Trần Lương vừa gục xuống, một nửa số quan khách trong quán liền đứng dậy tiến về phía Trần Lương, số còn lại ngồi im nhưng không có gì là ngạc nhiên. Dường như toàn bộ quan khách đều đã quen với việc này.
“Ngươi yên tâm, còn chưa chết được. Dám giết trưởng lão của Tu Bổ Đoàn, ngươi sẽ phải cầu xin được chết” Chủ quán nói
“Mọi người mau bắt lấy con khỉ kia, nó có thể nhận biết được bảo vật” Một giọng nữ cất lên
“Con khỉ này thấy chủ nhân gục xuống cũng không thèm lo lắng, thật sự là quá ngu đần. Ngươi khẳng định nó có năng lực nhận biết bảo vật?”
“Thuộc hạ không chắc, nhưng cứ bắt sống nó, tra tấn chủ nhân nó khai ra là biết”
“Không cần tra tấn, để ta khai” Trần Lương đang nằm im, đột nhiên lên tiếng khiến cả đám người giật mình lùi lại
Hắn lồm cồm bò dậy như vừa ngủ xong giấc, ngáp ngáp, nói:
“Con tiểu hầu của ta có thể nhận biết bảo vật, các ngươi giỏi cứ bắt lấy nó”
“Ngươi không trúng độc? Rõ ràng ngươi đã ăn phần thức ăn chứa độc tố” Chủ quán hỏi
“Chắc do độc của ngươi hết hạn sử dụng” Trần Lương nhún vai nói
“Không thể nào, loại độc này chưa từng có sai sót” Chủ quán sửng sốt nói, nhìn đi nhìn lại mấy đĩa thức ăn.
“Cuộc đời luôn có những sai sót không thể lường trước” Trần Lương triết lý
“Ngươi đừng tưởng thoát khỏi độc tố liền có thể sống qua khỏi hôm nay. Nhìn xung quanh ngươi, tất cả đều là người của ta. Ngươi chạy thoát được sao”
“Ta có nói mình sẽ chạy trốn sao?”
“Ý ngươi là?”
“Hôm nay tất cả các ngươi đều phải chết. Đặc biệt là ngươi, Tố Nga” Trần Lương nhìn nữ nhân đã theo hắn mấy ngày qua từ lúc bước vào Đổ Thạch Phường.
“Công tử quả nhiên đặc biệt khác người, rơi vào hoàn cảnh này vẫn có thể trấn định như vậy.” Tố Nga từ ngoài cửa bước vào, nói tiếp “Để tiểu nữ nói cho công tử biết 1 điều. Bọn ta đều biết ngươi là Huyền cấp nhất huyệt. Và ở đây có tới 3 người là Huyền cấp cao thủ. Ngươi chết chắc rồi”
“Sao ngươi biết được tu vi của ta?”
“Tại khách sạn đầu tiên có gắn 1 loại Thấu Thị Kính ở cửa ra vào. Muốn ra tay với ai, tất nhiên bọn ta phải nắm rõ tu vi đối tượng”
“Số người chết do ngươi chắc cũng không ít?”
“Không nhiều, không nhiều. Chỉ những cá nhân giàu có mới để chúng ta phải giết người cướp của” Tố Nga lắc đầu mỉm cười. Đôi môi chúm chím vẫn đáng yêu như lúc mới gặp.
“Cửa tiệm phong thủy nơi bán toàn đồ giả, khách sạn nơi ta bị ám sát cũng đều thuộc tổ chức của các ngươi phải không?”
“Đúng là vậy. Hôm nay chúng ta phải đuổi hết thực khách để bao trọn quán này phục vụ công tử. Ngươi chết cũng được nhắm mắt rồi. Ngươi yên tâm, trên đường xuống suối vàng sẽ có người quen đi cùng” Tố Nga nói
“Người quen?” Trần Lương thắc mắc. Từ lúc vào Đổ Thạch Phường, hắn nào có quen ai.
“Chính là bà lão bán tấm kính cho ngươi”
“Ngươi!” Trần Lương nhắm mắt thở dài, lẩm bẩm “Lão phu nhân, là ta làm hại ngươi”
“Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Ngươi cũng là như vậy” Tố Nga nói
“Cho ta biết một điều” Phó thủ lĩnh nói xen vào “Ngươi làm thế nào giết được kẻ ám sát ngươi đêm hôm qua?”
