Chép Long Cá ngoài có tác dụng tăng lên tu vi lớn cho nhân loại thì cũng là vật đại bổ cho yêu thú.
Sau khi ăn được 5 con Chép Long Cá, Ngạo Thiên đã chính thức trở thành yêu thú cấp 8. Cấp độ của yêu thú có thể được nhìn thấy khi sử dụng tinh thần lực kiểm tra kỹ trong huyết mạch.
Không nhất thiết yêu thú cấp cao hơn sẽ đánh bại được yêu thú cấp thấp hơn, vì còn phụ thuộc vào năng lực yêu thú, tương sinh tương khắc, địa hình địa lợi… nhưng chắc chắn rằng yêu thú tăng cấp lên sẽ mạnh hơn chính nó ở cấp thấp hơn.
Trần Lương chỉ tay về 1 Diệm Tử Linh Hỏa nói:
“Diệm Tử Linh Hỏa kia phù hợp với ngươi. Ta quan sát thấy tốc độ khá nhanh nhưng vẫn nằm trong khả năng của ngươi bắt được”
Tuyết Phi nhìn theo hướng chỉ tay của Trần Lương. Nửa ngày trôi qua nàng vẫn chưa tìm được mục tiêu mong muốn.
Giữa một rừng Diệm Tử Linh Hỏa này, để tìm được Không gian Diệm Tử Linh Hỏa đã khó, chọn được mục tiêu có tốc độ phù hợp lại càng khó hơn. Nếu Diệm Tử Linh Hỏa có tốc độ quá nhanh hoặc quá chậm đều cần phải từ bỏ để tìm lại từ đầu.
Diệm Tử Linh Hỏa kia đúng thật tốc độ rất nhanh, nhưng nếu làm chậm một nửa tốc độ, lại thêm nàng gấp đôi tốc độ vẫn là có thể thu lấy.
Bỏ lại một tiếng “đa tạ” Tuyết Phi ngay lập tức lao đến mục tiêu trong tầm ngắm. Nàng liên tục nhảy qua nhảy lại quyết đuổi theo bằng được Diệm Tử Linh Hỏa phía trước.
Tốc độ của nó nhanh đến không tưởng. Nếu không phải nàng có không gian võ kỹ, chỉ sợ là vô kế khả thi.
Rất nhiều lần chỉ còn cách trong gang tấc nhưng đều trượt khỏi tay, Tuyết Phi không khỏi có chút nản lòng. Cơ thể của nàng cũng đã trở nên mệt nhọc, nguyên khí khô cạn do cơ thể phải chịu đựng dày vò của sức nóng kinh người từ phía dưới tỏa ra.
Trần Lương từ trên cao lớn tiếng nhắc nhở:
“Ngươi đừng sử dụng Thời gian võ kỹ sớm, hãy đợi tới gần, trước khi Diệm Tử Linh Hỏa di chuyển thì hãy sử dụng”
Tuyết Phi nghe xong, ổn định hơi thở rồi dành toàn bộ sức lực còn lại cho lần bắt cuối cùng.
Diệm Tử Linh Hỏa như một đứa trẻ tinh nghịch nhảy nhảy tại chỗ, không quan tâm lắm về Tuyết Phi. Tốc độ của nó hoàn toàn là vượt qua Tuyết Phi một khoảng lớn. Chỉ cần đối phương tiến tới gần, nó nhảy đi là được.
Nhân loại kia vẫn tiếp tục không bỏ. Nàng còn cách 10 trượng, 8 trượng, 5 trượng.
Còn cách 3 trượng, Diệm Tử Linh Hỏa liền bật người nhảy đi. Đang lúc định nhảy, cơ thể nó như bị hẫng rơi xuống hố. Cơ thể chưa kịp thích nghi với thời gian đột ngột giảm nửa nên nó bị khựng lại một chút.
Chỉ trong tích tắc này, tốc độ Tuyết Phi tăng lên gấp đôi, giúp nàng vừa kịp bắt lấy Diệm Tử Linh Hỏa, thu vào đan điền.
Trở lên trên, Tuyết Phi cần hơn một ngày để khôi phục hoàn toàn trạng thái đỉnh phong. Do bị giới hạn bởi khoảng cách thi triển võ kỹ nên Tuyết Phi cũng sẽ phải tiến xuống dưới một đoạn. Nàng sẽ cần tốn nhiều nguyên khí để bảo hộ chính mình trong lúc giúp Trần Lương.
