- Sư huynh có chắc là sẽ ok không vậy??? – Ren nghi ngại hỏi Phong, nhìn mấy cặp này nãy giờ lâu lắm rồi, choáng váng chứ chẵng chơi.
- Làm sao huynh biết được, cứ để tới đâu hay tới đó đi – Phong phán 1 câu quá chi là… làm mấy thằng nhóc té ngữa.
- Ủa mà hai Ran đâu rồi??? – Rei nãy giờ ngồi chơi xơi nước ngắm mấy cái màng hình thì đột nhiên hỏi.
- Cái màn hình thứ nhất, trên cái cây gần đó – Ray không thèm nhìn ra khỏi cái màng hình laptop của mình mà nói. (Hehehe, tới đây chắc mọi người cũng hiểu là 5 anh em này đang ngồi trong phòng thu hình để quan sát hết tất cả 4 cặp kia rùi nhỉ, và bh thì cũg bík ai là người ngồi trên cây rồi)
- Hình như là chỗ của anh Jay không được khả quan cho lắm thì phải – Rey đột nhiên lên tiếng khi nhìn thấy mặt Jay ……
Thôi để mình tua qua xem câu trả lời của Jes là gì nhá mà nghe Rey nói thảm thế
- Jes này, có chuyện này Jay đã giữ trong lòng từ rất lâu rồi, Jay….a…anh đã yêu em từ lâu lắm rồi….anh….lúc đầu anh cứ tưởng người mình thích là…là Liz nhưng thật sự ra người anh yêu chính là em (sến hơn con hến luôn) – Jay nói, giọng nghiêm trang nhưng lại đức khúc (ẹc hình như hai câu này nó hơi chọi nhau thì phải ), rồi đột ngột cậu cầm lấy tay Jes, người đang đông cứng rồi, – Làm bạn gái anh nhé???? – Jay nhìn thẳng vào mắt Jes mà hỏi.
- Herherher, ta đang mơ phải không??? có ai nói cho ta biết là ta đang mơ đi – Jes như người mất hồn, cười không ra cười mà khóc cũng không ra khóc nói.
- Jes, không phải là em đang mơ đâu, là anh đang tỏ tình với em đấy – Jay dở khóc dở cười nhìn Jes.
- Không thể nào, ta chỉ có anh Tim thôi – Jes lắc đầu ngoày ngoạy. (ôi sao mà phũ phàng thế??????)
- Oh uhm, anh hiểu rồi, dù sao thì mình cũng là bạn mà phải không??? – cười một nụ cười không thể nào thảm hơn Jay nói, cậu không ngờ là Jes lại thích Tim, cứ nghĩ là vì Tim chăm sóc cô từ nhỏ thì cô chỉ coi Tim như một người anh, nhưng có lẽ cậu đã sai, và cú này có lẽ là quá nặng chăng???
- Ta xin lỗi, ta không biết … – Jes thấy biểu hiện trên mặt Jay thì thấy áy náy quá.
- Không sao, dù sao thì nếu xo ra thì anh đâu thể nào bằng thằng Tim được – Jay lắc đầu nói giọng buồn xo rồi bước đi trước.
- Jay, anh không sao chứ?? – Jes đuổi theo Jay.
- Không sao, thôi đi nhanh đi để về trễ thì sẽ mệt với mấy đứa kia đấy – Jay quay lại mỉm cười nói rồi lại quay đi. Jes không biết nói gì nữa đành lặng lẽ bước đi bên Jay, thật lòng thấy mình có lỗi, thật sự cô không hề biết về tình cảm của Jay, vì trong đầu cô từ đầu chí cuối chỉ có mình Tim mà thôi, vì Tim đã cứu cô một mạng, nhưng như vậy là yêu hay chỉ là cảm kích, thôi ta cứ theo dõi tiếp đi nào.
Quay lại chỗ mấy anh em kia thôi..
- Hình như là không thành công rồi – Phong lắc đầu chán nãn, cô nhóc này vẫn chưa lớn lên chút nào cả.
- Không biết là chị Jes đã nói gì nhỉ – Rei tò mò.
- Chắc lại là anh Tim thôi, lúc nào cũng chỉ có anh Tim thôi mà – Ran không biết xuất hiện từ khi nào lên tiếng làm cho mấy thằng nhóc nhảy dựng.
- Ơ Ran, mới thấy anh trên cây mà ??? – nhóc Rey lấy lại bình tĩnh.