Phó thủ lĩnh không vội tấn công là chờ để đặt câu hỏi này.
“Nếu ngươi còn sống qua đêm nay, ta sẽ trả lời ngươi” Trần Lương nói
“Ngông cuồng! Tất cả tấn công”
36 người tay cầm đao, kiếm đồng loạt xông lên. 3 Huyền cấp, 10 Hoàng cấp, 23 Cự Linh, quá dư thừa để tru sát 1 người. Làm 1 tổ chức lừa đảo và ám sát, bọn hắn luôn có kế hoạch nhất kích tất sát. 1 cửa ải độc tố, 1 cửa ải vây công, đây đã là kế sách vẹn toàn, 10 phần chắc 10.
Từ cơ thể Trần Lương tỏa ra Hắc Giới bao trùm toàn bộ khách sạn, nhất thời khiến lũ cướp toàn bộ không nhận biết được xung quanh. Những kẻ có tu vi thấp như Tố Nga càng như rơi vào đêm tối vô tận.
Nàng còn chưa kịp ngạc nhiên, cơ thể liền đã bị ăn mòn tới xương cốt không còn. Hắc Giới kết hợp với Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí có sức ăn mòn đáng sợ. Địa cấp trung kỳ như Vô Khai Phong còn bị ăn mòn nguyên linh khí, thì cỡ như Tố Nga, chưa kịp nhận ra đã tan biến thành tro bụi.
23 Cự Linh không có chết ngay, nhưng cũng rất nhanh lớp nguyên khí phòng hộ bị xâm lấn, cơ thể như bị ngàn vạn trùng độc ăn hết. 23 kẻ gào thét dữ dội lại không có bất kỳ âm thanh nào phát ra. Tất cả đều bị Hắc Giới giữ lại.
1 cuộc thảm sát diễn ra trong trung tâm Đổ Thạch Phường mà không một ai hay biết
10 Hoàng cấp có thể chống lại được, nhưng cũng rơi vào khổ sở chống đỡ, không còn khả năng phản công. Cả 10 người không còn dám ở lại, bước từng bước về phía cửa ra đồng thời vận khí phản kháng Hắc Giới xâm thực. Chỉ có 1 kẻ tế ra Huyết phù, tranh thủ 1 cái cơ hội bỏ chạy thật nhanh.
Huyền cấp còn có thể tiếp tục tấn công nhưng nguyên linh khí liên tục bị xói mòn, chiến lực giảm mạnh. Bọn hắn đồng thời tấn công từ 3 hướng, hi vọng sớm hạ gục kẻ địch, thoát khỏi tình trạng khó chịu này.
Cầm trong tay Khuyển Dạ Xoa, Trần Lương mặc kệ 3 mũi kiếm, vung thương về 1 tên. Cả 3 kẻ cướp đều không nghĩ kẻ địch liều mạng như vậy, nên kẻ xấu số không kịp tránh né, bị đâm nổ nát đầu.
3 mũi kiếm phân biệt đâm vào trán, gáy và thái dương Trần Lương nhưng hoàn toàn không gây ra bất kỳ về thương nào trên cơ thể hắn.
Trần Lương giết xong người thứ nhất, liền vung thương chém tên bên trái. Người này giơ kiếm chống đỡ. Đáng tiếc, cả kiếm và người đều bị cắt làm đôi.
Tên thứ ba thấy hai đồng đội thiệt mạng, lại không thể làm bị thương kẻ địch, liền phi người bỏ chạy.
Đáng tiếc, trễ. Tốc độ của hắn so với Trần Lương là một trời một vực. Còn chưa kịp ra tới cửa, tên này đã bị 1 thương đâm xuyên tim, nổ nát cả 1 vùng ngực.
Không dừng lại ở đó, Trần Lương tiếp tục đâm chết 9 Hoàng cấp mà không vấp phải bất kỳ kháng cự nào.
36 người cứ thế tử vong trong chưa đầy 3 hơi thở. Chỉ có 1 kẻ bỏ trốn, Trần Lương cũng lười đuổi theo. Dù sao giết thêm 1 người cũng không có gì khác biệt.
Cả căn nhà đã biến mất do bị Hắc giới ăn mòn, Trần Lương đành kiếm một nhà trọ nhỏ gần đó nghỉ ngơi.
