- Trời ơi nhóc, làm gì ghê vậy, anh em mới đi có 3 ngày mà làm gì ghê vậy – tiếng của một người con gái vang lên trước khi Minh kịp lên tiếng làm Nó ngẩn người ra nhìn một đám người khoảng chừng cỡ anh Minh với anh Phong và toàn là một đám người …. Quái dị. (đọc tới đây đừng nghĩ lại là vài chục ông chồng hờ của Kyo nhớ, hum bữa ngồi nhai lại SW KW ta mới thấy là trùng hợp cũng là anh Thắng của Sandy cũng đi rướt mấy ông chồng hờ của Sandy á, thật sự là ta quên mất à ( thật sự srr tg nhá)
- Ack, hai nhặt đâu được một lũ quái dị này vậy – sau một hồi đần mặt ra suy nghĩ thì Nó cũng nhớ ra và khinh khỉnh hỏi Minh.
- Ê nhóc, ăn nói cho đàng hoàng tí nhá – một trong những chàng trai lườm xéo Nó, mà Nó đáu có nói ngoa. Anh chàng mang một bộ đồ màu mè hết chỗ nói với áo sơ mi trắng hoa hoè với những bông hoa đỏ hồng, quần short màu đỏ bó, cái khăn the quấn trên cổ đôi nike trắng nhìn không giống ai với mái tóc đen dài bồng bềnh được cột lên. (s giống mấy tên … quá @@)
- Con nhóc này sao mà … – một anh chàng khác lên tiếng.
- Chào mấy sư huynh sư tỉ – năm thằng nhóc nãy giờ nhìn Nó đấu khẩu bây giờ mới bước tới.
- Mấy ông ăn mặt cái kiểu quái gì thế này??? – Phong cũng bước tới nhăn mặt nhìn mấy người kia.
- Minh cũng đang muốn biết đây – Minh cười cười quàng vai Nó bước tới chổ Phong.
- Ôi hai cái đứa này, nay đồng lòng ghê hén – 1 chị gái lên tiếng cười gian nhìn Phong với Minh.
- Bớt nhảm dùm – Phong lườm chị đó rồi vòng tay qua eo Minh một câch tự nhiên.
- Ganh tị với hai anh ấy à?? – Nó cũng ngênh mặt chọc lại mấy người kia.
- Ôi nhóc Ran, lớn thế này rồi á, đẹp trai quá, về làm bạn gái anh đi – anh chàng màu mè lúc nãy vừa nhìn thấy Ran nhếch miệng cười thì đã mê tít nên bay ngay lại vòng tay qua eo Ran mà nham nhở.
- Bớt nhảm, phởn quá à??? – Ran thẳng chân đạp anh chàng một cái không thương tiếc làm nhém chút nữa nếu không bám được Ray thì chắc anh đã té nhào. (cho cái tội. kekeke, Ran là ty of tg mà dám :”> )
- Cái đồ điên, biến thái, hâm, hấp – Nó nhếch mép cười đểu mắn anh chàng cho cái tội N.G.U.
- Ôi cái thằng này bao năm rồi vẫn vậy, nói nó nghĩ cho kĩ thành ra nó nghĩ kĩ thật – anh chàng ôm bụng, chỗ bị Ran đạp mà nhăn nhó đai nghiến.
- Em đã nói là cấm huynh chạm vào em rồi đấy thôi – Ran lại nhếch mép cười đểu.
- nhưng mà huynh bị vẻ đẹp của em làm chinh phục rồi – anh chàng kia vẫn nhây.
- Ôi, không biết chị dâu nghe được câu này thì sao nhờ??? – Nó nói bâng quơ, tay xoay xoay em dế yêu iphone 4 của mình nhìn ông kia cười đểu. (đừng nghĩ Nó phởn thế nhá, mới móc trong túi Ren ra đoá)
- Ế Kyo xấu xí xấu xa nhất quả đất, không chơi xấu như thế nhá – chàng trai nhìn thấy cái iphone 4 của Nó mà tái mặt đầu hàng.