- của 30′ trước thì đúng là đang ở trên cây – Ran nói, chỉ tay vào màn hình ngay chỗ giờ ghi hình.
- Ờh ha, mà sao tự nhiên cái mày này đứng luôn rồi?? – Ray bây giờ mới nhìn lên và để ý thấy là nãy giờ cái máy này chưa có di chuyện gì.
- Đang loay hoay thế nào không biết thì chị hai thấy cái máy và 1 viên sỏi và tạm biệt cái máy thôi – Ran thản nhiên. (ec, em bó tay!!!)
- Hahaha, đúng là chị hai mà – Ray cười vang nói.
- Tiếc thật, sao cái máy quay này không thể nghe được nhỉ, nếu nghe được thì hay biết mấy – Rei tiếc rẻ. (quên nói vs m.ng là mấy cái máy quay này chỉ ghi hình chứ k nghe đc tiếg ế ạ)
- Dù sao thì cũng phải cho tụi nhóc 1 chút riêng tư chứ, quan sát là đủ rồi – Phong nãy giờ chỉ ngồi cười vì mấy câu nói của mấy nhóc giờ mới lên tiếng. (ẹc, anh này nói v cũng như k, cho ng ta chút riêg tư mà lại đi ngắm người ta, đúng là một “chút” thật @@)
- Nhưng dù sao thì cũng tò mò thật mà – Rei vẫn bướng.
- Thì anh cũng đang hối hận đây thôi – Phong phán 1 câu làm mấy thằng nhóc cũng bó tay với ông này luôn, ông anh này có lúc thì cực khó tính mà có lúc lại cực trẻ con @@. Tụi nhóc ngồi nói chuyện một hồi thì Ray đột nhiên lên tiếng.
- Ớ, em nhớ là anh Tim với chị Liz đâu có trong kịch bảng thì phải??? – Ray đang nhìn chằm chằm vào màng hình của chỗ Tim với Liz đang đứng, mấy thằng nhóc cùng Phong cũng châu đầu vào xem.
- Ờ ha, chỉ định là cho thằng nhóc Joe với Jay thôi mà, ế mà thế này càng hay chứ sao – Phong chêm vào một câu rồi cả 6 cùng quan sát.
- Ế mà anh Tim nói gì nhiều thế nhỉ, từ nào giờ có khi nào thấy anh ấy nói nhìu như thế đâu?? – Ray tò mò.
- Ôi bây giờ thì anh hối hận thật sự rồi đấy – Phong ôm đầu than thở.
- Thôi để xem anh Tim có thành công không cái đã, nhìn mặt chị Liz hình như là đang rất bất ngờ vì chuyện gì thì phải – Ran nói rồi chăm chú nhìn vào màn hình, mấy tên kia thì nhìn…cậu, hình như hôm nay 2 cái tên câm như hến của chúng ta ăn nhằm cái gì thì phải, sao tên nào cũng nói nhiều thế??? (m.ng thôg cảm đi, cũng biết là Tim nhà ta đã ít nói mà Ran nhà ta thì càng kbh mở miệng mà )
Qua xem phản ứng của Liz thôi nào ….
- …. – Liz không thể nói gì luôn, đã đứng hình rồi.
- Liz, Liz sao vậy??? – tình hình là Tim đang hỗn loạn thật sự khi thấy giọt nước mắt nóng hổi từ mắt Liz chảy xuống, thật sự sự vì sao Liz lại khóc, và Liz đang nghĩ gì???? Trong vô thức Tim đưa tay lau những giọt nước mắt của Liz, nhưng không hiểu sao càng lau thì nước mắt Liz càng chảy dài và nhiều hơn, lúc này thì Tim đã hoảng sợ thật sự. – Liz, đừng làm Tim sợ chứ – Tim mếu máu nhìn Liz.
- … – Liz không nói gì, chỉ đột nhiên ôm chầm lấy Tim làm cậu nhóc đứng hình luôn, cậu không phải đang mơ đấy chứ??? Tim không biết nói gì nữa, chỉ biết đứng đó mà nghe Liz khóc.
