Bằng hữu ở trấn trên của Lý Học Tuấn đa số đều làm Hỏa Kế, Miêu Nhi bái phỏng hai vị bằng hữu của Lý Học Tuấnxong, liền kiên quyết không muốn tiếp tục nữa, bởi vì bằng hữucủa Lý Học Tuấn cơ bản đều đã thành thân, Miêu Nhi vừa đến,sao sao ở trong nhà họ liền đi ra chiêu đãi, hai nam nhân bọn họthì ngồi nói chuyện cùng nhau còn Miêu Nhi cùng sao sao trẻtuổi nọ lại thật sự không thể tìm ra được tiếng nói chung.
Lý Học Tuấn điểm điểm đầu Miêu Nhi, nghĩ rằng quả nhiên vẫnlà tiểu hài tử, liền dẫn hắn đi cửa hàng đã được trang hoàng tốt. Lý Học Tuấn thỉnh công tượng có kinh nghiệm trong thôn ở mặt saucửa hàng đào một cái hầm thật to dùng để chứa các loại rau dưa,Miêu Nhi nghe thế liền ngạc nhiên, sau đó cẩn thận men theotường xuống hầm xem thử, vừa tiến vào liền cảm giác có một cỗgió lạnh thổi đến bên người, Miêu Nhi thoải mái thở ra mộthơi. Hiện tại, bên trong hầm còn chưa chất đồ ăn, hầm hiển nhiênthực rộng rãi.
“Được rồi, Miêu Nhi, đi lên thôi” Lý Học Tuấn nhẹ giọng khuyênnhủ.
“Ngô, nơi này thực mát mẻ, đợi thêm một lát nữa”
“Trong hầm ẩm ướt, ở lâu không tốt, ngươi nếu nóng quá, lát nữata mua chút băng trở về”
“Đừng chiều chuộng ta như vậy, đi thôi” Băng nơi này Miêu Nhibiết, mùa đông từ trong sông bị đóng băng lấy ra, cất ở nơi lạnh,mùa hạ lấy ra bán, cái đó chỉ dùng để hạ nhiệt độ, cũng có ngườimùa đông lấy nước giếng sạch cho đóng băng lại, cất giữ sau đóbán cho người giàu để họ ăn, đối với Miêu Nhi mà nói đều làgiá ở trên trời.
……..
Ngày hôm sau, Lý Học Tuấn kích động mang về một khối băng cho Miêu Nhi “Ngươi nếu nóng quá, liền ăn mấy khối đi, này là đồsạch đó”
Miêu Nhi mở trừng hai mắt “Huynh không phải là muốn A saođuổi ta về đó chứ, sao lại loạn tiêu tiền như thế”
“Không ý kiến chuyện này nữa, này là bằng hữu làm được đưa chota” Lý Học Tuấn cũng không giận, giải thích nói.
“Tổng vẫn thiếu người khác một cái nhân tình…”
“Được rồi, được rồi, mau cầm đi, kẻo tan ra bây giờ” Lý Học Tuấnđem bình nhét vào trong tay Miêu Nhi.
Miêu Nhi rửa sạch một trái dưa hấu, cắt thành những miếngnhỏ, đem băng bỏ lên cái thớt gỗ, dùng dao chặt nhỏ ra, sau đórải lên trên dưa hấu, trước bưng mời Dương Tú Nhi một chén.
“Các con còn trẻ nên ăn đi, A sao già rồi ăn không được” DươngTú nhi nhìn trên dưa hấu có những miếng băng nhỏ, vui tươi hớnhở nói.
“A sao, Miêu Nhi không thích nghe người nói những lời như vậy,người mới ba mươi tuổi thôi, còn thực trẻ” Miêu Nhi thật sựkhông chịu nổi những lời này, ở kiếp trước ở tuổi này vẫn còn làtráng niên, ởđây mọi người cứ nói là đã già, sao có thể nghĩ vậy, thật khôngtốt.
