Ngày trao huy hiệu đan sư cấp 3 đã đến, Tuyết Hoa trước vào trường để chuẩn bị. Trần Lương cùng cha mẹ mang thiệp mời đi đến hội trường. Bọn hắn ăn mặc mười phần chất phát. Nào có ai ngờ đây lại là nhà giàu giấu của. Trần Lương thì không coi trọng quần áo bên ngoài, cha mẹ hắn thì đã quen với đồ mặc hàng ngày, cũng lười đi sắm đồ mới.
Hoàng Trí Cát đứng ngoài hội trường, quan sát tất cả khách nhân đến tham dự. Hắn đã được trao huy hiệu đan sư cấp 3 từ nửa năm trước. Lẽ ra sau đó hắn sẽ tham gia môn phái có ông hắn làm trưởng lão nhưng hắn muốn ở lại trường thêm nửa năm. Một là vì để có thêm thời gian theo đuổi Tuyết Hoa, hai là để mài dũa thêm tay nghề luyện đan đạt kết quả cao nhất khi thi vào môn phái kia.
Một năm ở Vân Thành có 2 đợt trao huy hiệu cấp 3, mỗi đợt đều mang lại cho Vân Thành rất nhiều náo nhiệt. Ngoài người thân của những đan sư được trao huy hiệu, còn có đại diện của các tông phái, gia tộc, triều đình đến tham dự và lôi kéo các luyện đan sư tuổi trẻ tài cao. Kéo theo đó là các thương nhân hoạt động rầm rộ, những kẻ lừa đảo, trộm cắp cũng vui mừng đến kỳ làm ăn.
Nhìn thấy 3 người nhà Trần Lương định đi vào trong hội trường, Hoàng Trí Cát rất ngứa mắt. Học luyện đan rất tốn kém, phải tự bỏ tiền mua dược liệu để luyện tập. Luyện thành đan có thể bán lấy tiền gỡ vốn. Nhưng bước đầu học tập, đan hỏng thì nhiều, thành đan được mấy, nên gỡ gạc không được bao nhiêu. Thành ra thường chỉ có con nhà giàu mới dám học đan đạo.
“3 người đứng lại, đây không phải chỗ cho lũ dân nghèo các ngươi có thể bước vào” Hoàng Trí Cát ngăn lại, thể hiện bộ dáng rất uy quyền
“Vì sao?” Trần Lương nhướn mày hỏi
“Ngươi không cần biết, cút nhanh đừng để ta phải gọi hộ vệ đuổi các ngươi” Hoàng Trí Cát lười trả lời. Hắn chỉ muốn tìm kiếm xem đâu là người nhà của Tuyết Hoa.
“Vị huynh đệ này, nhà ta có thiếp mời đến dự lễ trao huy hiệu luyện đan sư cấp 3 tại đây, chắc có nhầm lẫn gì chăng? Mẹ Trần Lương giơ thiệp ra. Bà chỉ muốn đến xem Tuyết Hoa, không muốn để 2 cha con gây sự với người ta.
Hoàng Trí Cát kiểm tra thiệp, đúng là của hiệp hội luyện đan sư đưa cho các tân luyện đan sư cấp 3 để mời người nhà đến.
“Hừ, đừng để ta phát hiện đây là thiệp các ngươi ăn cắp được” Ngang ngược với đám tiện dân này cũng không được lợi gì, Hoàng Trí Cát vất thiệp của mẹ Trần Lương xuống đất rồi bỏ đi.
“Đứng lại” Trần Lương quát
Hoàng Trí Cát nào quan tâm lời Trần Lương. Hắn vẫn đứng anh tuấn tiêu sái nở nụ cười tươi với các nhà giàu đi qua.
“Thôi con, chúng ta cần vào chúc mừng cho Tuyết nhi. Đánh hắn lại khiến mất vui” mẹ Trần Lương khuyên can.
Trần Lương nhặt thiệp mời lên rồi cả nhà tiến vào trong hội trường.
Buổi lễ diễn ra trang trọng. Tuyết Hoa nhận huy hiệu xong liền đi xuống hội họp với Trần Lương và cha mẹ. Cả nhà cười nói vui vẻ.
Có một vài vị trung niên đến ngỏ lời mời Tuyết Hoa gia nhập tông phái, triều đình nhưng nàng đều từ chối. Nàng đã quyết định mọi chuyện đều nghe theo phân phó của Trần Lương. Sắp tới sẽ là tiến đến gia nhập Thiên Khung Phái.
