Tiêu chí lựa chọn đệ tử lần này không đặt nặng thực lực, thậm chí, có 3 tiêu chí xét chọn thì thực lực cùng tiềm năng nằm ở cuối cùng, trên nó là Trung thành và Kỷ luật.
Chu Minh và Ưng Sát sẽ chủ trì xét tuyển, bọn hắn chính là kỷ luật. Những kẻ mới đến không nghe lời đều loại ngay lập tức.
Đầu tiên là kiểm tra thuộc tính, những người có chất lượng thuộc tính dưới 6 đều loại.
Môn phái mới thành lập, thu nhận quá nhiều và tạp nham chỉ khiến khó kiểm soát và khó nâng cao năng lực chiến đấu cho từng người. Trước mắt, vẫn là tập trung vào chất lượng mà không phải là số lượng.
Tiếp đến là phân loại tu vi, chủ yếu là Vạn Nhiên cùng Tiên Linh cảnh. Hoàng cấp võ giả chỉ có 2 người tham gia.
Một lão giả mỉm cười nhẹ nhàng nói với Chu Minh:
“Tiểu hữu, 2 bọn ta đều là Hoàng cấp, hẳn là không cần phải xét tuyển chứ?”
Chu Minh cũng mỉm cười trả lời
“Ai cũng phải thi tuyển, không có ngoại lệ, mong tiền bối thông cảm”
Lão giả còn lại quát lớn:
“Ngươi không có tư cách nói với bọn ta, mau gọi trưởng môn ra đây”
Hoàng cấp luôn là một trong những lực lượng quan trọng của mọi thế lực, vì vậy trước nay đi đâu, bọn hắn luôn có được sự kính trọng nhất định đã là quen thuộc.
Lão giả vừa quát lớn là một võ giả tự do, từng được nhiều thế lực mời chào nhưng lão đều từ chối. Lần này lão đến là nhìn chằm chằm vào Trung phẩm Quỷ cấp võ kỹ kia, còn tu luyện xong có ở lại hay không thì là chuyện khác.
“Trưởng môn đã giao toàn quyền xét tuyển cho bọn ta, tất cả đều phải thi theo luật” Chu Minh thẳng thừng đáp
Lão giả một bụng nộ hỏa nhưng vẫn cố nén lại.
Vòng thi đầu tiên là kiểm tra sức chịu đựng. Trần Lương đã bày sẵn một khu vực có trọng lực gấp 10 lần, trong vòng 1 ngày, ai có thể đứng tấn được 5 canh giờ là vượt qua vòng 1.
Ngoài ra, tùy theo cấp độ tu vi, võ giả sẽ phải mang lên người một khối lượng khác nhau. Vạn Nhiên cảnh mang thêm 50 cân, Tiên Linh cảnh mang thêm 100 cân, Giáp Linh cảnh mang thêm 200 cân, Cự Linh cảnh mang thêm 500 cân, Hoàng cấp mang thêm 3000 cân.
Ngoài sức chịu đựng, còn là kiểm tra sự nỗ lực. Ngươi đứng mệt thì nghỉ, nghỉ xong lại đứng. Mà cả ngày cũng đứng không xong thì thôi về đi.
Sau kiểm tra chất lượng thuộc tính và thi vòng 1 đã loại gần nửa số người.
Vòng tiếp theo, kiểm tra ngộ tính, mỗi người sẽ có 1 ngày ngồi trong phòng kín xem võ kỹ. Trong phòng có 20 cuốn võ kỹ với các thể loại, Phàm cấp có Thượng, Trung, Hạ phẩm. Linh cấp có Thượng, Trung, Hạ phẩm. Quỷ cấp có Trung và Hạ phẩm.
Phàm cấp, Linh cấp đều ra mua ngoài bởi Trần Lương cũng không có đủ thời gian và số lượng võ kỹ để viết ra. Cung Thừa Hy xem nhiều, biết nhiều, nhưng cũng không phải cái gì cũng biết
Sau 1 ngày, võ giả sẽ thi triển võ kỹ học được.
Cả ngày này, Trần Lương đều sử dụng Ẩn Nặc Thuật rồi tỏa ra tinh thần lực mạnh mẽ bao trùm toàn bộ những người dự thi.
Một điều nực cười là có cả những người chỉ là Tiên Linh cảnh cũng ngồi xem Quỷ cấp võ kỹ, không những thế, còn là lấy giấy trắng ra ghi chép lại.
Chỉ có một ngày để học võ kỹ, dù có là thiên tài thì Linh cấp võ kỹ cũng rất khó để đụng tới hiểu bản chất, còn Quỷ cấp càng là không thể hiểu da lông.
Những người thực sự muốn ở lại Khai Thiên Môn đều lựa chọn Phàm cấp võ kỹ, thậm chí là Hạ phẩm để càng nhanh, càng dễ học và thi triển.
Chỉ cần nhìn hành vi cũng biết mục đích dự thi của những người đến, không ai biết rằng mọi cử chỉ của bọn hắn đều không qua được cảm nhận tinh thần lực của Trần Lương.
Bọn hắn càng không biết là những sách Quỷ cấp võ kỹ đều là bản không đầy đủ, có ghi chép lại cũng vô ích.
Qua một ngày, mọi người tập trung để thi triển võ kỹ đã học được. Chu Minh đứng lên thông báo:
“Những người sau bị loại, không cần thi triển võ kỹ”
Không biết vô tình hay cố ý, tên của 2 lão giả Hoàng cấp được Chu Minh đọc lên đầu tiên. “Hoang đường, tại sao một cường giả Hoàng cấp như ta lại bị loại vô lý như này được” Một trong hai lão giả hoàng cấp lên tiếng.
“Tất cả những kẻ ghi chép lại võ kỹ đều bị loại. Lí do vì sao chắc không cần ta giải thích” Chu Minh lớn tiếng đáp.
“Lão phu không hề ghi chép, ngươi nhìn thấy lão phu ghi chép không?” lão giả đã dùng tinh thần lực kiểm tra kỹ, không hề có lỗ hổng nào nhìn được trong phòng, cũng không có tinh thần lực nào kiểm tra. Vì vậy lão chắc chắn không thể bị phát hiện được.
Ban đầu lão chỉ đến để thu lấy Quỷ cấp võ kỹ, nhưng mấy ngày đến đây, lão thấy môn phái này không có cường giả, nên muốn ở lại thăm dò thêm.