- Anh liệu hồn đấy, đừng có mà lợi dụng nhóc Ran của em – Nó lườm anh chàng 1 cái cháy xém rồi nhét con dế yêu lại vào túi của…..nhóc Ren. (chị này làm siêg thấy sợ luôn vậy á)
- Ai vậy Kyo?? – giờ này tụi Jes mới lên tiếng hỏi.
- Người ngoài hành tinh – cười đểu nhìn mấy người kia Nó phán một câu làm mấy anh chị kia tứ muốn ói máu nhưng không thể nào nói được gì Nó vì đơn giản là Nó nói quá đúng, còn tụi Jes thì choáng luôn, chỉ có mình Rika là bình thường thôi.
- Thôi đi nhanh đi ở đó mà đứng đây đá đểu nhau – Phong chán nãn luôn với mấy cái tên nàu lúc nào cũng trẻ con khi ở cạnh Nó.
- Uhm đi thôi – Minh cũng đồng ý rồi quàng vai Nó với Hắn đi, mấy thằng nhóc cùng 3 cặp kia cũng đi theo, mấy chị gái cũng vậy chỉ còn lại mấy anh chàng nhà ta thì đứng đó ngớ người ra một lúc cũng chạy theo. (ta thề all mà biết lí lịch của mấy anh chị này k té ngữa mới lạ đấy)
Tại Bar JK, phòng cấm của Hắn…
- Bar cũng lớn và đẹp ghê nha nhóc – một anh chàng khác ăn bận khá thư sinh nói với Hắn khi cả đám đang ngồi trong phòng và đang uống rượu.
- Bar lớn nhất nước mà không lớn, không đẹp – Nó trề môi đá đểu anh chàng.
- Cái con nhóc kia anh chưa đụng chạm tới nhóc nhá – anh chàng quay sang Nó cay cú, mặt trông đúng hài.
- Haizzz …. – Nó không nói gì nữa, chỉ nhìn hết lượt tất cả những anh chị ngồi đó rồi thở dài lắc đầu.
- Chị hai sao vậy?? – Rey thấy lạ nên lên tiếng.
- … – không nói gì, chỉ lắc đầu bưng li rượu lên nhâm nhi.
- Kyo này, đây là ai mà anh nào cũng đẹp trai chị nào cũng xinh gái hết vậy??? – Jes sau cùng không kìm được tò mò hỏi, nãy giờ nhỏ không thể nào rời mắt khỏi 8 nhân vật đang ngồi chung với tụi nó.
“PHỤT PHỤT PHỤT!!!” Anh Minh, Phong, Hắn, Nó, Rika và 5 thằng nhóc đang uống rượu thì phụt ra hết ngoài hên là không dính ai. (hôhô ta thấy lạ đấy)
- Ack, Jessica mi nhìn cái đám người không ra người ngợm không ra ngợm này mà có thể nói được câu đó ư??? Mắt mi bị bồ tạt ăn rồi à??? – Nó sau một hồi ho sặc sụa cũng có thể lên tiếng, mấy anh chị kia thì cười đểu hết sức nói còn mấy người bên này thì vẫn còn bị shock tột độ nói không nên lời luôn.
- Chị Jes chơi ác quá – Ran là người tiếp theo lên tiếng, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cả đám cùng cầm ly rượu lên để giờ….. haizzz.
- Mắt mi thật sự là có vấn đề rồi đó Jes – Rika cũng cay cú, nãy giờ Joe cố gắn vỗ vỗ lưng cô để bớt ho nhưng không thể nào nhịn được, nước mắt ngắn nước mắt dài luôn.
- Chơi ác thật đấy – mấy người còn lại cũng cay cú Jes.
- Thôi thôi mấy nhóc không cần ganh tị thế đâu, bọn anh biết mình đẹp rồi cho nên không cần phản ứng mạnh thế đâu – một anh chàng khác lại tự sướng.
- Cái búa này – Nó trề môi.
- Ơ thì Jes nói sự thật thôi mà – Jes vẫn còn ngây ngô, lần này mấy đứa kia rút kinh nghiệm không cho cái gì vào miệng nữa không thì có mà chết sặc.
