Mấy ngày nay, Chỉ Ngưng loay hoay đến đầu óc choáng váng. Vừa đi làm, đi thu thập tin tức, vừa phải ứng phó đám phóng viên bát quái theo đuôi không bỏ. Hiện tại, Chỉ Ngưng đang ngồi trên salon của Hoàng Phủ Thần Phong, hưởng thụ mát xa độc nhất vô nhị của tổng tài công ty trang sức ‘Earl’.
Tiến vào văn phòng, Chỉ Ngưng liền nũng nịu với Hoàng Phủ Thần Phong, nằm dài trên ghế sa lon bằng da thật, sau đó, hữu khí vô lực nói với Hoàng Phủ Thần Phong: “Phong, em thật sự mệt mỏi quá a! Anh giúp em mát xa được không?”
“Xem đi! Mấy hôm trước anh đã nói qua, thời gian này em nhất định sẽ rất vất vả, khi đó em còn cứng đầu cãi lại.” Vừa nghe Chỉ Ngưng kêu mệt, Hoàng Phủ Thần Phong không nói hai lời liền xoa bóp giúp cô.
“Nhưng em thật không ngờ sẽ mệt mỏi như vậy! Bất quá, kỹ thuật mát xa của anh rất tốt. Có phải thường xuyên giúp người khác mát xa không?” Chỉ Ngưng lười biếng cười nói.
“Ai! Thật không biết cái đầu nhỏ của em mỗi ngày suy nghĩ cái gì? Anh là lần đầu tiên mát xa cho người khác được không? Người khác còn chưa hưởng thụ qua đãi ngộ tốt như vậy đâu!” Nếu như có thể, Hoàng Phủ Thần Phong thật muốn mở đầu Chỉ Ngưng ra xem một chút.
Qua một hồi lâu, Hoàng Phủ Thần Phong thấy cô không nói gì liền gọi: “Ngưng nhi?”
Chỉ Ngưng vẫn không nói chuyện, Hoàng Phủ Thần Phong cúi đầu nhìn một chút, Chỉ Ngưng, haha! Nguyên lai cô gái nhỏ này ghé vào ghế sa lon ngủ mất rồi. Xem ra cô thật sự mệt chết đi. Nhìn cô mệt mỏi ngủ trên ghế salon, Hoàng Phủ Thần Phong liền ôm cô lên phòng nghỉ, hắn lo Chỉ Ngưng ngủ trên ghế sẽ bị cảm, đến lúc đó thực phiền toái.
Đặt Chỉ Ngưng trên giường, giúp cô đắp chăn xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền đi xuống. Kỳ thực hắn gần đây cũng rất bận bởi vì ‘Pair of lovers’ tại Paris tham gia triển lãm trang sức. Hắn phải sắp xếp thời gian, vừa muốn xử lý chuyện của “ấn ký hạnh phúc”, cũng muốn mau chóng phát hành, từ ngày đăng trên tạp chí có vô số người đến đặt hàng. Nhưng không phải ai cũng có thể mua được, dù sao hắn chỉ cho phát hành 10 bộ. Bởi vậy “ấn ký hạnh phúc” càng có giá trị.
“Đinh linh linh” điện thoại nội bộ reo.
“Nói.” Đối mặt với người khác, Hoàng Phủ Thần Phong vĩnh viễn đều là lạnh như băng.
“Tổng tài tập đoàn Vân Lâm tới tìm ngài.”
“Mau mời hắn vào.” Không biết Toàn đến công ty hắn làm gì?
Đối đãi với Hoàng Phủ Thần Phong, Vân Thụy Toàn vĩnh viễn đều không khách khí như vậy.
“Toàn, cậu đã đến rồi?”
“Như thế nào? Không chào đón tôi?”
“Làm sao có thể? Chỉ là cậu rất ít đến công ty của tôi, hôm nay chỉ là hiếu kỳ mà thôi.” Hoàng Phủ Thần Phong mỉm cười nói.
“Ha ha! Cũng đúng. Ai! Chỉ là mấy ngày nay, tin tức của cậu cùng Chỉ Ngưng thực sự rất nhiều, tôi không muốn biết cũng không được! Hơn nữa, biết rõ Chỉ Ngưng đoạt giải thưởng lớn, tôi thuận tiện đến chúc mừng cô ấy, Chỉ Ngưng không ở đây sao?” Vân Thụy Toàn nhìn một vòng qaunh văn phòng, nhưng không thấy thân ảnh Chỉ Ngưng.
