Tốc độ của Vô Lượng Thạch Thú tuy nhanh, lại không thể bằng Trần Lương đã đại thành bước thứ nhất của Hình Mây Thân Gió.
Khai Phong Phủ còn chưa chạm đất, 2 tay Trần Lương đã bắt sống con mồi. Hắn lấy ra 1 thanh trủy thủ, cắt Vô Lượng Thạch Thú ra làm hai, thu lấy nội đan của nó.
Xong xuôi, hắn mới đi nhặt Khai Phong Phủ và nội đan của Vô Lượng Thạch Thú Thanh phẩm. Cảm thấy nơi đây tương đối an toàn, Trần Lương liền phục dụng nội đan của thạch thú Hoàng phẩm. Hắn rất tò mò muốn biết tác dụng của Hoàng phẩm so với Thanh phẩm có khác biệt như nào.
Thời điểm Trần Lương mở mắt đứng dậy đã là 1 tháng sau. Hắn đã quyết định, từ nay sẽ chỉ luyện hóa Hoàng phẩm trở lên, bỏ qua Bạch phẩm và Thanh phẩm.
Tác dụng từ nội đan của Hoàng phẩm Vô Lượng Thạch Thú quá tuyệt vời, không chỉ cường hóa da, thịt, lục phủ ngũ tạng giống như 2 loại kia, mà còn cả xương và huyết. Cường hóa huyết chính là một trong 2 phương pháp tăng cường Hạt Gốc để khai mở Thất huyệt. Có thể nói, luyện hóa nội đan Vô Lượng Thạch Thú Hoàng phẩm lợi ích vô cùng.
Nhục thân của hắn lúc này đã tăng trưởng một mảng lớn, vượt lên trên nữ tử áo đen. Chỉ một viên nội đan của Vô Lượng Thạch Thú hoàng phẩm đã bằng người khác cày cuốc ở Vô Lượng Sơn mấy chục năm. Có điều so với mong muốn của Trần Lương thì vẫn còn một khoảng cách cần lấp đầy.
Cái hắn cần lúc này là kiểm tra xem liệu Vô Lượng Thạch Hoàng phẩm có được tác dụng như thạch thú không. Bỏ qua hết đống Vô Lượng Thạch khác, Trần Lương dành 3 ngày để phá hủy Vô Lượng Thạch Hoàng phẩm, hấp thu Địa Linh Tiên của nó. Đúng như dự đoán, Vô Lượng Thạch Hoàng phẩm cũng có tác dụng tương tự thạch thú Hoàng phẩm.
Rất nhiều Vô Lượng Thạch bạch phẩm, thanh phẩm nằm ngổn ngang nơi đây đã không còn hấp dẫn trong mắt Trần Lương. Nếu là những người khác, chỉ sợ mừng như điên. Tuy không có ý định dùng đến, nhưng không có nghĩa Trần Lương sẽ bỏ qua đống tài sản này. Hắn không dùng có thể đem bán, hoặc tặng cho người bên cạnh, thuộc hạ.
Trong trường hợp phổ thông, khai thác Vô Lượng Thạch tốn thời gian và công sức gấp 10 lần so với đập vỡ nó. Có điều Trần Lương không thể xem là trường hợp phổ thông. Bảo vật trong tay hắn rất nhiều, Bán Thần Khí số lượng sở hữu càng là vượt qua nhiều Thiên cấp nhân vật. Trong đó có 1 vật sẽ giúp hắn khai thác Vô Lượng Thạch dễ như trở bàn tay, Bụi Kiếm.
Danh xưng đứng hàng đầu Bán Thần Khí về độ sắc bén và xuyên phá, Bụi Kiếm dễ dàng cắt đứt đất đá trong Vô Lượng Sơn Động để đào lên Vô Lượng Thạch.
Năng suất khai thác Vô Lượng Thạch của Trần Lương nhanh đến đáng sợ, chỉ trong thời gian 2 nén nhang, hắn đã thu lấy toàn bộ số Vô Lượng Thạch nơi đây.
