khoa học gia nói, đời người một phần ba thời gian là để ngủ, lời này được chứng minh trên người Tôn Chí Tân. Tôn Chí Tân một hơi nhịn bốn mươi tám giờ, rồi ngã xuống ước chừng ngủ mười mấy giờ, từ ngủ trưa đến 5 h sáng hôm sau buổi mới tỉnh lại.
khi Tỉnh lại cảm thấy thân thể rất là ấm áp, có người đang gắt gao ôm mình ngủ, một cánh tay đặt dưới người làm gối đầu. Một cánh tay khác lại vắt ngang trên lưng, hoàn quá ôm mình nhìn vào hắn. váy da Trên người sớm đã bị người bỏ đi, mình thì lõa thể ngủ trong lòng một người nóng hôi hổi khác , thắt lưng cảm giác được làn da nóng bỏng. Lớp lông tinh mịn dán lên bụng. Hơi hít một ngụm khí, chóp mũi liền bay tới mùi vị cơ thể quen thuộc , một hơi thở đầy nam tính tràn ngập xoang mũi.
Hơi thở này, nhiệt độ cơ thể này, có có kiểu ôm quen thuộc này, đương nhiên chỉ có thể là Naaru, Tôn Chí Tân không cần mở mắt ra nhìn cũng biết.
Trước kia, Tôn Chí Tân cho tới bây giờ đều không nghĩ đến mình sẽ giống bây giờ tỉnh lại ở trong ngực người đàn ông khác. Nhưng giờ, hắn cảm thấy thực thoải mái, thực thích ý, bị ôm thân mật mang theo bảo hộ mà cường thế, trong đầu không cảm thấy kỳ quái chút nào, ngược lại có một loại cảm giác thỏa mãn được người toàn tâm toàn ý che chở.
Thở dài, Tôn Chí Tân cảm thấy chính mình thật đã yêu Naaru. nói cách khác, mình sẽ không cảm thấy bị hắn ôm như sủng vật là chuyện đương nhiên.
Mở mắt ra, nươnng ánh lửa leo lắt liếc nhìn Naaru một cái. động tác nhìn như cường thế, kì thực thật cẩn thận che chở hắn, tùy ý mình thoải mái nằm thẳng , phối hợp với động tác của mình, một cánh tay đưa cho mình gối đầu, tay kia thì lại muốn che chở mình, bởi vậy ngủ thật sự không thoải mái.
Trong lòng Tôn Chí Tân liền nhu hòa, hơi chuyển mình chuyển thành tư thế đối lưng với Naaru, muốn hắn ngủ thoải mái một chút.
như vậy không biết Naaru có ngủ thoải mái hơn hay không, Bản thân Tôn Chí Tân lại thư thái. kia nhiệt độ cơ thể của Naaru so với thường nhân rất cao, thân thể khiến người ta cảm giác luôn nóng , ôm ấp như vậy, toàn bộ phía sau lưng đều dán vào bờ ngực nóng bỏng của Naaru, cảm giác đúng là thoải mái chi cực.
Ân…… Nếu không có thứ kia thì tốt rồi. Tuy rằng nó mềm nhũn , nhưng dán vào mông mình, vô luận nhiệt độ hay xúc cảm đều cảm giác rất quái dị. Tôn Chí Tân có chút chịu không nổi mắt trợn trắng, xem như mình đã thích Naaru, nhưng nếu không phải lúc hưng trí bừng bừng phấn chấn, về việc thân mật tiếp xúc trong quan hệ đồng tính, hắn còn phải cần tiêu tốn một đoạn thời gian để thích ứng.
Trong lúc nghiêng người thì đánh thức Naaru, Naaru trợn mắt liếc nhìn Tôn Chí Tân một cái lại nhắm hai mắt lại, nhẹ giọng nói:“Ngủ nhiều thêm một ít, ngươi thức liền hai ngày, thân thể chịu không nổi.”
Tôn Chí Tân vừa ngủ dậy, đã ngủ đủ lâu, chỉ là tham luyến cảm giác được Naaru ôm lấy này, theo bản năng ở trong lòng hắn đổi tới đổi lui muốn tìm vị trí thoải mái.
Naaru bị hắn cọ đến cọ đi chậm rãi có cảm giác, bàn tay to hướng giữa hai chân Tôn Chí Tân tìm kiếm:“Muốn ?”
Tôn Chí Tân nhất thời liền 囧 , cầm bàn tay tác quái của Naaru, thẹn quá thành giận nói:“Ai muốn ? nằm yên đi !”
