Dịch Tân thông qua lời nói cũng đã bày ra được vị trí của bản thân. Xét về phía cạnh nào anh đây căn bản cũng đều có nếu không nói khoa trương thì là đều dư thừa so với bọn họ.
Lâm lão cũng không thể nào từ bỏ liền đè lại một câu:
- Dịch tổng đành rằng là số cổ phần của anh ở đây rất lớn nhưng nó đã bao gồm cả phần của Kỳ gia rồi. Hiện giờ Kỳ chủ tịch đang nằm viện cổ phần của ngài ấy xem như đóng băng đi. Vậy xin hỏi Dịch tổng so với chúng tôi thì anh hơn được bao nhiêu?
Dịch Tân không cần suy nghĩ mà đáp lại ông ta:
- Đúng các anh đều nói đúng. Tôi không thể dùng tới cổ phần trong tay Kỳ tổng. Nhưng mà mọi người cũng đi nhìn một chút, tập đoàn chúng ta trước xảy ra nhiều trở ngại tất nhiên thiệt hại không nhỏ. Vì đó nhiều vị cổ đông ở đây biết nhìn xa trông rộng bán đi một chút cổ phần ra bên ngoài để không thua lỗ may sao tôi lại kịp thu về chúng. Hiện đã lên tới 52% ,sợ là làm khó các vị rồi.
- Dịch Tân anh dám .....!
Trương lão bị nói ngay vào điểm độc ,tức giận đứng lên, một vài kẻ khác thì chỉ biết cúi đầu làm ngơ không phải mình.
Anh nhàn nhạt lên tiếng với Trương lão:
- Trương lão ngài tuổi cao cớ gì lại tự dưng đùng đùng tức giận. Tôi đang nói cho một số người ở đây biết đừng có mà thấy lợi rồi tự cầm dao lên giết mình mà thôi!
Trương lão mặt đằng đằng giận dữ, chỉ tay hướng phía Dịch Tân mà nói lớn:
- Dịch Tân, anh hôm nay được lắm! Chúng tôi vì chuyện rắc rối của anh mà ở đây suy tính chuyện hơn thiệt cho Minh Pháp. Anh đã không thể biết điều một chút mà còn bôi danh chúng tôi như vậy. Được nếu anh muốn ngồi ở đó thì cứ việc ngồi chuyện sau này chúng tôi không can dự cho anh.
Nói rồi ông ta liền quay người hướng ra phía cửa. Lúc tưởng chừng ra khỏi cửa ông liền nghe thấy tiếng nói của Dịch Tân truyền ra từ phòng họp.
- Trương lão thông thả mà đi, không tiễn!!!!
Cuộc họp sáng nay cũng nhờ anh khôn khéo lợi dụng được thời cơ ngã con bài cuối cùng khiến lão Trương bị động mà có thể yên ổn kết thúc và tất nhiên sẽ không có một cuộc biểu quyết cổ phần nào có thể có cơ hội được diễn ra. Khi tất cả rời ra khỏi phòng họp ,ở lại chỉ còn lại mình anh vẫn yên vị trên chiếc ghế da. Dịch Tân lục tìm trong áo một bao thuốc lá, lấy ra một điếu thuốc châm lửa rồi thì từ từ phả khói.
Anh rất ít khi hút thuốc và quy định ở đây cũng không thể hút thuốc trong phòng làm việc nhưng mà anh mặc kệ, anh bây giờ cần nó hơn lúc nào hết nó làm anh cảm thấy dễ chịu hơn trong lúc này. Máy điện thoại anh vang lên từng hồi mạnh mẽ. Nhìn dãy số trên màm hình anh mới giật mình nhớ ra bản thân còn chuyện quan trọng hơn nhiều.
- Thiếu Dương bên đó sao rồi?
Tiếng người bên kia đáp lại có phần gấp gáp lẫn lo sợ:
- Dịch Tân, cậu mau đến đây nhanh đi!!! Kì lão ông ấy.....
Anh sau tiếng nói đó liền lao thẳng ra khỏi phòng họp... năm sau!
Trên chiếc máy bay xuất phát từ Thụy Sĩ trở về. Phía trong khoang thương gia có một đôi nam nữ đang ngồi. Người phụ nữ kia trang phục từ đầu tới chân đều là những thứ đắt tiền, trên người của cô đều là sản phẩm từ những thương hiệu có tiếng của thế giới. Nhiều hàng hiệu đến như vậy nhưng khi khoác lên người cô không làm người ta cảm thấy khoa trương thô kệt mà là thanh tao, ưu nhã vạn phần. Cô rất đẹp, đẹp đến nỗi người ta phải đến mà ghen tỵ với gương mặt như tranh vẽ kia nữa mà. Cô từ khi ngồi trên máy bay đến giờ vẫn cầm lấy cái máy tính bảng chăm chú xem xét tin tức trên đó.
" Sáng hôm nay, cô Cố Thy Thy, Đại tiểu thư của Cố thị đã chính thức lên tiếng xác nhận về việc sẽ kết hôn với Dịch chủ tịch của tập đoàn xây dựng Minh Pháp. Tuy chưa có thời gian cụ thể nhưng đây chính là tín hiệu đáng vui mừng về việc chính thức họp tác chặt chẽ giữa hai tập đoàn lớn mạnh này. Dư luận cũng đang mong chờ một cuộc hôn nhân đẹp......"
Chiếc máy tính bảng bị người đàn ông bên cạnh đoạt lấy khi vẫn còn đang phát, anh ta thò tay đưa cho người ngồi hàng ghế phía đằng sau.
- Tư Mã cầm lấy!
Người phụ nữ nhìn thấy máy tính bị đoạt đi ,bực tức ném cho anh ta một ánh mắt sắc bén.
- Chính Thần, em đang xem mà!
- Em đã xem bản tin này gần cả chục lần rồi. Em không phiền nhưng anh cảm thấy rất nhàm chán!
Đôi mắt cô gái liền trở nên sâu thẳm đến không ngờ. Vẻ bực tức cũng thay bằng sự điềm tĩnh đáng sợ. Cô nhẹ nhàng lên tiếng:
- Chính Thần họ sắp lấy nhau rồi!
Cung Chính Thần quay sang nhìn cô, dùng bàn tay mình nắm lấy bàn tay gần như sắp lạnh đi của cô mà nhẹ giọng:
- Anna, em yên tâm họ sẽ không thể nào lấy nhau được. Chúng ta trở về chính là khiến từng kẻ trong bọn họ phải chịu đau đớn của em ngày trước!
Cô liền gật đầu:
- Đúng vậy, em sẽ khiến Dịch Tân và người phụ nữ của anh ta nếm cuộc sống đau khổ nhất. Họ đã sống sung sướng bên nhau trên sự đau khổ của em như vậy đã quá đủ rồi!
Cung Chính Thần mỉm cười, siết chặt bàn tay của cô:
- Đúng vậy,Anna em không còn như trước nữa. Phải mạnh mẽ lên! Anh ở cạnh em!
Dịch Tân tôi đã trở về rồi đây. Người vợ anh nhẫn tâm dùng trăm phương ngàn kế để vứt bỏ mà mưu đoạt quyền thế trở về tìm anh. Tôi không biết sẽ làm gì anh, nhưng tôi nhất định sẽ khiến cho anh và cả người phụ nữ yêu thương bên cạnh anh tận hưởng một cuộc sống không bằng chết. Dịnh Tân hãy chờ mộng đẹp tôi dành cho anh đi