Võ Giác tính toán một hồi, nói với Trần Lương: "Lực phòng hộ như này có lẽ đủ rồi. Ta muốn tiến vào Túi Không Gian thu lấy Băng Hỏa Bất Diệt Hoa. Cho dù không đủ, dựa vào thời gian Yêu Giáp bị phá hủy, ta có thể lựa chọn tiến lùi để thoát thân kịp thời"
"Được, nhưng trước đó ta cần đi lấy một vật. Ngươi có thể vào Túi Không Gian trước hoặc đi cùng" Trần Lương nói
"Ta đi cùng ngươi" Võ Giác nói. Hắn không có việc gì làm, nên muốn đi theo bảo vệ Trần Lương cùng Tam Nhãn Lang. Hắn không biết rằng lúc này chiến lực tổng hợp của 2 nhân, yêu này đủ sức nghiền nát hắn.
Cả 3 lên đường. Mục tiêu của Trần Lương chính là đi tìm Tiếu Ngạo Cửu Thiên. Muốn thu lấy được bảo vật trong Túi Không Gian, thậm chí là có thể cứu đi các cường giả bị giam, Tiếu Ngạo là yếu tố mấu chốt.
Đã gắn trận pháp theo dõi lên người Tiếu Ngạo Cửu Thiên, Trần Lương không cần mất thời gian tìm kiếm, nhưng quãng đường tương đối xa xôi, lại thêm một số nguy hiểm nên một tháng sau mới tới nơi.
Tiếu Ngạo Cửu Thiên vui mừng quẫy đuôi chạy tới ôm ấp, liếm láp Trần Lương. Nhìn thấy một màn này, Võ Giác không khỏi cảm thán:
"Một con Đại Địa Ngưu Ma Vương! ngươi làm thế nào thu phục được 1 Tam Nhãn Lang, 1 Đại Địa Ngưu Ma Vương vậy. Chỉ cần ngươi chịu nói ra bí kíp, ta tin tưởng sẽ có rất nhiều đại giáo đồng ý bỏ ra giá lớn mua lấy"
Trần Lương mỉm cười nói "May mắn bắt gặp bọn chúng lúc còn non"
"Lại có may mắn dạng này sao. Đều là người với người, sao ta không có được may mắn như ngươi vậy" Võ Giác giọng trầm xuống, có chút thất vọng về số mệnh bản thân.
Trần Lương lắc đầu nói:
"Mỗi người có một số mệnh. Chỉ cần vui vẻ với cuộc sống, thỏa mãn với hiện tại thì đó chính là may mắn lớn nhất. Nhà giàu mà con cái sa đọa, phá gia chi tử, liệu có thể vui? Bắt được bảo vật mà gây họa sát thân, tứ chi bị phế, liệu còn có muốn? Trở thành đế hoàng mà ngày đêm lo lắng, thù trong giặc ngoài, liệu có tốt hơn thường dân?
Nhìn lên thấy không bằng ai mà nhìn xuống lại thấy không ai bằng mình. Biết đủ thì luôn vui, tham nhiều ắt lo lắng. Nếu không biết đủ, thì dù ngươi kiếm được bao nhiêu bảo vật cũng sẽ luôn buồn bã đuổi theo cái đuôi hạnh phúc của mình"
"Ha ha, đạo huynh nói phải. Ta không nên sân si như vậy" Võ Giác sáng khoái cười nói "Có phải Đạo mà huynh đệ vừa ngộ ra chính là về nhân sinh cuộc sống, tìm sự an bình thường nhật?"
Trần Lương lại bật cười, nói "Không, Đạo của ta là Hủy Diệt"
Thực ra kiếp trước của Trần Lương ngộ ra Đạo bước vào Hoàng cấp chính là cuộc sống nhân sinh, an bình thường nhật. Còn Đạo để hắn bước vào Huyền cấp chính là Hư hư thực thực, mắt thấy tai nghe chưa chắc là thật, trăm lần làm ác, chưa chắc là sai.
Võ Giác nghe câu trả lời có phần bất ngờ nhưng không quá tò mò. Hắn chuyển chủ đề "Ngươi muốn dùng Đại Địa Ngưu Ma Vương để phá hủy trận pháp không gian trong Túi Không Gian phải không?"
"Đúng vậy" Trần Lương gật đầu
"Đừng nói là ngươi cũng định dùng Đại Địa Ngưu Ma Vương để phá bỏ trận pháp giam giữ những tên kia"
"Ngươi lại nói đúng"
"Nếu bọn hắn vẫn không chịu? Hoặc ngươi lấy gì đảm bảo bọn hắn sẽ giữ lời?"
