- Tìm chỗ nào đi rồi mình ngồi xuống nói chuyện nào – Anh lại lên tiếng khi mà hầu hết đã ra sàn nhảy với 2 cô nàng yêu quái nhà mình, bây giờ chỉ còn có anh, Nó, Hắn, Liz và Tim mà thôi. (Rika&Jes: nói aj đó??? *liếc* tg: “hơhơhơ, ta nói 2 người hay s mà liếc chứ hèz” nghĩ thôi chứ k có nói âu àk, nói là chếk chắk àk)
- Giới thiệu chút về quan hệ của 2 người đi chứ – Liz cười cười nói với Nó.
- Đây là anh trai của Kyo, Thái Ngọc Minh – Nó giới thiệu.
- Oh, hèn gì, vậy nhóc Bu là con của anh Minh, Kyo ăn theo – Liz bật cười như hiểu ra điều gì nói.
- Uhm, ai kêu nhóc Bu dễ thương quá làm gì – Nó nói rồi hướng mắt nhìn nhóc Bu đang cười giỡn với Rika và mấy tên nhóc em Nó.
- Uhm – Liz cũng phải công nhận một điều là nhóc Bu rất dễ thương, còn Hắn thì khi thấy Minh là đã biết nên chã có gì
- Mà đợt này anh về ở luôn hay là lại đi nữa? – Hắn đột ngột hỏi anh, nghe câu hỏi cùa Hắn lúc đầu Kyo hơi bất ngờ nhưng cũng rất mong đợi câu trả lời, Nó quay sang nhìn anh chờ đợi.
- Chắc là ở luôn – anh trả lời một cách nhẹ nhàng nhưng với Kyo thì không nhẹ chút nào.
- Thật sao???? vậy là anh ở lại thật sao hai???? – Nó như không tin vào tai mình.
- Uhm, hai đã bỏ em quá lâu rồi, đã đến lúc bù đắp lại cho đứa em gái này rồi – Anh nói với Nó một cách rất là âu yếm. (hic, ước gì mình với anh trai mình cũng được như thế, tối ngày cứ như nước với lữa, nãn toàn tập.)
- YAY!!!!! Yêu hai nhất – Nó nói rồi ôm cổ anh cùng hôn 1 cái chụt lên má anh không thương tiếc mặt dù đang có Hắn, Tim và Liz ngồi đó. Gì chứ trước mặt mấy người này thì nó chã có gì phải dấu cả. Hắn thì nhăn mặt, tự nhiên thấy khó chịu khi thấy Nó cứ quàn vai bá cổ Minh rồi còn ôm hôn anh như thế, không biết là như thế nào nhỉ???? (hehehe, anh này sao mà khờ thế nợz ;]] )
- Thôi nào, ngồi xuống đàn hoàng xem, tối nay anh sẽ dành nguyên đêm cho nhóc được chưa – Anh vừa nói vừa gỡ tay nó ra. (ackack, ý j đây???? t/g tuỳ óc tưởng tượng của m.ng bay xa tới đâu chứ tg k đình chính j âu na))
- Yay!!! – Nó nói 1 cách vui mừng rồi mới chịu ngồi im.
- Bà có phải là Kyo không vậy??? – Liz như không tin vào mắt mình khi mà Kyo thay đổi thái độ nhanh chóng 360 độ.
- Thôi đừng nhìn Kyo như thế, chỉ vì đã gần 5 năm Kyo không được gặp anh ấy rồi – Nó cười cười nói với Liz. Gì chứ với nó anh là 1 người không thể nào thiếu được, khi anh bỏ đi Nó đã bị một cú shock tinh thần khá nặng.
- Uhm, mấy đứa đừng lo, con nhóc này nó không lạnh lùng như mấy đứa nghĩ đâu, rồi các em sẽ biết thôi – Minh cười hiền nói với tụi Liz
- Hơ, mong sao là vậy – Liz cười cười nói, cô cũng bắt đầu thấy thoải mái hơn khi nói chuyện với hai anh em Nó. Bọn họ ngồi nói chuyện với nhau thêm 1 lúc nữa khoảng 1h sáng thì Nó đứng lên đi đến bục DJ tắt nhạc làm tụi kia đang chơi vui vẻ hơi bất ngờ.