Trái ngược với sự thoải mái của Trần Lương, hung tin lan truyền khắp Tu Bổ Đoàn khiến bọn hắn rơi vào hoảng loạn trước nay chưa từng có.
“Chúng ta chọn sai đối tượng rồi” Thủ lĩnh Tu Bổ Đoàn thở dài.
“Ai cũng không thể ngờ, một Huyền cấp nhất huyệt lại có thể giết ngược lại Hải trưởng lão ám sát, bị trúng Thất Tán Độc lại hoàn toàn không sao, giết chết 35 cao thủ vây công, chỉ có 1 người chạy thoát” Một vị trưởng lão thuật lại tình hình mà khiến lòng người rúng động, nhất thời không ai nói gì.
“Thủ lĩnh, chúng ta có nên từ bỏ mối thù này? Nếu tiếp tục chỉ sợ hi sinh càng nhiều” Một vị trưởng lão lo sợ
“Ta sẽ thu hồi lại Huyết Sát Lệnh. Kẻ này thâm sâu khó lường, không phải đối tượng Tu Bổ Đoàn nên dây vào. Nhưng vẫn sẽ theo dõi hắn” vị Thủ lĩnh nói
“Thủ lĩnh, nếu đã muốn tránh khỏi hắn, vậy cũng không nên theo dõi, vừa mất công, vừa nguy hiểm”
“Theo dõi, không phải cho chúng ta, mà là cho đại công tử Hoa Vân Các. Ban tối, ta có gặp mặt hắn. Hắn rất tức giận với tên kia. Chúng ta cung cấp cho hắn đầy đủ thông tin cùng tiền tài, bảo vật mà kẻ kia sở hữu, chắc chắn đại công tử sẽ động tâm. Không động vào trực tiếp, vậy chỉ có thể mượn gió bẻ măng”
“Phương án này an toàn. Tuy không lấy được bảo vật của tên kia, nhưng có thể trả thù được cho các anh em đã bỏ mạng dưới tay hắn. Tên khốn kiếp”
Các trưởng lão gật đầu đồng ý.
Sau màn huyết tinh mưa máu là 1 đêm yên bình với Trần Lương. Hắn rời khỏi giường trong tâm trạng thoải mái, tỉnh táo.
Hôm nay hắn muốn đi thu hồi lại chút Tinh thạch đã hao hụt nhiều trong mấy ngày qua.
“Ngươi yên tâm, còn chưa chết được. Dám giết trưởng lão của Tu Bổ Đoàn, ngươi sẽ phải cầu xin được chết” Chủ quán nói
“Mọi người mau bắt lấy con khỉ kia, nó có thể nhận biết được bảo vật” Một giọng nữ cất lên
“Con khỉ này thấy chủ nhân gục xuống cũng không thèm lo lắng, thật sự là quá ngu đần. Ngươi khẳng định nó có năng lực nhận biết bảo vật?”
“Thuộc hạ không chắc, nhưng cứ bắt sống nó, tra tấn chủ nhân nó khai ra là biết”
“Không cần tra tấn, để ta khai” Trần Lương đang nằm im, đột nhiên lên tiếng khiến cả đám người giật mình lùi lại
Hắn lồm cồm bò dậy như vừa ngủ xong giấc, ngáp ngáp, nói:
“Con tiểu hầu của ta có thể nhận biết bảo vật, các ngươi giỏi cứ bắt lấy nó”
“Ngươi không trúng độc? Rõ ràng ngươi đã ăn phần thức ăn chứa độc tố” Chủ quán hỏi
“Chắc do độc của ngươi hết hạn sử dụng” Trần Lương nhún vai nói
“Không thể nào, loại độc này chưa từng có sai sót” Chủ quán sửng sốt nói, nhìn đi nhìn lại mấy đĩa thức ăn.
“Cuộc đời luôn có những sai sót không thể lường trước” Trần Lương triết lý
“Ngươi đừng tưởng thoát khỏi độc tố liền có thể sống qua khỏi hôm nay. Nhìn xung quanh ngươi, tất cả đều là người của ta. Ngươi chạy thoát được sao”
“Ta có nói mình sẽ chạy trốn sao?”
“Ý ngươi là?”
“Hôm nay tất cả các ngươi đều phải chết. Đặc biệt là ngươi, Tố Nga” Trần Lương nhìn nữ nhân đã theo hắn mấy ngày qua từ lúc bước vào Đổ Thạch Phường.