- Anh thích cô bé này rồi đấy, qua làm fan của anh được này – 1 anh chàng khá điển trai mặt thì thư sinh mà nói một câu muốn…..té ghế.
- Ôi đúng là mình ganh tị thật đấy nhờ hai??? Nguyên một lũ toàn người ngoài hành tinh thế mà hiểu được tiếng người thì mình cũng nên lên sao hoả xem thử ở đó có nước không nhờ??? – Nó khinh khỉnh oan oan giọng oanh vàng của mình mà xiêng xỏ mấy anh chàng kia làm mấy anh lắc đầu bó tay, tụi nó với mấy bà chị thì cười nghiêng ngã. (cái này bảo đảm không có căn cứ khoa học đâu, toàn phan đại đấy)
- Anh đây sắc đẹp vừa rạng ngời lại muôn phần chói loá mà nhóc nói cái quái gì thế, ganh tị thì nói là ganh tị đi có khi anh lại chia bớt cho chút sắt đẹp đấy – anh chàng lúc nãy bị Ran đánh nghênh mặt lên tiếng. (cơ mà sắc đẹp cũng có thể chia sao????)
- Ôi một sắc đẹp vô cùng….vô cùng…..vô cùng BỆNH HOẠN!!! – Nó giọng tinh nhịch có pha chút chế giễu rồi thảy ánh mắt khinh người của mình vế phía anh chàng kia mà phán, – Người gì mà cứ như mấy cái tên XXX quá, “ẻo lả” – Nó dễu.
- Ơ! – anh chàng cứng họng vì Nó nói quá….đúng còn gì, nhìn cũng giống mấy thằng chẵng ra thằng con chẵng ra con lắm lắm ý chứ.Còn ông này thì cứ như tắc kè bông không bằng – chỉ vào anh chàng lúc này đang cười như điên như dại vì cái cách Nó tả anh chàng kia thì liền cứng họng không ngậm miệng lại được luôn. Anh mang một bộ đồ nhìn cũng không thua con…..tắc kè bông là mấy, áo thun bó màu xanh chuối, quần skinny jean màu xanh nước biển cũng khá tươi, chiếc áo da khoác ngoài lại mày tím, mái tóc nâu đen được chải chuốt gọn gàng, đôi nike vàng choé với vài phụ kiện cũng khá là nổi bật trông anh thật giống một gã đồng bóng, chỉ có khuôn mặt là không thể nào phủ nhận là rất baby.
- Ông này thì …. – Nó quay sang một anh chàng khác, ngó trên rồi lại ngó dưới xong lại ngó lên, mấy đứa kia thì cứ phải là nín thở chờ Nó phán tiếp, – ôi đem xo với mấy bé gái xem đứa nào lớn đứa nào nhỏ thì chắc phần thắng thuộc về anh đấy – Nó cười đểu, thì cũng có gì đâu, anh chàng kia đã baby anh này còn baby bạo hơn khi mang một chiếc quần jean trắng tinh ống đứng, đôi nike trắng tinh theo, áo thun màu hồng hơi đậm khoát ngoài một chiếc ghi lê hồng thanh nhã nhạt toẹt cùng với mái tóc bạch kim hơi dài được túm cột lên trước cái mái nhìn giống mấy đứa bé kinh khủng khíp luôn. (ôi cái này mà không nhìn vào body chuẩn từng mm của a chắc tưởng con gái mất thôi)
- SACK!!! – không còn gì để nói.
- Ông này thì khá giống em cho nên bỏ qua đi – nó lại quay sang một người khác và sau 5sec xem xét thì phán một câu làm anh thở phào. Cũng không có gì quan trọng lắm đâu, chỉ là anh chàng này đen toàn tập với chiếc mũ con trai rộng vành màu đen có chữ LA, áo pull đen khoát ngoài là một chiếc áo khoát cũng đen nốt, quần thụn đen, giày Jordan đen có vài sọc chỉ đỏ, tóc cũng đen nốt được vuốt geo gọn gàng, đeo thêm vài phụ kiện nhìn ra dán một công tử ăn chơi nhưng lại rất đứng đắng. (ôi đến là nãng với cái khẩu vị trời trang không theo thời thượng của tg @@)
- Cám ơn nhóc – anh chàng cười nụ cười hiếm hoi.