"Ta tự có cách. Chúng ta lên đường thôi"
Trần Lương định rời đi thì Tiếu Ngạo kêu lên 2 tiếng "Gao u"
Trần Lương quay lại, chưa kịp hỏi thì từ trong miệng Tiếu Ngạo, hay chính xác hơn là từ không gian trong bụng nó nhổ ra một con bạch thố xinh xắn
"Chuyện gì vậy?"
Tiếu Ngạo Cửu Thiên có phần tức giận nhìn bạch thố rồi lấy chân đạp 1 phát vào người con yêu thú nhỏ đáng thương.
Dưới sự kinh ngạc của Trần Lương và Võ Giác, bạch thố biến đổi hình dạng sang một loại yêu thú mềm oặt, dường như không có xương cố định thân hình nó.
Trần Lương vui mừng hét lên
"Đây chính là Hoan Di! Tốt lắm Tiếu Ngạo. Ngươi làm rất tốt" Trần Lương ôm lấy Tiếu Ngạo, không ngừng vừa xoa đầu nó, vừa sung sướng nhìn Hoan Di nằm bẹp dưới đất"
Trần Lương quay qua Võ Giác nói: "Ta cần mấy tháng tu luyện một môn võ kỹ mới, ngươi chờ được không?"
"Được, ta có thể giúp bảo vệ ngươi" Võ Giác ngay lập tức đồng ý. Nhìn thấy Đại Địa Ngưu Ma Vương, Võ Giác càng tin rằng Trần Lương không đơn giản. Hắn rất muốn khám phá thêm thân thế cùng các thông tin về con người này.
2 người 2 yêu di chuyển, tìm đến một bãi đất trống trong một khu rừng trông tương đối an toàn.
Trần Lương sử dụng nguyên khí, ép chặt Hoan Di thu nhỏ bằng một ngón tay rồi nuốt vào Đan Điền. Trần Lương đả tọa, tập trung toàn bộ tinh lực, cùng Nhân Sinh trong đan điền luyện hóa Hoan Di theo phương thức đặc biệt.
Quá trình luyện hóa tương đối mất thời gian, không phải trong ngày một ngày hai liền xong. Bên trong đan điền của Trần Lương, Hoan Di đang trong quá trình bị chia cắt thành 2 phần. Phần thứ nhất hòa vào đan điền, giúp mở rộng không gian bên trong đan điền. Không gian mở rộng sẽ giúp chứa được nhiều nguyên khí hơn, nhiều Nhân Sinh hơn.
Phần thứ hai, sau 15 ngày hóa thành một tòa tử liên, thêm 14 ngày nữa xuất hiện tòa tử liên thứ hai. Cứ thế, sau 3 tháng, đã có 7 tòa tử liên xuất hiện bên trong đan điền Trần Lương.
Một tòa tử liên có 7 cánh. Đầu mỗi cánh đều có đại đạo thoát ly, chụm lại 1 điểm, tạo thành một chiếc lồng giam của đại Đạo
"Phiền đạo huynh rời đi nửa ngày, ta có việc riêng cần chuẩn bị" Trần Lương tu luyện xong Thực Sinh Thần Công, quay qua nói với Võ Giác.
Võ Giác rất tò mò Trần Lương muốn làm gì nhưng cũng không hỏi nhiều, liền rời đi.
Trần Lương thả nam tử bí ẩn từ trong Không Thú ra, chỉ lẩm bẩm một câu "Thử nghiệm ngươi đầu tiên" rồi đặt tay vào đan điền của nam tử.
"Ngươi muốn làm gì" Cho dù vô ích, nam tử bí ẩn vẫn hét lên hỏi, dãy dụa khi Trần Lương đặt tay lên vị trí đan điền của hắn.
"A aaaaaa" Nam tử bí ẩn đau đớn gào thét khi Trần Lương bắt đầu thi triển Thực Sinh Thần Công lên người hắn.
"Ngươi giết ta đi. Van xin ngươi" Nam tử bí ẩn như bị ngàn vạn kim châm đâm vào khắp ngươi, đặc biệt phần bụng như bị ngàn vạn kiến lửa cắn đốt bên trong. Bị hành hạ từ trong ra ngoài, hắn đau đớn tới chết đi sống lại
"Đại nhân, van ngươi giết ta. Aaaaaaa" Nam tử đau đớn xin chết.
Trần Lương mặt lạnh tanh, không đếm xỉa đến tiếng hét của nam tử.
Nửa canh giờ trôi qua, Thực Sinh Thần Công đã xong. Trong đan điền của Trần Lương xuất hiện một Nhân Sinh thứ 3 tỏa ra hỏa diễm nhẹ nhàng, chính là Nhân Sinh hỏa thuộc tính sở hữu Đạo Thần Thông của nam tử bí ẩn.