“Ta bảo ngươi bị loại, chính là người bị loại, đừng làm mất thời gian của mọi người” lúc này Trần Lương đứng ra nói
“Ngươi là ai?” Lão giả hỏi
“Ta là trưởng môn của Khai Thiên Môn”
“Ta còn tưởng thế lực lớn nào mới có thể chiếm giữ nơi linh khí nồng đậm như này, không ngờ chỉ là một tiểu tử chưa vắt mũi chưa sạch. Các ngươi tu vi quá kém không dám thu Hoàng cấp cường giả nên phải tìm lí do sao?” Lão giả nói xong liền tỏa ra khí thế mười phần hung hăng, tự mãn
“Ngươi nếu không ngay lập tức rời đi sẽ không còn cơ hội đâu, cho ngươi 3 hơi thở” Trần Lương nghiêm giọng
“Một hai ba, nhanh cho ta biết ngươi có thể làm được gì” lão giả nói xong cười ha hả
Trần Lương tức giận, đưa ra Kim Thiết Nhân trong tích tắc xông đến đấm vào ngực lão giả. Lão giả kịp vận khí chống đỡ, có điều vẫn là ăn thiệt lớn, bị đấm lõm ngực bay ra khỏi Khai Thiên Môn. Vết thương vẫn còn cháy đen do bị lôi điện tổn thương nặng.
Diễn biến xảy ra quá nhanh, đến khi mọi người định thần lại thì chỉ còn thấy lão giả nằm bất động không rõ sống chết.
“Ngươi cũng muốn có ý kiến sao?” Trần Lương quay qua hỏi lão giả Hoàng cấp còn lại
“Không có, không có, lão phu xin cáo từ”
Chu Minh tiếp tục đọc danh sách những kẻ ghi chép hoặc tìm cách ghi nhớ Quỷ cấp võ kỹ. Đám người còn lại cũng không cần thi nữa, tất cả đều được nhận, số lượng lên đến hơn 200 người.
Trong đó có 7 người là Cự Linh cảnh, đều là mong muốn thực sự nâng cao võ đạo của bản thân. Bọn hắn đều hiểu không có bữa cơm trưa miễn phí, muốn học được Quỷ cấp võ kỹ không phải ngày một ngày hai, trước mắt phải là làm ra cống hiến cho môn phái.
Hơn 200 người này nhanh chóng được Tuyết Hoa sắp xếp chỗ ở cùng nơi luyện công. Điều bọn hắn không ngờ là Trần Lương thực sự để bọn hắn học mọi công pháp, võ kỹ từ Trung phẩm Quỷ cấp trở xuống.
7 Cự Linh cảnh không những được tự do tu luyện Quỷ cấp võ kỹ, mà nếu có điều không hiểu trong võ đạo, hoàn toàn có thể gặp Trần Lương thỉnh giáo.
Võ đạo vi tôn, Trần Lương cũng đã lần lượt hạ gục từng người trong 7 trận chiến quang minh chính đại, khiến bọn hắn không thể không phục.
Ngoài ra, Trần Lương còn truyền cho bọn hắn một loại Chiến trận pháp tên là Thất Tinh Nhất Chuyển, dùng để quy tụ sức mạnh của 6 người vào 1 giúp đòn tấn công của người làm Mắt trận tăng lên gấp 3 lần, chuyên dùng để đối phó các đối thủ mạnh hơn nhiều lần.
Trước mắt, Trần Lương chưa có nhiệm vụ đặc biệt nào cho hơn 200 người này, chủ yếu bọn hắn vẫn là cần nâng cao tu vi.
Mỗi tháng, Khai Thiên Môn đều sẽ phát 1 viên đan dược cấp 3, 4 cho các đệ tử. Ngoài ra, đệ tử thực hiện nhiệm vụ của môn phái cũng sẽ được phần thưởng tương xứng.
Lợi ích lớn nhất của các đệ tử vẫn là có được một nơi linh khí nồng đậm để tu luyện và võ kỹ cao cấp để rèn luyện, tốt hơn rất nhiều so với hành tẩu bên ngoài.
Hơn một tháng sau, Thiên Khung Phái đột nhiên bị một kiếm trời giáng làm rung chuyển toàn bộ trang viên. Thật may Trần Lương đã khôi phục và nâng cấp trận pháp xong từ mấy ngày trước. Những tấn công đột ngột từ bên ngoài vào đều sẽ được trận pháp tự động bật lên bảo vệ
Không ngoài dự đoán, kẻ tấn công chính là Hoàng Bào Gia Cát, gia chủ của Hoàng Bào gia tộc. Trần Lương cũng đã tính toán, nếu đối phương đến sớm hơn sẽ hi sinh Kim Thiết Nhân.
Kim Thiết Nhân cùng sự trợ giúp của Trận Pháp Sư hoàn toàn có thể tiến tới gần nổ chết hoặc trọng thương Hoàng Bào Gia Cát. Cũng may chưa cần dùng đến
“Kẻ nào dám xâm chiếm Hoàng Bào Phủ của ta, mau ra đây chịu chết” Sau một kiếm không thành, Hoàng Bào Gia Cát tức giận hét lớn. Hắn vừa ngạc nhiên vì đối phương có trận pháp ngăn được một kiếm của Địa cấp võ giả, vừa lo lắng thế lực kia không phải dạng vừa, thậm chí có cả Thiên cấp võ giả tọa trấn. Nếu thế hắn cũng đành rời bỏ chốn này, không thì sẽ phải bỏ mạng cũng không chừng.
Sau lưng Hoàng Bào Gia Cát là hai trưởng lão Huyền cấp, bọn hắn đã thông tri cho Hoàng Bào Gia Cát đối phương chỉ có 1 Huyền cấp võ giả và 1 Kim Thiết Nhân có chiến lực tương đương Huyền cấp cảnh. Vì vậy Hoàng Bào Gia Cát tự tin có thể chiếm lại được tổng bộ này.
Trương Phá Vân cùng Kim Thiết Nhân bay ra ngoài, đứng ngay bên trên trận pháp bảo vệ. Trương Phá Vân thận trọng nhìn Hoàng Bào Gia Cát. Khi còn là Thiên Võ Sư, hắn một ngón tay cũng đủ nghiền nát một Địa cấp võ giả tầm thường.
Ngay cả khi bị phong ấn thì chiến đấu với Huyền cấp võ giả cũng không khiến hắn phải dùng hết sức mạnh.