- Ông này thì…ối!!! – Nó mất hết gần 5′ để suy nghĩ vì thấy có cái gì đó không bình thường ở anh nhưng hiện thời không nhớ rõ, đang định bỏ qua thì lại thấy nụ cười nhếch mép của anh thế là …. – cái đồ hai mặt – Nó phán một câu làm anh chàng phì cười nụ cười đểu của mình, mấy đứa kia thì choáng, tự nhiên đang yên đang lành nó lại hét lên mà không choáng cũng lạ.
- Trí nhớ còn tốt chán ế nhờ – anh chàng nói với Nó. Thì cũng có gì đâu, khi mọi người đọc tới đây cứ nghĩ là anh chàng này là một tên đểu cáng sao sao chứ gì, nhưng nhầm to rồi đấy. anh chàng này mang trên người một chiếc quần âu xám, áo sơmi đen bỏ vào quần, ghi lê khoác ngoài xám sọc đen, mang giày âu màu đen bóng loán, mái tóc cũng theo sở thích của chủ mà ngã sang màu tím tro nếu nhìn không rõ sẽ là xám, mang kiếng cận, dáng đúng một thư sinh luôn nhưng nụ cười trên miệng thì đã bán đứng anh, cho nên Nó mới hét lên và gọi anh là đồ hai mặt đấy, vì vẻ ngoài thì thư sinh thế thôi chứ là một tên tiểu-nhân-vô-đối (theo nghĩa tốt) đấy, chuyên gia chơi Nó những cú đau đớn.
- Còn mấy bà chị này thì thôi không cần nhận xét rồi, toàn một nhóm người trời – Nó choáng váng luôn khi nhìn lại 3 cô gái nãy giờ vẫn ngồi đó mà cười nghiên ngã vi mấy ông kia bị chê phán thảm thiết, nhưng khi nghe tới mình lại càng cười lớn.
- Nhóc cũng biết là đây chỉ là nguỵ trang thôi mà – một trong ba cô gái cười tinh nghịch chọc ghẹo Nó, chị mang một bộ đồ khá quái dị, (ít ra là với tg và Kyo) khi mang một chiếc áo pull rộng thùng thình dài tới nữa đùi màu trắng, chiếc quần đen rách te tua tới đầu gối, đôi converse đen cổ cao tới mắt cá, cái nón khá giống với anh chàng kia đội lệch mui qua một bên che đi mái tóc dài đen óng, bông tai tròn to muốn bằn nữa khuông mặt, cặp kính cận gọng đen làm khuôn mặt của chị toát lên phần nào thanh lịch lại có chút trẻ con.
- Mà thôi giới thiệu mình đi chứ, để mấy đứa nhóc rớt hết cằm ra bây giờ – anh Minh cuối cùng cũng chịu nhịn cười mà nói với mấy anh chị kia.
- Thôi không đùa với mọi người nữa, chào mấy nhóc anh là Mike Atsushi người Nhật – Đại sư huynh con trai lớn của ông Atsushi, cứ gọi anh là Mike. Sở trường là chơi kiếm đạo. – anh chàng ẻo lả (đc Kyo bang tặng) ngưng cười lên tiếng tự giới thiệu.
- Mike Atsushi người Nhật – con trai lớn của ông Atsushi. Nhìn rất thư sinh là tài năng trẻ có gia sản đứng đầu thế giới luôn luôn đứng trên trang bìa các tờ báo của thế giới với phong cách lịch lãm, tài năng trẻ sáng giá nhất thế giới với gia tài cũng giàu nhất thế giới mà sao lại ẻo lả thế này??? – Jay như không tin vào tai mình tròn mắt lên tiếng hỏi.