Dương Tú Nhi mừng rỡ, cười đến híp mắt lại “Hảo, A sao khônggià, A sao còn muốn nhìn cháu nội của mình nữa”
Miêu Nhi nghe vậy liền đem bát bỏ nhanh vào trong tay DươngTú nhi, sau đó vội vàng chạy nhanh ra ngoài.
Lý Học Tuấn đem sổ sách đã được sửa sang kiểm tra lại một lần,đến lúc người Triệu Không phái tới đưa *** khế, giao cho hắnmang về. Miêu Nhi dùng khay bưng hai bát dưa hấu tiến vào“Học Tuấn ca, ăn trái cây trước đi”
Lý Học Tuấn buông bút, nhìn thấy trong bát có dưa hấu điểm bêntrên là mấy khối băng nhỏ, chỉ như vậy liền cảm thấy sảng khoái cảngười.
Miêu Nhi buông khay, chính mình tự kéo ghế ngồi xuống đốidiện Lý Học Tuấn, cũng dùng thìa múc dưa hấu ăn “Học Tuấn ca, tacó thể mượn mấy quyển sách để xem không?”
Lý Học Tuấn múc mấy muỗng liền đem dưa hấu ăn xong, chà xáttay, rồi mới đứng dậy ở trên giá sách tìm kiếm “A sao không dạy ngươi thêu thùa sao?”
“Giữa trưa quá nóng, tay ra mồ hôi nên cầm kim không được, Asao cho ta sáng sớm và buổi chiều luyện tập” Miêu Nhi lấy tayđảo đảo dưa hấu cùng mấy khối băng, không yên lòng đáp.
“Mấy quyển này ngươi cầm xem trước đi, nếu có chỗ nào khônghiểu, cứ hỏi ta”
Miêu Nhi cầm sách lật lật xem thử, là mấy quyển tạp ký, liền cao hứng tiếp nhận, nói: “Ta biết rồi”
………
Chạng vạng, Triệu Không phái người đưa *** khế lại đây, Lý HọcTuấn tiếp nhận xong liền chấn động. Triệu Không thế nhưng đemtất cả khế ước của mấy cửa hàng ở trấn Tảng Đá toàn bộ đưa lạiđây, hỏi người đến đưa cũng không biết. Lý Học Tuấn chỉ phải đemsổ sách đã sửa sang lại tốt giao cho người tới, ở trong lòng hạquyết tâm, phải kinh doanh hảo mấy *** này, không thể cô phụtín nhiệm của Triệu Không được.
………….
Đảo mắt liền trôi qua nửa tháng, Miêu Nhi nhẩm tính bây giờ làthời *** ở nhà bắt đầu thu hoạch lúa, liền cùng Dương Tú Nhi nóimình muốn về nhà hỗ trợ. Dương Tú Nhi biết là nếu đến thời điểmthu hoạch lúa, khắp nơi đều bận rộn, nên kêu Lý Học Tuấn đưa Miêu Nhi trở về, lại dặn dò Lý Học Tuấn ở lại hỗ trợ thu hoạch lúacho nhà Miêu Nhi xong rồi mới được đi về.
Lý Học Tuấn vốn muốn đến làng Lý thu thập các loại rau dưa cùng mua mấy mẩu
đất nên vui vẻ đáp ứng.
Trước khi đi một ngày, Dương Tú Nhi mang theo Lý Học Tuấn cùngMiêu Nhi ở trấn trên đi dạo vài vòng, mua rất nhiều thứ đưacho Miêu Nhi mang về. Mối khi Miêu Nhi từ chối thì đã bịDương Tú Nhi dùng cùng một câu nói đánh gãy, không cho phép
bàn cãi nữa.
Sau khi Miêu Nhi về nhà, mọi người trong nhà tự nhiên lại một phen bận rộn.
Miêu Nhi tự quăng chính mình lên giường,động cũng không muốn động một chút.