“Tuyết Hoa, chúc mừng cô nương đã trở thành luyện đan sư cấp 3” Hoàng Trí Cát tiến tới chúc mừng, một bộ dáng cười tươi rất có thiện cảm.
Cả nhà Trần Lương quay ra nhìn hắn. Hoàng Trí Cát ánh mắt chưa từng rời Tuyết Hoa nói tiếp “Thật tiếc hôm nay không được diện kiến cha mẹ nàng, chắc hẳn nàng sẽ có chút không vui. Ta đang mở tiệc chiêu đãi mọi người tại phủ, nàng đến tham dự hẳn sẽ giúp bữa tiệc muôn phần rạng rỡ. Mấy người hầu này của nàng có thể đi cùng, nhưng nàng chú ý quản cho nghiêm, đừng để bọn họ ăn uống xấu xí”
Tuyết Hoa còn chưa kịp phản ứng, Trần Lương đã tát văng Hoàng Trí Cát ra xa, trong miệng hắn ngoài máu đỏ phun ra còn tô điểm vài cái răng trắng.
“Tuyết Hoa, hắn là bạn của ngươi?” Trần Lương quay qua hỏi
“Thưa công tử không phải, ta bị hắn bám theo mấy năm nay, rất là khó chịu. Ta hoàn toàn là chán ghét hắn, không có nửa điểm tiếp xúc” Tuyết Hoa vội nói nhỏ
Hoàng Trí Cát va vào gãy đôi bàn tiếp khách. Hắn lồm bồm bò dậy ôm miệng hét lớn “Tiện nhân dám đánh ta, người đâu, bắt hắn lại đánh chết cho ta”
Đội hộ vệ tiến tới bao quanh Trần Lương. Lão sư dạy Tuyết Hoa cũng tiến tới hỏi
“Tuyết Hoa, người nhà của ngươi gây chuyện gì?”
“Thưa lão sư, tên Hoàng Trí Cát này nói nghĩa phụ, nghĩa mẫu của ta là người hầu, còn khinh thường họ” Tuyết Hoa trả lời
“Nghĩa phụ, nghĩa mẫu!” nghe được 2 từ này như sét đánh ngang tai Hoàng Trí Cát. Hắn từng nhiều lần thấy Tuyết Hoa mua lượng lớn dược liệu, còn tưởng Tuyết Hoa là tiểu thư của thế gia lớn nào. Giờ thì hắn hiểu rồi, chắc chắn Tuyết Hoa luyện ra đan dược đều bán đi lấy tiền mua dược liệu, thậm chí còn phải vay mượn để có tiền. Hèn gì nàng không mua nổi một đan lô cho mình.
“Hừ, thế mà lúc ta tặng đan lô cho cũng không thèm nhận. Nhưng vậy lại may, không lãng phí hơn 300 tinh thạch cấp 1 cho con tiện dân này” Hoàng Trí Cát thầm nghĩ. Bao nhiêu uất ức của những lần bị Tuyết Hoa từ chối, bao nhiêu công lao theo đuổi đổ xuống sông xuống biển, lại còn bị đánh chảy máu mồm, Hoàng Trí Cát chuyển tất cả thành thù hận nhìn về Tuyết Hoa và Trần Lương.
“Ngươi đánh người, gây rối trong hội trường, cần phải bắt lại nghiêm trị” Hoàng Trí Cát quát to
“Im miệng. Ngươi gây sự trước, khinh thường cha mẹ Tuyết Hoa. Hiện giờ lập tức cút ra ngoài cho ta” Vị lão sư này rất thưởng thức năng khiếu đan đạo và sự hiếu nghĩa của Tuyết Hoa, nên cho nàng rất nhiều yêu quý.
Lão sư này là luyện đan sư cấp 5, là người dạy học chính về luyện đan trong Vân Thành, rất được kính trọng. Đội hộ vệ tất nhiên là nghe theo phân phó của vị lão sư.
“Tạ lão sư che chở” Tuyết Hoa nhún người
“Không có gì, kế hoạch tiếp theo của ngươi là gì? Ta có thể tiến cử ngươi tới một vài chỗ tốt” Vị lão sư nói với Tuyết Hoa.
“Thưa lão sư, ta sẽ đến Thiên Khung Phái tiếp tục học tập, tu luyện nâng cao trình độ đan đạo” Tuyết Hoa trả lời
“Rất có ý chí, rất tốt, rất tốt” Vị lão sư hài lòng về câu trả lời của Tuyết Hoa.