- Anh Minh, chính là anh sao??? Tại sao anh không nói ngay từ đầu là anh chứ??? Anh có biết Kim đã đi tìm anh lâu lắm không??? Kim đã trở về đó để kím anh nhưng người ta nói anh đã được gia đình rước đi, Kim đã khóc…khóc rất nhiều, Kim đã tìm anh …và chưa ngày nào không nhớ…nhớ đến anh..anh hết….anh có biết Kim buồn…buồn lắm không?? Nhưng mà Kim đã nghe lời…nghe lời anh..chưa bao giờ….bao giờ khóc vì anh nói…nói khóc là yếu đuối…khóc là anh sẽ không thương…thương Kim nữa…và Kim đã không …không khóc chỉ để mong…mong rằng anh sẽ….sẽ về …về với Kim đấy – Liz khóc, khóc như 1 đứa trẻ, nghẹn ngào nói với Tim, và Minh chính là tên mà Liz đã gọi Tim vì lúc nhỏ Liz ngọng líu ngọng lo không thể nào gọi tên Khánh mà cứ thành Kháng hay Khắng thành ra cô đã chuyển qua gọi Tim là Minh, rồi thì bắt Tim chỉ được gọi mình là Kim vì sợ anh sẽ không phát âm được Nguyên mà kêu cái gì khác thì khổ, với lại như vậy thì sẽ hoà nhau vì Minh khánh thì Liz gọi Minh, vậy nên Kim nguyên thì Tim gọi là Kim. Và bây giờ thì chúng ta cũng biết thêm một chuyện nữa là Liz nhà ta không phải là không có cảm giác hay gì gì mà chỉ là vì một lời hứa và mong chờ một người mà đã tự ép mình sống mạnh mẽ nhé .
- Kim, anh xin lỗi, thật sự xin lỗi – Tim nãy giờ như hoá thành ượng khi nghe tiếng Liz nghẹn ngào, nhưng rồi cậu vòng tay ôm chặc lấy Liz, – Anh xin lỗi, anh hứa từ này sẽ không bao giờ rời xa Kim nữa – Tim cũng nghẹn ngào nói với Liz, thật sự cậu đã mơ về ngày hôm nay rất lâu rồi, tưởng chừng như muốn điên lên được. Xem như quyết định nói với Liz hôm nay của cậu là 1 quyết định sáng suốt, cậu đã phân vân cả đêm chứ chẵng chơi.
- Anh đã hứa rồi đấy – Liz đỏ mặt, dấu mặt mình trong vòng ngực rộng lớn và ấm áp của Tim mà nói. (ôi, còn đâu 1 Liz lạnh lùng nữa, cute toá đi mất :X, ế mà tui nhớ chị này đang khóc mà???????)
- Uhm – Tim cười nụ cười hạnh phúc ôm chặc Liz, tự nhiên cậu thấy Liz sao mà nhỏ nhắn và mỏng manh quá trong vòng tay mình, cậu hứa với lòng rằng sẽ không bao giờ để Liz phải chiệu thêm một tổn thương nào nữa. – Vậy làm bạn gái anh nhé?? – đột nhiên cậu đẩy Liz ra, hai tay đặt lên vai cô mà nhìn thẳng vào mắt Liz làm tim ai đó nhảy loạn xạ trong lòng ngực, mặt thì đỏ bừng như gất chín.
- Cái…cái này.. – Liz đỏ mặt, đầu cuối gầm. (ôi Liz ơi, sao mà dt ế???? )
- Không lẽ em không đồng ý?? – Tim bỗng dưng xụ mặt xuống nhìn thật ngố mà cũng thật cưng làm sao.
- Không…Không phải nh… – Liz lật đật phản đối rồi thì hối hận không kịp, nhắm mắt tự trách mình.
- Vậy là đồng ý đúng không?? – Tim nhìn Liz cười gian, nhìn mặt Liz bây giờ cậu thật muốn cười vì trông cô nhóc thật ngốc làm sao nhưng lại phải làm mặt nghiêm ngay không thì lại khổ. – Uhm – vẫn không chịu mở mắt ra Liz gật đầu, – Nhưng mà không phải là lúc này – cuối cùng cũng mở mắt ra nhìn Tim, còn cậu thì chưa kịp vui mừng đã măt mày bí xị trông đến là thảm hại.
- Tại sao … tại sao không phải là bây giờ??? – Tim hơi bức xúc hỏi.
- Vì em muốn giúp Kyo trả thù trước, với lại Kyo chưa vui thì em cũng như anh sẽ không thể nào vui nổi mà, có đúng không??? – Liz nói, mặt đầy hy vọng.