Hỏa Nhân Sinh không được tự do như 2 tử diễm Nhân Sinh của Trần Lương, mà bị nhốt tại một trong sáu tử liên. Trần Lương cũng không thể sử dụng hỏa Nhân Sinh để tăng lên chiến lực của hắn giống như 2 tử diễm Nhân Sinh.
Tác dụng của những Nhân Sinh thu được chính là công cụ để tử diễm Nhân Sinh sử dụng. Lúc này, Trần Lương đã có thể sử dụng các võ kỹ thuộc về hỏa thuộc tính, đồng thời sử dụng Đạo Thần Thông hỏa cước của nam tử bí ẩn.
Không phải Trần Lương trực tiếp điều khiển hỏa Nhân Sinh, mà là thông qua tử diễm Nhân Sinh. Mỗi khi cần sử dụng đến hỏa Nhân Sinh, Nhân Sinh của Trần Lương sẽ đặt 1 tay lên hỏa Nhân Sinh để dùng năng lực của nó.
Cung Thừa Hy có trong đan điền 1 Nhân Sinh, vì vậy chỉ có thể sử dụng cùng 1 lúc tối đa năng lực của 2 Nhân Sinh cướp được. Nhưng Trần Lương có 2 Nhân Sinh nên có thể dùng tới đồng thời 4 năng lực. Điều này sẽ tăng lên cho hắn rất nhiều phối hợp, đa dạng phương thức chiến đấu.
Có thể sử dụng đa dạng thuộc tính sẽ giúp Trần Lương trong rất nhiều trường hợp, để hắn có thể đối phó với đa dạng vấn đề. Nhưng lợi ích lớn nhất của Thực Sinh Thần Công nằm ở khả năng nắm giữ nhiều Đạo Thần Thông.
Ai cũng hiểu rằng, nhất nghệ tinh, nhất thân vinh. Võ giả tu luyện thường tập trung vào 1 loại vũ khí, có thể là tay không, có thể là kiếm, là đao, có thể nhiều hơn thì kết hợp 2, 3 loại. Vì vậy, cho dù Trần Lương có thể sử dụng hỏa kiếm hay băng cước thì võ kỹ mà hắn tập trung nhất và mạnh nhất vẫn là thương pháp. Những loại khác đều chỉ là phụ họa, luyện tập đề phòng những biến cố khó lường. Vì vậy nắm giữ hỏa thuộc tính hay các thuộc tính khác không có nhiều ý nghĩa với hắn.
Đạo Thần Thông thì khác. Đạo Thần Thông không cần học tập, không cần quá nhiều rèn luyện và không có nhiều thay đổi cho dù rèn luyện như thế nào chăng nữa. Có rất nhiều biến hóa của Đạo Thần Thông mà võ kỹ không thể làm được, ví dụ như biến người thành chim.
Một ưu điểm vượt trội của Đạo Thần Thông là có thể sử dụng kèm với võ kỹ và có thể sử dụng đồng thời nhiều Đạo Thần Thông.
Với người bình thường, tối đa chỉ có thể sở hữu được 2 Đạo Thần Thông. Riêng Trần Lương, có thể sở hữu được tối đa tới 7 Đạo Thần Thông.
Thử nghĩ một chút, nếu hắn đồng thời vận dụng 4 Đạo Thần Thông phòng hộ.
Đạo thứ nhất, Thân hóa kim thiết, biến cơ thể thành kim thiết.
Đạo thứ hai, Kim cương bất hoại, biến cơ thể kim thiết của hắn cứng rắn hơn gấp nhiều lần.
Đạo thứ ba, Phục sinh thần thể, mang lại khả năng hồi phục mạnh mẽ cho từng tế bào
Đạo thứ tư, Nguyên khí hóa giáp, biến nguyên khí phòng hộ trở nên cứng rắn như thánh giáp.
4 Đạo Thần Thông, mỗi một Đạo đều mang lại cho chủ nhân của nó năng lực phòng hộ rất lớn. Nếu cả 4 được sử dụng, vậy sẽ là cỡ nào kinh người, cỡ nào vô địch phòng ngự.
Lực hấp dẫn của Đạo Thần Thông là không thể chối từ. Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến họa sát thân của Cung Thừa Hy. Hắn một mực khao khát Đạo Thần Thông Lôi điện nguyên khí của Đảo chủ đảo Đào Hoa, vì vậy đã thực hiện ám sát đảo chủ.