Mục tiêu của Trần Lương đã tìm kiếm xong, một Diệm Tử Linh Hỏa trông bề ngoài không khác gì các Diệm Tử Linh Hỏa khác, chỉ khi tiến tới bắt nó mới thể hiện ra tốc độ phi thường nhanh.
Một màn rượt đuổi qua lại nhanh đến nỗi Tuyết Phi không nhìn rõ thân ảnh của Trần Lương đâu. Vừa mới chỗ này, tích tắc sau đã thấy hắn cùng Diệm Tử Linh Hỏa ở chỗ khác.
Tu vi cùng thân pháp của Trần Lương đều vượt trội so với Tuyết Phi, hiện còn tăng gấp đôi nữa thì nàng rất khó nắm bắt được thân ảnh của hắn.
Điểm bất lợi của Tam Ảnh Bộ là phải có điểm đặt chân. Trong miệng núi lửa thì ở giữa là khoảng không nên Trần Lương không thể làm gì khác ngoài việc dùng hết tốc lực đuổi theo Diệm Tử Linh Hỏa.
Trần Lương cũng đã dùng đến phương pháp như Tuyết Phi làm nhưng không có tác dụng với Diệm Tử Linh Hỏa này.
Nửa ngày không xong, Trần Lương truyền cho Ngạo Thiên một đạo ý niệm. Ngạo Thiên nhắm mắt, cơ thể suy yếu trôi vào giấc ngủ. Nó đang tăng sức mạnh lên cho Trần Lương.
Nhận được tăng phúc, tốc độ của Trần Lương tăng vọt. Thêm một vài lần nhảy qua lại với tốc độ âm thanh, Trần Lương cuối cùng đã thu được Diệm Tử Linh Hỏa vào đan điền.
Diệm Tử Linh Hỏa chui vào đan điền sẽ tự động từ từ mở rộng không gian đan điền, không cần võ giả phải làm gì.
Ngạo Thiên mở mắt, quẫy đuôi chúc mừng Trần Lương.
Dừng lại nghỉ ngơi một chút, Trần Lương đưa 1000 tinh thạch cấp 1 cho Tuyết Phi như đã giao hẹn. Nàng lắc đầu nói:
“Ngươi giúp ta vượt qua trận pháp, ta giúp ngươi bắt lấy Diệm Tử Linh Hỏa, vậy là hòa”
“Tiếp theo ngươi định đi đâu?”
“Ta cần tới một nơi để hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao phó. Còn ngươi?”
“Ta sẽ trở lại Chép Long Hồ thu thêm Chép Long Cá” Trần Lương mỉm cười nói.
Tuyết Phi cũng bật cười. Chưa từng có người có thể câu được Chép Long Cá dễ dàng như Trần Lương. Xong việc nàng cũng phải đi thử câu Chép Long Cá mới được.
“Ta có một giao dịch với ngươi” Tuyết Phi nhìn Trần Lương nói
“Nói nghe thử”
“Sau Hoàng Lam Môn đóng kết thúc 1 tháng, gia tộc của ta cùng 4 gia tộc khác là ngũ đại gia tộc tại Lý Đế Vực sẽ có một cuộc thi đấu. Các mục thi đấu bao gồm võ đạo, trận đạo, đan đạo, luyện khí đạo. Mỗi gia tộc sẽ cử 1 đại diện dưới 50 tuổi ra thi đấu tại mỗi mục.
Gia tộc của ta đang không có đại diện về trận đạo có thể sánh ngang cùng 4 gia tộc kia, vì vậy muốn nhờ ngươi giúp.
Chỉ cần ra thi đấu, gia tộc ta sẽ trả 3000 tinh thạch cấp 1. Nếu giành giải nhất sẽ được thưởng 1 vạn tinh thạch cấp 1, nếu giành giải nhì sẽ được 5000 tinh thạch cấp 1. Ngươi thấy sao”
“Thời gian thi đấu mất bao lâu?” Trần Lương hỏi
“Khoảng 1 tuần”
Trần Lương gật gật đầu nói:
“Vậy được. Nể tình ngươi giúp ta mấy lần nên sẽ ra mặt thi đấu cho gia tộc ngươi”
“Quá tốt rồi, Trận Pháp Sư cấp 6 quá đủ để giành hạng nhất” Tuyết Phi vui mừng cười, đưa cho Trần Lương Truyền tin thạch “Kết thúc bí địa, ta sẽ đợi ngươi tại cửa vào. Đề phòng thất lạc, ngươi cầm lấy Truyền tin thạch này. Tổng bộ của gia tộc ta nằm tại Ngân Cơ Thành, Lý Đế Vực. Ngươi có bản đồ đến đó chưa?”