- Bây giờ Kyo cần phải đi rồi, từ nay sẽ giao tất cả 60 người này cho 20 anh chị ở đây huấn luyện, và như Kyo đã nói, không qua khỏi đợt huấn luyện này thì 1 là rời bỏ cái thế giới đêm này, hai là xuống uống trà làm quen với diêm vương đi là vừa. Hẹn gặp lại mọi người trong 1 ngày gần nhất, hãy cứ chơi típ tục đi vì trong vòng ít nhất là 1 năm nữa sẽ không được tự do đâu – Nó cầm cái mic ngay chỗ DJ nói dõng dạt từng tiếng làm tất cả đều hóng tai để nghe, khi nó dứt tiếng thì 60 người kia đều bàng hoàng nhìn nhau nhưng không nói tiếng nào.
- Dạ, thưa chủ nhân! – sau vài phút bỡ ngỡ thì họ cũng đồng thanh nói lớn.
- Thôi các người típ tục đi, tôi đi đây – Nó nói rồi đi xuống. Nhạc tiếp tục nổi lên nhưng hình như không còn ai có hứng để chơi típ nữa.
- Đi thôi hai – Nó bây giờ đã lại ở chỗ của tụi Ken, nói với anh mình cùng kéo tay anh dậy.
- Thế còn bọn kia thì sao???? – Hắn không biết phải làm sao với bọn loi choi kia đành quay sang hỏi Nó.
- Như cũ, nhờ 3 người lo cho họ, và cũng y cũ, chỉ cần 1 trong những người họ, nhất là Rika và 5 thằng nhóc mà có bị gì thì các người sẽ biết tay tôi – Nó “nhờ vả” Hắn làm anh Minh cũng phải phì cười.
- Thôi thôi nhóc đừng có hù doạ người khác như thế – Anh cười nói với Nó rồi quay sang phía tụi Ken, – Nhờ 3 đứa lo cho họ dùm anh nha, anh có rất nhiều chuyện cần phải nói với Kyo – Anh cười hiền nói thêm với bọn hắn.
- Dạ, anh cứ đi, bọn em sẽ lo hết chỗ này cho – Liz cũng cười cười nói với anh, – Còn nhóc Bu chắc anh phải đưa đi chứ?? – Chợt nhớ ra còn nhóc Bu cô liền hỏi.
- Uhm, thôi mọi chuyện nhờ mấy đứa nha – Anh nói rồi nắm tay Nó đi tới chỗ của nhóc Bu còn đang cười giỡn với Rika và Jes.
- Trông họ giống 1 đôi hơn là anh em – Liz cười nụ cười hiếm thấy nói một cách nhẹ nhàng.
- Uhm, Tim thấy tò mò về người mẹ của nhóc Bu lắm – Tim lên tiếng, hình như đây là câu nói đầu tiên của anh từ khi bước vào quán thì phải. (hehe, ta kết a này, ít nói giống ta ) )
- Me của nhóc Bu, tức vợ của anh Minh đã chết rồi – Hắn đột nhiên lên tiếng trả lời câu hỏi của Tim một cách từ tốn như chuyện đó là do chính mình chứng kiến không bằng.
- Hả??? Sao Ken/mày biết??? – Liz và Tim cùng ngạc nhiên hỏi.
- Còn nhớ có lần năm Ken 14 hay 15 tuổi gì đó phải qua Nhật không??? – Hắn nhắc lại chuyện cũ.
- Thì sao?? – Liz và Tim vẫn chưa hỉu tên này muốn nói gì. (hơ, hai anh chị này nay sao n.g.u đột xuất thế này???? *khỏi cần 2 người lên tiếng đã không thấy t.g đâu nữa rồi* =”=)
- Lần đó tôi đã tận mắt chứng kiến lúc chị ấy chết, chỉ có điều là vô tình cho nên không ai biết là tôi có mặt ở đó, thế thôi – Hắn nói, mà mặt thì chã có chút biều hiện nào, cứ như là chuyện thường ở huyện ấy.
- Vậy thì lí do là vì sao?? – Liz lại biểu hiện sự chậm tiêu của mình 1 cách xuất sắc.
- Không rõ, chỉ biết là chị ấy đã tự tử nhưng không ai biết lí do vì sao, trước khi chị ấy mất khoảng nữa năm thì nhóc Bu đã ra đời, còn lí do cái chết thì chỉ có anh Minh và con nhóc Kyo biết thôi – Hắn lại nói tiếp (hôhô, xai rồi anh ơi, nhỏ Kyo đó bík mới lị ý keke..tg nói xog bay mất rùi ná, k có n.g.u mà đứng đó lảnh đạn đâu). Liz còn định hỏi gì nữa nhưng phải tạm gián đoạn vì anh Vương đã đi đến chỗ bọn nó.