Kết thúc buổi lễ, cả nhà Trần Lương trở lại nhà.
Trần Lương đã sớm thông báo sẽ rời đi, nên nghỉ ngơi 3 ngày, ngày thứ 4, Trần Lương, Ngạo Thiên và Tuyết Hoa sáng sớm dậy khởi hành lên đường.
Trần Lương đã để lại rất nhiều chuẩn bị cho sự an toàn của cha mẹ hắn.
Một trận pháp cấp 3 quanh nhà đi kèm 5 viên tinh thạch cấp 2, có thể bảo vệ trước Giáp Linh võ giả, duy trì được tổng cộng 150 ngày.
Một đôi hài tăng 9 lần vận tốc của cha Trần Lương.
Một áo giáp lấy từ tên trại chủ sơn tặc
10 viên hỏa pháo trọng thương được Vạn Nhiên cảnh giới, 10 viên hỏa pháo trọng thương được Tiên Linh cảnh giới
12 viên đan dược chữa thương cấp 1, 12 viên đan dược chữa thương cấp 2, 50 viên đan dược bồi bổ sức khỏe. Đây đều là đan dược do Tuyết Hoa luyện chế
1600 lượng vàng trong đó để ở ngoài 100 lượng, còn lại cất 1500 lượng xuống đất.
Ngoài ra Trần Lương làm 1 trận pháp nhỏ che giấu những đồ vật trên tránh được tai mắt và tinh thần lực cảm ứng được. Trừ khi có trận pháp sư cấp 7 mới nhìn ra đầu mối.
“Cha mẹ, Trần nhi thành cường giả sẽ quay trở lại”
“Thành cường giả cũng được, không thành cường giả cũng được, miễn ngươi khỏe mạnh quay về là được” cha Trần Lương nói
Đoàn người Trần Lương khởi hành đi Thiên Khung Phái. Lần này đi có thể mất 5, 10 năm mới quay trở về, sinh tử khó biết. Có cuộc vui nào không tàn. Hắn đã có 15 năm sống an vui bên cha mẹ. Tiếp theo mới chính là những bước đầu tiên đạp chân lên con đường tuyệt đỉnh cường giả của Trần Lương.
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng, lá rơi đầy
Mẹ Trần Lương rơi nước mắt nhìn bóng con dần biến mất. Cha Trần Lương chỉ nói 1 câu
“Nơi đây mãi là nhà của ngươi, khi nào mệt mỏi, khó khăn, cứ trở về là được”
Hoàng Trí Cát đứng ngoài hội trường, quan sát tất cả khách nhân đến tham dự. Hắn đã được trao huy hiệu đan sư cấp 3 từ nửa năm trước. Lẽ ra sau đó hắn sẽ tham gia môn phái có ông hắn làm trưởng lão nhưng hắn muốn ở lại trường thêm nửa năm. Một là vì để có thêm thời gian theo đuổi Tuyết Hoa, hai là để mài dũa thêm tay nghề luyện đan đạt kết quả cao nhất khi thi vào môn phái kia.
Một năm ở Vân Thành có 2 đợt trao huy hiệu cấp 3, mỗi đợt đều mang lại cho Vân Thành rất nhiều náo nhiệt. Ngoài người thân của những đan sư được trao huy hiệu, còn có đại diện của các tông phái, gia tộc, triều đình đến tham dự và lôi kéo các luyện đan sư tuổi trẻ tài cao. Kéo theo đó là các thương nhân hoạt động rầm rộ, những kẻ lừa đảo, trộm cắp cũng vui mừng đến kỳ làm ăn.
Nhìn thấy 3 người nhà Trần Lương định đi vào trong hội trường, Hoàng Trí Cát rất ngứa mắt. Học luyện đan rất tốn kém, phải tự bỏ tiền mua dược liệu để luyện tập. Luyện thành đan có thể bán lấy tiền gỡ vốn. Nhưng bước đầu học tập, đan hỏng thì nhiều, thành đan được mấy, nên gỡ gạc không được bao nhiêu. Thành ra thường chỉ có con nhà giàu mới dám học đan đạo.
“3 người đứng lại, đây không phải chỗ cho lũ dân nghèo các ngươi có thể bước vào” Hoàng Trí Cát ngăn lại, thể hiện bộ dáng rất uy quyền
“Vì sao?” Trần Lương nhướn mày hỏi
“Ngươi không cần biết, cút nhanh đừng để ta phải gọi hộ vệ đuổi các ngươi” Hoàng Trí Cát lười trả lời. Hắn chỉ muốn tìm kiếm xem đâu là người nhà của Tuyết Hoa.