- Ờ thì là nguỵ trang chứ sao, ra đường mà cứ nghênh nghênh cái mặt ra thì có mà ăn đạn à??? lại không có vệ sĩ nữa – Mike lại lên giọng, mặt phỡn hết biết.
- Chứ không phải bây giờ đang nghênh sao??? – Nó quyết tâm sẽ bẻ cánh anh không nể nang.
- Ừ thì cũng có chút chút – Mike vẫn đùa dai.
- Hình như ông này đang bệnh nặng rồi này – Ray không cười nổi nữa mà nhăn mặt ra chìu thông cảm làm mấy thằng nhóc lại càng cười bạo hơn, mấy đứa kia thì khỏi nói rồi, chỉ có mỗi Ran và Tim là vẫn bình thường.
- Thôi tốp dùm cái, anh là anh cả đấy sư huynh, làm gương tí đi – Minh ngó thấy nguy cơ là ông đại sư huynh của mình sẽ nhây cho đến nham nhở tới ngày mai với đứa em gái rượu của mình hết đêm chứ chẵng chơi.
- Hehehe, làm gì ghê thế, thôi thì không đùa nữa, típ đi Shin – Mike lại nham nhở cười rồi không nói gì nữa mà quay sang anh chàng tên Shin.
- Chào mấy đứa, anh là Lee Hyun Bin, người Hàn – Nhị sư huynh cứ gọi anh là Shin. Sở trường là Tốc độ. – anh chàng mà Kyo cho là bình thường nhất vì giống mình lên tiếng chào tụi nó, nụ cười đúng với cái tên “sát thủ Lee Hyun Bin” không ngoa chút nào, thật cuốn hút.
- Lee Hyun Bin – người Hàn. Một diễn viên nổi tiếng của Hàn và kiêm đạo diễn sản xuất phim hành động rất chuyên nghiệp, những phim anh đóng hầu hết luôn được giữ vị trí đầu bảng và không bao giờ tuột hạng cả. Có rất nghiều fans trên toàn thế giới với một phong cách mạnh mẽ đúng là không khác làm mấy xo với trong tivi nhờ – Jes reo lên thích thú, fan cuồn của anh đang ngồi đấy đấy. (cơ mà chị Jes nhà mình mê trai đẹp nhắm nhắm cơ ) )
- Em nói quá rồi – anh chàng lại cười, quá quen với mấy câu này rồi thành ra nhàm ấy mà.
- Người ta khen thì nhận đi ở đó mà quá với chẵng không, nhãm – Nó bĩu môi lầm bầm. – Tiếp – nói lớn với người tiếp theo.
- Anh là Lee Yun Ha – người Hàn em trai Shin tam sư huynh, Sở trường là ám khí, từ viên đá cục gạch tới cái muỗn cũng có thể giết người, cứ gọi anh là Yun hay Yun Ha. Sở trường của anh là cú đá liên hoàng, nhanh nhạy và chính sát. – anh chàng baby cười tươi giới thiệu mình, đúng là một đứa con nít luôn ếy. (cơ mà ta cứ tưởng tượng ra nhóc Leo trong hello baby của Hàn season 5 với mấy oppa MBLAQ)
- Lee Yun Ha – người Hàn. Cũng theo bước anh trai nhưng lại đi đóng phim tình cảm chứ không phải hành động nhưng cũng nổi tiếng không thua kém anh trai và có phần hơn vì scandal của anh qua lại với các diễn viên nữ khác hay các ca sĩ đặc biệt nổi tiếng v.v. – Liz cũng tham gia không biết phải nói là lên án hay quảng cáo anh nữa. (Liz ngoài nhìn vào thì vậy á chứ mà cực kì lỡn mợn luôn ế.)
- Thì cũng chỉ là dư luận vậy thôi mà – anh chàng không những không xấu hổ mà còn trưng mặt ra nữa mới ghê chứ.
- Chứ không phải là đi ăn vụn bị bắt quả tang à?? – 1 chị gái không nhịn được nữa cười thành tiếng châm biếm anh.