Có điều lúc này hắn phải chiến đấu vượt 1 đại cảnh giới khiến Trương Phá Vân không thể không cẩn thận đánh giá đối thủ. Hắn muốn chạy đi, Hoàng Bào Gia Cát là không thể giữ lại hắn, nhưng như thế cơ hội phá vỡ phong ấn, trở lại làm Thiên Võ Sư của hắn sẽ tan thành mây khói.
Hoàng Bào Gia Cát cũng thận trọng đánh giá đối thủ của mình. Thế lực có thể nắm giữ Kim Thiết Nhân, lại có một Huyền cấp cường giả với lực chiến đấu cực mạnh, có thể đánh bại hợp công của 1 Huyền cấp cùng 2 Hoàng cấp võ giả thì hẳn phải có tiềm lực không tầm thường.
“Tại hạ Hoàng Bào Gia Cát, gia chủ Hoàng Bào gia tộc, muốn hỏi vị đây là?” Hoàng Bào Gia Cát hướng tới Trương Phá Vân hỏi.
“Lão phu chỉ là người làm công, không đáng nhắc đến. Mong Hoàng Bào gia chủ rời đi, từ nay nước sông không phạm nước giếng” Trương Phá Vân từ tốn nói.
“Các ngươi chiếm tổng bộ của gia tộc ta, lại muốn nước sông không phạm nước giếng. Nào có chuyện dễ dàng như vậy. Các ngươi là thế lực nào, ta chưa từng nghe đến Khai Thiên Môn. Ai là trưởng môn của các ngươi?”
“Lão phu không muốn nói nhiều, nếu ngươi muốn đánh thì đánh đi”
Hoàng Bào Gia Cát không vội tiến đánh. Đối phương chỉ tương đương 2 Huyền cấp cường giả, không phải đối thủ của hắn, nhưng hắn lại không thấy sự lo lắng trong khí thế của đối phương khiến hắn còn chưa dám vọng động.
“Gia chủ, để 2 bọn ta lên thăm dò trước” 2 lão giả Huyền cấp phía sau Hoàng Bào Gia Cát nói
“Các ngươi là bại tướng, xông lên cũng vô ích. Để ta lên, nếu có gì bất trắc, các ngươi nhanh chóng tiếp ứng là được” Hoàng Bào Gia Cát tự tin có thể hạ gục cả 2 đối thủ trước mặt. Cái hắn lo là phía sau còn có cường giả càng mạnh hơn tọa trấn. Một thế lực có thể nhanh chóng xây dựng một trận pháp cấp cao thì không thể tầm thường được.
Hoàng Bào Gia Cát bước lên, kèm theo bão thổi khắp nơi. Hắn là Địa cấp cường giả phong thuộc tính. Phong bão xung quanh đều nằm dưới sự điều khiển của hắn.
Trương Phá Vân cùng Kim Thiết Nhân cũng đã sử ra lôi thuộc tính, lôi điện vờn quanh bọn hắn như muốn hủy thiên diệt địa.
Thần thông của Hoàng Bào Gia Cát là một Tinh linh hóa hình yêu thú cấp 10 Tử Kim Nhạn. Thần thông của Trương Phá Vân là một Tinh linh hóa hình có dạng một thanh lôi phủ.
Hoàng Bào Gia Cát nhẹ nhàng đưa tay về phía trước, gió bão nổi lên muốn cuốn phăng mọi thứ trên đại địa. Còn may là các trận pháp bảo vệ đều được bố trí khắp nơi ngăn cản tác động của trận chiến tới nhà cửa phía dưới. Các thế lực đều có trận pháp của riêng mình giúp bọn hắn an tâm tọa sơn quan hổ đấu.
Trương Phá Vân và Kim Thiết Nhân đẩy mạnh lôi sét bảo vệ quanh mình chống đỡ lại những đợt phong nhận quét tới.
Trương Phá Vân sử dụng lôi phủ đánh ra một cột sét kinh thiên động địa về phía Hoàng Bào Gia Cát. Hoàng Bào Gia Cát cũng hiện ra một thanh phong chùy đánh tan cột sét tiến đến.
“Tiếp 1 kiếm của lão phu” Hoàng Bào Gia Cát huy động một kiếm đơn giản chém xuống nhưng hiện ra là ngàn vạn phong kiếm sắc bén cùng lao về 2 địch thủ.
Kim Thiết Nhân không có nhiều hoa chiêu, chỉ tung ra một lôi quyền chứa hắc sắc lôi đình. Trương Phá Vân chủ tu chưởng đạo, hai tay hợp lại đánh ra “Như Lai Chưởng”.
Chưởng đạo cùng quyền đạo kết hợp vừa vặn phá tan ngàn vạn phong kiếm của Hoàng Bào Gia Cát.
“Huyền cấp cảnh lại có thể chống đỡ được Thiên Phong Cương Kiếm của lão phu, các ngươi thật không tầm thường”
Trương Phá Vân không nói gì, chỉ lẳng lặng đánh ra tuyệt kỹ của lão, một Hạ phẩm Thiên cấp võ kỹ. Lão tuy là Huyền cấp cảnh nhưng kiến thức lại là của một Thiên Võ Sư mấy ngàn năm lăn lộn.
Một ảo ảnh thiên lôi hiện ra cầm lấy Tinh linh hóa hình lôi phủ. Cả vùng không gian như bị phá toái do ngàn vạn tia sét chớp giật giày đặc khắp nơi. Trăm trượng xung quanh Trương Phá Vân đều là nhiễm lôi sét, bất kỳ vật gì không có được trận pháp bảo vệ đều là bị giật cháy đen.
Thiên lôi quay phủ đạt tới tốc độ cao nhất rồi nhém mạnh về phía Hoàng Bào Gia Cát.
Hoàng Bào Gia Cát ngưng thần thi triển võ kỹ mạnh nhất của mình, Tử Kim Nhạn vừa đập cánh, vừa gáy lên từng tiếng chói tai. Mỗi một cú vỗ cánh, mỗi một tiếng gáy của Tử Kim Nhạn đều khiến thanh phong kiếm trước mặt nó dần lớn mạnh.
Hoàng Bào Gia Cát giơ kiếm lên sát nhập với kiếm khí của Tử Kim Nhạn chém vào lôi phủ.
Mạnh yếu quá rõ ràng, phủ của Trương Phá Vân bị chém làm đôi. Kiếm khí tiếp tục mạnh mẽ bổ về Trương Phá Vân.
Nhìn thấy kiếm khí chém đối thủ ra làm hai, Hoàng Bào Gia Cát mỉm cười chiến thắng.