“Vị huynh đệ này, nhà ta có thiếp mời đến dự lễ trao huy hiệu luyện đan sư cấp 3 tại đây, chắc có nhầm lẫn gì chăng? Mẹ Trần Lương giơ thiệp ra. Bà chỉ muốn đến xem Tuyết Hoa, không muốn để 2 cha con gây sự với người ta.
Hoàng Trí Cát kiểm tra thiệp, đúng là của hiệp hội luyện đan sư đưa cho các tân luyện đan sư cấp 3 để mời người nhà đến.
“Hừ, đừng để ta phát hiện đây là thiệp các ngươi ăn cắp được” Ngang ngược với đám tiện dân này cũng không được lợi gì, Hoàng Trí Cát vất thiệp của mẹ Trần Lương xuống đất rồi bỏ đi.
“Đứng lại” Trần Lương quát
Hoàng Trí Cát nào quan tâm lời Trần Lương. Hắn vẫn đứng anh tuấn tiêu sái nở nụ cười tươi với các nhà giàu đi qua.
“Thôi con, chúng ta cần vào chúc mừng cho Tuyết nhi. Đánh hắn lại khiến mất vui” mẹ Trần Lương khuyên can.
Trần Lương nhặt thiệp mời lên rồi cả nhà tiến vào trong hội trường.
Buổi lễ diễn ra trang trọng. Tuyết Hoa nhận huy hiệu xong liền đi xuống hội họp với Trần Lương và cha mẹ. Cả nhà cười nói vui vẻ.
Có một vài vị trung niên đến ngỏ lời mời Tuyết Hoa gia nhập tông phái, triều đình nhưng nàng đều từ chối. Nàng đã quyết định mọi chuyện đều nghe theo phân phó của Trần Lương. Sắp tới sẽ là tiến đến gia nhập Thiên Khung Phái.
“Tuyết Hoa, chúc mừng cô nương đã trở thành luyện đan sư cấp 3” Hoàng Trí Cát tiến tới chúc mừng, một bộ dáng cười tươi rất có thiện cảm.
Cả nhà Trần Lương quay ra nhìn hắn. Hoàng Trí Cát ánh mắt chưa từng rời Tuyết Hoa nói tiếp “Thật tiếc hôm nay không được diện kiến cha mẹ nàng, chắc hẳn nàng sẽ có chút không vui. Ta đang mở tiệc chiêu đãi mọi người tại phủ, nàng đến tham dự hẳn sẽ giúp bữa tiệc muôn phần rạng rỡ. Mấy người hầu này của nàng có thể đi cùng, nhưng nàng chú ý quản cho nghiêm, đừng để bọn họ ăn uống xấu xí”
Tuyết Hoa còn chưa kịp phản ứng, Trần Lương đã tát văng Hoàng Trí Cát ra xa, trong miệng hắn ngoài máu đỏ phun ra còn tô điểm vài cái răng trắng.
“Tuyết Hoa, hắn là bạn của ngươi?” Trần Lương quay qua hỏi
“Thưa công tử không phải, ta bị hắn bám theo mấy năm nay, rất là khó chịu. Ta hoàn toàn là chán ghét hắn, không có nửa điểm tiếp xúc” Tuyết Hoa vội nói nhỏ
Hoàng Trí Cát va vào gãy đôi bàn tiếp khách. Hắn lồm bồm bò dậy ôm miệng hét lớn “Tiện nhân dám đánh ta, người đâu, bắt hắn lại đánh chết cho ta”
Đội hộ vệ tiến tới bao quanh Trần Lương. Lão sư dạy Tuyết Hoa cũng tiến tới hỏi
“Tuyết Hoa, người nhà của ngươi gây chuyện gì?”
“Thưa lão sư, tên Hoàng Trí Cát này nói nghĩa phụ, nghĩa mẫu của ta là người hầu, còn khinh thường họ” Tuyết Hoa trả lời
“Nghĩa phụ, nghĩa mẫu!” nghe được 2 từ này như sét đánh ngang tai Hoàng Trí Cát. Hắn từng nhiều lần thấy Tuyết Hoa mua lượng lớn dược liệu, còn tưởng Tuyết Hoa là tiểu thư của thế gia lớn nào. Giờ thì hắn hiểu rồi, chắc chắn Tuyết Hoa luyện ra đan dược đều bán đi lấy tiền mua dược liệu, thậm chí còn phải vay mượn để có tiền. Hèn gì nàng không mua nổi một đan lô cho mình.