- Thôi bây giờ bọn anh sẽ phải làm nhiệm vụ đây, có lẽ họ cũng đã mệt nên phải về nghỉ ngơi, cho nên còn những
- Dạ vâng, anh cứ đem 60 người kia đi trước đi, còn lại bọn em sẽ lo liệu cho – Liz cũng đành cười xã giao lại.
- Cám ơn mấy đứa, nhắn Kyo dùm anh là tới thăm bọn anh thường xuyên 1 chút – Anh nói với bọn Hắn rồi không chờ tiếng ừ hử nào hết anh đi thẳng ra chỗ DJ tắt nhạc, rồi anh cũng
- Dạ vâng – Liz gật đầu chào. Anh Vương quay lại chỗ đám lố nhố kia và đưa cã đám đi, để lại 5 thằng nhóc, Jay, Joe, Jes và Rika còn đang quậy phá tưng bừng.
- Cái đám này mê chơi quá đi – Hắn nhìn 9 đứa, nói cho đúng là 8 đứa vì Ran đơn giản chỉ là đứng uống rượu thôi chứ không quậy như tụi nó, rồi hắn ra hiệu cho DJ tắt nhạc làm mấy tên kia nhém chút là vác ghế ném chết teên DJ đó nếu Hắn không lên tiếng.
- Thôi về nghĩ đi, khuya lắm rồi, mai sẽ chơi tiếp – Hắn nói với bọn nó.
- Ok, – Rika gật đầu cái rụp không phản khán tiếng nào. (hơhơ, chị này nay hiền vậy?????)
- Kakaka, sợ lại lòi tật xấu nữa hay sao mà sớm vậy, dù sao thì tôi cũng đã biết rồi mà – Joe cười cười chọc Rika. (anh này kím chiện nà, cái này người ta gọi “cây đã muốn lặng mà gió thì chẵng ngừng” nà ) )
- Ngươi đi chết đi, ta không nói chuyện với ngươi – Rika lườm Joe tới nỗi cháy xém áo thằng nhỏ luôn.
- Hơhơ, tôi đã làm gì đâu mà nóng thế, không lẽ nói trúng tim đen rồi sao??? – Joe không những không sợ mà còn hứng lên chọc tiếp mới đau chứ.
- Cái đồ ruồi muỗi như ngươi thì ta không thèm chấp, về thôi mấy đứa – Rika cũng không hề thua kém khi lại lôi cái câu mà Joe chúa ghét là ruồi muỗi ra nói rồi bơ cậu luôn quay sang mấy thằng em mình nói.
- Dạ – 5 thằng nhóc gật đầu cái rụp đồng thanh dạ.
- Thôi Rika với 5 thằng nhóc về trước nha mọi người, có gì thì bọn này sẽ liên lạc sau – Rika quay sang chỗ của Liz nói
với 1 nụ cười rất tươi.
- Sao về sớm vậy??? Jes chơi chưa đã mà – Jes kéo tay Rika nói, mặt tiu nghĩu.
- Thôi hôm nay chơi vầy đủ rồi, có gì mai Rika lại đi chơi với Jes tiếp nhen, giờ Rika về lo chút việc với lại gặp anh Minh nữa, lâu lắm rồi chưa được nói chuyện với anh ấy, chứ ở đây mà nghe ruồi muỗi nó cứ vo ve mãi hại não lắm – Rika nói với Jes, nhấn mạnh những chữ cuối cùng nhìn sang phía Joe như bảo rằng chính cậu là ruồi muỗi làm cho anh chàng tức muốn xịt khói lỗ tai luôn.
- Cô nói ai ruồi muỗi chứ??? – Joe không kiềm được nghiến răng từng tiếng nói.
- Herher, ta chưa bao giờ nói ai cả, cái này tự ngươi nhận nhé, tất cả ở đây có thể làm chứng mà, đúng không mọi người??? – Rika cười cười nụ cười đểu hết chỗ chê của mình mà nói với Joe rồi quay sang nhìn mọi người làm bọn kia phải bật cười vì cái tính trẻ con của 2 cô cậu này, còn Joe thì khói không những đã xịt ra từ hai lỗ tai mà còn thấy đầu anh cũng bốc khói luôn rồi.
- Cô…cô hay lắm, hãy đợi đấy – Joe không còn biết nói gì ngoài bặm môi trợn mắt nhìn Rika, cứ nghĩ mẻ này chắc cho cô nàng bẽ mặt ai dè lại bị cô nàng làm cho tức bốc hoả luôn. Sau vụ lần này Joe rút ra được một kinh nghiệm, ‘không bao giờ đi tranh chấp với những đứa miệng lưỡi như Rika.’ Bọn 5 đứa em của Rika cũng phải lắt đầu thông cảm với Joe vì tụi nó hiểu quá rõ bà chị trẻ con của mình nếu đã muốn phá ai thì người đó sẽ phải ngậm ngùi bốc hoả mà không làm gì được cô cả.