Có điều niềm vui ngắn chẳng tày gang, Hoàng Bào Gia Cát đã phải thốt lên:
“Thân hóa lôi đình! Thật không ngờ ngươi lại có được Đạo Thần Thông cao cấp này”
Trương Phá Vân bị kiếm khí chém đôi người nhưng nhanh chóng sát nhập lại. Thân hóa lôi đình là Đạo Thần Thông hắn có được khi tăng cấp từ Hoàng cấp lên Huyền cấp.
Đạo Thần Thông chính là cảm ngộ đạo của thiên địa, không liên quan đến tu vi, không liên quan đến võ kỹ.
Đạo Thần Thông là không thể truyền thụ, chỉ có thể mỗi người tự cảm nhận Đạo để thu được Đạo Thần Thông của riêng mình. Từ Cự Linh lên Hoàng cấp hay từ Hoàng cấp lên Huyền cấp là quá trình ngộ Đạo. Nhưng không phải ai ngộ Đạo cũng thu được Thần Thông.
Muốn thu được Đạo Thần Thông cần phải có được cảm ngộ về Đạo rất cao, cần trải qua thiên truy bách luyện mới có được Đạo Thần Thông. Hầu hết võ giả bước vào Huyền cấp cũng không thu được một Đạo Thần Thông nào.
Đạo Thần Thông cũng rất đa dạng, có loại vô cùng gân gà, có loại giúp võ giả tăng cường chiến lực lên rất cao, có loại lại giúp võ giả ẩn thân, bỏ chạy không người có thể bắt.
Đạo Thần Thông thân hóa nguyên tố là một trong những khao khát của võ giả. Vì nó mang lại cho võ giả khả năng phòng thủ rất biến thái, rất khó bị bắt giết, đồng thời nâng lên sức công phá cho các võ kỹ thuộc tính.
“Còn nhiều ngạc nhiên dành cho ngươi” Trương Phá Vân vừa nói, vừa thi triển tiếp một võ kỹ khác của lão “Lưới Trời Lồng Lộng”
Khoảng không phía trên Hoàng Bào Gia Cát đột ngột xuất hiện một lưới sét rộng cả trăm trượng nhanh chóng quấn lấy Hoàng Bào Gia Cát, khiến hắn không thể thoát thân.
Lưới sét này ngoài tác dụng bắt trói, còn đưa sét vào cơ thể kẻ bị trói khiến mọi võ kỹ đều bị giảm một nửa uy lực.
Còn chưa kịp làm ra đối sách, Hoàng Bào Gia Cát đã gặp phải lôi quyền của Kim Thiết Nhân.
Hoàng Bào Gia Cát vội vàng thi triển Đạo Thần Thông của hắn “Phong Vô Định”.
Đạo Thần Thông này tuy không bằng thân hóa nguyên tố nhưng cũng giúp Hoàng Bào Gia Cát không gặp tổn thương gì sau khi ăn trọn lôi quyền của Kim Thiết Nhân.
Cơ thể hắn bị đánh văng về phía trận pháp của Khai Thiên Môn nhưng Lưới Trời Lồng Lộng nhanh chóng bị cắt đứt. Hoàng Bào Gia Cát nhìn về phía Trương Phá Vân nói:
“Năng lực rất tốt. Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, đầu nhập vào gia tộc ta, tha chết cho ngươi, đồng thời phong làm trưởng lão”
“Gia chủ, có cần bọn ta hỗ trợ không?” 2 trưởng lão của Hoàng Bào gia tộc thấy gia chủ bị đánh bay vội vã tiến tới bên cạnh Hoàng Bào Gia Cát.
“Không cần” Hoàng Bào Gia Cát vừa cất tiếng nói thì một giọng nói khác đã vang lên:
“Đúng thật là không cần, vì các ngươi đều đã như cá nằm trên thớt, vùng vẫy vô ích”
Người vừa nói chính là Trần Lương. 3 kẻ kia còn đang ngạc nhiên, Trần Lương đã thi triển trận pháp để chứng minh lời nói của hắn.
Những trận lôi đình mạnh mẽ giáng xuống vị trí của 3 võ giả Hoàng Bào gia tộc. Những cột sét không ngừng hạ xuống vang vọng cả thiên địa, đánh cho thôn thiên địa ám, đánh cho 3 cường giả của Hoàng Bào gia tộc không kịp trở tay, phải vận dụng mọi thủ đoạn phòng vệ chống đỡ lại đợt lôi điện bão táp này.
Mỗi một cột lôi đình giáng xuống đều mạnh ngang với võ kỹ mạnh nhất của Trương Phá Vân, khiến cho 2 Huyền cấp võ giả nhanh chóng bị hạ gục sau vài hơi thở.
Trần Lương còn muốn cả 3 tên đều sống, vì vậy đối với 2 trưởng lão thì lôi đình giảm đi một chút, còn với gia chủ Hoàng Bào Gia Cát thì mạnh hơn một chút.
Tuy chống đỡ rất mãnh liệt, nhưng cuối cùng Hoàng Bào Gia Cát vẫn là bị sét đánh đến trọng thương ngất đi.
Trận pháp này của Trần Lương có thể phân cao thấp với một Thiên Võ Sư phổ thông. Tuy Hoàng Bào Gia Cát là thiên tài nhưng chỉ mới là Địa cấp võ giả sơ kỳ, hiển nhiên là không thể chống lại trận pháp liên tục oanh tạc.
Ngay từ ban đầu, chiến lược của Trần Lương cùng Trương Phá Vân đã là tìm cách để đưa Hoàng Bào Gia Cát tiến vào trong trận pháp, sau đó sẽ là nhiệm vụ của Trần Lương.
3 cường giả của Hoàng Bào gia tộc bị Trần Lương sử dụng Thiên Tằm Ti trói lại và nhốt trong Không Thú, đảm bảo bọn hắn không thể thoát thân.
Giải quyết xong 3 kẻ đứng đầu Hoàng Bào gia tộc, Trần Lương đã không còn phải bận tâm Hoàng Bào gia tộc đến trả thù.
Qua trận chiến này, tên tuổi Khai Thiên Môn một lần nữa lan truyền khắp Hoàng Đình Trấn, thậm chí là Côn Bằng Vực.
Thông tin nổi bật là Khai Thiên Môn có một trận pháp cấp 8 đỉnh tiêm, thậm chí là cấp 9. Nếu muốn đụng đến môn phái này, ít nhất thế lực của ngươi cần có Thiên Võ Sư.
Trần Lương tiến về phía Trương Phá Vân chắp tay nói:
“Lần này đa tạ Trương lão, sau này ắt có hậu đáp”
Trương Phá Vân phất tay với Trần Lương, trở về chỗ nghỉ ngơi của mình.