Lại nói đến trường hợp phổ thông, người khác cho dù lấy được Vô Lượng Thạch cũng không được phép mang ra khỏi Vô Lượng Sơn Động, chỉ có thể phá ra dùng luôn. Ngay ngoài cửa có gắn 1 thiết bị có thể nhận ra Vô Lượng Thạch ngay cả khi ngươi cất đồ trong Không Vật.
Với Trần Lương thì lại khác, hắn có Tiểu Cửu Giới. Không một ai hay thiết bị nào có thể khám phá bên trong Tiểu Cửu Giới mà không có sự cho phép của Trần Lương.
Hắn tiếp tục tìm kiếm, ngày qua ngày, tháng qua tháng. Những người ngoại tộc như hắn đã sớm cho rằng kẻ tên Ưng Sát đã bỏ mạng tại một xó xỉnh nào đó trong Vô Lượng Sơn Động.
Còn nữ tử áo đen, sau 5 tháng bám trụ trong Vô Lượng Sơn Động, đành phải đau xót mà ra ngoài. Nàng bị trừ 5 năm thời hạn trên lệnh bài mà chỉ thu về được tài nguyên tương đương 6 tháng hoạt động.
Nàng tìm được 5 con Vô Lượng Thạch Thú bạch phẩm, trong đó có 4 con nhìn thấy nàng thì bỏ chạy, chỉ có 1 con hiếu chiến tấn công nàng là bị nàng đánh chết.
Nhiều con đường nàng đi rất dài, nhưng hết đường vẫn không mang lại cho nàng bất kỳ tảng Vô Lượng Thạch nào.
Lại có lần nàng gặp 1 con Vô Lượng Thạch Thú Thanh phẩm, bị nó đâm cho trọng thương gần chết. Đây chính là nguyên nhân lớn nhất khiến nàng rút lại ý định tìm kiếm sâu hơn Vô Lượng Sơn Động. Một con Thanh phẩm nàng đã đánh không lại, thì sao có thể chiến được phẩm cấp cao hơn.
Chưa kể hiệu suất 5 tháng hoạt động quá thấp. Tốn mất 5 năm mà thu về chưa bằng 1 năm.
Trần Lương đang đi trên 1 con đường cách lối vào Vô Lượng Sơn Động hơn hai trăm dặm. Đột nhiên, một âm thanh vang lên:
“Ngươi là ai?”
Trần Lương giật bắn người, vội vàng thủ thế nhìn về hướng âm thanh phát ra. Hắn nhìn thấy tiếng nói được cất lên bởi một thạch nhân đang bất động đả tọa.
“Ngươi là nhân loại hay là thứ gì?” Trần Lương hỏi lại
“Ta là nhân loại, ngồi đây từ chiều” thạch nhân đáp
Trần Lương nhìn đi nhìn lại. Đối tượng có lớp da ngoài trông như đất đá trong Vô Lượng Sơn Động, lại ngồi yên nhắm mắt, không có bất kỳ chuyển động nào, thậm chí còn bế khí, khiến Trần Lương đi qua mà không phát hiện người sống.
“Sao ngươi lại ngồi ở đây? Ngươi là ai?” Trần Lương hỏi
“Ngươi trước tiên trả lời ta” Người trông như thạch nhân nói.
“Ta là người của Thiên Khung Phái, đến Vô Lượng Sơn tu luyện. Còn ngươi?” Trần Lương trả lời.
“Ta là Vô Lượng Tộc nhân. Ta ở trong đây tu luyện, giống ngươi”
Trần Lương tỏ ý nghi ngờ, nói:
“Ta ở Vô Lượng Sơn mấy năm, chưa từng thấy ngươi bao giờ”
“Bởi vì ta một mình tiến vào Vô Lượng Sơn Động cách đây 5 năm. Ngươi tất nhiên không biết. Ngươi là ngoại nhân, sao có thể tiến được vào tận trong đây?”
“Sao không được, cứ thế mà đi vào thôi. Có ai ngăn cản đâu, Vô Lượng Tộc cũng không có quy định cấm” Trần Lương ngây thơ trả lời.