Thật là…… Xem như muốn cũng đừng hỏi trắng ra như vậy có được hay không ? đều là đàn ông, hưng phấn lúc sáng sớm, trong lòng biết rõ ràng như vậy là được…… thật sát phong cảnh. Phải biết rằng bản thân mình muốn vượt qua cửa lòng thật không dễ, tên này thế nào còn lõa lồ mà hỏi như thế, cái này dù có, có tâm tư nhưng không có là gan.
Naaru lại mơ hồ có thể đoán được Tôn Chí Tân xấu hổ, nhẹ giọng cười hai tiếng:“ da mặt Ngươi vẫn mỏng như vậy”
Ta x, có thể so với ngươi sao ? da mặt dày như tường thành, cái gì cũng dám nói, chuyện gì cũng dám làm.
Tôn Chí Tân càng cảm thấy ngượng ngùng, từ từ nhắm hai mắt không tốt lắm ý tứ đi xem Naaru, miệng nói:“Buông, để ta đứng lên.”
Nói đến đây, trong lòng tham luyến ấm áp của Naaru, trong miệng đi ra còn có hương vị ỡm ờ.
tâm tư Naaru tuy rằng không nhẵn nhụi, nhưng đối với cảm thụ của Tôn Chí Tân cũng cực kỳ mẫn cảm, miệng ha ha cười đem Tôn Chí Tân ôm chặt hơn nữa, nói:“Không phải không muốn cùng ngươi thân thiết, vừa thấy ngươi, ta ngày ngày đều muốn ngươi. Chỉ là ngươi trong hai ngày nung …… Đồ sứ, vẫn chưa ngủ, thân thể thật sự mệt lắm, cho nên ta vẫn chịu đựng, sợ làm ngươi bị thương.”
“Ai…… Ai làm thương ai ?” Tôn Chí Tân càng nổi giận. Mẹ ngươi chứ! ý tứ gì? vì sao bị thương liền nhất định là hắn ? lần trước Naaru thực hiện được là vì mình mềm lòng. Hơn nữa, việc này hẳn sẽ thuần thục hơn đi ? luôn làm người ta bị thương, kỹ thuật sẽ không thể tăng lên ? lão tổ tông tuy rằng quả thật nói qua trước khổ sau ngọt là cách làm người, nhưng không tất yếu mọi chuyện đều trước khổ sau ngọt, tỷ như chuyện này, đều ngọt chẳng lẽ không được ? mặt khác mình và Naaru còn chưa làm rõ ràng, công năng kia không phải……
Trong não theo bản năng nghĩ loạn thất bát tao gì đó, cảm giác được Naaru kéo cả đầu mình, đem nó hướng về phía hắn.
khi Tỉnh lại cảm thấy thân thể rất là ấm áp, có người đang gắt gao ôm mình ngủ, một cánh tay đặt dưới người làm gối đầu. Một cánh tay khác lại vắt ngang trên lưng, hoàn quá ôm mình nhìn vào hắn. váy da Trên người sớm đã bị người bỏ đi, mình thì lõa thể ngủ trong lòng một người nóng hôi hổi khác , thắt lưng cảm giác được làn da nóng bỏng. Lớp lông tinh mịn dán lên bụng. Hơi hít một ngụm khí, chóp mũi liền bay tới mùi vị cơ thể quen thuộc , một hơi thở đầy nam tính tràn ngập xoang mũi.
Hơi thở này, nhiệt độ cơ thể này, có có kiểu ôm quen thuộc này, đương nhiên chỉ có thể là Naaru, Tôn Chí Tân không cần mở mắt ra nhìn cũng biết.
Trước kia, Tôn Chí Tân cho tới bây giờ đều không nghĩ đến mình sẽ giống bây giờ tỉnh lại ở trong ngực người đàn ông khác. Nhưng giờ, hắn cảm thấy thực thoải mái, thực thích ý, bị ôm thân mật mang theo bảo hộ mà cường thế, trong đầu không cảm thấy kỳ quái chút nào, ngược lại có một loại cảm giác thỏa mãn được người toàn tâm toàn ý che chở.
Thở dài, Tôn Chí Tân cảm thấy chính mình thật đã yêu Naaru. nói cách khác, mình sẽ không cảm thấy bị hắn ôm như sủng vật là chuyện đương nhiên.
Mở mắt ra, nươnng ánh lửa leo lắt liếc nhìn Naaru một cái. động tác nhìn như cường thế, kì thực thật cẩn thận che chở hắn, tùy ý mình thoải mái nằm thẳng , phối hợp với động tác của mình, một cánh tay đưa cho mình gối đầu, tay kia thì lại muốn che chở mình, bởi vậy ngủ thật sự không thoải mái.