“Miêu Nhi, làm sao vậy? Đi chơi một chuyến trở về, mệt thành nhưvậy sao?” Lý Giai Nhi vừa vào đến, liền ngồi lên giường, trêu đùanói.
“Cũng không phải, chính là không thoải mái bằng ở nhà” Miêu Nhi lười biếng trả lời.
“Lý gia đối ngươi thực tốt, tặng thiệt nhiều thứ”
“A sao không phải nói ai cũng đều như vậy sao?”
“Mới không phải, bình thường chỉ đưa mấy thứ thôi, giống như Lý gia tặng nhiều như vậy cũng rất hiếm”
Miêu Nhi ai thán một tiếng, vùi đầu vào gối.
………
Miêu Nhi về nhà chưa đến hai ngày, Vương Nhị cùng VươngĐại Trụ đến ruộng xem một phen trở về, liền tuyên bố bắt đầu thuhoạch lúa. Miêu Nhi vẫn như cũ, ở nhà lo chuyện cơm nước,có Lý Giai Nhi cùng Lý Học Tuấn giúp đỡ nên chỉ mất ba, bốn ngày
thì trong viện đã được chất đầy lúa vàng óng ánh.
Chờ sau khi thu hoạch lúa xong, Lý Học Tuấn mới bắt tay vào làmchuyện của mình, Miêu Nhi nhìn thấy Lý Học Tuấn sau mấyngày hỗ trợ thu hoạch lúa xong mà bị phơi đen cả khuôn mặt,trong lòng thực băn khoăn, liền tích cực giúp Lý Học Tuấn tìm đếnnhà người ta thu mua rau dưa, lại đề nghị với Lý Học Tuấn nên tìmnhà nghèo cần tiền gấp mà mua đất của họ, vẫn để bọn họ trồngtrọt, bất luận họ làm ra bao nhiêu, mỗi một quý giao cho chúng tamột số lượng lương thực cố định là được. Lý Học Tuấn đều nhấtnhất tiếp thu, làm cho Miêu Nhi đắc ý không thôi.
“Miêu Nhi, ta nghĩ ở làng Lý mua một mảnh đất, xây thêm một cáihầm, ngươi thấy sao?”
“Tốt lắm a, có thể xây thành một phòng lớn cùng một cái hầm,dùng để chứa lương thực và rau dưa” Miêu Nhi nhướng lôngmày lên đáp.
“Ân, còn muốn một cái hồ nước, có thể nuôi cá cùng trồng sen,được không?”
“Đúng rồi, đúng rồi, phòng bếp cùng nhà vệ sinh nhất định phải xây tốt một chút, cũng không thể lộ thiên” Miêu Nhi một bên tưởng tượng thấy chính mình như đang đứng ở trongsân, một bên thêm vào nói.
“Miêu Nhi, chuyện này nhờ ngươi giúp ta được không, ta muốn đếntrấn trên làm chút chuyện, cũng không thể lúc nào cũng ở đây đểnhìn, ngươi nếu có rảnh thì đi xem giúp ta, được không?” Lý HọcTuấn thấy Miêu Nhi đang lâm vào tưởng tượng, cười giống nhưlão hồ ly.
“Ân, ta nhất định giúp huynh hảo hảo trông” Miêu Nhi vỗ vỗ bộngực, cam đoan nói: “Huynh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ làm tốt”
“Ngươi xem thử thế nào đi, ta giao tất cả cho ngươi đó” Lý HọcTuấn sờ sờ đầu Miêu Nhi, cười nói.
Miêu Nhi thật trịnh trọng gật gật đầu, làm một người sống trênđời ba mươi mấy năm kể cả kiếp trước mà nói, đương nhiên tiếpnhận một việc như vậy là không có cái gì đặc biệt, bất quá chính làtrong mắt người khác mà nói, đem việc đại sự là xây nhà giao chomột ca nhi tám, chín tuổi cũng rất là kỳ quái.