Thành công thu lấy Đạo Thần Thông Lôi điện nguyên khí nhưng Cung Thừa Hy cũng bị phát hiện và bị toàn bộ cao tầng đảo Đào Hoa cùng nhiều người khác truy sát.
Cung Thừa Hy chỉ có thể sử dụng đồng thời 2 Đạo Thần Thông, còn Trần Lương lên tới 4. Nói đến đây lại thấy thêm 1 lợi ích của 2 Nhân Sinh. Nhờ gấp đôi Nhân Sinh, mọi thứ liên quan đến Nhân Sinh đều tăng cường gấp đôi.
Nếu Trần Lương chỉ có 1 Nhân Sinh, Quyền Vô Thanh của hắn không thể đối kháng được nam tử bí ẩn. Sở hữu 2 Nhân Sinh dẫn đến Đạo Thần Thông Nguyên khí hủy diệt của hắn cũng được tăng cường gấp đôi.
2 Nhân Sinh là yếu tố quan trọng nhất giúp Trần Lương gia tăng chiến lực lên rất nhiều lần khi đột phá lên Hoàng cấp so với các võ giả thông thường.
Kết thúc Thực Sinh Thần Công, nam tử bí ẩn không chết nhưng quá đau đớn đã ngất đi từ trước. Tuy không chết nhưng hắn cũng nhanh chóng trở thành thức ăn vào miệng Ngạo Thiên.
Chờ đợi nửa ngày, Võ Giác trở về, tò mò hỏi: "Ta nghe có tiếng hét lớn. Có vấn đề gì không?"
"Không sao, chúng ta đi thu bảo vật nào" Trần Lương dẫn đoàn bay đi, hướng về vị trí lối vào Túi Không Gian.
Đi được nửa đường, không khí bỗng trở nên thoáng đãng, rõ nét đến lạ thường. Bình thường không gian tại Ác Nhân Cốc luôn có sương mù hiện diện ở khắp mọi nơi, có điều hàm lượng rất thấp, không cản trở tầm nhìn. Huống hồ nhân loại còn có tinh thần lực nên không cảm thấy khó chịu với màn sương mù mỏng manh này. Dần dần cũng không còn để ý tới sương mù.
Lúc này lại khác, sương mù hoàn toàn biến mất. Trên bầu trời, mây mù giăng lối, bao phủ một vùng rộng lớn xa vút tầm mắt. Tầng mây đen chảy cuồn cuộn, như báo hiệu một cơn bão lớn sắp ập đến.
"Thời điểm tới" Trần Lương ngẩng đầu ngắm mây mù
"Ngươi có biết nơi xuất hiện lối ra?" Võ Giác hỏi
"Không biết, ngươi?"
"Ta cũng không biết. Chúng ta có một năm tìm kiếm, không phải là nhiều, cần tranh thủ thời gian. Mau đi tới Túi Không Gian"
Vào trong Túi Không Gian, việc đầu tiên của bọn hắn là đi tới nơi có Băng Hỏa Bất Diệt Hoa, hi vọng nó chưa bị ai lấy đi.
Đến nơi, bọn hắn chỉ nhìn thấy một vị trung niên chuẩn bị rời đi. Nhìn thấy Tam Nhãn Lang cùng Đại Địa Ngưu Ma Vương, hắn ngạc nhiên đứng nhìn một lúc, quyết định ở lại quan sát diễn biến. Những kẻ đến đây hiển nhiên đều nhằm vào bảo vật bên trong Băng Hỏa Chi Khu.
Võ Giác thấy người liền cảnh giác. Trần Lương ra hiệu cho hắn không sao, đối phương chỉ mới Huyền cấp nhất huyệt. Việc Võ Giác cần làm lúc này là dành toàn bộ sự tập trung vào Băng Hỏa Bất Diệt Hoa.
"Thánh giáp của ngươi cấp độ nào?" Trần Lương hỏi
"Bách Thánh Khí, tăng lên 12 lần nguyên khí hộ thân"
"Vậy dùng tạm thánh giáp của ta, tăng lên 25 lần nguyên khí hộ thân" Trần Lương tháo áo giáp ra, đưa cho Võ Giác.
"Haha, đa tạ đạo huynh" Võ Giác vui mừng tiếp nhận. Có thánh giáp của Trần Lương, hắn tự tin hơn rất nhiều.
Vị nam tử trung niên đứng nghe được, liền từ trên xuống dưới đánh giá lại Trần Lương. Ban đầu hắn thấy Trần Lương quá trẻ, nên người dẫn đầu hẳn phải là Võ Giác. Nhưng chỉ cần dựa trên bảo vật cùng thái độ của cả 2 người cùng 2 yêu thú sẽ thấy được tiểu tử trẻ tuổi hơn mới chính là nhân vật trung tâm.
