đánh thắng được liền đánh, đánh không lại bỏ chạy, lúc đánh phải thật nhanh, lúc chạy lại càng phải nhanh……
Nói trắng ra là không khác gì kéo bè kéo lũ đánh nhau, phát hiện mục tiêu về thì nhất hống mà loạn đánh một trận, tình thế khả quan liền thừa dịp ngươi bệnh muốn mạng ngươi, tình thế không đúng thì chân như bôi mỡ nhanh chóng chuồn đi. Mượn vũ khí làm ví dụ thì so với túm tụm đánh nhau cũng cách dùng có khác mà kết quả vẫn vậy. Tác dụng của tảng đá không phải không khác gạch bao nhiêu sao? Đều là vác lên ném mạnh vào mục tiêu, chẳng qua hiệu quả không thần khí đáng sợ bằng gạch mà thôi. Nếu nghiêm khắc so sánh, phương thức đi săn trước mắt còn không bằng kéo bè kéo lũ đánh nhau. Mượn một thần khí khác có hiệu quả cũng kinh tủng như gạch – bột vôi – mà nói, lúc kéo bè kéo lũ đánh nhau thì dùng được, thế nhưng đi săn thì một chút cũng chẳng được tích sự gì. Cái loại chiêu số hạ cấp như bột vôi đối với dã thú là vô dụng, chúng nó sẽ không ngu ngốc như con người, chờ ngươi lại gần ném vào trong mắt.
Nói cách khác, chân chính có thể phát huy ra uy lực là công kích cự ly gần, công kích tầm xa hiệu quả chỉ có dọa sợ. Giống như hòn đá có thể dùng làm vũ khí ném mạnh từ xa, nhưng đối với Dã thú mà nói, cùng lắm chỉ cảm thấy đau. Nói cách khcs, tức là lực công kích không đủ, phòng ngự của đối phương rất cao, chân chính có thể phát huy tính sát thương rất nhỏ. Tỷ như Auge, giáo đá của hắn nếu vận dụng chính xác, cũng quả thật có thể làm như lao ném mạnh. Nhưng vũ khí đồ đá dù sắc bén, so với vũ khí kim loại lợi hại cũng kém rất nhiều, cho nên lao đá không chỉ có khó có thể đâm xuyên qua tấm da dầy dặn của dã thú, mà dù có xuyên qua được uy lực đã giảm rất nhiều.
Lúc ấy Qigeli nói thế này: kỹ xảo phóng lao không phải mọi người không biết, mà là lực sát thương của nó thật sự quá nhỏ, không thể hữu hiệu sát thương Dã thú. Không chỉ có như vậy, ném mạnh giáo đá còn có thể sinh ra một hiệu quả khôi hài làm cho người ta đau đầu. Trước giả thiết có thể lao trúng con mồi, lại trong phạm vi hữu hiệu mà xuyên qua lớp da. Kết quả, bởi vì không thể hữu hiệu sát thương, không chỉ Dã thú bị kinh động chạy trốn, còn có thể quay đầu trở về, lao kia cũng bị mang theo …..mất luôn. Phải biết rằng ở thời đại này, làm ra một thanh giáo đá phi thường không dễ dàng, Đám thợ săn đều yêu nó yêu như trân bảo, ai cũng không nỡ để dã thú cướp chạy mất. Liền xem bộ dạng của Auge, ngày ngày mài giáo đá, yêu quý như chính lão bà…… Cho nên, phóng lao không phải không biết mà là không thể dùng.
Tôn Chí Tân cũng không phải không nghĩ tới chế cung, hắn chính là một thanh niên nhiệt huyết đầy hiếu động và hiếu kỳ, sao có thể không đi nghiên cứu loại vũ khí cổ đại tầm xa một người dùng như cung tên. Hắn làm thì biết làm, chính là trong điều kiện hiện tại làm không được, chế cung cần có nguyên liệu và công nghệ, công cụ lấy tình huống trước mắt mà nói căn bản là không có. Trừ phi làm cho trẻ con chơi, vũ khí chân chính thật sự làm không được. Nếu cung và tên có thể làm ra, đó sẽ là vũ khí đả kích tầm xa cực hữu lực!Chỉ tiếc tức phụ có khéo mấy cũng khó mà không bột gột nên hồ, không có nguyên liệu, vẫn là không được.