Bằng hữu ở trấn trên của Lý Học Tuấn đa số đều làm Hỏa Kế, Miêu Nhi bái phỏng hai vị bằng hữu của Lý Học Tuấnxong, liền kiên quyết không muốn tiếp tục nữa, bởi vì bằng hữucủa Lý Học Tuấn cơ bản đều đã thành thân, Miêu Nhi vừa đến,sao sao ở trong nhà họ liền đi ra chiêu đãi, hai nam nhân bọn họthì ngồi nói chuyện cùng nhau còn Miêu Nhi cùng sao sao trẻtuổi nọ lại thật sự không thể tìm ra được tiếng nói chung.
Lý Học Tuấn điểm điểm đầu Miêu Nhi, nghĩ rằng quả nhiên vẫnlà tiểu hài tử, liền dẫn hắn đi cửa hàng đã được trang hoàng tốt. Lý Học Tuấn thỉnh công tượng có kinh nghiệm trong thôn ở mặt saucửa hàng đào một cái hầm thật to dùng để chứa các loại rau dưa,Miêu Nhi nghe thế liền ngạc nhiên, sau đó cẩn thận men theotường xuống hầm xem thử, vừa tiến vào liền cảm giác có một cỗgió lạnh thổi đến bên người, Miêu Nhi thoải mái thở ra mộthơi. Hiện tại, bên trong hầm còn chưa chất đồ ăn, hầm hiển nhiênthực rộng rãi.
“Được rồi, Miêu Nhi, đi lên thôi” Lý Học Tuấn nhẹ giọng khuyênnhủ.
“Ngô, nơi này thực mát mẻ, đợi thêm một lát nữa”
“Trong hầm ẩm ướt, ở lâu không tốt, ngươi nếu nóng quá, lát nữata mua chút băng trở về”
“Đừng chiều chuộng ta như vậy, đi thôi” Băng nơi này Miêu Nhibiết, mùa đông từ trong sông bị đóng băng lấy ra, cất ở nơi lạnh,mùa hạ lấy ra bán, cái đó chỉ dùng để hạ nhiệt độ, cũng có ngườimùa đông lấy nước giếng sạch cho đóng băng lại, cất giữ sau đóbán cho người giàu để họ ăn, đối với Miêu Nhi mà nói đều làgiá ở trên trời.
……..
Ngày hôm sau, Lý Học Tuấn kích động mang về một khối băng cho Miêu Nhi “Ngươi nếu nóng quá, liền ăn mấy khối đi, này là đồsạch đó”
Miêu Nhi mở trừng hai mắt “Huynh không phải là muốn A saođuổi ta về đó chứ, sao lại loạn tiêu tiền như thế”
“Không ý kiến chuyện này nữa, này là bằng hữu làm được đưa chota” Lý Học Tuấn cũng không giận, giải thích nói.
“Tổng vẫn thiếu người khác một cái nhân tình…”
“Được rồi, được rồi, mau cầm đi, kẻo tan ra bây giờ” Lý Học Tuấnđem bình nhét vào trong tay Miêu Nhi.
Miêu Nhi rửa sạch một trái dưa hấu, cắt thành những miếngnhỏ, đem băng bỏ lên cái thớt gỗ, dùng dao chặt nhỏ ra, sau đórải lên trên dưa hấu, trước bưng mời Dương Tú Nhi một chén.
“Các con còn trẻ nên ăn đi, A sao già rồi ăn không được” DươngTú nhi nhìn trên dưa hấu có những miếng băng nhỏ, vui tươi hớnhở nói.
“A sao, Miêu Nhi không thích nghe người nói những lời như vậy,người mới ba mươi tuổi thôi, còn thực trẻ” Miêu Nhi thật sựkhông chịu nổi những lời này, ở kiếp trước ở tuổi này vẫn còn làtráng niên, ởđây mọi người cứ nói là đã già, sao có thể nghĩ vậy, thật khôngtốt.