- Thì em cũng đã bị dính với anh 1 lần rồi sao – anh chàng nhà ta đốp ngay lại mới khổ chứ.
- Thì chỉ là dư luận họ vậy thôi – cô gái lại càng cười to hơn. – mà thôi để em giới thiệu đã – cô gái nháy mắt tinh ngịch rồi quay sang tụi nó, – Chị là Phương Nhã Thiên Thanh hay gọi là Zenney – người Việt lai Mỹ là tứ sư tỉ, chỗ này chị phải đính chính là chị với ông này không có gì đâu tại có chút hiểu lầm thôi nhá – chị gái bây giờ là Zenney giới thiệu.
- Có cần phải giải thích không hay là hai người thật sự có chuyện gì mờ ám mà tự khai thế??? – 1 chị gái khác lại cười to lên tiếng.
- Nói đâu đâu vậy chứ – anh Shin lườm chị gái kia.
- Ờh thì không nói nữa, ối zời thế là càng ngày em càng tôn thờ chế độ độc thân rồi đấy – chị gái bỗng nói bâng quơ làm ai kia đỏ mặt.
- Ý em là sao chứ – Shin chột dạ.
- Thì có người gờ-eng-ghen-en-eng khi nghe người ta ghép đôi vợ mình với em trai mình chứ sao – chị gái cuối cùng còn lại hùa theo chị gái kia chọc Shin.
- Bớt nhãm – Zenney đỏ mặt vì ngượng khi mà hai chị kia cứ hùa nhau chọc chị trước mặt mấy đứa nhóc, rồi thì mấy đứa nhóc cứ che miệng cười khúc khít.
- Ờ thì bớt nhãm – cả hai chị kia cùng cười rồi ngồi im không phá phỉnh nữa.
- Phương Nhã Thiên Thanh – người Việt lai Mỹ. Là một người mẫu thời trang với dáng người cực chuẩn nước da trắng và cũng chính là nhà thiết kế nữ trang trẻ hàng đầu thế giới với những bộ trang sức hết sức độc đáo, mới lạ và hợp với từng lứa tuổi, có gia sản đứng trong top 100 cô gái trẻ thành đạt nhất thế giới. – giờ tới lượt Joe thao thao bất tuyệt về Zenny rồi.
- Hì, thế con trai như Joe mà cũng biết rõ về chị thế à – Zenny cười cười gian tà nhìn Joe.
- Ờ thì tại em cũng … cũng hì…thích thiết kế mấy thứ đó cho nên cũng biết chút chút về…..cơ mà sao chị biết tên em hay thế??? – Joe vừa đỏ mặt giải thích lại vừa mắt chữ “A” mồm chữ “O” ongạc nhiên tột độ.
- Hahaha, thế thì chị có đồng mình rồi – Zenney cười thật tươi, có hơi ngạc nhiên khi một người như Joe lại thích mấy trò con gái (chứ mà con người ta cũng có đồng hồ đeo tay thôi mà >”
- À uhm – Joe chỉ gật đầu cho qua, nhưng có thể thấy rõ trong mắt cậu là sự ngờ vực không dấu diếm.
- It’s ok, let continue (không sao, thôi mình tiếp tục) anh chàng tắc kè bông cuối cùng cũng chen ngang và sổ tiếng anh, – I’m Kenneth Henry Anderson – người Anh lai Pháp là anh 5, just call me Hen vì nhóc Ken lấy tên anh rồi. Sở trường là bắn súng bách phát bách trúng. – (hehehe, giờ đã hiểu rồi nhá) Hen với cái giọng ngọng líu ngọng lo của mình tự lên tiếng giới thiệu chen nữa tiếng việt nữa tiếng anh làm mấy đứa kia dù biết rẵng giỏi anh ngữ như việt ngữ nhưng cũng phải choáng luôn với anh. (nói cho đúng là vì tg tiếng anh chỉ được có nhiêu đó cho nên … all: đi chết luôn đi ở đó làm gì. Kenz: cơ mà ta cho mỗi tên chiếc dép giờ *phừng phừng* lửa cháy)
- Nói cái gì vậy, tiếng anh thì tiếng Anh, tiếng Việt thì tiếng Việt chứ đâu mà Việtlish của anh thì có ma nó hiểu à – Kyo lườm Hen. (nói v thôi chứ hiểu hết đấy. ơ mà như vậy khác nào nó chống câu trên kia nhờ????)