Nhưng ngay lúc trừng mắt nhìn đám nhái bén huyên nào trong lồng sắt, trong đầu liền xúc động, đột nhiên nhớ tới một loại vũ khí tầm xa dễ làm, lực sát thương hữu hạn, nhưng có thể thông qua cái khác thủ đoạn tăng lên uy lực, hơn nữa cho tới bây giờ tại Phi Châu rộng lớn vẫn còn sử dụng !
Mấy kênh tự nhiên hoang dã trên TV thường có thể nhìn thấy hình ảnh như vậy: một người da đen thân thể chỉ bọc túi da bảo vệ hạ thân không khác đám Naaru là mấy, trên người bôi vẽ màu sắc sặc sỡ, cầm trong tay một vật có dạng hình ống. Một đầu để ngoài miệng, một đầu khác hướng về con mồi. Thợ săn dùng sức phun một phát, sau một tiếng phun khí ngắn gọn, một mũi tên ngắn sắc bén như tia chớp bắn nhanh ra ngoài, một con chim hoặc là con mồi nhỏ khác liền từ trên cây ngã xuống, trên người cắm mũi tên ngắn đoạt mệnh kia, giãy dụa vài cái rồi không nhúc nhích được nữa. Cảnh tượng đó chính là uy lực của ống thổi tên cổ xưa nhất.
.
ống thổi tiễn chế tạo đơn giản, nguyên liệu sẵn có. Tên lại dễ làm. Đem tên cất vào ống thổi tiễn dùng sức thổi ra, khoảng cách có thể đạt bốn mươi thước. Rèn luyện rồi độ chuẩn xác sẽ rất cao, xa xa vượt qua ném lao cần vận dụng tính toán quán tính và đường vòng cung để sinh ra lực thương tổn.
Còn có một điểm trọng yếu, bởi vì nguyên liệu làm tên có thể tìm ngay tại chỗ tạo ra đơn giản, sẽ không lo lắng vấn đề vì lực sát thương nhỏ cắm ở trên người Dã thú bị lấy đi mất. Nó có thể dễ dàng tùy lúc chế tạo ra.
Mà quan trọng là nhái bén, loại độc tố có thể làm cho cơ bắp nhũn ra dẫn đến tử vong trên da nó sẽ biến mất rất nhanh, chưa biến mất hẳn cũng sẽ bị hệ tiêu hoá trung hoà hết. Bởi vậy con mồi bị giết do dùng độc của nó vẫn có thể yên tâm ăn, như thế cũng giải quyết được luôn vấn đề lực sát thương không đủ.
Nói cách khác lợi dụng ống thổi tên có thể tạo thành công kích tầm xa hữu hiệu, trong phạm vi bốn mươi thước con mồi loại nhỏ nhất định giết chết ! con mồi cỡ trung có thể ống thổi tên trước, nếu nó trốn liền truy; nếu nó xông lên thì dùng địch tiến ta lui, địch lui ta tiến nguyên tắc cùng nó chơi, đợi nó độc phát. Đồng thời có thể tiếp tục dùng ống thổi tên công kích, thời gian kéo dài, nó tất nhiên nhân hít thở không thông chết không thể nghi ngờ ! về phần thú lớn , ống thổi tên cũng khẳng định có thể tạo được tác dụng tương tự, ít nhất có thể giảm bớt sức chiến đấu của nó. Còn không được nữa, vậy thì dùng biện pháp cũ…… Trốn đi !