- Thôi Rika đừng chọc Joe nữa. Joe cũng vậy, cái này tui không cứu ông được đâu vì ông đã tự đút đầu vào ổ kiến lửa nhá – Liz cố gắng nhịn cười mà can ngăn hai đứa trước khi có máu đổ.
- Nể Liz ta tha cho ngươi đó, đừng có mà đụng chạm đến ta nữa nhá – Rika ném cho Joe 1 nụ cười đểu không thể nào đểu hơn nói 1 cách sốc hông làm anh chàng chỉ muốn xông ngay vào cô mà cho 1 trận ra trò.
- Thôi thôi chị Rika, đừng chọc anh Joe nữa, có muốn về nói chuyện với anh Calvin không? – Ran cuối cùng cũng phải lên tiếngcan ngăn bà chị của mình.
- Ý quên, kakaka, cám ơn Ran nhiều nhá, thôi bái bai mọi người nha, Rika bay đây – Rika nói rồi thảy cho Joe thêm 1 cái nhìn đầy thách thức cùng nụ cười yêu quái của mình rồi như cô nói, 3 chân 4 cẳn bay luôn ra cửa với tốc độ ánh sáng. (ta thề là các người k bh múnk nhìn thấy cảnh này k thì có mà chết ngất vì tốc độ bay của chị này, k nhìn trc nhìn sau j lunz)
- Thôi chào các anh chị, bọn em cũng biến đây – 5 thằng nhóc sau khi Rika bay thì tụi nó cũng cúi chào mấy đứa anh chị mà biến luôn theo bà chị của mình.
- Thôi Joe tỉnh lại đi, đứng đó đã chưa – Jes đập vào vai Joe 1 cái không thương tiếc để thằng em song sinh của mình tỉnh lại vì từ sau khi câu nói của Rika đã làm cậu shock một cách chết đứng tại chỗ luôn, tức đến không thể nào làm được gì luôn thỉ biết cảnh giới chọc tức Joe của Rika đã luyện tới mức nào rồi.
- Joey Hoàng Thái Anh Vũ!!!!! – Jes vặng hết volume hét vào tai thằng em quý hoá của mình nguyên họ tênn khi mà đánh đấm gì cũng không hiệu quả.
- Hả…hử…động đất,….sóng thần!!!! – Joe hoàng hồn nhém chút té sống soài dưới đất miệng thì nói lảm nhảm làm tụi Jes với Liz phì cười. (hix, mất hình tượng quá anh Joe ơi)
- Thôi thôi thua mấy người rồi, về thôi – Hắn cười cười lên tiếng, có thể từ lúc Nó và Rika xuất hiện thì tính tình của 6 đứa Hắn cũng thay đổi dần rồi, những người nghiêm túc như Hắn thì cũng phải phì cười vì những trò của bọn Nó, còn Joe với Jay là 2 đứa lanh mồm lẹ miệng nhất mà cũng phải chào thua 2 cái miệng của Nó và Rika thì biết là tụi nó lợi hại tới cỡ nào rồi.
- Mất hình tượng quá Joe ơi, hên là không có em nào ở đây, khôngt hôi chắc ngày mai fans của mày nó giảm 1 nữa qua làm fans của thằng Tim quá – Jay cười lăng cười bò dưới đất không nhịn được lên tiếng nói.
- Tại sao lại làm fans của anh Tim chứ không phải của Ken?? – Jes thắc mắc.
- Tại vì nụ cười toả nắng của thằng Tim kia kìa – Jay nhịn cười đứng lên nói, tụi nó đồng loạt quay lại nhìn Tim thì thấy anh đang mủm mỉm cười nhìn mà phải đúng như lời Jay nói, mấy nhỏ fans của Joe mà có mất hình tượng của Joe thì Tim sẽ là người đc tụi nó chấm vì nụ cười quá đẹp của Tim.
- Mấy người làm gì nhìn tui dữ vậy, đâu phải tui chưa bao giờ cười – Tim tắt ngấm nụ cười vì cái kiểu nhìn của tụi Liz. Tình hình là mấy anh chị nhà ta đang thất thần mà nhìn Tim, đâu phải chỉ có mấy nhỏ fans của tụi nó là muốn chiêm ngưỡng nụ cười của anh, ngay cả mấy đứa bạn thân của anh cũng vậy, với 1 lí do hết sức đơn giản mà Jes đã phán làm tụi Ken té ngữa, “Tim…Không biết cười!” Đã có lần Jes làm tụi Ken ngạc nhiên hết sức khi nói câu đó àk.