“Ngưng Nhi mệt mỏi, ngủ trên ghế salon. Tôi sợ cô ấy bị cảm nên ôm cô ấy lên tầng nghỉ ngơi rồi.”
“Theo như tôi biết, cô ấy là người đầu tiên lên trên đó? Như thế nào? Mấy ngày nay cậu làm cô ấy mệt chết sao?” Vân Thụy Toàn sao biết Hoàng Phủ Thần Phong mỗi tối nhịn được có bao nhiêu vất vả?
“Tuy chúng tôi mỗi tối đều ngủ cùng một chỗ, nhưng chúng ta thật sự cái gì cũng không làm.” Đối với Vân Thụy Toàn, Hoàng Phủ Thần Phong liền nói thật.
“OMG! Tôi sẽ không nghe lầm chứ? Gần đây phong lưu Hoàng Phủ Thần Phong rõ ràng cùng một người phụ nữ nằm ở trên giường mà cái gì cũng không làm?” Đừng nói là bạn bè Hoàng Phủ Thần Phong không tin, chính là cả Đài Loan sẽ không tin.
“Đáng chết, lừa cậu làm gì! Ngưng Nhi không đáp ứng, tôi tuyệt đối sẽ không xằng bậy. Cho nên, không có biện pháp, mỗi tối chờ Ngưng Nhi ngủ, tôi liền đi tắm nước lạnh.” Hoàng Phủ Thần Phong hung hăng trợn mắt liếc nhìn Vân Thụy Toàn.
“Ha ha ha haKhông thể tưởng được Hoàng Phủ Thần Phong cậu cũng có ngày hôm nay.” Vân Thụy Toàn không sợ chết phá lên cười.
“Shit! Không có việc gì cậu có thể lăn đi!” Hoàng Phủ Thần Phong gầm nhẹ nói.
“OK! Đừng quên giúp tôi chúc mừng Chỉ Ngưng, mặt khác, không cần phải đem mình nín nhịn đến sinh bệnh.” Nói xong, hắn liền mau chóng chạy mất. Lưu lại Hoàng Phủ Thần Phong mặt đen hơn phân nửa.
Mà bọn họ nói chuyện, sớm đã bị Chỉ Ngưng nghe thấy. Khi Vân Thụy Toàn đến, cô đã sớm bị thanh âm của bọn họ đánh thức, cho nên cô tự nhiên nghe được bọn họ nói chuyện. Không nghĩ tới, Hoàng Phủ Thần Phong mỗi đêm vì đè xuống dục hỏa, liền ủy khuất chính mình đi tắm nước lạnh! Nói thật, khi nghe đến đây, trong lòng của cô rất cảm động.
Tan việc, Hoàng Phủ Thần Phong liền lái xe cùng Chỉ Ngưng đi siêu thị mua thức ăn, chuẩn bị bữa tối nay. Từ khi người hầu xin nghỉ việc, bọn họ mỗi ngày đều như thế, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng mua thức ăn về nhà. Hoàng Phủ Thần Phong đứng một bên lẳng lặng nhìn Chỉ Ngưng rửa rau, thái rau, xào rau. Nhưng Hoàng Phủ Thần Phong động một chút lại đánh lén môi Chỉ Ngưng.
“Ai u! Anh hôn đi, tối nay cũng đừng nghĩ ăn cơm đi.” Đây là Hoàng Phủ Thần Phong ngắn ngủi trong nửa giờ hôn lén cô đến 10 lần, môi Chỉ Ngưng bị hắn hôn có điểm sưng lên.
“Được, đây là lần cuối cùng.” Hoàng Phủ Thần Phong cảm giác được Chỉ Ngưng có chút tức giận, liền ngoan ngoãn nghe lời.
Khi không bị người khác quấy rầy nữa, Chỉ Ngưng rất nhanh làm xong các món ăn.
“Ngưng Nhi, món ăn em làm càng ngày càng ngon a.” Từ ngày ăn đồ ăn Chỉ Ngưng làm, Hoàng Phủ Thần Phong mỗi lần đều vui vẻ ăn hết sạch.
“Ha ha! Anh thích là tốt rồi, ăn nhiều một chút.” Chỉ Ngưng gắp một miếng cá tuyết rán giòn vào bát của Hoàng Phủ Thần Phong.