“Đúng là không cấm, nhưng vào được tới đây tốn rất nhiều thời gian. Ta mất 3 năm ở lỳ trong Vô Lượng Sơn Động, khám phá vô số con đường mới đi được tới đây. Ngoại tộc như ngươi sẽ bị phạt thành 36 năm. Ngươi sao có được nhiều thời gian như vậy. Chưa kể nguy hiểm vô số”
“Coi như ta may mắn đi, ta mới mất 1 năm đã tìm được ngươi rồi. Thời gian của ta còn nhiều. Ngươi thì sao, 5 năm, phạt 6 vạn điểm cống hiến. Ngươi nhiều điểm cống hiến vậy sao?”
“Ta có đặc quyền ở trong đây, không mất điểm cống hiến” Thạch nhân nói
“Ồ” Trần Lương ngạc nhiên “Xem ra thân phận của ngươi không tầm thường”
“Ta chính là tộc trưởng tương lai của Vô Lượng Tộc” Từ 2 mắt của vị tộc trưởng tương lai toát lên sự ngạo nghễ không gì sánh được.
“Ra vậy. Tại hạ Ưng Sát. Không biết ngươi xưng hô thế nào?”
“Ta là Nhậm Ngã Phi”
“Nhậm huynh chắc đang luyện hóa Địa Linh Tiên, tại hạ không làm phiền. Hẹn khi khác thỉnh giáo” Trần Lương nói lời cáo từ
Nhậm Ngã Phi không nói gì, chỉ nhắm mắt lại, tiếp tục đả tọa. Hắn được gia tộc cho mượn 1 kiện Bán Thần Khí dùng để đối đầu Vô Lượng Thạch Thú cấp cao. Lúc này hắn đang luyện hóa nội đan của 1 thạch thú Hoàng phẩm mà hắn giết chết từ 2 tháng trước.
Vừa bước đi, Trần Lương vừa thầm nghĩ:
“Tên này không yếu. Vô Lượng Tộc mỗi một đời đều xuất hiện thiên tài vượt trội, hèn gì có thể đứng sừng sững làm đại tộc hàng vạn năm không ngã”
Vài chương nữa sẽ sớm kết thúc quá trình luyện tập để đi đến chuỗi sự kiện chém giết, trả thù và nhặt bảo vật.
Khai Phong Phủ còn chưa chạm đất, 2 tay Trần Lương đã bắt sống con mồi. Hắn lấy ra 1 thanh trủy thủ, cắt Vô Lượng Thạch Thú ra làm hai, thu lấy nội đan của nó.
Xong xuôi, hắn mới đi nhặt Khai Phong Phủ và nội đan của Vô Lượng Thạch Thú Thanh phẩm. Cảm thấy nơi đây tương đối an toàn, Trần Lương liền phục dụng nội đan của thạch thú Hoàng phẩm. Hắn rất tò mò muốn biết tác dụng của Hoàng phẩm so với Thanh phẩm có khác biệt như nào.
Thời điểm Trần Lương mở mắt đứng dậy đã là 1 tháng sau. Hắn đã quyết định, từ nay sẽ chỉ luyện hóa Hoàng phẩm trở lên, bỏ qua Bạch phẩm và Thanh phẩm.
Tác dụng từ nội đan của Hoàng phẩm Vô Lượng Thạch Thú quá tuyệt vời, không chỉ cường hóa da, thịt, lục phủ ngũ tạng giống như 2 loại kia, mà còn cả xương và huyết. Cường hóa huyết chính là một trong 2 phương pháp tăng cường Hạt Gốc để khai mở Thất huyệt. Có thể nói, luyện hóa nội đan Vô Lượng Thạch Thú Hoàng phẩm lợi ích vô cùng.
Nhục thân của hắn lúc này đã tăng trưởng một mảng lớn, vượt lên trên nữ tử áo đen. Chỉ một viên nội đan của Vô Lượng Thạch Thú hoàng phẩm đã bằng người khác cày cuốc ở Vô Lượng Sơn mấy chục năm. Có điều so với mong muốn của Trần Lương thì vẫn còn một khoảng cách cần lấp đầy.