- Nhưng mà mình vẫn có thể giúp Kyo nếu em làm bạn gái anh mà – Tim bướng mặc dù đồng ý với cách nghĩ của Liz.
- Ý anh là sao?? – Liz khó hiểu. (ôi có phải là Liz không vậy?? Hay là cái này là sức mạnh của tình yêu???)
- Là mình vẫn có thể bí mật hẹn hò, như anh Minh với anh Phong vậy đó – Tim trẻ con.
- Ack, anh…anh đang nói gì đó??? – Liz nhìn Tim như người trên trời.
- Ờ anh…anh .. – Tim gãi đầu, cậu quên là mỗi lần nhắc đến anh Minh là Liz lại buồn. – Anh không có ý đó – Tim hối hận.
- Psk, hahaha, anh đang nghĩ là em ghen vì việc anh Minh với anh Phong yêu nhau sao?? – Liz phì cười, mới đầu chỉ là hơi bất ngờ khi nghe Tim lại có thể trẻ con như thế, nhưng thấy phản ứng của Tim thì lại buồn cười.
- Chứ không phải sao?? – Tim ngây thơ vô (số) tội hỏi. (ôi đúng là sức mạnh tình yêu mà)
- Có việc này không ai biết, đó là chị Thiên Ân là chị nuôi của em, cho nên nên khi thấy anh Phong với anh Minh thân mật thì em cảm thấy buồn cho chị ấy thôi, nhưng sau một thời gian suy nghĩ thì em thấy sẽ rất ích kĩ nếu bắt anh Minh phải sống một mình như thế đến già cho nên em dẵ hết buồn chuyện này rồi – Liz cười hiền, có lẽ đây là chuyện duy nhất mà cô dấu Kyo.
- Ack, vậy là không phải em thích anh Minh à?? – Tim hỏi 1 câu mà khi nói ra rồi mới thấy mình n.g.u.
- Timmy Trịnh Vũ Minh Khánh, anh giỡn mặt em đó hả??? – Liz nhìn Tim với ánh mắt đầy *yêu thương* gọi cả tên lẫn họ.
- Không phải, không phải, anh không phải ý đó, chỉ là từ cái lúc đi dẹp bọn Jim thì ánh mắt của em nhìn anh ấy rất lạ cho nên anh… – Tim nhăn nhó nhìn Liz giải thích, mặt thì đỏ bừng hiện rõ nguyên chữ G.H.E.N to tổ chảng
- Chỉ là em cảm kích anh Minh vì đã ngăn em trước khi làm hại người của Kyo mà thôi, anh nghĩ đi đâu vậy hả??? – Liz lườm Tim đai nghiến. – Hehehe, thế thì lỗi tại anh – Tim nhe răng cười, nụ cười toả nắng làm ai đó đang giận đến bốc khói cũng phải xiu lòng.
- Tim, anh có biết cái nụ cười mật ngọt chết ruồi của anh đáng ghét đến cỡ nào không?? – Liz nói trong vô thức làm ai đó càng cươi dữ tợn hơn.
- Vậy phải làm sao để anh khỏi cười đây?? – Tim nhướng mày tinh nghịch hỏi Liz.
- … – Không nói gì, Liz chỉ nhón chân lên (nên nhớ ông Tim này có chiều cao kinh khủng khiếp ế ạ) choàng tay mình qua sau gáy Tim và đặt môi mình lên môi Tim tạo thành một nụ hôn làm ai đó đang cười cười đứng hình luôn.
- Con nít dưới 18 không nên coi những cảnh này đâu – Phong đột nhiên che màn hình mà nói với 5 thằng nhóc, còn tụi nhóc thì đang đứng hình toàn tập.
- Đó…đó có phải là anh Tim với chị Liz không..không vậy??? – Rei nhìn chằm chằm vào màn hình mà hỏi, thằng nhóc như không tin vào mắt mình. Hai con người cứ như hai tảng băng di động có thể trẻ con đế như thế sao????? Mặt dù tụi nhóc chưa quen với Tim và Liz cho lắm để biết rõ con người của họ nhưng cũng đủ biết là hai con người này chính chắng dường nào mà giờ cứ như con nít ấy thì không ngạc nhiên cũng lạ.
- Ôi đúng là không thể tin được – Rey với Ren cùng choáng.