Chương sau: Càn quyét Túi Không Gian bên trong bảo vật
"Được, nhưng trước đó ta cần đi lấy một vật. Ngươi có thể vào Túi Không Gian trước hoặc đi cùng" Trần Lương nói
"Ta đi cùng ngươi" Võ Giác nói. Hắn không có việc gì làm, nên muốn đi theo bảo vệ Trần Lương cùng Tam Nhãn Lang. Hắn không biết rằng lúc này chiến lực tổng hợp của 2 nhân, yêu này đủ sức nghiền nát hắn.
Cả 3 lên đường. Mục tiêu của Trần Lương chính là đi tìm Tiếu Ngạo Cửu Thiên. Muốn thu lấy được bảo vật trong Túi Không Gian, thậm chí là có thể cứu đi các cường giả bị giam, Tiếu Ngạo là yếu tố mấu chốt.
Đã gắn trận pháp theo dõi lên người Tiếu Ngạo Cửu Thiên, Trần Lương không cần mất thời gian tìm kiếm, nhưng quãng đường tương đối xa xôi, lại thêm một số nguy hiểm nên một tháng sau mới tới nơi.
Tiếu Ngạo Cửu Thiên vui mừng quẫy đuôi chạy tới ôm ấp, liếm láp Trần Lương. Nhìn thấy một màn này, Võ Giác không khỏi cảm thán:
"Một con Đại Địa Ngưu Ma Vương! ngươi làm thế nào thu phục được 1 Tam Nhãn Lang, 1 Đại Địa Ngưu Ma Vương vậy. Chỉ cần ngươi chịu nói ra bí kíp, ta tin tưởng sẽ có rất nhiều đại giáo đồng ý bỏ ra giá lớn mua lấy"
Trần Lương mỉm cười nói "May mắn bắt gặp bọn chúng lúc còn non"
"Lại có may mắn dạng này sao. Đều là người với người, sao ta không có được may mắn như ngươi vậy" Võ Giác giọng trầm xuống, có chút thất vọng về số mệnh bản thân.
Trần Lương lắc đầu nói:
"Mỗi người có một số mệnh. Chỉ cần vui vẻ với cuộc sống, thỏa mãn với hiện tại thì đó chính là may mắn lớn nhất. Nhà giàu mà con cái sa đọa, phá gia chi tử, liệu có thể vui? Bắt được bảo vật mà gây họa sát thân, tứ chi bị phế, liệu còn có muốn? Trở thành đế hoàng mà ngày đêm lo lắng, thù trong giặc ngoài, liệu có tốt hơn thường dân?
Nhìn lên thấy không bằng ai mà nhìn xuống lại thấy không ai bằng mình. Biết đủ thì luôn vui, tham nhiều ắt lo lắng. Nếu không biết đủ, thì dù ngươi kiếm được bao nhiêu bảo vật cũng sẽ luôn buồn bã đuổi theo cái đuôi hạnh phúc của mình"
"Ha ha, đạo huynh nói phải. Ta không nên sân si như vậy" Võ Giác sáng khoái cười nói "Có phải Đạo mà huynh đệ vừa ngộ ra chính là về nhân sinh cuộc sống, tìm sự an bình thường nhật?"
Trần Lương lại bật cười, nói "Không, Đạo của ta là Hủy Diệt"
Thực ra kiếp trước của Trần Lương ngộ ra Đạo bước vào Hoàng cấp chính là cuộc sống nhân sinh, an bình thường nhật. Còn Đạo để hắn bước vào Huyền cấp chính là Hư hư thực thực, mắt thấy tai nghe chưa chắc là thật, trăm lần làm ác, chưa chắc là sai.
Võ Giác nghe câu trả lời có phần bất ngờ nhưng không quá tò mò. Hắn chuyển chủ đề "Ngươi muốn dùng Đại Địa Ngưu Ma Vương để phá hủy trận pháp không gian trong Túi Không Gian phải không?"
"Đúng vậy" Trần Lương gật đầu
"Đừng nói là ngươi cũng định dùng Đại Địa Ngưu Ma Vương để phá bỏ trận pháp giam giữ những tên kia"
"Ngươi lại nói đúng"
"Nếu bọn hắn vẫn không chịu? Hoặc ngươi lấy gì đảm bảo bọn hắn sẽ giữ lời?"