“Hừ, thế mà lúc ta tặng đan lô cho cũng không thèm nhận. Nhưng vậy lại may, không lãng phí hơn 300 tinh thạch cấp 1 cho con tiện dân này” Hoàng Trí Cát thầm nghĩ. Bao nhiêu uất ức của những lần bị Tuyết Hoa từ chối, bao nhiêu công lao theo đuổi đổ xuống sông xuống biển, lại còn bị đánh chảy máu mồm, Hoàng Trí Cát chuyển tất cả thành thù hận nhìn về Tuyết Hoa và Trần Lương.
“Ngươi đánh người, gây rối trong hội trường, cần phải bắt lại nghiêm trị” Hoàng Trí Cát quát to
“Im miệng. Ngươi gây sự trước, khinh thường cha mẹ Tuyết Hoa. Hiện giờ lập tức cút ra ngoài cho ta” Vị lão sư này rất thưởng thức năng khiếu đan đạo và sự hiếu nghĩa của Tuyết Hoa, nên cho nàng rất nhiều yêu quý.
Lão sư này là luyện đan sư cấp 5, là người dạy học chính về luyện đan trong Vân Thành, rất được kính trọng. Đội hộ vệ tất nhiên là nghe theo phân phó của vị lão sư.
“Tạ lão sư che chở” Tuyết Hoa nhún người
“Không có gì, kế hoạch tiếp theo của ngươi là gì? Ta có thể tiến cử ngươi tới một vài chỗ tốt” Vị lão sư nói với Tuyết Hoa.
“Thưa lão sư, ta sẽ đến Thiên Khung Phái tiếp tục học tập, tu luyện nâng cao trình độ đan đạo” Tuyết Hoa trả lời
“Rất có ý chí, rất tốt, rất tốt” Vị lão sư hài lòng về câu trả lời của Tuyết Hoa.
Kết thúc buổi lễ, cả nhà Trần Lương trở lại nhà.
Trần Lương đã sớm thông báo sẽ rời đi, nên nghỉ ngơi 3 ngày, ngày thứ 4, Trần Lương, Ngạo Thiên và Tuyết Hoa sáng sớm dậy khởi hành lên đường.
Trần Lương đã để lại rất nhiều chuẩn bị cho sự an toàn của cha mẹ hắn.
Một trận pháp cấp 3 quanh nhà đi kèm 5 viên tinh thạch cấp 2, có thể bảo vệ trước Giáp Linh võ giả, duy trì được tổng cộng 150 ngày.
Một đôi hài tăng 9 lần vận tốc của cha Trần Lương.
Một áo giáp lấy từ tên trại chủ sơn tặc
10 viên hỏa pháo trọng thương được Vạn Nhiên cảnh giới, 10 viên hỏa pháo trọng thương được Tiên Linh cảnh giới
12 viên đan dược chữa thương cấp 1, 12 viên đan dược chữa thương cấp 2, 50 viên đan dược bồi bổ sức khỏe. Đây đều là đan dược do Tuyết Hoa luyện chế
1600 lượng vàng trong đó để ở ngoài 100 lượng, còn lại cất 1500 lượng xuống đất.
Ngoài ra Trần Lương làm 1 trận pháp nhỏ che giấu những đồ vật trên tránh được tai mắt và tinh thần lực cảm ứng được. Trừ khi có trận pháp sư cấp 7 mới nhìn ra đầu mối.
“Cha mẹ, Trần nhi thành cường giả sẽ quay trở lại”
“Thành cường giả cũng được, không thành cường giả cũng được, miễn ngươi khỏe mạnh quay về là được” cha Trần Lương nói
Đoàn người Trần Lương khởi hành đi Thiên Khung Phái. Lần này đi có thể mất 5, 10 năm mới quay trở về, sinh tử khó biết. Có cuộc vui nào không tàn. Hắn đã có 15 năm sống an vui bên cha mẹ. Tiếp theo mới chính là những bước đầu tiên đạp chân lên con đường tuyệt đỉnh cường giả của Trần Lương.
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng, lá rơi đầy
Mẹ Trần Lương rơi nước mắt nhìn bóng con dần biến mất. Cha Trần Lương chỉ nói 1 câu
“Nơi đây mãi là nhà của ngươi, khi nào mệt mỏi, khó khăn, cứ trở về là được”