- Tìm chỗ nào đi rồi mình ngồi xuống nói chuyện nào – Anh lại lên tiếng khi mà hầu hết đã ra sàn nhảy với cô nàng yêu quái nhà mình, bây giờ chỉ còn có anh, Nó, Hắn, Liz và Tim mà thôi. (Rika&Jes: nói aj đó??? liếc tg: “hơhơhơ, ta nói người hay s mà liếc chứ hèz” nghĩ thôi chứ k có nói âu àk, nói là chếk chắk àk)
- Giới thiệu chút về quan hệ của người đi chứ – Liz cười cười nói với Nó.
- Đây là anh trai của Kyo, Thái Ngọc Minh – Nó giới thiệu.
- Oh, hèn gì, vậy nhóc Bu là con của anh Minh, Kyo ăn theo – Liz bật cười như hiểu ra điều gì nói.
- Uhm, ai kêu nhóc Bu dễ thương quá làm gì – Nó nói rồi hướng mắt nhìn nhóc Bu đang cười giỡn với Rika và mấy tên nhóc em Nó.
- Uhm – Liz cũng phải công nhận một điều là nhóc Bu rất dễ thương, còn Hắn thì khi thấy Minh là đã biết nên chã có gì
- Mà đợt này anh về ở luôn hay là lại đi nữa? – Hắn đột ngột hỏi anh, nghe câu hỏi cùa Hắn lúc đầu Kyo hơi bất ngờ nhưng cũng rất mong đợi câu trả lời, Nó quay sang nhìn anh chờ đợi.
- Chắc là ở luôn – anh trả lời một cách nhẹ nhàng nhưng với Kyo thì không nhẹ chút nào.
- Thật sao???? vậy là anh ở lại thật sao hai???? – Nó như không tin vào tai mình.
- Uhm, hai đã bỏ em quá lâu rồi, đã đến lúc bù đắp lại cho đứa em gái này rồi – Anh nói với Nó một cách rất là âu yếm. (hic, ước gì mình với anh trai mình cũng được như thế, tối ngày cứ như nước với lữa, nãn toàn tập.)
- YAY!!!!! Yêu hai nhất – Nó nói rồi ôm cổ anh cùng hôn cái chụt lên má anh không thương tiếc mặt dù đang có Hắn, Tim và Liz ngồi đó. Gì chứ trước mặt mấy người này thì nó chã có gì phải dấu cả. Hắn thì nhăn mặt, tự nhiên thấy khó chịu khi thấy Nó cứ quàn vai bá cổ Minh rồi còn ôm hôn anh như thế, không biết là như thế nào nhỉ???? (hehehe, anh này sao mà khờ thế nợz ;]] )
- Thôi nào, ngồi xuống đàn hoàng xem, tối nay anh sẽ dành nguyên đêm cho nhóc được chưa – Anh vừa nói vừa gỡ tay nó ra. (ackack, ý j đây???? t/g tuỳ óc tưởng tượng của m.ng bay xa tới đâu chứ tg k đình chính j âu na))
- Yay!!! – Nó nói cách vui mừng rồi mới chịu ngồi im.
- Bà có phải là Kyo không vậy??? – Liz như không tin vào mắt mình khi mà Kyo thay đổi thái độ nhanh chóng độ.
- Thôi đừng nhìn Kyo như thế, chỉ vì đã gần năm Kyo không được gặp anh ấy rồi – Nó cười cười nói với Liz. Gì chứ với nó anh là người không thể nào thiếu được, khi anh bỏ đi Nó đã bị một cú shock tinh thần khá nặng.
- Uhm, mấy đứa đừng lo, con nhóc này nó không lạnh lùng như mấy đứa nghĩ đâu, rồi các em sẽ biết thôi – Minh cười hiền nói với tụi Liz
- Hơ, mong sao là vậy – Liz cười cười nói, cô cũng bắt đầu thấy thoải mái hơn khi nói chuyện với hai anh em Nó. Bọn họ ngồi nói chuyện với nhau thêm lúc nữa khoảng h sáng thì Nó đứng lên đi đến bục DJ tắt nhạc làm tụi kia đang chơi vui vẻ hơi bất ngờ.