Chu Minh và Ưng Sát sẽ chủ trì xét tuyển, bọn hắn chính là kỷ luật. Những kẻ mới đến không nghe lời đều loại ngay lập tức.
Đầu tiên là kiểm tra thuộc tính, những người có chất lượng thuộc tính dưới 6 đều loại.
Môn phái mới thành lập, thu nhận quá nhiều và tạp nham chỉ khiến khó kiểm soát và khó nâng cao năng lực chiến đấu cho từng người. Trước mắt, vẫn là tập trung vào chất lượng mà không phải là số lượng.
Tiếp đến là phân loại tu vi, chủ yếu là Vạn Nhiên cùng Tiên Linh cảnh. Hoàng cấp võ giả chỉ có 2 người tham gia.
Một lão giả mỉm cười nhẹ nhàng nói với Chu Minh:
“Tiểu hữu, 2 bọn ta đều là Hoàng cấp, hẳn là không cần phải xét tuyển chứ?”
Chu Minh cũng mỉm cười trả lời
“Ai cũng phải thi tuyển, không có ngoại lệ, mong tiền bối thông cảm”
Lão giả còn lại quát lớn:
“Ngươi không có tư cách nói với bọn ta, mau gọi trưởng môn ra đây”
Hoàng cấp luôn là một trong những lực lượng quan trọng của mọi thế lực, vì vậy trước nay đi đâu, bọn hắn luôn có được sự kính trọng nhất định đã là quen thuộc.
Lão giả vừa quát lớn là một võ giả tự do, từng được nhiều thế lực mời chào nhưng lão đều từ chối. Lần này lão đến là nhìn chằm chằm vào Trung phẩm Quỷ cấp võ kỹ kia, còn tu luyện xong có ở lại hay không thì là chuyện khác.
“Trưởng môn đã giao toàn quyền xét tuyển cho bọn ta, tất cả đều phải thi theo luật” Chu Minh thẳng thừng đáp
Lão giả một bụng nộ hỏa nhưng vẫn cố nén lại.
Vòng thi đầu tiên là kiểm tra sức chịu đựng. Trần Lương đã bày sẵn một khu vực có trọng lực gấp 10 lần, trong vòng 1 ngày, ai có thể đứng tấn được 5 canh giờ là vượt qua vòng 1.
Ngoài ra, tùy theo cấp độ tu vi, võ giả sẽ phải mang lên người một khối lượng khác nhau. Vạn Nhiên cảnh mang thêm 50 cân, Tiên Linh cảnh mang thêm 100 cân, Giáp Linh cảnh mang thêm 200 cân, Cự Linh cảnh mang thêm 500 cân, Hoàng cấp mang thêm 3000 cân.
Ngoài sức chịu đựng, còn là kiểm tra sự nỗ lực. Ngươi đứng mệt thì nghỉ, nghỉ xong lại đứng. Mà cả ngày cũng đứng không xong thì thôi về đi.
Sau kiểm tra chất lượng thuộc tính và thi vòng 1 đã loại gần nửa số người.
Vòng tiếp theo, kiểm tra ngộ tính, mỗi người sẽ có 1 ngày ngồi trong phòng kín xem võ kỹ. Trong phòng có 20 cuốn võ kỹ với các thể loại, Phàm cấp có Thượng, Trung, Hạ phẩm. Linh cấp có Thượng, Trung, Hạ phẩm. Quỷ cấp có Trung và Hạ phẩm.
Phàm cấp, Linh cấp đều ra mua ngoài bởi Trần Lương cũng không có đủ thời gian và số lượng võ kỹ để viết ra. Cung Thừa Hy xem nhiều, biết nhiều, nhưng cũng không phải cái gì cũng biết
Sau 1 ngày, võ giả sẽ thi triển võ kỹ học được.
Cả ngày này, Trần Lương đều sử dụng Ẩn Nặc Thuật rồi tỏa ra tinh thần lực mạnh mẽ bao trùm toàn bộ những người dự thi.
Một điều nực cười là có cả những người chỉ là Tiên Linh cảnh cũng ngồi xem Quỷ cấp võ kỹ, không những thế, còn là lấy giấy trắng ra ghi chép lại.
Chỉ có một ngày để học võ kỹ, dù có là thiên tài thì Linh cấp võ kỹ cũng rất khó để đụng tới hiểu bản chất, còn Quỷ cấp càng là không thể hiểu da lông.
Những người thực sự muốn ở lại Khai Thiên Môn đều lựa chọn Phàm cấp võ kỹ, thậm chí là Hạ phẩm để càng nhanh, càng dễ học và thi triển.
Chỉ cần nhìn hành vi cũng biết mục đích dự thi của những người đến, không ai biết rằng mọi cử chỉ của bọn hắn đều không qua được cảm nhận tinh thần lực của Trần Lương.
Bọn hắn càng không biết là những sách Quỷ cấp võ kỹ đều là bản không đầy đủ, có ghi chép lại cũng vô ích.
Qua một ngày, mọi người tập trung để thi triển võ kỹ đã học được. Chu Minh đứng lên thông báo:
“Những người sau bị loại, không cần thi triển võ kỹ”
Không biết vô tình hay cố ý, tên của 2 lão giả Hoàng cấp được Chu Minh đọc lên đầu tiên. “Hoang đường, tại sao một cường giả Hoàng cấp như ta lại bị loại vô lý như này được” Một trong hai lão giả hoàng cấp lên tiếng.
“Tất cả những kẻ ghi chép lại võ kỹ đều bị loại. Lí do vì sao chắc không cần ta giải thích” Chu Minh lớn tiếng đáp.
“Lão phu không hề ghi chép, ngươi nhìn thấy lão phu ghi chép không?” lão giả đã dùng tinh thần lực kiểm tra kỹ, không hề có lỗ hổng nào nhìn được trong phòng, cũng không có tinh thần lực nào kiểm tra. Vì vậy lão chắc chắn không thể bị phát hiện được.
Ban đầu lão chỉ đến để thu lấy Quỷ cấp võ kỹ, nhưng mấy ngày đến đây, lão thấy môn phái này không có cường giả, nên muốn ở lại thăm dò thêm.
