Dịch Tân thông qua lời nói cũng đã bày ra được vị trí của bản thân. Xét về phía cạnh nào anh đây căn bản cũng đều có nếu không nói khoa trương thì là đều dư thừa so với bọn họ.
Lâm lão cũng không thể nào từ bỏ liền đè lại một câu:
- Dịch tổng đành rằng là số cổ phần của anh ở đây rất lớn nhưng nó đã bao gồm cả phần của Kỳ gia rồi. Hiện giờ Kỳ chủ tịch đang nằm viện cổ phần của ngài ấy xem như đóng băng đi. Vậy xin hỏi Dịch tổng so với chúng tôi thì anh hơn được bao nhiêu?
Dịch Tân không cần suy nghĩ mà đáp lại ông ta:
- Đúng các anh đều nói đúng. Tôi không thể dùng tới cổ phần trong tay Kỳ tổng. Nhưng mà mọi người cũng đi nhìn một chút, tập đoàn chúng ta trước xảy ra nhiều trở ngại tất nhiên thiệt hại không nhỏ. Vì đó nhiều vị cổ đông ở đây biết nhìn xa trông rộng bán đi một chút cổ phần ra bên ngoài để không thua lỗ may sao tôi lại kịp thu về chúng. Hiện đã lên tới % ,sợ là làm khó các vị rồi.
- Dịch Tân anh dám .....!
Trương lão bị nói ngay vào điểm độc ,tức giận đứng lên, một vài kẻ khác thì chỉ biết cúi đầu làm ngơ không phải mình.
Anh nhàn nhạt lên tiếng với Trương lão:
- Trương lão ngài tuổi cao cớ gì lại tự dưng đùng đùng tức giận. Tôi đang nói cho một số người ở đây biết đừng có mà thấy lợi rồi tự cầm dao lên giết mình mà thôi!
Trương lão mặt đằng đằng giận dữ, chỉ tay hướng phía Dịch Tân mà nói lớn:
- Dịch Tân, anh hôm nay được lắm! Chúng tôi vì chuyện rắc rối của anh mà ở đây suy tính chuyện hơn thiệt cho Minh Pháp. Anh đã không thể biết điều một chút mà còn bôi danh chúng tôi như vậy. Được nếu anh muốn ngồi ở đó thì cứ việc ngồi chuyện sau này chúng tôi không can dự cho anh.
Nói rồi ông ta liền quay người hướng ra phía cửa. Lúc tưởng chừng ra khỏi cửa ông liền nghe thấy tiếng nói của Dịch Tân truyền ra từ phòng họp.
- Trương lão thông thả mà đi, không tiễn!!!!