- Bây giờ Kyo cần phải đi rồi, từ nay sẽ giao tất cả người này cho anh chị ở đây huấn luyện, và như Kyo đã nói, không qua khỏi đợt huấn luyện này thì là rời bỏ cái thế giới đêm này, hai là xuống uống trà làm quen với diêm vương đi là vừa. Hẹn gặp lại mọi người trong ngày gần nhất, hãy cứ chơi típ tục đi vì trong vòng ít nhất là năm nữa sẽ không được tự do đâu – Nó cầm cái mic ngay chỗ DJ nói dõng dạt từng tiếng làm tất cả đều hóng tai để nghe, khi nó dứt tiếng thì người kia đều bàng hoàng nhìn nhau nhưng không nói tiếng nào.
- Dạ, thưa chủ nhân! – sau vài phút bỡ ngỡ thì họ cũng đồng thanh nói lớn.
- Thôi các người típ tục đi, tôi đi đây – Nó nói rồi đi xuống. Nhạc tiếp tục nổi lên nhưng hình như không còn ai có hứng để chơi típ nữa.
- Đi thôi hai – Nó bây giờ đã lại ở chỗ của tụi Ken, nói với anh mình cùng kéo tay anh dậy.
- Thế còn bọn kia thì sao???? – Hắn không biết phải làm sao với bọn loi choi kia đành quay sang hỏi Nó.
- Như cũ, nhờ người lo cho họ, và cũng y cũ, chỉ cần trong những người họ, nhất là Rika và thằng nhóc mà có bị gì thì các người sẽ biết tay tôi – Nó “nhờ vả” Hắn làm anh Minh cũng phải phì cười.
- Thôi thôi nhóc đừng có hù doạ người khác như thế – Anh cười nói với Nó rồi quay sang phía tụi Ken, – Nhờ đứa lo cho họ dùm anh nha, anh có rất nhiều chuyện cần phải nói với Kyo – Anh cười hiền nói thêm với bọn hắn.
- Dạ, anh cứ đi, bọn em sẽ lo hết chỗ này cho – Liz cũng cười cười nói với anh, – Còn nhóc Bu chắc anh phải đưa đi chứ?? – Chợt nhớ ra còn nhóc Bu cô liền hỏi.
- Uhm, thôi mọi chuyện nhờ mấy đứa nha – Anh nói rồi nắm tay Nó đi tới chỗ của nhóc Bu còn đang cười giỡn với Rika và Jes.
- Trông họ giống đôi hơn là anh em – Liz cười nụ cười hiếm thấy nói một cách nhẹ nhàng.
- Uhm, Tim thấy tò mò về người mẹ của nhóc Bu lắm – Tim lên tiếng, hình như đây là câu nói đầu tiên của anh từ khi bước vào quán thì phải. (hehe, ta kết a này, ít nói giống ta ) )
- Me của nhóc Bu, tức vợ của anh Minh đã chết rồi – Hắn đột nhiên lên tiếng trả lời câu hỏi của Tim một cách từ tốn như chuyện đó là do chính mình chứng kiến không bằng.
- Hả??? Sao Ken/mày biết??? – Liz và Tim cùng ngạc nhiên hỏi.
- Còn nhớ có lần năm Ken hay tuổi gì đó phải qua Nhật không??? – Hắn nhắc lại chuyện cũ.
- Thì sao?? – Liz và Tim vẫn chưa hỉu tên này muốn nói gì. (hơ, hai anh chị này nay sao n.g.u đột xuất thế này???? khỏi cần người lên tiếng đã không thấy t.g đâu nữa rồi =”=)
- Lần đó tôi đã tận mắt chứng kiến lúc chị ấy chết, chỉ có điều là vô tình cho nên không ai biết là tôi có mặt ở đó, thế thôi – Hắn nói, mà mặt thì chã có chút biều hiện nào, cứ như là chuyện thường ở huyện ấy.
- Vậy thì lí do là vì sao?? – Liz lại biểu hiện sự chậm tiêu của mình cách xuất sắc.
- Không rõ, chỉ biết là chị ấy đã tự tử nhưng không ai biết lí do vì sao, trước khi chị ấy mất khoảng nữa năm thì nhóc Bu đã ra đời, còn lí do cái chết thì chỉ có anh Minh và con nhóc Kyo biết thôi – Hắn lại nói tiếp (hôhô, xai rồi anh ơi, nhỏ Kyo đó bík mới lị ý keke..tg nói xog bay mất rùi ná, k có n.g.u mà đứng đó lảnh đạn đâu). Liz còn định hỏi gì nữa nhưng phải tạm gián đoạn vì anh Vương đã đi đến chỗ bọn nó.