Dương Tú Nhi mừng rỡ, cười đến híp mắt lại “Hảo, A sao khônggià, A sao còn muốn nhìn cháu nội của mình nữa”
Miêu Nhi nghe vậy liền đem bát bỏ nhanh vào trong tay DươngTú nhi, sau đó vội vàng chạy nhanh ra ngoài.
Lý Học Tuấn đem sổ sách đã được sửa sang kiểm tra lại một lần,đến lúc người Triệu Không phái tới đưa khế, giao cho hắnmang về. Miêu Nhi dùng khay bưng hai bát dưa hấu tiến vào“Học Tuấn ca, ăn trái cây trước đi”
Lý Học Tuấn buông bút, nhìn thấy trong bát có dưa hấu điểm bêntrên là mấy khối băng nhỏ, chỉ như vậy liền cảm thấy sảng khoái cảngười.
Miêu Nhi buông khay, chính mình tự kéo ghế ngồi xuống đốidiện Lý Học Tuấn, cũng dùng thìa múc dưa hấu ăn “Học Tuấn ca, tacó thể mượn mấy quyển sách để xem không?”
Lý Học Tuấn múc mấy muỗng liền đem dưa hấu ăn xong, chà xáttay, rồi mới đứng dậy ở trên giá sách tìm kiếm “A sao không dạy ngươi thêu thùa sao?”
“Giữa trưa quá nóng, tay ra mồ hôi nên cầm kim không được, Asao cho ta sáng sớm và buổi chiều luyện tập” Miêu Nhi lấy tayđảo đảo dưa hấu cùng mấy khối băng, không yên lòng đáp.
“Mấy quyển này ngươi cầm xem trước đi, nếu có chỗ nào khônghiểu, cứ hỏi ta”
Miêu Nhi cầm sách lật lật xem thử, là mấy quyển tạp ký, liền cao hứng tiếp nhận, nói: “Ta biết rồi”
………
Chạng vạng, Triệu Không phái người đưa khế lại đây, Lý HọcTuấn tiếp nhận xong liền chấn động. Triệu Không thế nhưng đemtất cả khế ước của mấy cửa hàng ở trấn Tảng Đá toàn bộ đưa lạiđây, hỏi người đến đưa cũng không biết. Lý Học Tuấn chỉ phải đemsổ sách đã sửa sang lại tốt giao cho người tới, ở trong lòng hạquyết tâm, phải kinh doanh hảo mấy này, không thể cô phụtín nhiệm của Triệu Không được.
………….
Đảo mắt liền trôi qua nửa tháng, Miêu Nhi nhẩm tính bây giờ làthời ở nhà bắt đầu thu hoạch lúa, liền cùng Dương Tú Nhi nóimình muốn về nhà hỗ trợ. Dương Tú Nhi biết là nếu đến thời điểmthu hoạch lúa, khắp nơi đều bận rộn, nên kêu Lý Học Tuấn đưa Miêu Nhi trở về, lại dặn dò Lý Học Tuấn ở lại hỗ trợ thu hoạch lúacho nhà Miêu Nhi xong rồi mới được đi về.
Lý Học Tuấn vốn muốn đến làng Lý thu thập các loại rau dưa cùng mua mấy mẩu
đất nên vui vẻ đáp ứng.
Trước khi đi một ngày, Dương Tú Nhi mang theo Lý Học Tuấn cùngMiêu Nhi ở trấn trên đi dạo vài vòng, mua rất nhiều thứ đưacho Miêu Nhi mang về. Mối khi Miêu Nhi từ chối thì đã bịDương Tú Nhi dùng cùng một câu nói đánh gãy, không cho phép
bàn cãi nữa.
Sau khi Miêu Nhi về nhà, mọi người trong nhà tự nhiên lại một phen bận rộn.
Miêu Nhi tự quăng chính mình lên giường,động cũng không muốn động một chút.