“Ta bảo ngươi bị loại, chính là người bị loại, đừng làm mất thời gian của mọi người” lúc này Trần Lương đứng ra nói
“Ngươi là ai?” Lão giả hỏi
“Ta là trưởng môn của Khai Thiên Môn”
“Ta còn tưởng thế lực lớn nào mới có thể chiếm giữ nơi linh khí nồng đậm như này, không ngờ chỉ là một tiểu tử chưa vắt mũi chưa sạch. Các ngươi tu vi quá kém không dám thu Hoàng cấp cường giả nên phải tìm lí do sao?” Lão giả nói xong liền tỏa ra khí thế mười phần hung hăng, tự mãn
“Ngươi nếu không ngay lập tức rời đi sẽ không còn cơ hội đâu, cho ngươi 3 hơi thở” Trần Lương nghiêm giọng
“Một hai ba, nhanh cho ta biết ngươi có thể làm được gì” lão giả nói xong cười ha hả
Trần Lương tức giận, đưa ra Kim Thiết Nhân trong tích tắc xông đến đấm vào ngực lão giả. Lão giả kịp vận khí chống đỡ, có điều vẫn là ăn thiệt lớn, bị đấm lõm ngực bay ra khỏi Khai Thiên Môn. Vết thương vẫn còn cháy đen do bị lôi điện tổn thương nặng.
Diễn biến xảy ra quá nhanh, đến khi mọi người định thần lại thì chỉ còn thấy lão giả nằm bất động không rõ sống chết.
“Ngươi cũng muốn có ý kiến sao?” Trần Lương quay qua hỏi lão giả Hoàng cấp còn lại
“Không có, không có, lão phu xin cáo từ”
Chu Minh tiếp tục đọc danh sách những kẻ ghi chép hoặc tìm cách ghi nhớ Quỷ cấp võ kỹ. Đám người còn lại cũng không cần thi nữa, tất cả đều được nhận, số lượng lên đến hơn 200 người.
Trong đó có 7 người là Cự Linh cảnh, đều là mong muốn thực sự nâng cao võ đạo của bản thân. Bọn hắn đều hiểu không có bữa cơm trưa miễn phí, muốn học được Quỷ cấp võ kỹ không phải ngày một ngày hai, trước mắt phải là làm ra cống hiến cho môn phái.
Hơn 200 người này nhanh chóng được Tuyết Hoa sắp xếp chỗ ở cùng nơi luyện công. Điều bọn hắn không ngờ là Trần Lương thực sự để bọn hắn học mọi công pháp, võ kỹ từ Trung phẩm Quỷ cấp trở xuống.
7 Cự Linh cảnh không những được tự do tu luyện Quỷ cấp võ kỹ, mà nếu có điều không hiểu trong võ đạo, hoàn toàn có thể gặp Trần Lương thỉnh giáo.
Võ đạo vi tôn, Trần Lương cũng đã lần lượt hạ gục từng người trong 7 trận chiến quang minh chính đại, khiến bọn hắn không thể không phục.
Ngoài ra, Trần Lương còn truyền cho bọn hắn một loại Chiến trận pháp tên là Thất Tinh Nhất Chuyển, dùng để quy tụ sức mạnh của 6 người vào 1 giúp đòn tấn công của người làm Mắt trận tăng lên gấp 3 lần, chuyên dùng để đối phó các đối thủ mạnh hơn nhiều lần.
Trước mắt, Trần Lương chưa có nhiệm vụ đặc biệt nào cho hơn 200 người này, chủ yếu bọn hắn vẫn là cần nâng cao tu vi.
Mỗi tháng, Khai Thiên Môn đều sẽ phát 1 viên đan dược cấp 3, 4 cho các đệ tử. Ngoài ra, đệ tử thực hiện nhiệm vụ của môn phái cũng sẽ được phần thưởng tương xứng.
Lợi ích lớn nhất của các đệ tử vẫn là có được một nơi linh khí nồng đậm để tu luyện và võ kỹ cao cấp để rèn luyện, tốt hơn rất nhiều so với hành tẩu bên ngoài.
Hơn một tháng sau, Thiên Khung Phái đột nhiên bị một kiếm trời giáng làm rung chuyển toàn bộ trang viên. Thật may Trần Lương đã khôi phục và nâng cấp trận pháp xong từ mấy ngày trước. Những tấn công đột ngột từ bên ngoài vào đều sẽ được trận pháp tự động bật lên bảo vệ
Không ngoài dự đoán, kẻ tấn công chính là Hoàng Bào Gia Cát, gia chủ của Hoàng Bào gia tộc. Trần Lương cũng đã tính toán, nếu đối phương đến sớm hơn sẽ hi sinh Kim Thiết Nhân.
Kim Thiết Nhân cùng sự trợ giúp của Trận Pháp Sư hoàn toàn có thể tiến tới gần nổ chết hoặc trọng thương Hoàng Bào Gia Cát. Cũng may chưa cần dùng đến
“Kẻ nào dám xâm chiếm Hoàng Bào Phủ của ta, mau ra đây chịu chết” Sau một kiếm không thành, Hoàng Bào Gia Cát tức giận hét lớn. Hắn vừa ngạc nhiên vì đối phương có trận pháp ngăn được một kiếm của Địa cấp võ giả, vừa lo lắng thế lực kia không phải dạng vừa, thậm chí có cả Thiên cấp võ giả tọa trấn. Nếu thế hắn cũng đành rời bỏ chốn này, không thì sẽ phải bỏ mạng cũng không chừng.
Sau lưng Hoàng Bào Gia Cát là hai trưởng lão Huyền cấp, bọn hắn đã thông tri cho Hoàng Bào Gia Cát đối phương chỉ có 1 Huyền cấp võ giả và 1 Kim Thiết Nhân có chiến lực tương đương Huyền cấp cảnh. Vì vậy Hoàng Bào Gia Cát tự tin có thể chiếm lại được tổng bộ này.
Trương Phá Vân cùng Kim Thiết Nhân bay ra ngoài, đứng ngay bên trên trận pháp bảo vệ. Trương Phá Vân thận trọng nhìn Hoàng Bào Gia Cát. Khi còn là Thiên Võ Sư, hắn một ngón tay cũng đủ nghiền nát một Địa cấp võ giả tầm thường.
Ngay cả khi bị phong ấn thì chiến đấu với Huyền cấp võ giả cũng không khiến hắn phải dùng hết sức mạnh.
Có điều lúc này hắn phải chiến đấu vượt 1 đại cảnh giới khiến Trương Phá Vân không thể không cẩn thận đánh giá đối thủ. Hắn muốn chạy đi, Hoàng Bào Gia Cát là không thể giữ lại hắn, nhưng như thế cơ hội phá vỡ phong ấn, trở lại làm Thiên Võ Sư của hắn sẽ tan thành mây khói.