Cái hắn cần lúc này là kiểm tra xem liệu Vô Lượng Thạch Hoàng phẩm có được tác dụng như thạch thú không. Bỏ qua hết đống Vô Lượng Thạch khác, Trần Lương dành 3 ngày để phá hủy Vô Lượng Thạch Hoàng phẩm, hấp thu Địa Linh Tiên của nó. Đúng như dự đoán, Vô Lượng Thạch Hoàng phẩm cũng có tác dụng tương tự thạch thú Hoàng phẩm.
Rất nhiều Vô Lượng Thạch bạch phẩm, thanh phẩm nằm ngổn ngang nơi đây đã không còn hấp dẫn trong mắt Trần Lương. Nếu là những người khác, chỉ sợ mừng như điên. Tuy không có ý định dùng đến, nhưng không có nghĩa Trần Lương sẽ bỏ qua đống tài sản này. Hắn không dùng có thể đem bán, hoặc tặng cho người bên cạnh, thuộc hạ.
Trong trường hợp phổ thông, khai thác Vô Lượng Thạch tốn thời gian và công sức gấp 10 lần so với đập vỡ nó. Có điều Trần Lương không thể xem là trường hợp phổ thông. Bảo vật trong tay hắn rất nhiều, Bán Thần Khí số lượng sở hữu càng là vượt qua nhiều Thiên cấp nhân vật. Trong đó có 1 vật sẽ giúp hắn khai thác Vô Lượng Thạch dễ như trở bàn tay, Bụi Kiếm.
Danh xưng đứng hàng đầu Bán Thần Khí về độ sắc bén và xuyên phá, Bụi Kiếm dễ dàng cắt đứt đất đá trong Vô Lượng Sơn Động để đào lên Vô Lượng Thạch.
Năng suất khai thác Vô Lượng Thạch của Trần Lương nhanh đến đáng sợ, chỉ trong thời gian 2 nén nhang, hắn đã thu lấy toàn bộ số Vô Lượng Thạch nơi đây.
Lại nói đến trường hợp phổ thông, người khác cho dù lấy được Vô Lượng Thạch cũng không được phép mang ra khỏi Vô Lượng Sơn Động, chỉ có thể phá ra dùng luôn. Ngay ngoài cửa có gắn 1 thiết bị có thể nhận ra Vô Lượng Thạch ngay cả khi ngươi cất đồ trong Không Vật.
Với Trần Lương thì lại khác, hắn có Tiểu Cửu Giới. Không một ai hay thiết bị nào có thể khám phá bên trong Tiểu Cửu Giới mà không có sự cho phép của Trần Lương.
Hắn tiếp tục tìm kiếm, ngày qua ngày, tháng qua tháng. Những người ngoại tộc như hắn đã sớm cho rằng kẻ tên Ưng Sát đã bỏ mạng tại một xó xỉnh nào đó trong Vô Lượng Sơn Động.
Còn nữ tử áo đen, sau 5 tháng bám trụ trong Vô Lượng Sơn Động, đành phải đau xót mà ra ngoài. Nàng bị trừ 5 năm thời hạn trên lệnh bài mà chỉ thu về được tài nguyên tương đương 6 tháng hoạt động.
Nàng tìm được 5 con Vô Lượng Thạch Thú bạch phẩm, trong đó có 4 con nhìn thấy nàng thì bỏ chạy, chỉ có 1 con hiếu chiến tấn công nàng là bị nàng đánh chết.
Nhiều con đường nàng đi rất dài, nhưng hết đường vẫn không mang lại cho nàng bất kỳ tảng Vô Lượng Thạch nào.
Lại có lần nàng gặp 1 con Vô Lượng Thạch Thú Thanh phẩm, bị nó đâm cho trọng thương gần chết. Đây chính là nguyên nhân lớn nhất khiến nàng rút lại ý định tìm kiếm sâu hơn Vô Lượng Sơn Động. Một con Thanh phẩm nàng đã đánh không lại, thì sao có thể chiến được phẩm cấp cao hơn.
Chưa kể hiệu suất 5 tháng hoạt động quá thấp. Tốn mất 5 năm mà thu về chưa bằng 1 năm.