- Gì ghê vậy – Hen cười giả lả né tránh cái lườm đầy chết chóc của Nó.
- Liệu cái thần hồn – Nó nghiến răng.
- Hề hề, bình tĩnh, giỡn tí thôi mà – phát âm chuẩn đến không ngờ, mấy đứa kia ngạc nhiên đến rớt cằm ra luôn. (tg lấy thao đi nhặt cằm về nấu cháo cho heo ăn, là lá la la la)
- Kenneth Henry Anderson, cháu trai của cố tổng thống Pháp (lại thêm một câu phan bừa ế, nổ banh hố bom rồi) là một chàng nghệ sĩ chơi đàn piano đỉnh nhất thế giới và cũng là một trong những ông trùm ngoại giao kinh doanh trẻ đứng trong top 100 người giàu có tài năng nhất thế giới. – tới lượt Tim tham gia, gì chứ ai Tim không cần biết chứ anh này là Tim phải biết đấy, thần tượng của cậu mà )
- Ừ t… – Hen đang định lên tiếng tự sướng thì….
- Tiếp, nhanh nhanh đi – Nó cắt ngang lời anh, mấy tên này không biết ăn gì mà nhây quá.
- Ok, tới chị – 1 trong hai chị gái còn lại lên tiếng, – Chị là Miko Mogami người Nhật, chị 6, kêu chị là Miko – chị gái với mái tóc dài bồng bềnh đen huyền đúng theo gái Nhật tóc 3 tầng mái ngang, mới nhìn cứ như là tóc ngang vai nhưng khi nhìn sau thì đuôi tóc dài tới ghế khi ngồi xuống trông rất dễ thương, nhưng ăn mặt thì chã dễ thương tẹo nào. Áo đen 3 lổ khoác ngoài áo da đen, quần bò đen dài, đôi nike đen … nói tóm lại là đen toàn tập luôn.
- Còn chị là Yoon Dayoung – người Hàn lại Việt, Chị 7 (ta bị ghiền MBLAQ với lại mấy nhóc trong Hello Baby của mấy oppa cho nên…. thông cảm cho ta), cứ gọi chị là Jin – chị gái với cái nón lưỡi trai rộng vành lên tiếng trước khi Miko bị Kyo châm chít.
- Còn anh là anh 8 Ryo Otohara – người Nhật lai Hàn chưa phải là anh út, cứ gọi anh là Ryo, sở trường là tốc độ – anh chàng hai mặt cuối cùng cũng lên tiếng, ngữ điệu có phần không ăn nhập với cách ăn mặc, đúng là hai mặt mà.
- Tới anh, anh 9 tên Nguyễn Hoàng Anh Phong – người Việt, gọi anh là Jason, sở trường là bàn tay thép, cũng chưa phải cuối – Phong cũng bon chen giới thiệu làm mấy đứa kia choáng.
- Anh là anh 10 Thái Ngọc Minh – người Việt, gọi anh là Calvin, sở trường đánh côn, con nuôi của ông Atsushi cũng chưa phải là nhỏ nhất – anh Minh cũng tham gia luôn làm mấy đứa kia càng chóng mặt.
- Ta là Nguyễn Hoàng Trọng Tuấn thứ 11 – người Việt em trai của anh Phong, sở trường là nhị khúc cũng chưa phải là nhỏ nhất – Hắn cũng có phần, mấy đứa kia chuẩn bị xĩu.
- Ơ sao tên này cũng có???? – Nó tròn mắt nhìn Hắn như không tin, – mà mặc kệ, ta là em út thứ 12 Thái Ngọc Minh Châu – Người Việt, sợ trường là gom góp cùa mấy người kia mỗi người 1 tí và giỏi nhất là tốc độ và cú đá liên hoàng – Nó bỏ qua thắc mắc của mình mà giới thiệu luôn làm mấy đứa kia há hốc mồm, nhưng hình như như vậy vẫn chưa đủ khi mà cả 12 người cùng đồng thanh.