Hoàng Bào Gia Cát cũng thận trọng đánh giá đối thủ của mình. Thế lực có thể nắm giữ Kim Thiết Nhân, lại có một Huyền cấp cường giả với lực chiến đấu cực mạnh, có thể đánh bại hợp công của 1 Huyền cấp cùng 2 Hoàng cấp võ giả thì hẳn phải có tiềm lực không tầm thường.
“Tại hạ Hoàng Bào Gia Cát, gia chủ Hoàng Bào gia tộc, muốn hỏi vị đây là?” Hoàng Bào Gia Cát hướng tới Trương Phá Vân hỏi.
“Lão phu chỉ là người làm công, không đáng nhắc đến. Mong Hoàng Bào gia chủ rời đi, từ nay nước sông không phạm nước giếng” Trương Phá Vân từ tốn nói.
“Các ngươi chiếm tổng bộ của gia tộc ta, lại muốn nước sông không phạm nước giếng. Nào có chuyện dễ dàng như vậy. Các ngươi là thế lực nào, ta chưa từng nghe đến Khai Thiên Môn. Ai là trưởng môn của các ngươi?”
“Lão phu không muốn nói nhiều, nếu ngươi muốn đánh thì đánh đi”
Hoàng Bào Gia Cát không vội tiến đánh. Đối phương chỉ tương đương 2 Huyền cấp cường giả, không phải đối thủ của hắn, nhưng hắn lại không thấy sự lo lắng trong khí thế của đối phương khiến hắn còn chưa dám vọng động.
“Gia chủ, để 2 bọn ta lên thăm dò trước” 2 lão giả Huyền cấp phía sau Hoàng Bào Gia Cát nói
“Các ngươi là bại tướng, xông lên cũng vô ích. Để ta lên, nếu có gì bất trắc, các ngươi nhanh chóng tiếp ứng là được” Hoàng Bào Gia Cát tự tin có thể hạ gục cả 2 đối thủ trước mặt. Cái hắn lo là phía sau còn có cường giả càng mạnh hơn tọa trấn. Một thế lực có thể nhanh chóng xây dựng một trận pháp cấp cao thì không thể tầm thường được.
Hoàng Bào Gia Cát bước lên, kèm theo bão thổi khắp nơi. Hắn là Địa cấp cường giả phong thuộc tính. Phong bão xung quanh đều nằm dưới sự điều khiển của hắn.
Trương Phá Vân cùng Kim Thiết Nhân cũng đã sử ra lôi thuộc tính, lôi điện vờn quanh bọn hắn như muốn hủy thiên diệt địa.
Thần thông của Hoàng Bào Gia Cát là một Tinh linh hóa hình yêu thú cấp 10 Tử Kim Nhạn. Thần thông của Trương Phá Vân là một Tinh linh hóa hình có dạng một thanh lôi phủ.
Hoàng Bào Gia Cát nhẹ nhàng đưa tay về phía trước, gió bão nổi lên muốn cuốn phăng mọi thứ trên đại địa. Còn may là các trận pháp bảo vệ đều được bố trí khắp nơi ngăn cản tác động của trận chiến tới nhà cửa phía dưới. Các thế lực đều có trận pháp của riêng mình giúp bọn hắn an tâm tọa sơn quan hổ đấu.
Trương Phá Vân và Kim Thiết Nhân đẩy mạnh lôi sét bảo vệ quanh mình chống đỡ lại những đợt phong nhận quét tới.
Trương Phá Vân sử dụng lôi phủ đánh ra một cột sét kinh thiên động địa về phía Hoàng Bào Gia Cát. Hoàng Bào Gia Cát cũng hiện ra một thanh phong chùy đánh tan cột sét tiến đến.
“Tiếp 1 kiếm của lão phu” Hoàng Bào Gia Cát huy động một kiếm đơn giản chém xuống nhưng hiện ra là ngàn vạn phong kiếm sắc bén cùng lao về 2 địch thủ.
Kim Thiết Nhân không có nhiều hoa chiêu, chỉ tung ra một lôi quyền chứa hắc sắc lôi đình. Trương Phá Vân chủ tu chưởng đạo, hai tay hợp lại đánh ra “Như Lai Chưởng”.
Chưởng đạo cùng quyền đạo kết hợp vừa vặn phá tan ngàn vạn phong kiếm của Hoàng Bào Gia Cát.
“Huyền cấp cảnh lại có thể chống đỡ được Thiên Phong Cương Kiếm của lão phu, các ngươi thật không tầm thường”
Trương Phá Vân không nói gì, chỉ lẳng lặng đánh ra tuyệt kỹ của lão, một Hạ phẩm Thiên cấp võ kỹ. Lão tuy là Huyền cấp cảnh nhưng kiến thức lại là của một Thiên Võ Sư mấy ngàn năm lăn lộn.
Một ảo ảnh thiên lôi hiện ra cầm lấy Tinh linh hóa hình lôi phủ. Cả vùng không gian như bị phá toái do ngàn vạn tia sét chớp giật giày đặc khắp nơi. Trăm trượng xung quanh Trương Phá Vân đều là nhiễm lôi sét, bất kỳ vật gì không có được trận pháp bảo vệ đều là bị giật cháy đen.
Thiên lôi quay phủ đạt tới tốc độ cao nhất rồi nhém mạnh về phía Hoàng Bào Gia Cát.
Hoàng Bào Gia Cát ngưng thần thi triển võ kỹ mạnh nhất của mình, Tử Kim Nhạn vừa đập cánh, vừa gáy lên từng tiếng chói tai. Mỗi một cú vỗ cánh, mỗi một tiếng gáy của Tử Kim Nhạn đều khiến thanh phong kiếm trước mặt nó dần lớn mạnh.
Hoàng Bào Gia Cát giơ kiếm lên sát nhập với kiếm khí của Tử Kim Nhạn chém vào lôi phủ.
Mạnh yếu quá rõ ràng, phủ của Trương Phá Vân bị chém làm đôi. Kiếm khí tiếp tục mạnh mẽ bổ về Trương Phá Vân.
Nhìn thấy kiếm khí chém đối thủ ra làm hai, Hoàng Bào Gia Cát mỉm cười chiến thắng.