Mấy ngày nay, Chỉ Ngưng loay hoay đến đầu óc choáng váng. Vừa đi làm, đi thu thập tin tức, vừa phải ứng phó đám phóng viên bát quái theo đuôi không bỏ. Hiện tại, Chỉ Ngưng đang ngồi trên salon của Hoàng Phủ Thần Phong, hưởng thụ mát xa độc nhất vô nhị của tổng tài công ty trang sức ‘Earl’.
Tiến vào văn phòng, Chỉ Ngưng liền nũng nịu với Hoàng Phủ Thần Phong, nằm dài trên ghế sa lon bằng da thật, sau đó, hữu khí vô lực nói với Hoàng Phủ Thần Phong: “Phong, em thật sự mệt mỏi quá a! Anh giúp em mát xa được không?”
“Xem đi! Mấy hôm trước anh đã nói qua, thời gian này em nhất định sẽ rất vất vả, khi đó em còn cứng đầu cãi lại.” Vừa nghe Chỉ Ngưng kêu mệt, Hoàng Phủ Thần Phong không nói hai lời liền xoa bóp giúp cô.
“Nhưng em thật không ngờ sẽ mệt mỏi như vậy! Bất quá, kỹ thuật mát xa của anh rất tốt. Có phải thường xuyên giúp người khác mát xa không?” Chỉ Ngưng lười biếng cười nói.
“Ai! Thật không biết cái đầu nhỏ của em mỗi ngày suy nghĩ cái gì? Anh là lần đầu tiên mát xa cho người khác được không? Người khác còn chưa hưởng thụ qua đãi ngộ tốt như vậy đâu!” Nếu như có thể, Hoàng Phủ Thần Phong thật muốn mở đầu Chỉ Ngưng ra xem một chút.
Qua một hồi lâu, Hoàng Phủ Thần Phong thấy cô không nói gì liền gọi: “Ngưng nhi?”
Chỉ Ngưng vẫn không nói chuyện, Hoàng Phủ Thần Phong cúi đầu nhìn một chút, Chỉ Ngưng, haha! Nguyên lai cô gái nhỏ này ghé vào ghế sa lon ngủ mất rồi. Xem ra cô thật sự mệt chết đi. Nhìn cô mệt mỏi ngủ trên ghế salon, Hoàng Phủ Thần Phong liền ôm cô lên phòng nghỉ, hắn lo Chỉ Ngưng ngủ trên ghế sẽ bị cảm, đến lúc đó thực phiền toái.
Đặt Chỉ Ngưng trên giường, giúp cô đắp chăn xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền đi xuống. Kỳ thực hắn gần đây cũng rất bận bởi vì ‘Pair of lovers’ tại Paris tham gia triển lãm trang sức. Hắn phải sắp xếp thời gian, vừa muốn xử lý chuyện của “ấn ký hạnh phúc”, cũng muốn mau chóng phát hành, từ ngày đăng trên tạp chí có vô số người đến đặt hàng. Nhưng không phải ai cũng có thể mua được, dù sao hắn chỉ cho phát hành bộ. Bởi vậy “ấn ký hạnh phúc” càng có giá trị.
“Đinh linh linh” điện thoại nội bộ reo.
“Nói.” Đối mặt với người khác, Hoàng Phủ Thần Phong vĩnh viễn đều là lạnh như băng.
“Tổng tài tập đoàn Vân Lâm tới tìm ngài.”
“Mau mời hắn vào.” Không biết Toàn đến công ty hắn làm gì?
Đối đãi với Hoàng Phủ Thần Phong, Vân Thụy Toàn vĩnh viễn đều không khách khí như vậy.
“Toàn, cậu đã đến rồi?”
“Như thế nào? Không chào đón tôi?”
“Làm sao có thể? Chỉ là cậu rất ít đến công ty của tôi, hôm nay chỉ là hiếu kỳ mà thôi.” Hoàng Phủ Thần Phong mỉm cười nói.
“Ha ha! Cũng đúng. Ai! Chỉ là mấy ngày nay, tin tức của cậu cùng Chỉ Ngưng thực sự rất nhiều, tôi không muốn biết cũng không được! Hơn nữa, biết rõ Chỉ Ngưng đoạt giải thưởng lớn, tôi thuận tiện đến chúc mừng cô ấy, Chỉ Ngưng không ở đây sao?” Vân Thụy Toàn nhìn một vòng qaunh văn phòng, nhưng không thấy thân ảnh Chỉ Ngưng.