- Cái ông Tim này chỉ được cái giỏi nói xạo – Ran nở một nụ cười thật lạ mà nói, làm mấy tên kia cứ phải là chết đứng.
- Ran, anh biết là em đẹp trai rồi, đừng để cái nụ cười đó cám dỗ anh chứ – Phong cười gian nói với Ran, mấy thằng nhóc sau khi đứng hình nghe câu nói của anh thì té lăng ra cười.
- Em vô tội, có gì anh Minh về em đổ hết lên đầu anh rán chịu – Ran vẫn tỉnh bơ nhếch mép cười.
- Ê nhóc nói gì á – Phong hết hồn, không lẽ thằng nhóc biết.
- Hai người không cần dấu đâu, ai cũng biết là hai người có quan hệ gì mà, chỉ là chị hai chưa nói gì thôi – Ren cũng chen vào.
- Thôi thì công khai đi hai ông anh à – Rei cũng tham gia.
- Ớ mấy nhóc – Phong trân trối nhìn mấy thằng nhóc.
- Chứ không phải mấy bữa tụi em với chị Kyo không về nhà chính thì anh túc trực bên đó với anh hai à – Ray phì cười vì bộ mặt hề của ông anh mình.
- Herher, bọn nhỏ bây giờ … – Phong lắc đầu.
- Hhahaaahaha – 5 thằng nhóc nhìn mặt Phong mà lăn bò càng ra cười như điên.
- Tới lượt anh Joe với chi Rika rồi này – khoảng 30′ sau thì Rei lại kêu gọi hết mấy tên đang ngồi chơi xơi nước lại cái màng hình cuối cùng. (ối, camera đâu mà lắm thế????)
- … – Rika vẫn đang đứng hình, không biết phải nói gì hay nói đúng hơn là không thể nào mở miệng được luôn.
- Rika, anh thật sự rất rất yêu em đấy, làm bạn gái anh nhé??? – Joe vẫn kiên nhẫn chờ đợi và câu trả lời sẽ là gì???
- Hahahaha, không vui tí nào đâu nhóc à, đừng giỡn như thế chứ – Rika đưa tay xoa đầu Joe rồi phá ra cười, cười mà chẵng ra cười.
- Anh không giỡn đâu Rika à, thật sự đấy – Joe vẫn không bỏ cuộc.
- Thật sự là không vui tí nào đâu nhóc – Rika nói rồi quay lưng bước đi.
- Anh cấm em không được gọi anh là nhóc, và cấm em xem tình cảm của anh là đùa giỡn! – Joe đột nhiên nắm tay Rika kéo lại và nhìn thẳng vào mắt Rika mà nói, giọng cương nghị.
- … – Rika hai mắt mở to đầy ngạc nhiên, “đây có phải là thằng nhóc Joe trẻ con ngày thường không vậy??” Rika tự hỏi mình.
- Rika, anh thật sự thích em mà, chưa có cô gái nào làm anh tức điên như em, cũng chưa có cô gái nào có thể làm anh ăn không ngon ngủ không yên như em đâu, là thật đấy – Joe nhăn nhó nói nghĩ tới những lúc mà bị Rika chơi cho đến thân tàn ma dại. (cái này hình như nói quá, chỉ là tức mà k thể nào làm j đc cô nhóc nên tự hành hạ thân mình thôi à)
- Vậy mà có người thích kiếm chuyện với ta đấy – Rika tuy ngạc nhiên nhưng vẫn cứng đầu nói, Joe phì cười.
- Hahah, có người còn nhớ kìa – Joe chọc ghẹo.
- Mi dám nói gì á?? – Rika nóng mặt la.
- Hehehe, thì chỉ nói sự thật thôi – trẻ con.
- Mi…mi….aaaaaaaaaaa!! – Rika đỏ mặt hét, có ai mà tỏ tình cái cách trẻ con như cái tên này không chứ
- Thôi mà, thật sự đấy Rika, làm bạn gái anh nhé?? – đầy hy vọng nhìn Rika cùng lúc đưa ra một cái hộp nhung nho nhỏ màu tím lúc nãy.
- cái gì ế??? – vừa thấy cái hộp là Rika đã mê tít. (ẹc, mới thấy cái mà giờ mới …. đúng là ham hố)
- Làm bạn gái anh rồi biết – Joe cười gian.
- Xí, không thèm -Rika vờ giân dỗi quay đi.