Trong lòng Tôn Chí Tân liền nhu hòa, hơi chuyển mình chuyển thành tư thế đối lưng với Naaru, muốn hắn ngủ thoải mái một chút.
như vậy không biết Naaru có ngủ thoải mái hơn hay không, Bản thân Tôn Chí Tân lại thư thái. kia nhiệt độ cơ thể của Naaru so với thường nhân rất cao, thân thể khiến người ta cảm giác luôn nóng , ôm ấp như vậy, toàn bộ phía sau lưng đều dán vào bờ ngực nóng bỏng của Naaru, cảm giác đúng là thoải mái chi cực.
Ân…… Nếu không có thứ kia thì tốt rồi. Tuy rằng nó mềm nhũn , nhưng dán vào mông mình, vô luận nhiệt độ hay xúc cảm đều cảm giác rất quái dị. Tôn Chí Tân có chút chịu không nổi mắt trợn trắng, xem như mình đã thích Naaru, nhưng nếu không phải lúc hưng trí bừng bừng phấn chấn, về việc thân mật tiếp xúc trong quan hệ đồng tính, hắn còn phải cần tiêu tốn một đoạn thời gian để thích ứng.
Trong lúc nghiêng người thì đánh thức Naaru, Naaru trợn mắt liếc nhìn Tôn Chí Tân một cái lại nhắm hai mắt lại, nhẹ giọng nói:“Ngủ nhiều thêm một ít, ngươi thức liền hai ngày, thân thể chịu không nổi.”
Tôn Chí Tân vừa ngủ dậy, đã ngủ đủ lâu, chỉ là tham luyến cảm giác được Naaru ôm lấy này, theo bản năng ở trong lòng hắn đổi tới đổi lui muốn tìm vị trí thoải mái.
Naaru bị hắn cọ đến cọ đi chậm rãi có cảm giác, bàn tay to hướng giữa hai chân Tôn Chí Tân tìm kiếm:“Muốn ?”
Tôn Chí Tân nhất thời liền 囧 , cầm bàn tay tác quái của Naaru, thẹn quá thành giận nói:“Ai muốn ? nằm yên đi !”
Thật là…… Xem như muốn cũng đừng hỏi trắng ra như vậy có được hay không ? đều là đàn ông, hưng phấn lúc sáng sớm, trong lòng biết rõ ràng như vậy là được…… thật sát phong cảnh. Phải biết rằng bản thân mình muốn vượt qua cửa lòng thật không dễ, tên này thế nào còn lõa lồ mà hỏi như thế, cái này dù có, có tâm tư nhưng không có là gan.
Naaru lại mơ hồ có thể đoán được Tôn Chí Tân xấu hổ, nhẹ giọng cười hai tiếng:“ da mặt Ngươi vẫn mỏng như vậy”
Ta x, có thể so với ngươi sao ? da mặt dày như tường thành, cái gì cũng dám nói, chuyện gì cũng dám làm.
Tôn Chí Tân càng cảm thấy ngượng ngùng, từ từ nhắm hai mắt không tốt lắm ý tứ đi xem Naaru, miệng nói:“Buông, để ta đứng lên.”
Nói đến đây, trong lòng tham luyến ấm áp của Naaru, trong miệng đi ra còn có hương vị ỡm ờ.
tâm tư Naaru tuy rằng không nhẵn nhụi, nhưng đối với cảm thụ của Tôn Chí Tân cũng cực kỳ mẫn cảm, miệng ha ha cười đem Tôn Chí Tân ôm chặt hơn nữa, nói:“Không phải không muốn cùng ngươi thân thiết, vừa thấy ngươi, ta ngày ngày đều muốn ngươi. Chỉ là ngươi trong hai ngày nung …… Đồ sứ, vẫn chưa ngủ, thân thể thật sự mệt lắm, cho nên ta vẫn chịu đựng, sợ làm ngươi bị thương.”
“Ai…… Ai làm thương ai ?” Tôn Chí Tân càng nổi giận. Mẹ ngươi chứ! ý tứ gì? vì sao bị thương liền nhất định là hắn ? lần trước Naaru thực hiện được là vì mình mềm lòng. Hơn nữa, việc này hẳn sẽ thuần thục hơn đi ? luôn làm người ta bị thương, kỹ thuật sẽ không thể tăng lên ? lão tổ tông tuy rằng quả thật nói qua trước khổ sau ngọt là cách làm người, nhưng không tất yếu mọi chuyện đều trước khổ sau ngọt, tỷ như chuyện này, đều ngọt chẳng lẽ không được ? mặt khác mình và Naaru còn chưa làm rõ ràng, công năng kia không phải……
Trong não theo bản năng nghĩ loạn thất bát tao gì đó, cảm giác được Naaru kéo cả đầu mình, đem nó hướng về phía hắn.