- Và chúng tôi là THUNDER! – *RẦM RẦM RẦM!!!* chấn động luôn cả căn phòng, tụi kia cùng nhau té nhào xuống đất. (ý ta đây là 2 cặp kia thôi chứ 5 thằng nhóc thì vẫn bình thường à)
- Không…không ngờ, thật không thể ngờ được, THUNDER lại tụ họp hết tất cả những người nổi tiếng toàn thế giới như mọi người – Joe như không tin vào tai mình luôn.
- Ừh thì có gì đâu – Mike cười cười.
- Miko Mogami với Yoon Dayoung nhóm nhạc nữ đang làm đình đám tất cà các trang mạng, bài báo và đứng đầu các bảng xếp hạng của thế giới về phong cách trẻ trung mới lạ và những bảng nhạc bất hữu. Ryo Otohara ông hoàng của các trường đua xe toàn thế giới với một tốc độ kinh hoàng, cũng là người đang nắm trong tay gia tộc Otohara của Nhật với tài sản kết xù. Nguyễn Hoàng Anh Phong đang là tài năng trẻ đứng sau mỗi mình anh Mike. Thái Ngọc Minh nhà từ thiện nổi tiếng toàn thế giới với tất cả hơn 500 ngôi nhà từ thiện + cô nhi viện trên toàn thế giới. Nguyễn Hoàng Trọng Tuấn tuy chưa đầy 20t nhưng đang đứng đầu Châu Á về các bar và vũ trường rải rác khắp các nước. Thái Ngọc Minh Châu tuy chưa có gì nhưng đã chấn động toàn thế giới ngầm của Nhật khi mới 10t đã tạo ra được một băng nhóm và 13t đã nổi danh toàn thế giới đêm của Châu Á và cũng là người đóng góp không ít cho công việc của anh trai mình. Ôi các người thật sự là không thường chút nào mà – Rika rinh nguyên cái lí lịch của 7 người còn lại làm một tràng mà muốn chóng mặt. (nói rồi mà, all mà biết đc lí lịch của mấy ng này thì có mà lạy lunz tg về độ chém gió+bão mà *hôhôhô, cười gian tà*) – Vậy mà trong vòng 6 năm trời sống chung dưới 1 mái nhà mà em không hề biết gì về các người – Rika giọng thất vọng, buồn rười rượi.
- Xin lỗi em, nhưng đó là quy định của nhóm, không ai được biết gì về bọn anh ngay cả những người thân nhất – anh Minh xoa đầu Rika giải thích.
- Dạ – vẫn ỉu xìu.
- Thế mấy anh chị lần này làm gì mà tụ họp về đây đông đủ thế??? – Tim phần nào đã đoán ra được câu trả lời, nhưng vẫn muốn chắc chắn hơn.
- Về đây có việc, nhưng mà chưa tới lúc, hay là chúng tối nay quậy hết đêm đi rồi mai sẽ tính tiếp nhé – Hen cười khì trả lời.
- Ok, vậy tối nay chơi tẹt ga đi mấy nhóc – chị Jin đồng tình.
- Ok – cả đám đồng thanh, không cần biết ngày mai ra sao, bây giờ còn được thì cứ vui vẻ mà chơi đùa thôi. Thế là cả buổi chiều nguyên đám chơi mệt nghỉ luôn cho tới khoảng gần 11h thì mới chịu dừng lại.
-Thôi mình về nhà anh hai đi – Nó lên tiếng.
- Uhm, về nhà anh chơi tiếp đi, ở đây chơi chưa đã – Minh cũng rủ rê.
- Ok – lại thêm lần nữa……Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
……Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con…..
có thể ngày hôm nay là ngày vui và hạnh phúc nhất
Nhưng cũng có thể hôm nay hay ngày mai sẽ là ngày khủng khiếp nhất với họ chăng?????