“Công tử quả nhiên đặc biệt khác người, rơi vào hoàn cảnh này vẫn có thể trấn định như vậy.” Tố Nga từ ngoài cửa bước vào, nói tiếp “Để tiểu nữ nói cho công tử biết 1 điều. Bọn ta đều biết ngươi là Huyền cấp nhất huyệt. Và ở đây có tới 3 người là Huyền cấp cao thủ. Ngươi chết chắc rồi”
“Sao ngươi biết được tu vi của ta?”
“Tại khách sạn đầu tiên có gắn 1 loại Thấu Thị Kính ở cửa ra vào. Muốn ra tay với ai, tất nhiên bọn ta phải nắm rõ tu vi đối tượng”
“Số người chết do ngươi chắc cũng không ít?”
“Không nhiều, không nhiều. Chỉ những cá nhân giàu có mới để chúng ta phải giết người cướp của” Tố Nga lắc đầu mỉm cười. Đôi môi chúm chím vẫn đáng yêu như lúc mới gặp.
“Cửa tiệm phong thủy nơi bán toàn đồ giả, khách sạn nơi ta bị ám sát cũng đều thuộc tổ chức của các ngươi phải không?”
“Đúng là vậy. Hôm nay chúng ta phải đuổi hết thực khách để bao trọn quán này phục vụ công tử. Ngươi chết cũng được nhắm mắt rồi. Ngươi yên tâm, trên đường xuống suối vàng sẽ có người quen đi cùng” Tố Nga nói
“Người quen?” Trần Lương thắc mắc. Từ lúc vào Đổ Thạch Phường, hắn nào có quen ai.
“Chính là bà lão bán tấm kính cho ngươi”
“Ngươi!” Trần Lương nhắm mắt thở dài, lẩm bẩm “Lão phu nhân, là ta làm hại ngươi”
“Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Ngươi cũng là như vậy” Tố Nga nói
“Cho ta biết một điều” Phó thủ lĩnh nói xen vào “Ngươi làm thế nào giết được kẻ ám sát ngươi đêm hôm qua?”
Phó thủ lĩnh không vội tấn công là chờ để đặt câu hỏi này.
“Nếu ngươi còn sống qua đêm nay, ta sẽ trả lời ngươi” Trần Lương nói
“Ngông cuồng! Tất cả tấn công”
36 người tay cầm đao, kiếm đồng loạt xông lên. 3 Huyền cấp, 10 Hoàng cấp, 23 Cự Linh, quá dư thừa để tru sát 1 người. Làm 1 tổ chức lừa đảo và ám sát, bọn hắn luôn có kế hoạch nhất kích tất sát. 1 cửa ải độc tố, 1 cửa ải vây công, đây đã là kế sách vẹn toàn, 10 phần chắc 10.
Từ cơ thể Trần Lương tỏa ra Hắc Giới bao trùm toàn bộ khách sạn, nhất thời khiến lũ cướp toàn bộ không nhận biết được xung quanh. Những kẻ có tu vi thấp như Tố Nga càng như rơi vào đêm tối vô tận.
Nàng còn chưa kịp ngạc nhiên, cơ thể liền đã bị ăn mòn tới xương cốt không còn. Hắc Giới kết hợp với Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí có sức ăn mòn đáng sợ. Địa cấp trung kỳ như Vô Khai Phong còn bị ăn mòn nguyên linh khí, thì cỡ như Tố Nga, chưa kịp nhận ra đã tan biến thành tro bụi.
23 Cự Linh không có chết ngay, nhưng cũng rất nhanh lớp nguyên khí phòng hộ bị xâm lấn, cơ thể như bị ngàn vạn trùng độc ăn hết. 23 kẻ gào thét dữ dội lại không có bất kỳ âm thanh nào phát ra. Tất cả đều bị Hắc Giới giữ lại.
1 cuộc thảm sát diễn ra trong trung tâm Đổ Thạch Phường mà không một ai hay biết
10 Hoàng cấp có thể chống lại được, nhưng cũng rơi vào khổ sở chống đỡ, không còn khả năng phản công. Cả 10 người không còn dám ở lại, bước từng bước về phía cửa ra đồng thời vận khí phản kháng Hắc Giới xâm thực. Chỉ có 1 kẻ tế ra Huyết phù, tranh thủ 1 cái cơ hội bỏ chạy thật nhanh.