Trần Lương đang đi trên 1 con đường cách lối vào Vô Lượng Sơn Động hơn hai trăm dặm. Đột nhiên, một âm thanh vang lên:
“Ngươi là ai?”
Trần Lương giật bắn người, vội vàng thủ thế nhìn về hướng âm thanh phát ra. Hắn nhìn thấy tiếng nói được cất lên bởi một thạch nhân đang bất động đả tọa.
“Ngươi là nhân loại hay là thứ gì?” Trần Lương hỏi lại
“Ta là nhân loại, ngồi đây từ chiều” thạch nhân đáp
Trần Lương nhìn đi nhìn lại. Đối tượng có lớp da ngoài trông như đất đá trong Vô Lượng Sơn Động, lại ngồi yên nhắm mắt, không có bất kỳ chuyển động nào, thậm chí còn bế khí, khiến Trần Lương đi qua mà không phát hiện người sống.
“Sao ngươi lại ngồi ở đây? Ngươi là ai?” Trần Lương hỏi
“Ngươi trước tiên trả lời ta” Người trông như thạch nhân nói.
“Ta là người của Thiên Khung Phái, đến Vô Lượng Sơn tu luyện. Còn ngươi?” Trần Lương trả lời.
“Ta là Vô Lượng Tộc nhân. Ta ở trong đây tu luyện, giống ngươi”
Trần Lương tỏ ý nghi ngờ, nói:
“Ta ở Vô Lượng Sơn mấy năm, chưa từng thấy ngươi bao giờ”
“Bởi vì ta một mình tiến vào Vô Lượng Sơn Động cách đây 5 năm. Ngươi tất nhiên không biết. Ngươi là ngoại nhân, sao có thể tiến được vào tận trong đây?”
“Sao không được, cứ thế mà đi vào thôi. Có ai ngăn cản đâu, Vô Lượng Tộc cũng không có quy định cấm” Trần Lương ngây thơ trả lời.
“Đúng là không cấm, nhưng vào được tới đây tốn rất nhiều thời gian. Ta mất 3 năm ở lỳ trong Vô Lượng Sơn Động, khám phá vô số con đường mới đi được tới đây. Ngoại tộc như ngươi sẽ bị phạt thành 36 năm. Ngươi sao có được nhiều thời gian như vậy. Chưa kể nguy hiểm vô số”
“Coi như ta may mắn đi, ta mới mất 1 năm đã tìm được ngươi rồi. Thời gian của ta còn nhiều. Ngươi thì sao, 5 năm, phạt 6 vạn điểm cống hiến. Ngươi nhiều điểm cống hiến vậy sao?”
“Ta có đặc quyền ở trong đây, không mất điểm cống hiến” Thạch nhân nói
“Ồ” Trần Lương ngạc nhiên “Xem ra thân phận của ngươi không tầm thường”
“Ta chính là tộc trưởng tương lai của Vô Lượng Tộc” Từ 2 mắt của vị tộc trưởng tương lai toát lên sự ngạo nghễ không gì sánh được.
“Ra vậy. Tại hạ Ưng Sát. Không biết ngươi xưng hô thế nào?”
“Ta là Nhậm Ngã Phi”
“Nhậm huynh chắc đang luyện hóa Địa Linh Tiên, tại hạ không làm phiền. Hẹn khi khác thỉnh giáo” Trần Lương nói lời cáo từ
Nhậm Ngã Phi không nói gì, chỉ nhắm mắt lại, tiếp tục đả tọa. Hắn được gia tộc cho mượn 1 kiện Bán Thần Khí dùng để đối đầu Vô Lượng Thạch Thú cấp cao. Lúc này hắn đang luyện hóa nội đan của 1 thạch thú Hoàng phẩm mà hắn giết chết từ 2 tháng trước.
Vừa bước đi, Trần Lương vừa thầm nghĩ:
“Tên này không yếu. Vô Lượng Tộc mỗi một đời đều xuất hiện thiên tài vượt trội, hèn gì có thể đứng sừng sững làm đại tộc hàng vạn năm không ngã”
Vài chương nữa sẽ sớm kết thúc quá trình luyện tập để đi đến chuỗi sự kiện chém giết, trả thù và nhặt bảo vật.