Dòng suy nghĩ của Dịch Tân kéo dài chưa bao lâu thì đã bị Á Kỳ bước vào làm cắt ngang
Nhìn thấy cô mặt Dịch Tân trở lại dáng vẻ điềm tĩnh, bước từ tốn đến trước mặt cô kéo một bên bàn tay cô mà đặt điện thoại vào, giọng cũng rất nhẹ nhàng:
- Khi nãy máy của em có tin nhắn. Anh có mở ra xem không sao chứ?
Mặt đối mặt, ánh mắt dán lên mặt cô, nhìn kĩ mọi sắc thái trên gương mặt cô . Anh muốn nhìn xem nếu cô biết anh đọc tin này phản ứng như thế nào???
Nhận lại điện thoại từ tay anh, Á Kỳ mở ra xem tin nhắn, xong rất nhanh giây kế tiếp đặt điện thoại lại trên bàn phấn, quay người lại bảo anh:
- Không có gì quan trọng. Giờ đi xuống lầu ăn cơm thôi, lâu quá nguội sẽ không ngon
Nói rồi chân liền bước ra, thuận tiện Á Kỳ nắm tay anh kéo đi theo mình xuống lầu...
Mặc cho cô lôi kéo Dịch Tân cũng không la lên. Toàn bộ việc cô đọc tin nhắn, sắc mặt của cô lúc ấy đã bị anh thu vào mắt. Thật nhìn không ra có vẻ gì mờ ám cả...
***********
Buổi cơm tối chỉ có hai người, một bàn ăn trong căn biệt thự rộng lớn này xem ra rất buồn .Nhìn dáng vẻ cô vẫn như vậy, điềm tĩnh ăn cơm không hề nói một câu nào về việc lúc nãy, lòng anh không khỏi bực bội, khó chịu. Rốt cuộc thì nhịn không được phải lên tiếng:
-Nghe nói dạo này em rất ít có ở nhà. Đang bắt đầu làm việc gì à!
Dịch Tân tay vẫn gắp thức ăn, từ tốn ăn cơm. Cố tỏ ra như chỉ là câu nói hỏi thăm bình thường
Á Kỳ nghe thấy ngẩn đầu lên nhìn anh. Anh là đang quan tâm cô phải không??? Cảm giác thật hạnh phúc, xem ra giờ anh với cô khoảng cách đã dần bị xóa bỏ rồi. Miệng cười đến không thể khép lại, hai bên má trắng ửng lên sắc hồng nhìn đẹp mắt. Bỏ hẵn chén xuống, mắt nhìn anh đầy vẻ hạnh phúc
- Dịch Tân anh biết không, em là đang quyên góp cùng người bạn xây lại một trại trẻ mồ côi. Việc làm rất nhiều nhưng lại rất vui...
Con chim tự do sẽ say mê hát người được yêu tâm trạng sẽ không giấu vào lòng, tất cả sẽ bày hết ra bên ngoài. Miệng cô vẫn không dừng lời lại...
- Bọn trẻ ở đấy rất ngoan lại còn lễ phép làm em rất thích. Khi nào khánh thành em sẽ đưa anh đến đó chắc chắn anh sẽ thích cho xem
-Ừ, khi đó rãnh sẽ tới xem
Xem cách nói chuyện thích thú của cô kìa .Nếu cô đã nói là như vậy thì chắc là việc đó.Dịch Tân thầm mắng bản thân một câu ngu ngốc. Cô như vậy thì có thể bị La Chí Hạo anh ta làm cái gì được chứ , đúng là dạo này công việc căng thẳng ảnh hưởng suy nghĩ nhiều quá rồi.
Gắp một miếng cá chua bỏ vào trong chén cô, Dịch Tân giờ tâm trạng vui vẻ nói:
- Ăn nhiều vào, phải có sức thì mới hoàn thành được mọi thứ.Không đến khi đưa anh tới xem nhìn không tốt thì đừng trách sẽ bị chê thảm hại. Em biết anh làm về gì rồi phải không?
Á Kỳ bĩu môi, bộ dạng không vừa mắt của trẻ con nhìn anh. Anh có cần nhắc mình là Tổng giám đốc tập đoàn xây dựng Minh Pháp không vậy? Định sẽ lấy cái uy thế này ra mà hù chểt Á Kỳ cô ấy à!. Dịch Tân anh đừng có nằm mơ...
- Không cần phải nhắc nhở. Em đây sẽ làm cho anh đến lúc nhìn thấy sẽ phải khinh ngạc và thán phục
Nói rồi, cô gắp luôn miếng cá anh cho vào chén mình mà bỏ vô miệng nhai lấy, đã vậy còn hất mặt lên đầy tự tin
Nhìn cô như vậy, Dịch Tân liền không nhịn được liền cười rộ lên nhìn thật tuấn tú. Với cánh tay rắn chắc đến trước trán cô rồi gõ một cái lên đó
Á Kỳ bị anh gõ lấy tay che trán, mặt đầy uất ức:
- Sao anh lại đánh em?
- Nó là cảnh cáo
- Em làm gì mà phải cảnh cáo?
- Ăn nói ngày càng hùng hổ lên rồi, không cảnh cáo em, em sẽ không biết sợ ai nữa phải không?
Cô làm gì chứ? anh là thừa cơ hội đánh cô lại còn kiếm cớ này nọ. Tức giận lấy ngay trái táo trên bàn nhắm anh mà chọi thẳng...
Quả táo bay một đường nhưng chưa kịp chạm mục tiêu đã bị anh bắt lấy...
- Cái cô gái này hôm nay em còn dám ném đồ vào anh, em lớn gan lên từ bao giờ?
Hai người một qua một lại cho đến cả suốt buổi tối. Họ cãi nhau như vậy khiến không khí trong ngôi nhà lớn này thêm ấm áp không khí của gia đình