"Ta tự có cách. Chúng ta lên đường thôi"
Trần Lương định rời đi thì Tiếu Ngạo kêu lên 2 tiếng "Gao u"
Trần Lương quay lại, chưa kịp hỏi thì từ trong miệng Tiếu Ngạo, hay chính xác hơn là từ không gian trong bụng nó nhổ ra một con bạch thố xinh xắn
"Chuyện gì vậy?"
Tiếu Ngạo Cửu Thiên có phần tức giận nhìn bạch thố rồi lấy chân đạp 1 phát vào người con yêu thú nhỏ đáng thương.
Dưới sự kinh ngạc của Trần Lương và Võ Giác, bạch thố biến đổi hình dạng sang một loại yêu thú mềm oặt, dường như không có xương cố định thân hình nó.
Trần Lương vui mừng hét lên
"Đây chính là Hoan Di! Tốt lắm Tiếu Ngạo. Ngươi làm rất tốt" Trần Lương ôm lấy Tiếu Ngạo, không ngừng vừa xoa đầu nó, vừa sung sướng nhìn Hoan Di nằm bẹp dưới đất"
Trần Lương quay qua Võ Giác nói: "Ta cần mấy tháng tu luyện một môn võ kỹ mới, ngươi chờ được không?"
"Được, ta có thể giúp bảo vệ ngươi" Võ Giác ngay lập tức đồng ý. Nhìn thấy Đại Địa Ngưu Ma Vương, Võ Giác càng tin rằng Trần Lương không đơn giản. Hắn rất muốn khám phá thêm thân thế cùng các thông tin về con người này.
2 người 2 yêu di chuyển, tìm đến một bãi đất trống trong một khu rừng trông tương đối an toàn.
Trần Lương sử dụng nguyên khí, ép chặt Hoan Di thu nhỏ bằng một ngón tay rồi nuốt vào Đan Điền. Trần Lương đả tọa, tập trung toàn bộ tinh lực, cùng Nhân Sinh trong đan điền luyện hóa Hoan Di theo phương thức đặc biệt.
Quá trình luyện hóa tương đối mất thời gian, không phải trong ngày một ngày hai liền xong. Bên trong đan điền của Trần Lương, Hoan Di đang trong quá trình bị chia cắt thành 2 phần. Phần thứ nhất hòa vào đan điền, giúp mở rộng không gian bên trong đan điền. Không gian mở rộng sẽ giúp chứa được nhiều nguyên khí hơn, nhiều Nhân Sinh hơn.
Phần thứ hai, sau 15 ngày hóa thành một tòa tử liên, thêm 14 ngày nữa xuất hiện tòa tử liên thứ hai. Cứ thế, sau 3 tháng, đã có 7 tòa tử liên xuất hiện bên trong đan điền Trần Lương.
Một tòa tử liên có 7 cánh. Đầu mỗi cánh đều có đại đạo thoát ly, chụm lại 1 điểm, tạo thành một chiếc lồng giam của đại Đạo
"Phiền đạo huynh rời đi nửa ngày, ta có việc riêng cần chuẩn bị" Trần Lương tu luyện xong Thực Sinh Thần Công, quay qua nói với Võ Giác.
Võ Giác rất tò mò Trần Lương muốn làm gì nhưng cũng không hỏi nhiều, liền rời đi.
Trần Lương thả nam tử bí ẩn từ trong Không Thú ra, chỉ lẩm bẩm một câu "Thử nghiệm ngươi đầu tiên" rồi đặt tay vào đan điền của nam tử.
"Ngươi muốn làm gì" Cho dù vô ích, nam tử bí ẩn vẫn hét lên hỏi, dãy dụa khi Trần Lương đặt tay lên vị trí đan điền của hắn.
"A aaaaaa" Nam tử bí ẩn đau đớn gào thét khi Trần Lương bắt đầu thi triển Thực Sinh Thần Công lên người hắn.
"Ngươi giết ta đi. Van xin ngươi" Nam tử bí ẩn như bị ngàn vạn kim châm đâm vào khắp ngươi, đặc biệt phần bụng như bị ngàn vạn kiến lửa cắn đốt bên trong. Bị hành hạ từ trong ra ngoài, hắn đau đớn tới chết đi sống lại
"Đại nhân, van ngươi giết ta. Aaaaaaa" Nam tử đau đớn xin chết.
Trần Lương mặt lạnh tanh, không đếm xỉa đến tiếng hét của nam tử.
Nửa canh giờ trôi qua, Thực Sinh Thần Công đã xong. Trong đan điền của Trần Lương xuất hiện một Nhân Sinh thứ 3 tỏa ra hỏa diễm nhẹ nhàng, chính là Nhân Sinh hỏa thuộc tính sở hữu Đạo Thần Thông của nam tử bí ẩn.