Có điều niềm vui ngắn chẳng tày gang, Hoàng Bào Gia Cát đã phải thốt lên:
“Thân hóa lôi đình! Thật không ngờ ngươi lại có được Đạo Thần Thông cao cấp này”
Trương Phá Vân bị kiếm khí chém đôi người nhưng nhanh chóng sát nhập lại. Thân hóa lôi đình là Đạo Thần Thông hắn có được khi tăng cấp từ Hoàng cấp lên Huyền cấp.
Đạo Thần Thông chính là cảm ngộ đạo của thiên địa, không liên quan đến tu vi, không liên quan đến võ kỹ.
Đạo Thần Thông là không thể truyền thụ, chỉ có thể mỗi người tự cảm nhận Đạo để thu được Đạo Thần Thông của riêng mình. Từ Cự Linh lên Hoàng cấp hay từ Hoàng cấp lên Huyền cấp là quá trình ngộ Đạo. Nhưng không phải ai ngộ Đạo cũng thu được Thần Thông.
Muốn thu được Đạo Thần Thông cần phải có được cảm ngộ về Đạo rất cao, cần trải qua thiên truy bách luyện mới có được Đạo Thần Thông. Hầu hết võ giả bước vào Huyền cấp cũng không thu được một Đạo Thần Thông nào.
Đạo Thần Thông cũng rất đa dạng, có loại vô cùng gân gà, có loại giúp võ giả tăng cường chiến lực lên rất cao, có loại lại giúp võ giả ẩn thân, bỏ chạy không người có thể bắt.
Đạo Thần Thông thân hóa nguyên tố là một trong những khao khát của võ giả. Vì nó mang lại cho võ giả khả năng phòng thủ rất biến thái, rất khó bị bắt giết, đồng thời nâng lên sức công phá cho các võ kỹ thuộc tính.
“Còn nhiều ngạc nhiên dành cho ngươi” Trương Phá Vân vừa nói, vừa thi triển tiếp một võ kỹ khác của lão “Lưới Trời Lồng Lộng”
Khoảng không phía trên Hoàng Bào Gia Cát đột ngột xuất hiện một lưới sét rộng cả trăm trượng nhanh chóng quấn lấy Hoàng Bào Gia Cát, khiến hắn không thể thoát thân.
Lưới sét này ngoài tác dụng bắt trói, còn đưa sét vào cơ thể kẻ bị trói khiến mọi võ kỹ đều bị giảm một nửa uy lực.
Còn chưa kịp làm ra đối sách, Hoàng Bào Gia Cát đã gặp phải lôi quyền của Kim Thiết Nhân.
Hoàng Bào Gia Cát vội vàng thi triển Đạo Thần Thông của hắn “Phong Vô Định”.
Đạo Thần Thông này tuy không bằng thân hóa nguyên tố nhưng cũng giúp Hoàng Bào Gia Cát không gặp tổn thương gì sau khi ăn trọn lôi quyền của Kim Thiết Nhân.
Cơ thể hắn bị đánh văng về phía trận pháp của Khai Thiên Môn nhưng Lưới Trời Lồng Lộng nhanh chóng bị cắt đứt. Hoàng Bào Gia Cát nhìn về phía Trương Phá Vân nói:
“Năng lực rất tốt. Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, đầu nhập vào gia tộc ta, tha chết cho ngươi, đồng thời phong làm trưởng lão”
“Gia chủ, có cần bọn ta hỗ trợ không?” 2 trưởng lão của Hoàng Bào gia tộc thấy gia chủ bị đánh bay vội vã tiến tới bên cạnh Hoàng Bào Gia Cát.
“Không cần” Hoàng Bào Gia Cát vừa cất tiếng nói thì một giọng nói khác đã vang lên:
“Đúng thật là không cần, vì các ngươi đều đã như cá nằm trên thớt, vùng vẫy vô ích”
Người vừa nói chính là Trần Lương. 3 kẻ kia còn đang ngạc nhiên, Trần Lương đã thi triển trận pháp để chứng minh lời nói của hắn.
Những trận lôi đình mạnh mẽ giáng xuống vị trí của 3 võ giả Hoàng Bào gia tộc. Những cột sét không ngừng hạ xuống vang vọng cả thiên địa, đánh cho thôn thiên địa ám, đánh cho 3 cường giả của Hoàng Bào gia tộc không kịp trở tay, phải vận dụng mọi thủ đoạn phòng vệ chống đỡ lại đợt lôi điện bão táp này.
Mỗi một cột lôi đình giáng xuống đều mạnh ngang với võ kỹ mạnh nhất của Trương Phá Vân, khiến cho 2 Huyền cấp võ giả nhanh chóng bị hạ gục sau vài hơi thở.
Trần Lương còn muốn cả 3 tên đều sống, vì vậy đối với 2 trưởng lão thì lôi đình giảm đi một chút, còn với gia chủ Hoàng Bào Gia Cát thì mạnh hơn một chút.
Tuy chống đỡ rất mãnh liệt, nhưng cuối cùng Hoàng Bào Gia Cát vẫn là bị sét đánh đến trọng thương ngất đi.
Trận pháp này của Trần Lương có thể phân cao thấp với một Thiên Võ Sư phổ thông. Tuy Hoàng Bào Gia Cát là thiên tài nhưng chỉ mới là Địa cấp võ giả sơ kỳ, hiển nhiên là không thể chống lại trận pháp liên tục oanh tạc.
Ngay từ ban đầu, chiến lược của Trần Lương cùng Trương Phá Vân đã là tìm cách để đưa Hoàng Bào Gia Cát tiến vào trong trận pháp, sau đó sẽ là nhiệm vụ của Trần Lương.
3 cường giả của Hoàng Bào gia tộc bị Trần Lương sử dụng Thiên Tằm Ti trói lại và nhốt trong Không Thú, đảm bảo bọn hắn không thể thoát thân.
Giải quyết xong 3 kẻ đứng đầu Hoàng Bào gia tộc, Trần Lương đã không còn phải bận tâm Hoàng Bào gia tộc đến trả thù.
Qua trận chiến này, tên tuổi Khai Thiên Môn một lần nữa lan truyền khắp Hoàng Đình Trấn, thậm chí là Côn Bằng Vực.
Thông tin nổi bật là Khai Thiên Môn có một trận pháp cấp 8 đỉnh tiêm, thậm chí là cấp 9. Nếu muốn đụng đến môn phái này, ít nhất thế lực của ngươi cần có Thiên Võ Sư.
Trần Lương tiến về phía Trương Phá Vân chắp tay nói:
“Lần này đa tạ Trương lão, sau này ắt có hậu đáp”
Trương Phá Vân phất tay với Trần Lương, trở về chỗ nghỉ ngơi của mình.