Huyền cấp còn có thể tiếp tục tấn công nhưng nguyên linh khí liên tục bị xói mòn, chiến lực giảm mạnh. Bọn hắn đồng thời tấn công từ 3 hướng, hi vọng sớm hạ gục kẻ địch, thoát khỏi tình trạng khó chịu này.
Cầm trong tay Khuyển Dạ Xoa, Trần Lương mặc kệ 3 mũi kiếm, vung thương về 1 tên. Cả 3 kẻ cướp đều không nghĩ kẻ địch liều mạng như vậy, nên kẻ xấu số không kịp tránh né, bị đâm nổ nát đầu.
3 mũi kiếm phân biệt đâm vào trán, gáy và thái dương Trần Lương nhưng hoàn toàn không gây ra bất kỳ về thương nào trên cơ thể hắn.
Trần Lương giết xong người thứ nhất, liền vung thương chém tên bên trái. Người này giơ kiếm chống đỡ. Đáng tiếc, cả kiếm và người đều bị cắt làm đôi.
Tên thứ ba thấy hai đồng đội thiệt mạng, lại không thể làm bị thương kẻ địch, liền phi người bỏ chạy.
Đáng tiếc, trễ. Tốc độ của hắn so với Trần Lương là một trời một vực. Còn chưa kịp ra tới cửa, tên này đã bị 1 thương đâm xuyên tim, nổ nát cả 1 vùng ngực.
Không dừng lại ở đó, Trần Lương tiếp tục đâm chết 9 Hoàng cấp mà không vấp phải bất kỳ kháng cự nào.
36 người cứ thế tử vong trong chưa đầy 3 hơi thở. Chỉ có 1 kẻ bỏ trốn, Trần Lương cũng lười đuổi theo. Dù sao giết thêm 1 người cũng không có gì khác biệt.
Cả căn nhà đã biến mất do bị Hắc giới ăn mòn, Trần Lương đành kiếm một nhà trọ nhỏ gần đó nghỉ ngơi.
Trái ngược với sự thoải mái của Trần Lương, hung tin lan truyền khắp Tu Bổ Đoàn khiến bọn hắn rơi vào hoảng loạn trước nay chưa từng có.
“Chúng ta chọn sai đối tượng rồi” Thủ lĩnh Tu Bổ Đoàn thở dài.
“Ai cũng không thể ngờ, một Huyền cấp nhất huyệt lại có thể giết ngược lại Hải trưởng lão ám sát, bị trúng Thất Tán Độc lại hoàn toàn không sao, giết chết 35 cao thủ vây công, chỉ có 1 người chạy thoát” Một vị trưởng lão thuật lại tình hình mà khiến lòng người rúng động, nhất thời không ai nói gì.
“Thủ lĩnh, chúng ta có nên từ bỏ mối thù này? Nếu tiếp tục chỉ sợ hi sinh càng nhiều” Một vị trưởng lão lo sợ
“Ta sẽ thu hồi lại Huyết Sát Lệnh. Kẻ này thâm sâu khó lường, không phải đối tượng Tu Bổ Đoàn nên dây vào. Nhưng vẫn sẽ theo dõi hắn” vị Thủ lĩnh nói
“Thủ lĩnh, nếu đã muốn tránh khỏi hắn, vậy cũng không nên theo dõi, vừa mất công, vừa nguy hiểm”
“Theo dõi, không phải cho chúng ta, mà là cho đại công tử Hoa Vân Các. Ban tối, ta có gặp mặt hắn. Hắn rất tức giận với tên kia. Chúng ta cung cấp cho hắn đầy đủ thông tin cùng tiền tài, bảo vật mà kẻ kia sở hữu, chắc chắn đại công tử sẽ động tâm. Không động vào trực tiếp, vậy chỉ có thể mượn gió bẻ măng”
“Phương án này an toàn. Tuy không lấy được bảo vật của tên kia, nhưng có thể trả thù được cho các anh em đã bỏ mạng dưới tay hắn. Tên khốn kiếp”
Các trưởng lão gật đầu đồng ý.
Sau màn huyết tinh mưa máu là 1 đêm yên bình với Trần Lương. Hắn rời khỏi giường trong tâm trạng thoải mái, tỉnh táo.
Hôm nay hắn muốn đi thu hồi lại chút Tinh thạch đã hao hụt nhiều trong mấy ngày qua.