“Miêu Nhi, làm sao vậy? Đi chơi một chuyến trở về, mệt thành nhưvậy sao?” Lý Giai Nhi vừa vào đến, liền ngồi lên giường, trêu đùanói.
“Cũng không phải, chính là không thoải mái bằng ở nhà” Miêu Nhi lười biếng trả lời.
“Lý gia đối ngươi thực tốt, tặng thiệt nhiều thứ”
“A sao không phải nói ai cũng đều như vậy sao?”
“Mới không phải, bình thường chỉ đưa mấy thứ thôi, giống như Lý gia tặng nhiều như vậy cũng rất hiếm”
Miêu Nhi ai thán một tiếng, vùi đầu vào gối.
………
Miêu Nhi về nhà chưa đến hai ngày, Vương Nhị cùng VươngĐại Trụ đến ruộng xem một phen trở về, liền tuyên bố bắt đầu thuhoạch lúa. Miêu Nhi vẫn như cũ, ở nhà lo chuyện cơm nước,có Lý Giai Nhi cùng Lý Học Tuấn giúp đỡ nên chỉ mất ba, bốn ngày
thì trong viện đã được chất đầy lúa vàng óng ánh.
Chờ sau khi thu hoạch lúa xong, Lý Học Tuấn mới bắt tay vào làmchuyện của mình, Miêu Nhi nhìn thấy Lý Học Tuấn sau mấyngày hỗ trợ thu hoạch lúa xong mà bị phơi đen cả khuôn mặt,trong lòng thực băn khoăn, liền tích cực giúp Lý Học Tuấn tìm đếnnhà người ta thu mua rau dưa, lại đề nghị với Lý Học Tuấn nên tìmnhà nghèo cần tiền gấp mà mua đất của họ, vẫn để bọn họ trồngtrọt, bất luận họ làm ra bao nhiêu, mỗi một quý giao cho chúng tamột số lượng lương thực cố định là được. Lý Học Tuấn đều nhấtnhất tiếp thu, làm cho Miêu Nhi đắc ý không thôi.
“Miêu Nhi, ta nghĩ ở làng Lý mua một mảnh đất, xây thêm một cáihầm, ngươi thấy sao?”
“Tốt lắm a, có thể xây thành một phòng lớn cùng một cái hầm,dùng để chứa lương thực và rau dưa” Miêu Nhi nhướng lôngmày lên đáp.
“Ân, còn muốn một cái hồ nước, có thể nuôi cá cùng trồng sen,được không?”
“Đúng rồi, đúng rồi, phòng bếp cùng nhà vệ sinh nhất định phải xây tốt một chút, cũng không thể lộ thiên” Miêu Nhi một bên tưởng tượng thấy chính mình như đang đứng ở trongsân, một bên thêm vào nói.
“Miêu Nhi, chuyện này nhờ ngươi giúp ta được không, ta muốn đếntrấn trên làm chút chuyện, cũng không thể lúc nào cũng ở đây đểnhìn, ngươi nếu có rảnh thì đi xem giúp ta, được không?” Lý HọcTuấn thấy Miêu Nhi đang lâm vào tưởng tượng, cười giống nhưlão hồ ly.
“Ân, ta nhất định giúp huynh hảo hảo trông” Miêu Nhi vỗ vỗ bộngực, cam đoan nói: “Huynh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ làm tốt”
“Ngươi xem thử thế nào đi, ta giao tất cả cho ngươi đó” Lý HọcTuấn sờ sờ đầu Miêu Nhi, cười nói.
Miêu Nhi thật trịnh trọng gật gật đầu, làm một người sống trênđời ba mươi mấy năm kể cả kiếp trước mà nói, đương nhiên tiếpnhận một việc như vậy là không có cái gì đặc biệt, bất quá chính làtrong mắt người khác mà nói, đem việc đại sự là xây nhà giao chomột ca nhi tám, chín tuổi cũng rất là kỳ quái.