Hỏa Nhân Sinh không được tự do như 2 tử diễm Nhân Sinh của Trần Lương, mà bị nhốt tại một trong sáu tử liên. Trần Lương cũng không thể sử dụng hỏa Nhân Sinh để tăng lên chiến lực của hắn giống như 2 tử diễm Nhân Sinh.
Tác dụng của những Nhân Sinh thu được chính là công cụ để tử diễm Nhân Sinh sử dụng. Lúc này, Trần Lương đã có thể sử dụng các võ kỹ thuộc về hỏa thuộc tính, đồng thời sử dụng Đạo Thần Thông hỏa cước của nam tử bí ẩn.
Không phải Trần Lương trực tiếp điều khiển hỏa Nhân Sinh, mà là thông qua tử diễm Nhân Sinh. Mỗi khi cần sử dụng đến hỏa Nhân Sinh, Nhân Sinh của Trần Lương sẽ đặt 1 tay lên hỏa Nhân Sinh để dùng năng lực của nó.
Cung Thừa Hy có trong đan điền 1 Nhân Sinh, vì vậy chỉ có thể sử dụng cùng 1 lúc tối đa năng lực của 2 Nhân Sinh cướp được. Nhưng Trần Lương có 2 Nhân Sinh nên có thể dùng tới đồng thời 4 năng lực. Điều này sẽ tăng lên cho hắn rất nhiều phối hợp, đa dạng phương thức chiến đấu.
Có thể sử dụng đa dạng thuộc tính sẽ giúp Trần Lương trong rất nhiều trường hợp, để hắn có thể đối phó với đa dạng vấn đề. Nhưng lợi ích lớn nhất của Thực Sinh Thần Công nằm ở khả năng nắm giữ nhiều Đạo Thần Thông.
Ai cũng hiểu rằng, nhất nghệ tinh, nhất thân vinh. Võ giả tu luyện thường tập trung vào 1 loại vũ khí, có thể là tay không, có thể là kiếm, là đao, có thể nhiều hơn thì kết hợp 2, 3 loại. Vì vậy, cho dù Trần Lương có thể sử dụng hỏa kiếm hay băng cước thì võ kỹ mà hắn tập trung nhất và mạnh nhất vẫn là thương pháp. Những loại khác đều chỉ là phụ họa, luyện tập đề phòng những biến cố khó lường. Vì vậy nắm giữ hỏa thuộc tính hay các thuộc tính khác không có nhiều ý nghĩa với hắn.
Đạo Thần Thông thì khác. Đạo Thần Thông không cần học tập, không cần quá nhiều rèn luyện và không có nhiều thay đổi cho dù rèn luyện như thế nào chăng nữa. Có rất nhiều biến hóa của Đạo Thần Thông mà võ kỹ không thể làm được, ví dụ như biến người thành chim.
Một ưu điểm vượt trội của Đạo Thần Thông là có thể sử dụng kèm với võ kỹ và có thể sử dụng đồng thời nhiều Đạo Thần Thông.
Với người bình thường, tối đa chỉ có thể sở hữu được 2 Đạo Thần Thông. Riêng Trần Lương, có thể sở hữu được tối đa tới 7 Đạo Thần Thông.
Thử nghĩ một chút, nếu hắn đồng thời vận dụng 4 Đạo Thần Thông phòng hộ.
Đạo thứ nhất, Thân hóa kim thiết, biến cơ thể thành kim thiết.
Đạo thứ hai, Kim cương bất hoại, biến cơ thể kim thiết của hắn cứng rắn hơn gấp nhiều lần.
Đạo thứ ba, Phục sinh thần thể, mang lại khả năng hồi phục mạnh mẽ cho từng tế bào
Đạo thứ tư, Nguyên khí hóa giáp, biến nguyên khí phòng hộ trở nên cứng rắn như thánh giáp.
4 Đạo Thần Thông, mỗi một Đạo đều mang lại cho chủ nhân của nó năng lực phòng hộ rất lớn. Nếu cả 4 được sử dụng, vậy sẽ là cỡ nào kinh người, cỡ nào vô địch phòng ngự.
Lực hấp dẫn của Đạo Thần Thông là không thể chối từ. Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến họa sát thân của Cung Thừa Hy. Hắn một mực khao khát Đạo Thần Thông Lôi điện nguyên khí của Đảo chủ đảo Đào Hoa, vì vậy đã thực hiện ám sát đảo chủ.
Thành công thu lấy Đạo Thần Thông Lôi điện nguyên khí nhưng Cung Thừa Hy cũng bị phát hiện và bị toàn bộ cao tầng đảo Đào Hoa cùng nhiều người khác truy sát.