- Thôi bây giờ bọn anh sẽ phải làm nhiệm vụ đây, có lẽ họ cũng đã mệt nên phải về nghỉ ngơi, cho nên còn những
- Dạ vâng, anh cứ đem người kia đi trước đi, còn lại bọn em sẽ lo liệu cho – Liz cũng đành cười xã giao lại.
- Cám ơn mấy đứa, nhắn Kyo dùm anh là tới thăm bọn anh thường xuyên chút – Anh nói với bọn Hắn rồi không chờ tiếng ừ hử nào hết anh đi thẳng ra chỗ DJ tắt nhạc, rồi anh cũng
- Dạ vâng – Liz gật đầu chào. Anh Vương quay lại chỗ đám lố nhố kia và đưa cã đám đi, để lại thằng nhóc, Jay, Joe, Jes và Rika còn đang quậy phá tưng bừng.
- Cái đám này mê chơi quá đi – Hắn nhìn đứa, nói cho đúng là đứa vì Ran đơn giản chỉ là đứng uống rượu thôi chứ không quậy như tụi nó, rồi hắn ra hiệu cho DJ tắt nhạc làm mấy tên kia nhém chút là vác ghế ném chết teên DJ đó nếu Hắn không lên tiếng.
- Thôi về nghĩ đi, khuya lắm rồi, mai sẽ chơi tiếp – Hắn nói với bọn nó.
- Ok, – Rika gật đầu cái rụp không phản khán tiếng nào. (hơhơ, chị này nay hiền vậy?????)
- Kakaka, sợ lại lòi tật xấu nữa hay sao mà sớm vậy, dù sao thì tôi cũng đã biết rồi mà – Joe cười cười chọc Rika. (anh này kím chiện nà, cái này người ta gọi “cây đã muốn lặng mà gió thì chẵng ngừng” nà ) )
- Ngươi đi chết đi, ta không nói chuyện với ngươi – Rika lườm Joe tới nỗi cháy xém áo thằng nhỏ luôn.
- Hơhơ, tôi đã làm gì đâu mà nóng thế, không lẽ nói trúng tim đen rồi sao??? – Joe không những không sợ mà còn hứng lên chọc tiếp mới đau chứ.
- Cái đồ ruồi muỗi như ngươi thì ta không thèm chấp, về thôi mấy đứa – Rika cũng không hề thua kém khi lại lôi cái câu mà Joe chúa ghét là ruồi muỗi ra nói rồi bơ cậu luôn quay sang mấy thằng em mình nói.
- Dạ – thằng nhóc gật đầu cái rụp đồng thanh dạ.
- Thôi Rika với thằng nhóc về trước nha mọi người, có gì thì bọn này sẽ liên lạc sau – Rika quay sang chỗ của Liz nói
với nụ cười rất tươi.
- Sao về sớm vậy??? Jes chơi chưa đã mà – Jes kéo tay Rika nói, mặt tiu nghĩu.
- Thôi hôm nay chơi vầy đủ rồi, có gì mai Rika lại đi chơi với Jes tiếp nhen, giờ Rika về lo chút việc với lại gặp anh Minh nữa, lâu lắm rồi chưa được nói chuyện với anh ấy, chứ ở đây mà nghe ruồi muỗi nó cứ vo ve mãi hại não lắm – Rika nói với Jes, nhấn mạnh những chữ cuối cùng nhìn sang phía Joe như bảo rằng chính cậu là ruồi muỗi làm cho anh chàng tức muốn xịt khói lỗ tai luôn.
- Cô nói ai ruồi muỗi chứ??? – Joe không kiềm được nghiến răng từng tiếng nói.
- Herher, ta chưa bao giờ nói ai cả, cái này tự ngươi nhận nhé, tất cả ở đây có thể làm chứng mà, đúng không mọi người??? – Rika cười cười nụ cười đểu hết chỗ chê của mình mà nói với Joe rồi quay sang nhìn mọi người làm bọn kia phải bật cười vì cái tính trẻ con của cô cậu này, còn Joe thì khói không những đã xịt ra từ hai lỗ tai mà còn thấy đầu anh cũng bốc khói luôn rồi.
- Cô…cô hay lắm, hãy đợi đấy – Joe không còn biết nói gì ngoài bặm môi trợn mắt nhìn Rika, cứ nghĩ mẻ này chắc cho cô nàng bẽ mặt ai dè lại bị cô nàng làm cho tức bốc hoả luôn. Sau vụ lần này Joe rút ra được một kinh nghiệm, ‘không bao giờ đi tranh chấp với những đứa miệng lưỡi như Rika.’ Bọn đứa em của Rika cũng phải lắt đầu thông cảm với Joe vì tụi nó hiểu quá rõ bà chị trẻ con của mình nếu đã muốn phá ai thì người đó sẽ phải ngậm ngùi bốc hoả mà không làm gì được cô cả.