- Ôi vậy là tội nghiệp mày rồi, có người không thích mày đấy, thôi thì để tao đem mày tặng cho người khác nhé – Joe nói với cái hộp làm ai đó vừa ghen vừa tiếc.
- Mi dám… – quay ngoắc lại hét và đứng hình, tình hình là nhém chút nữa môi chạm môi rồi.
- Dám gì??? – Joe nhìn thẳng vào mắt Rika.
- Mi dám đem cái hộp đó tặng cho người khác xem ta sẽ xữ mi thế nào – Rika nói cứng nhưng giọng lại run run.
- Còn dám mi mi ta ta thêm cái nữa thì thử xem anh có dám không – Joe nghênh mặt.
- Mi… – Rika vừa định nói gì đó thì đã bị Joe chận lại bằng một…nụ hôn làm ai đó trố mắt nhìn đầy ngạc nhiên rồi thì lại nhắm mắt vào mà hưởng thụ. Đúng là playboy có khác, nụ hôn đầy điêu luyện làm con người ta bị cuống theo, sau một hồi *tận hưởng* thì cuối cùng cũng lấy lại được lí trí Rika liền đẩy Joe ra thở dốc.
- Mi…nụ hôn…nụ hôn đầu của ta…hức,…mi…tên khốn!!! – Rika hét vào mặt Joe, nước mắt hai hàng. Đúng, đó chính là nụ hôn đầu đời của Rika, tuy luôn tỏ ra là một play girl nhưng Rika chưa bao giờ hôn ai cả, vậy mà lại bị cái tên Joe đáng chết này hôn như vậy, ôi tội nghiệp Rika quá. Cứ nghĩ là nụ hôn đầu sẽ rất lỡn mợn chứ đâu có ngờ lại là bị một cái tên con nít PLAY BOY như Joe cưỡng mất chứ, không khóc mới lạ. (thông cảm chị này 19 rồi chứ mà cứ như con nít ý, lúc nào cũng ở trên mây, hoàng tử với công chúa thôi) Còn Joe thì đứng hình, cậu không nghĩ mình lại may mắn như thế.
- Xin lỗi mà, thế hôn lại đi là huề – Joe cười gian nhưng chưa kịp cười thì đã đứng hình rồi, cứ tưởng là giỡn thôi ai dè….Rika làm thật, bay lại kéo Joe xuống và không ngần ngại đặt môi hôn Joe trả thù, anh Joe nhà ta cứ tưởng được lợi cho nên cứ hưởng thụ, nhưng thật là 1 sai lầm khi mà đang say sưa với nụ hôn thì Rika đột nhiên cắn phập vào môi cậu một cách không thương tiếc làm máu môi chảy ra như suối. (hehehe tả hơi quá rồi, nhưng mà có chảy thật đấy)
- Coi mi còn dám hôn bừa người khác nữa không – Rika cắn phập vào môi Joe rồi nói, xong lại hôn tiếp thành ra *xơi* luôn cả máu của Joe, còn cậu thì ngạc nhiên tột độ không biết phải làm gì luôn, cứ để Rika tha hồ bá đạo cho tới khi cô bỏ cậu ra. – Từ nay cấm mi hôn 1 đứa con gái nào khác không thì chết với ta – Rika bỏ Joe ra rồi quay đi, mặt đỏ bừng.
- Ế, đâu dễ như thế, dám cắn ta rồi còn nói như thế, trừ khi nào là bạn gái ta, còn không thì sẽ phải trả giá đấy – Joe kịp hoàng hồn kéo tay Rika lại mà nói, mặt gian tà.
- … – Rika không nói gì, mặt đỏ bừng.
- Sao?? Gật đầu hay lắc đầu?? – Joe hỏi.
- Joe ngốc, I LOVE YOU – Rika bỗng ôm chầm lấy Joe, dấu mặt mình trong lòng cậu.
- Xin lỗi em nhưng tôi không hiểu tiếng anh, tôi là người Việt – Joe được nước làm tới.
- Ta thích mi – Rika đỏ mặt nói nhỏ xí. (Ớ, đáng lẽ phải đánh cái thằng kia mà la rằng đc nước còn làm tới à chứ?? ôi tg nãn với cái tình yêu này thật đấy, thay đổi con người ta muốn chóng mặt.)
- Muốn ta hôn nữa sao mà dám ta với mi hả??? – Joe vẫn không tha.