Cung Thừa Hy chỉ có thể sử dụng đồng thời 2 Đạo Thần Thông, còn Trần Lương lên tới 4. Nói đến đây lại thấy thêm 1 lợi ích của 2 Nhân Sinh. Nhờ gấp đôi Nhân Sinh, mọi thứ liên quan đến Nhân Sinh đều tăng cường gấp đôi.
Nếu Trần Lương chỉ có 1 Nhân Sinh, Quyền Vô Thanh của hắn không thể đối kháng được nam tử bí ẩn. Sở hữu 2 Nhân Sinh dẫn đến Đạo Thần Thông Nguyên khí hủy diệt của hắn cũng được tăng cường gấp đôi.
2 Nhân Sinh là yếu tố quan trọng nhất giúp Trần Lương gia tăng chiến lực lên rất nhiều lần khi đột phá lên Hoàng cấp so với các võ giả thông thường.
Kết thúc Thực Sinh Thần Công, nam tử bí ẩn không chết nhưng quá đau đớn đã ngất đi từ trước. Tuy không chết nhưng hắn cũng nhanh chóng trở thành thức ăn vào miệng Ngạo Thiên.
Chờ đợi nửa ngày, Võ Giác trở về, tò mò hỏi: "Ta nghe có tiếng hét lớn. Có vấn đề gì không?"
"Không sao, chúng ta đi thu bảo vật nào" Trần Lương dẫn đoàn bay đi, hướng về vị trí lối vào Túi Không Gian.
Đi được nửa đường, không khí bỗng trở nên thoáng đãng, rõ nét đến lạ thường. Bình thường không gian tại Ác Nhân Cốc luôn có sương mù hiện diện ở khắp mọi nơi, có điều hàm lượng rất thấp, không cản trở tầm nhìn. Huống hồ nhân loại còn có tinh thần lực nên không cảm thấy khó chịu với màn sương mù mỏng manh này. Dần dần cũng không còn để ý tới sương mù.
Lúc này lại khác, sương mù hoàn toàn biến mất. Trên bầu trời, mây mù giăng lối, bao phủ một vùng rộng lớn xa vút tầm mắt. Tầng mây đen chảy cuồn cuộn, như báo hiệu một cơn bão lớn sắp ập đến.
"Thời điểm tới" Trần Lương ngẩng đầu ngắm mây mù
"Ngươi có biết nơi xuất hiện lối ra?" Võ Giác hỏi
"Không biết, ngươi?"
"Ta cũng không biết. Chúng ta có một năm tìm kiếm, không phải là nhiều, cần tranh thủ thời gian. Mau đi tới Túi Không Gian"
Vào trong Túi Không Gian, việc đầu tiên của bọn hắn là đi tới nơi có Băng Hỏa Bất Diệt Hoa, hi vọng nó chưa bị ai lấy đi.
Đến nơi, bọn hắn chỉ nhìn thấy một vị trung niên chuẩn bị rời đi. Nhìn thấy Tam Nhãn Lang cùng Đại Địa Ngưu Ma Vương, hắn ngạc nhiên đứng nhìn một lúc, quyết định ở lại quan sát diễn biến. Những kẻ đến đây hiển nhiên đều nhằm vào bảo vật bên trong Băng Hỏa Chi Khu.
Võ Giác thấy người liền cảnh giác. Trần Lương ra hiệu cho hắn không sao, đối phương chỉ mới Huyền cấp nhất huyệt. Việc Võ Giác cần làm lúc này là dành toàn bộ sự tập trung vào Băng Hỏa Bất Diệt Hoa.
"Thánh giáp của ngươi cấp độ nào?" Trần Lương hỏi
"Bách Thánh Khí, tăng lên 12 lần nguyên khí hộ thân"
"Vậy dùng tạm thánh giáp của ta, tăng lên 25 lần nguyên khí hộ thân" Trần Lương tháo áo giáp ra, đưa cho Võ Giác.
"Haha, đa tạ đạo huynh" Võ Giác vui mừng tiếp nhận. Có thánh giáp của Trần Lương, hắn tự tin hơn rất nhiều.
Vị nam tử trung niên đứng nghe được, liền từ trên xuống dưới đánh giá lại Trần Lương. Ban đầu hắn thấy Trần Lương quá trẻ, nên người dẫn đầu hẳn phải là Võ Giác. Nhưng chỉ cần dựa trên bảo vật cùng thái độ của cả 2 người cùng 2 yêu thú sẽ thấy được tiểu tử trẻ tuổi hơn mới chính là nhân vật trung tâm.
Chương sau: Càn quyét Túi Không Gian bên trong bảo vật