Để chúc mừng hôm nay cô có thêm người em gái mới,cô quyết định nghỉ một bữa để đưa em đi dạo mặc dù cô không biết đường.
Nhưng My trả lời là không đi chỉ muốn về nhà thôi.Cô đành chiều ý My.
May mà cô vẫn nhớ đường về nhà.
Cô cầm tay My,bàn tay em gầy guộc làm sao làm cô thêm đau lòng.
Sau một lát,cô về đến nhà,hơi ngượng ngùng giới thiệu đây là nhà mình.
Nhà cô chỉ nhìn hơi cũ thôi,trước đây là nhà một người đàn bà ,cô ở nhờ nhà bà ta thay vào đó cô phải đi bán hàng cho bà ta,sau khi bà ta chết thì dao lại nhà cho cô.
Sau vài ngày đến thế giới này cô đã chỉnh chu lại nhìn nó mang đậm ý vị cổ xưa.
"Chi nha" Cô mở cửa bước vào nhà,My lẽo đẽo theo sau.
"Đây là nhà của chị,từ giờ đây sẽ là nhà của em"
"Dạ"
Sau đó cô đi ra vườn hái rau nấu canh rồi đi nấu canh (Trước kia ở cổ đại cô thường đi du ngoạn được thưởng thức mấy món ăn dân dã nên có biết mấy món này,Còn chủ thân xác này hình như cũng biết nấu nhưng mà từ kí ức sót lại không rõ lắm)
Đến trưa 2 chị em nằm tán gẫu với nhau.Đến giờ thì cô mới biết em là nhị tiểu thư của tập đoàn PCS chuyên buôn bán mỹ phẩm,dược liệu.Nhưng em sống như một người thừa trong gia đình,cha em suốt ngày công tác chẳng có thời gian để ý đến My,mẹ em thì...(như các bạn đã biết đấy),trong nhà còn một em trai,rất được nuông chiều và tiếp đó em kể rất nhiều điều về mình.Cô cũng kể về mình.
Hai chị em tán gẫu đến tận chiều thì cô đứng dậy nấu cơm chiều.Khi mà đã ăn xong bữa chiều cô ngồi vào bàn học,ở cổ đại cô được biết đến là một người hiểu biết rộng,cô rất ham học.
"À em học lớp mấy rồi?Mai em đi học nhé,tiền học cứ để chị lo"
"Em học lớp 6,nhưng..."
"Không nhưng nhị gì hết,chị bảo đi thì cứ đi"
Sau một hồi lưỡng lự cuối cùng em cũng gật đầu chấp thuận.
Ngồi vào bàn đọc nhật kí mà chủ thân xác này để lại,cô mới biết trước đây cô làm nhân viên may mặc ở một công ti nhỏ,tiền lương là 2000d/t,số tiền cũng hơi cao.Cô định ngày mai sau buổi học sẽ đến làm tiếp và cũng dự định kiếm thêm việc chứ từng này tiền không trang trải đủ cuộc sống 2 chị em.
Hồi nãy cô để ý thấy mọi người xung quanh nhìn cô với ánh mắt chế giễu làm cô nhớ lại dung nhan của mình,cô biết ngay là hỏng rồi,vì sao hỏng ư,rất đơn giản cô xấu xí như vậy thì làm sao là vợ anh ta được.
May là anh ta kéo cô đi ngay không thì kế hoạch hỏng bét.
Nghe cậu ta hỏi,cô xấu hổ gãi gãi cái đầu như tổ quạ,cười hì hì :
"Ách...xin lỗi,tại tôi không biết đường mà hỏi người xung quanh thì không ai trả lời cả,nên mới mạo muội làm như vậy để hỏi anh!" - Tệ thật cả cô đều có điểm chung là hay quên đường,ôi,nguy hiểm thật,sau này phải bỏ mới được.
-Hừ...sao dám bôi nhọ danh dự của tôi,tôi đẹp trai như này mà lại lấy cô làm...
Cậu ta chưa nói xong,cô đã lên tiếng chế nhạo cậu ta :
"Anh ăn nói cho cẩn thận,anh cũng chả đẹp như anh nghĩ đâu,người thì cũng tàm tạm mà lại mắc bệnh tự kỉ thì..." - Mà cũng phải công nhận anh ta đẹp thật,mái tóc màu bạch kim óng ánh trong nắng,đôi mắt màu ngọc bích quyến rũ,môi bạc hơi nhếch lên,làn da trắng mềm mại như em bé,phi,phi,sao cô lại khen kẻ thù được chứ.
-Hừ...cô cũng giống mấy loại đàn bà đó...cũng ...
Chưa nói dứt câu,cô đã túm lấy cổ áo cậu,lôi mạnh vừa nói:"Dám nói bà là ba loại đàn bà đó sao,bà sẽ đánh chết mi..."
Chưa bao giờ cậu tức giận như hôm nay,lần đầu tiên bị người con gái đòi muốn đánh,ánh mắt cậu hừng hực đầy lửa giận,đồng thời cậu cũng túm lấy cổ áo cô ta,giật mạnh,vì cậu mặc áo không có cúc (ta k biết loại áo này là gì nên viết thế) mà cô mặc áo có cúc nên khi cậu giật mạnh,làm sứt cúc,lộ ra bầu ngực sữa mềm mại,tay cậu vô ý xẹt qua làm cô như bị điện giật.Cậu ngẩn người không ngờ dáng người bên trong đẹp thật,khác với bên ngoài một trời một vực.
Cô bối rối đẩy mạnh anh ta rồi tức giận hét:
"Đồ lưu manh...!"-Sau đó thì cô vội chạy đi,để lại sau lưng một ánh mắt thâm thúy đang nhìn cô.
Hồi nãy cậu nhìn qua thẻ học sinh trên ngực cô thì biết cô học cùng trường cùng lớp và cũng biết cô tên gì ,khóe miệng hơi nhếch lên tôi sẽ không để em chạy thoái đâu hãy từ từ mà hưởng thụ sự trả thù mà tôi dành cho em,cô gái đầu tiên dám đánh tôi ạ!
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Bên kia đường,một cậu con trai đang dõi mắt nhìn bên cô với ánh mắt thú vị,theo cậu ta nghĩ Hoàng Bách để ý một cô gái như vậy thì chắc cô ta thú vị lắm ,Hoàng Bách là đối thủ của cậu cho nên cái gì cậu ta thích cậu càng muốn dành,xoa xoa cằm,anh ta lẩm bẩm :
-Chuyến này về xem như cũng không uổng...
Rồi anh ta bảo tài xế chạy xe đi.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
-Huhu..mẹ ơi...đừng đi mà...mẹ..! Một cô bé đang ra sức kéo lấy tay mẹ xin mẹ em đừng đi nhưng người đó hất tay làm em ngã xuống đường.Người xung quanh lạnh lùng nhìn tình cảnh đó.
Nhìn cảnh đó gợi cô nhớ lại gia đình của mình,quên luôn chuyện hồi nãy,chạy lại,nhìn em với ánh mắt đau lòng,đỡ em lên,hỏi em có sao không và mắng xối xả vào người đàn bà :
- Cô còn là con người không vậy?