- Đừng được nước làm tới nhá – Rika gằng giọng nói. (hahahá có đâu v chứ)
- Đương nhiên, ai kêu dám cắn anh, thế giờ có nói không?? – Joe đưa tay ôm Rika, hôn nhẹ lên tóc cô mà hỏi.
- Nghe cho kĩ đấy, nói 1 lần thôi đấy. EM YÊU ANH – Rika nói rồi vụt khỏi tay Joe mà chạy đi trước, mặt thì còn hơn cả gất chín.
- Anh cũng yêu em nhóc à – Joe nói rồi rượt theo Rika.
- Ôi chị Rika, không thể nào tin được – Rey ôm mặt than, dù gì thì cũng là bà chị cậu thương nhất mà.
- Ớ nhưng mà đó không phải là first kiss của chị ấy sao?? – Ren tò mò.
- Thế cho nên Joe đã lảnh đủ đấy thôi – Phong cũng phì cười lắc đầu với cả hai cái đứa này.
- Hahaha, cho đáng chứ sao – Nó lên tiếng làm mấy tên kia té ngữa.
- Ớ chị hai, nhanh thế?? – Ray hỏi.
- Phá cái camera xong thì nhỏ này chạy như bay về đấy chứ – Hắn thả mình ngồi phịch xuống cái ghế.
- Thế mới coi được trò hay này chứ – Nó hếch mặt.
- Hơi trễ đấy chị, chị đâu thấy được cảnh của anh Tim với chị Liz – Rei nhanh nhảu.
- Hai cái tên đó, chỉ được cái nói cứng, hư quá, phải phạt cả lũ mới được, thế còn tên Jay với nhỏ Jes thì sao?? – Không quá ngạc nhiên Nó hỏi.
- Không thành công rồi, hình như là chị Jes không hiểu được tình cảm của chính mình. – Ran lắc đầu chán nãn.
- Haizz, thôi thì cứ từ từ đi – Nó cũng thả phịch người xuống cái ghế kế bên Hắn và tự nhiên lấy bánh ra ăn ngon lành chờ mấy đứa kia.
- Đang nói chuyện gì mà vui thế?? – Liz cũng vừa vào tới hỏi.
- Mi hư lắm đấy Tim à – không trả lời Liz Nó quay sang Tim vừa nói vừa nhai bim bim, chân thì gác lên….chân Hắn một cách thản nhiên, mắt thì đang nhìn xuống …tay của Tim và Liz.
- Áaaa – cả hai củng hét rồi thả tay nhau ra và mặt thì cùng đỏ bừng lên.
- Khai mau, mi đã dụ dỗ Liz của ta như thế nào mà nàng lại trao tay cho mi?? mà ta còn chưa cho phép mà – Nó làm giọng chị hai, trừng mắt nhìn hai cái đứa mặt đang như hai quả cà chua chín.
- Kyo nói gì vậy, làm gì có chuyện đó – Tim nhăn nhó nhìn Nó, ôi coi có ai mà có thể tự nhiên như nó không chứ.
- Thế không phải à?? hay là tại mắt ta kém, hai cái đứa đang làm “gì đó đó” trên màn hình không phải là hai đứa mi?? – Nó nói rồi hất đầu sang cái màng hình còn đang mở mà nói, rồi nhìn 2 đứa 1 cách gian tà.
- Ớ, sao…sao lại như..như thế?? – Liz cùng Tim lắp bắp không nói nên lời, quá shock luôn.
- Vậy là mắt ta đâu có kém đâu nhờ??? Hay là để ta mở lại xem nó có đúng không nhờ??? – Nó nói rồi định đứng lên, mấy tên kia thì phì cười.
- Nói thì nói, đừng có mở – Tim chặng nó lại.
- Nói nhanh – Nó hối.
- Thì theo những gì Tim đã nói, Liz chính là cô bé khi xưa – Tim mặt đỏ bừng nói.
- Hahahaha, mi…haha, Tim cũng biết mắc cỡ nữa kìa – Nó ôm bụng cười như nắc nẻ, còn mấy đứa kia thì chỉ còn biết lắc đầu bó tay với Nó.
- Thôi nào thôi nào, thế thì hai đứa kể cho tụi này nghe chuyện tình sử của cả hai đi – Phong cũng bon chen. (ối thôi em thua anh rồi ạ)
- Anh Phong… – Liz nhìn anh như người trên trời.