Hiện tại còn chưa xuất hiện bất luận chế phẩm kim loại nào, thậm chí đồ nung cũng cực vi quý hiếm, ý tưởng này một chút tác dụng đều không có. Cả đám người tiền sử dùng vũ khí tất cả đều lấy nguyên liệu ngay tại chỗ, không phải đá thì là gỗ, hoặc là tổ hợp cả hai thứ. Không thấy Auge ngày ngày mài giáo đá sao ? cái gọi là giáo đá, chính là ở đầu gỗ buộc chặt một hòn đá có mũi nhọn mà thôi. Ngày ngày mài nó, là vì làm cho hòn đá trở nên càng thêm sắc bén, phải biết rằng chiến đấu sẽ mài mòn nó, cần không ngừng bảo dưỡng.
khi Nhàm chán cũng từng hỏi qua phương pháp săn thú của bộ lạc Qigeli và những thợ săn có kinh nghiệm săn thú phong phú khác. Trước mắt phương pháp săn thú tổng hợp lại có một câu: Ẩn núp, tìm tòi, phát hiện mục tiêu, nhất hống mà lên, đánh thắng được liền đánh, đánh không lại bỏ chạy, lúc đánh phải thật nhanh, lúc chạy lại càng phải nhanh……
Nói trắng ra là không khác gì kéo bè kéo lũ đánh nhau, phát hiện mục tiêu về thì nhất hống mà loạn đánh một trận, tình thế khả quan liền thừa dịp ngươi bệnh muốn mạng ngươi, tình thế không đúng thì chân như bôi mỡ nhanh chóng chuồn đi. Mượn vũ khí làm ví dụ thì so với túm tụm đánh nhau cũng cách dùng có khác mà kết quả vẫn vậy. Tác dụng của tảng đá không phải không khác gạch bao nhiêu sao? Đều là vác lên ném mạnh vào mục tiêu, chẳng qua hiệu quả không thần khí đáng sợ bằng gạch mà thôi. Nếu nghiêm khắc so sánh, phương thức đi săn trước mắt còn không bằng kéo bè kéo lũ đánh nhau. Mượn một thần khí khác có hiệu quả cũng kinh tủng như gạch – bột vôi – mà nói, lúc kéo bè kéo lũ đánh nhau thì dùng được, thế nhưng đi săn thì một chút cũng chẳng được tích sự gì. Cái loại chiêu số hạ cấp như bột vôi đối với dã thú là vô dụng, chúng nó sẽ không ngu ngốc như con người, chờ ngươi lại gần ném vào trong mắt.
Nói cách khác, chân chính có thể phát huy ra uy lực là công kích cự ly gần, công kích tầm xa hiệu quả chỉ có dọa sợ. Giống như hòn đá có thể dùng làm vũ khí ném mạnh từ xa, nhưng đối với Dã thú mà nói, cùng lắm chỉ cảm thấy đau. Nói cách khcs, tức là lực công kích không đủ, phòng ngự của đối phương rất cao, chân chính có thể phát huy tính sát thương rất nhỏ. Tỷ như Auge, giáo đá của hắn nếu vận dụng chính xác, cũng quả thật có thể làm như lao ném mạnh. Nhưng vũ khí đồ đá dù sắc bén, so với vũ khí kim loại lợi hại cũng kém rất nhiều, cho nên lao đá không chỉ có khó có thể đâm xuyên qua tấm da dầy dặn của dã thú, mà dù có xuyên qua được uy lực đã giảm rất nhiều.
Lúc ấy Qigeli nói thế này: kỹ xảo phóng lao không phải mọi người không biết, mà là lực sát thương của nó thật sự quá nhỏ, không thể hữu hiệu sát thương Dã thú. Không chỉ có như vậy, ném mạnh giáo đá còn có thể sinh ra một hiệu quả khôi hài làm cho người ta đau đầu. Trước giả thiết có thể lao trúng con mồi, lại trong phạm vi hữu hiệu mà xuyên qua lớp da. Kết quả, bởi vì không thể hữu hiệu sát thương, không chỉ Dã thú bị kinh động chạy trốn, còn có thể quay đầu trở về, lao kia cũng bị mang theo …..mất luôn. Phải biết rằng ở thời đại này, làm ra một thanh giáo đá phi thường không dễ dàng, Đám thợ săn đều yêu nó yêu như trân bảo, ai cũng không nỡ để dã thú cướp chạy mất. Liền xem bộ dạng của Auge, ngày ngày mài giáo đá, yêu quý như chính lão bà…… Cho nên, phóng lao không phải không biết mà là không thể dùng.
