Editor: Vân Khinh
"Mục tổng, nên đi họp." Trợ lý bí thư gõ gõ cửa, nhỏ giọng nhắc nhở.
Không nghĩ đến sẽ thấy được bộ dáng ôn nhu tươi cười của Mục tổng, khẳng định là cùng Mục thiếu phu nhân nói chuyện phiếm.
Mục thiếu phu nhân chẳng lẽ cứu vớt cả hệ Ngân Hà sao.
Ngày thường không gần nữ sắc, nam nhân lạnh nhạt đạm mạc bây giờ lại lộ ra tươi cười ấm áp như thế này.
Nói vậy, Mục thiếu phu nhân khẳng định cũng là một người cực lì ưu tú, bằng không nam nhân như Mục tổng vì sao lại yêu thích đến thế.
Thời điểm Mục Hoài ngước mắt lên, ánh mắt đã khôi phục lại sự bình tình kiêu ngạo, nhàn nhạt ứng thanh: "Được."
Mục Hoài nhìn vào màn hình tối đen, đôi mắt hơi hơi nheo lại, vân đạm phong khinh nói một câu: "Đem lịch trình ngày hôm nay gửi cho anh."
**
Phó Âm Sênh ở trên sô pha lăn lộn một hồi lâu, thật vất vả mới làm cho tâm tình bản thân bình phục lại.
Sau đó lại nghe được giọng nói của Mục Hoài.
Đôi tay nhỏ trắng nõn run rẩy mở ra hội thoại.
Trong đáy mắt xẹt qua một mạt nghi hoặc, anh muốn lịc trình của cô làm gì?
Bất quá, cũng vì ngày hôm nay anh giúp cô một việc lớn như vậy nên cho anh phần mặt mũi này, Phó Âm Sênh ngoan ngoãn kêu Từ Nghiên gửi cho mình, sau đó lại gửi cho Mục Hoài.
Phó Âm Sênh nhìn vào lịch trình, cũng nhớ đến buổi sáng hôm nay cô có một buổi chụp hình.
Đôi mắt nhỏ liếc qua đồng hồ.
Còn có nửa tiếng nữa, Phó Âm Sênh vội vội vàng vàng chạy đi rửa mặt, thậm chí không kịp trang điểm ăn sáng, liền trực tiếp chui vào xe bảo mẫu, thẳng tiến đến hiện trường chụp ảnh.
Đến trước trường quay, Từ Nghiên chỉ kịp thởi nhắc nhở: "Sênh Sênh, hôm nay chị sẽ chụp hình với Tống Từ."
"Ai?" Phó Âm Sênh thiếu chút nữa cho rằng mình nghe nhầm: "Tống Từ?"
"Đúng vậy." Từ Nghiên đưa cho cô một ly sữa, an ủi nói: "Sênh Sênh tỷ đừng sợ, ở đây có rất nhiều người, Tống tiểu thư sẽ không dám làm gì với chị đâu."
Lúc trước Từ Nghiên đã biết Tống Từ cùng Phó Âm Sênh hai người không hợp nhau, Tống Từ trong giới giải trí nổi danh bá đạo, hiện tại lại có kim chủ chống lưng, ở trong giới càng thêm kiêu ngạo.
Phó Âm Sênh chớp chớp hai mắt, rốt cuộc là ảo giác như thế nào, mới có thể làm cho trợ lý nhà mình cho rằng cô sợ Tống Từ.
"Mục tổng, nên đi họp." Trợ lý bí thư gõ gõ cửa, nhỏ giọng nhắc nhở.
Không nghĩ đến sẽ thấy được bộ dáng ôn nhu tươi cười của Mục tổng, khẳng định là cùng Mục thiếu phu nhân nói chuyện phiếm.
Mục thiếu phu nhân chẳng lẽ cứu vớt cả hệ Ngân Hà sao.
Ngày thường không gần nữ sắc, nam nhân lạnh nhạt đạm mạc bây giờ lại lộ ra tươi cười ấm áp như thế này.
Nói vậy, Mục thiếu phu nhân khẳng định cũng là một người cực lì ưu tú, bằng không nam nhân như Mục tổng vì sao lại yêu thích đến thế.
Thời điểm Mục Hoài ngước mắt lên, ánh mắt đã khôi phục lại sự bình tình kiêu ngạo, nhàn nhạt ứng thanh: "Được."
Mục Hoài nhìn vào màn hình tối đen, đôi mắt hơi hơi nheo lại, vân đạm phong khinh nói một câu: "Đem lịch trình ngày hôm nay gửi cho anh."
**
Phó Âm Sênh ở trên sô pha lăn lộn một hồi lâu, thật vất vả mới làm cho tâm tình bản thân bình phục lại.
Sau đó lại nghe được giọng nói của Mục Hoài.
Đôi tay nhỏ trắng nõn run rẩy mở ra hội thoại.
Trong đáy mắt xẹt qua một mạt nghi hoặc, anh muốn lịc trình của cô làm gì?
Bất quá, cũng vì ngày hôm nay anh giúp cô một việc lớn như vậy nên cho anh phần mặt mũi này, Phó Âm Sênh ngoan ngoãn kêu Từ Nghiên gửi cho mình, sau đó lại gửi cho Mục Hoài.
Phó Âm Sênh nhìn vào lịch trình, cũng nhớ đến buổi sáng hôm nay cô có một buổi chụp hình.
Đôi mắt nhỏ liếc qua đồng hồ.
Còn có nửa tiếng nữa, Phó Âm Sênh vội vội vàng vàng chạy đi rửa mặt, thậm chí không kịp trang điểm ăn sáng, liền trực tiếp chui vào xe bảo mẫu, thẳng tiến đến hiện trường chụp ảnh.
Đến trước trường quay, Từ Nghiên chỉ kịp thởi nhắc nhở: "Sênh Sênh, hôm nay chị sẽ chụp hình với Tống Từ."
"Ai?" Phó Âm Sênh thiếu chút nữa cho rằng mình nghe nhầm: "Tống Từ?"
"Đúng vậy." Từ Nghiên đưa cho cô một ly sữa, an ủi nói: "Sênh Sênh tỷ đừng sợ, ở đây có rất nhiều người, Tống tiểu thư sẽ không dám làm gì với chị đâu."
Lúc trước Từ Nghiên đã biết Tống Từ cùng Phó Âm Sênh hai người không hợp nhau, Tống Từ trong giới giải trí nổi danh bá đạo, hiện tại lại có kim chủ chống lưng, ở trong giới càng thêm kiêu ngạo.
Phó Âm Sênh chớp chớp hai mắt, rốt cuộc là ảo giác như thế nào, mới có thể làm cho trợ lý nhà mình cho rằng cô sợ Tống Từ.