- Ack, đừng bức xúc như thế, ai mà xem xong cái khúc này – chỉ tay về phía màn hình – cũng sẽ tò mò vậy thôi, em cứ nghĩ đi khi mà hai cái đứa cứ để mặt hình sự lại như hai đứa trẻ thì làm sao mà không tò mò cho được – Phong tỉnh bơ nói, Tim với Liz bây giờ đã hiểu tại sao Kyo có thể vô tư như thế rồi, còn mấy đứa kia thì bó tay với anh.
- Haizz….anh hai ơi l….. – Hắn đang định than thở với ông anh mình thì nghe tiếng Jay.
- JES!!! JES!!! JES đừng chạy mà – Jay gọi rồi chạy theo Jes. Tình hình là cả hai vừa về tới thì thấy anh Phong đang nói gì đó, thấy vui vui Jes mới ngóng theo bàn tay chỉ của anh rồi thì thấy hai cái người đang làm *gì đó đó* theo như Nó nói thì tự nhiên Jes lại quay bỏ chạy ra ngoài, Jay liền chạy theo và sau đó là mấy đứa còn lại, Tim với Liz như xực tỉnh rồi vội chạy theo, Tim là người chạy nhanh nhất và đã kéo Jes lại kịp trước khi chiếc xe vận tải chạy ngang.
- Jes, em làm gì thế?? – Tim vừa lo vừa giận hỏi Jes.
- Hai người, hai người…từ trước đến giờ hai người gạt tôi – Jes nhìn Tim trân trối nói.
- Jes, em bình tĩnh lại, từ trước tới giờ anh chỉ xem em như một đứa em gái mà thôi – Tim nói với Jes, mấy đứa kia cũng vừa đuổi kịp. (ôi Tim ơi anh hơi bị…phũ phàng đấy.
- Có…có chuyện gì vậy??? – Rika với Joe cũng vừa về kịp thì thấy cả dám chạy đi liền rượt theo.
- Shhh – Nó suỵt nhỏ hai đứa rồi hất đầu ra chỗ Tim với Jes.
- Vậy tại sao mỗi lần anh đều gật đầu khi em nói là em chỉ cần có anh?? – Jes nước mắt lưng tròng hỏi.
- Anh xin lỗi, anh cứ nghĩ là em chỉ đùa, anh thật sự không biết – Tim bối rối.
- Vậy còn Liz??? – Jes quay sang Liz.
- Liz không biết, Liz cứ nghĩ là Jes thích cái người đã cứu Jes 3 năm trước, không phải Jes đã nói vậy sao??? – Liz ngạc nhiên tột độ, cô đâu nghĩ là Jes thích Tim, cứ tưởng Jes chỉ lấy Tim ra làm bia đỡ đạn thôi chứ.
- Không..không lẽ không phải là anh Tim đã cứu Jes sao?? – Jes ngạc nhiên không kém hỏi, nín khóc hồi nào không hay luôn.
- Jes nhầm rồi, người cứu Jes là Jay chứ không phải anh – Tim giải thích.
- Không, không phải, các người chỉ gạt em – Jes không tin, lắc đầu ngoày ngoạy.
- Em không tin thì hỏi nó đi – Tim nói, rồi quay sang tìm Jay nhưng chẵng thấy cậu đâu cả.
- Ủa, Jay đâu rồi?? – Liz cũng lên tiếng.
- Lúc nãy thấy anh ấy đã đi ngược lên núi nữa rồi – Rei chỉ tay lên cái núi mà tụi kia mới ra khỏi mà tỉnh bơ nói.
- Haizz, cái thằng này, để tui – Nó nói rồi kéo áo Hắn đi cùng với mình.
- Ơ nhỏ này, kéo theo ta làm gì?? – Hắn ngạc nhiên hỏi nó.
- Hehe Ken đẹp trai, mi cũng biết là ta bị mù đường mà, đương nhiên là phải kéo mi theo rồi – Nó cười nham nhở, chân vẫn không giảm tốc độ.
- Thua mi rồi – Hắn lắc đầu đi theo nó.
- Mà nãy Liz nhắc chuyện của 3 năm trước là sao thế?? Mi nói ta biết đi – Nó hỏi hắn, bây giờ thì cả hai đã ở ngay chân núi rồi.
- Lần đó cũng chính ở chỗ này, tụi ta cùng nhau lên đây chơi với gia đình…