“Ngưng Nhi mệt mỏi, ngủ trên ghế salon. Tôi sợ cô ấy bị cảm nên ôm cô ấy lên tầng nghỉ ngơi rồi.”
“Theo như tôi biết, cô ấy là người đầu tiên lên trên đó? Như thế nào? Mấy ngày nay cậu làm cô ấy mệt chết sao?” Vân Thụy Toàn sao biết Hoàng Phủ Thần Phong mỗi tối nhịn được có bao nhiêu vất vả?
“Tuy chúng tôi mỗi tối đều ngủ cùng một chỗ, nhưng chúng ta thật sự cái gì cũng không làm.” Đối với Vân Thụy Toàn, Hoàng Phủ Thần Phong liền nói thật.
“OMG! Tôi sẽ không nghe lầm chứ? Gần đây phong lưu Hoàng Phủ Thần Phong rõ ràng cùng một người phụ nữ nằm ở trên giường mà cái gì cũng không làm?” Đừng nói là bạn bè Hoàng Phủ Thần Phong không tin, chính là cả Đài Loan sẽ không tin.
“Đáng chết, lừa cậu làm gì! Ngưng Nhi không đáp ứng, tôi tuyệt đối sẽ không xằng bậy. Cho nên, không có biện pháp, mỗi tối chờ Ngưng Nhi ngủ, tôi liền đi tắm nước lạnh.” Hoàng Phủ Thần Phong hung hăng trợn mắt liếc nhìn Vân Thụy Toàn.
“Ha ha ha haKhông thể tưởng được Hoàng Phủ Thần Phong cậu cũng có ngày hôm nay.” Vân Thụy Toàn không sợ chết phá lên cười.
“Shit! Không có việc gì cậu có thể lăn đi!” Hoàng Phủ Thần Phong gầm nhẹ nói.
“OK! Đừng quên giúp tôi chúc mừng Chỉ Ngưng, mặt khác, không cần phải đem mình nín nhịn đến sinh bệnh.” Nói xong, hắn liền mau chóng chạy mất. Lưu lại Hoàng Phủ Thần Phong mặt đen hơn phân nửa.
Mà bọn họ nói chuyện, sớm đã bị Chỉ Ngưng nghe thấy. Khi Vân Thụy Toàn đến, cô đã sớm bị thanh âm của bọn họ đánh thức, cho nên cô tự nhiên nghe được bọn họ nói chuyện. Không nghĩ tới, Hoàng Phủ Thần Phong mỗi đêm vì đè xuống dục hỏa, liền ủy khuất chính mình đi tắm nước lạnh! Nói thật, khi nghe đến đây, trong lòng của cô rất cảm động.
Tan việc, Hoàng Phủ Thần Phong liền lái xe cùng Chỉ Ngưng đi siêu thị mua thức ăn, chuẩn bị bữa tối nay. Từ khi người hầu xin nghỉ việc, bọn họ mỗi ngày đều như thế, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng mua thức ăn về nhà. Hoàng Phủ Thần Phong đứng một bên lẳng lặng nhìn Chỉ Ngưng rửa rau, thái rau, xào rau. Nhưng Hoàng Phủ Thần Phong động một chút lại đánh lén môi Chỉ Ngưng.
“Ai u! Anh hôn đi, tối nay cũng đừng nghĩ ăn cơm đi.” Đây là Hoàng Phủ Thần Phong ngắn ngủi trong nửa giờ hôn lén cô đến lần, môi Chỉ Ngưng bị hắn hôn có điểm sưng lên.
“Được, đây là lần cuối cùng.” Hoàng Phủ Thần Phong cảm giác được Chỉ Ngưng có chút tức giận, liền ngoan ngoãn nghe lời.
Khi không bị người khác quấy rầy nữa, Chỉ Ngưng rất nhanh làm xong các món ăn.
“Ngưng Nhi, món ăn em làm càng ngày càng ngon a.” Từ ngày ăn đồ ăn Chỉ Ngưng làm, Hoàng Phủ Thần Phong mỗi lần đều vui vẻ ăn hết sạch.
“Ha ha! Anh thích là tốt rồi, ăn nhiều một chút.” Chỉ Ngưng gắp một miếng cá tuyết rán giòn vào bát của Hoàng Phủ Thần Phong.