Tôn Chí Tân cũng không phải không nghĩ tới chế cung, hắn chính là một thanh niên nhiệt huyết đầy hiếu động và hiếu kỳ, sao có thể không đi nghiên cứu loại vũ khí cổ đại tầm xa một người dùng như cung tên. Hắn làm thì biết làm, chính là trong điều kiện hiện tại làm không được, chế cung cần có nguyên liệu và công nghệ, công cụ lấy tình huống trước mắt mà nói căn bản là không có. Trừ phi làm cho trẻ con chơi, vũ khí chân chính thật sự làm không được. Nếu cung và tên có thể làm ra, đó sẽ là vũ khí đả kích tầm xa cực hữu lực!Chỉ tiếc tức phụ có khéo mấy cũng khó mà không bột gột nên hồ, không có nguyên liệu, vẫn là không được.
Nhưng ngay lúc trừng mắt nhìn đám nhái bén huyên nào trong lồng sắt, trong đầu liền xúc động, đột nhiên nhớ tới một loại vũ khí tầm xa dễ làm, lực sát thương hữu hạn, nhưng có thể thông qua cái khác thủ đoạn tăng lên uy lực, hơn nữa cho tới bây giờ tại Phi Châu rộng lớn vẫn còn sử dụng !
Mấy kênh tự nhiên hoang dã trên TV thường có thể nhìn thấy hình ảnh như vậy: một người da đen thân thể chỉ bọc túi da bảo vệ hạ thân không khác đám Naaru là mấy, trên người bôi vẽ màu sắc sặc sỡ, cầm trong tay một vật có dạng hình ống. Một đầu để ngoài miệng, một đầu khác hướng về con mồi. Thợ săn dùng sức phun một phát, sau một tiếng phun khí ngắn gọn, một mũi tên ngắn sắc bén như tia chớp bắn nhanh ra ngoài, một con chim hoặc là con mồi nhỏ khác liền từ trên cây ngã xuống, trên người cắm mũi tên ngắn đoạt mệnh kia, giãy dụa vài cái rồi không nhúc nhích được nữa. Cảnh tượng đó chính là uy lực của ống thổi tên cổ xưa nhất.
.
ống thổi tiễn chế tạo đơn giản, nguyên liệu sẵn có. Tên lại dễ làm. Đem tên cất vào ống thổi tiễn dùng sức thổi ra, khoảng cách có thể đạt bốn mươi thước. Rèn luyện rồi độ chuẩn xác sẽ rất cao, xa xa vượt qua ném lao cần vận dụng tính toán quán tính và đường vòng cung để sinh ra lực thương tổn.
Còn có một điểm trọng yếu, bởi vì nguyên liệu làm tên có thể tìm ngay tại chỗ tạo ra đơn giản, sẽ không lo lắng vấn đề vì lực sát thương nhỏ cắm ở trên người Dã thú bị lấy đi mất. Nó có thể dễ dàng tùy lúc chế tạo ra.
Mà quan trọng là nhái bén, loại độc tố có thể làm cho cơ bắp nhũn ra dẫn đến tử vong trên da nó sẽ biến mất rất nhanh, chưa biến mất hẳn cũng sẽ bị hệ tiêu hoá trung hoà hết. Bởi vậy con mồi bị giết do dùng độc của nó vẫn có thể yên tâm ăn, như thế cũng giải quyết được luôn vấn đề lực sát thương không đủ.
Nói cách khác lợi dụng ống thổi tên có thể tạo thành công kích tầm xa hữu hiệu, trong phạm vi bốn mươi thước con mồi loại nhỏ nhất định giết chết ! con mồi cỡ trung có thể ống thổi tên trước, nếu nó trốn liền truy; nếu nó xông lên thì dùng địch tiến ta lui, địch lui ta tiến nguyên tắc cùng nó chơi, đợi nó độc phát. Đồng thời có thể tiếp tục dùng ống thổi tên công kích, thời gian kéo dài, nó tất nhiên nhân hít thở không thông chết không thể nghi ngờ ! về phần thú lớn , ống thổi tên cũng khẳng định có thể tạo được tác dụng tương tự, ít nhất có thể giảm bớt sức chiến đấu của nó. Còn không được nữa, vậy thì dùng biện pháp cũ…… Trốn đi !