- Thôi Rika đừng chọc Joe nữa. Joe cũng vậy, cái này tui không cứu ông được đâu vì ông đã tự đút đầu vào ổ kiến lửa nhá – Liz cố gắng nhịn cười mà can ngăn hai đứa trước khi có máu đổ.
- Nể Liz ta tha cho ngươi đó, đừng có mà đụng chạm đến ta nữa nhá – Rika ném cho Joe nụ cười đểu không thể nào đểu hơn nói cách sốc hông làm anh chàng chỉ muốn xông ngay vào cô mà cho trận ra trò.
- Thôi thôi chị Rika, đừng chọc anh Joe nữa, có muốn về nói chuyện với anh Calvin không? – Ran cuối cùng cũng phải lên tiếngcan ngăn bà chị của mình.
- Ý quên, kakaka, cám ơn Ran nhiều nhá, thôi bái bai mọi người nha, Rika bay đây – Rika nói rồi thảy cho Joe thêm cái nhìn đầy thách thức cùng nụ cười yêu quái của mình rồi như cô nói, chân cẳn bay luôn ra cửa với tốc độ ánh sáng. (ta thề là các người k bh múnk nhìn thấy cảnh này k thì có mà chết ngất vì tốc độ bay của chị này, k nhìn trc nhìn sau j lunz)
- Thôi chào các anh chị, bọn em cũng biến đây – thằng nhóc sau khi Rika bay thì tụi nó cũng cúi chào mấy đứa anh chị mà biến luôn theo bà chị của mình.
- Thôi Joe tỉnh lại đi, đứng đó đã chưa – Jes đập vào vai Joe cái không thương tiếc để thằng em song sinh của mình tỉnh lại vì từ sau khi câu nói của Rika đã làm cậu shock một cách chết đứng tại chỗ luôn, tức đến không thể nào làm được gì luôn thỉ biết cảnh giới chọc tức Joe của Rika đã luyện tới mức nào rồi.
- Joey Hoàng Thái Anh Vũ!!!!! – Jes vặng hết volume hét vào tai thằng em quý hoá của mình nguyên họ tênn khi mà đánh đấm gì cũng không hiệu quả.
- Hả…hử…động đất,….sóng thần!!!! – Joe hoàng hồn nhém chút té sống soài dưới đất miệng thì nói lảm nhảm làm tụi Jes với Liz phì cười. (hix, mất hình tượng quá anh Joe ơi)
- Thôi thôi thua mấy người rồi, về thôi – Hắn cười cười lên tiếng, có thể từ lúc Nó và Rika xuất hiện thì tính tình của đứa Hắn cũng thay đổi dần rồi, những người nghiêm túc như Hắn thì cũng phải phì cười vì những trò của bọn Nó, còn Joe với Jay là đứa lanh mồm lẹ miệng nhất mà cũng phải chào thua cái miệng của Nó và Rika thì biết là tụi nó lợi hại tới cỡ nào rồi.
- Mất hình tượng quá Joe ơi, hên là không có em nào ở đây, khôngt hôi chắc ngày mai fans của mày nó giảm nữa qua làm fans của thằng Tim quá – Jay cười lăng cười bò dưới đất không nhịn được lên tiếng nói.
- Tại sao lại làm fans của anh Tim chứ không phải của Ken?? – Jes thắc mắc.
- Tại vì nụ cười toả nắng của thằng Tim kia kìa – Jay nhịn cười đứng lên nói, tụi nó đồng loạt quay lại nhìn Tim thì thấy anh đang mủm mỉm cười nhìn mà phải đúng như lời Jay nói, mấy nhỏ fans của Joe mà có mất hình tượng của Joe thì Tim sẽ là người đc tụi nó chấm vì nụ cười quá đẹp của Tim.
- Mấy người làm gì nhìn tui dữ vậy, đâu phải tui chưa bao giờ cười – Tim tắt ngấm nụ cười vì cái kiểu nhìn của tụi Liz. Tình hình là mấy anh chị nhà ta đang thất thần mà nhìn Tim, đâu phải chỉ có mấy nhỏ fans của tụi nó là muốn chiêm ngưỡng nụ cười của anh, ngay cả mấy đứa bạn thân của anh cũng vậy, với lí do hết sức đơn giản mà Jes đã phán làm tụi Ken té ngữa, “Tim…Không biết cười!” Đã có lần Jes làm tụi Ken ngạc nhiên hết sức khi nói câu đó àk.