“Ta có rồi” Trần Lương thu lấy Truyền tin thạch từ tay Tuyết Phi.
Cả 2 cất bước đi tiếp, vừa cười vừa nói, thoải mái hơn rất nhiều so với thời điểm tại thu Diệp Không Quả.
Bước ra khỏi trận pháp của Hỏa Diệm Tử Sơn, khung cảnh trước mặt bọn hắn có vẻ không ổn lắm.
Trên bầu trời, 2 lão giả đứng trên không nhìn xuống bọn hắn với ánh mắt khinh bỉ như nhìn sâu kiến. Phía xa xa còn có Hoàng Chưng Bảo cùng Yến huynh.
“Trưởng lão, chính là hắn” Hoàng Chưng Bảo hét lớn ngay khi nhìn thấy Trần Lương. Một nỗi ghen tức dồn lên não khi hắn thấy cùng đi bên cạnh kẻ thù lại là mỹ nhân trong mộng của hắn
“Ngươi là Trần Lương?” Một lão giả nhìn Trần Lương hỏi
Nghe lời nói của Hoàng Chưng Bảo, Trần Lương đã có được suy đoán nhất định. Không trả lời câu hỏi, hắn nhảy lên lưng Ngạo Thiên, đánh ra một thương Cửu Long Thăng Thiên.
Ngạo Thiên tức tốc chạy về bên trái. Bọn hắn cần tìm một nơi có thể che giấu bản thân một chút để Trần Lương đưa cả 2 vào Tiểu Cửu Giới. Nếu vào Tiểu Cửu Giới ở ngay trước mặt người khác như này sẽ rất dễ dàng bị phát hiện.
Mục tiêu của 2 lão giả là Trần Lương, Tuyết Phi hẳn sẽ không bị liên lụy gì.
Vừa mới di chuyển, Trần Lương cảm thấy tốc độ nhanh là gấp đôi so với bình thường. Hắn ngay lập tức hiểu ra Tuyết Phi đang giúp mình, nhưng cũng không quay đầu nhìn.
2 vị trưởng lão của Quỷ Địa Phái thấy đối phương bỏ trốn lại còn đánh trả cũng không vội vã đuổi theo, chỉ đứng đó cười khinh thường sâu kiến bỏ trốn.
Bọn hắn là 2 Hoàng cấp võ giả, lại còn sợ 1 tiểu tử chạy trốn sao. Ngươi muốn chạy bao xa liền chạy bấy xa, bọn ta tóm một phát liền được.
Đánh tan 9 hắc long bay tới, 2 lão giả bay người đuổi về hướng Trần Lương. Chỉ là đột nhiên bọn hắn cảm thấy tốc độ bị chậm đi đáng kể.
Ngạc nhiên nhìn nhau, nhưng 2 lão giả còn chưa nghĩ ra nguyên nhân cùng cách phá giải thì trạng thái đã trở lại bình thường, tăng tốc đuổi theo con mồi.
Hoàng Chưng Bảo tiến về phía Tuyết Phi cười nói:
“Tuyết Phi cô nương, lại gặp nhau, chúng ta…”
Còn chưa để hắn nói xong, Tuyết Phi đánh gãy lời:
“Ta còn có chuyện quan trọng cần làm”
Nói xong nàng liền phi thân bay đi, không để Hoàng Chưng Bảo có bất cứ cơ hội mở lời nào. Lúc trước, nàng còn có cảm tình với một cường giả trẻ tuổi như Hoàng Chưng Bảo. Nhưng không ngờ hắn đánh không được liền đi giở trò hèn hạ. Hơn nữa Trần Lương còn đang là khách mời quan trọng của nàng.
Đối phương đã từ chối, Hoàng Chưng Bảo cũng liền bỏ qua, tiếp tục con đường riêng của hắn.
Vừa cách xa được một đoạn, Trần Lương khuôn mặt phiền muộn nhìn 2 kẻ truy đuổi mình đang dần rút ngắn khoảng cách.
Con đường bỏ chạy của hắn thưa thớt cây cối, chỉ có thể trông chờ vào khu vực phía trước hắn, Luyện Khí Phường.
Luyện Khí Phường là một kiện chân chính Thần Khí, đản sinh ra khí linh có linh trí và thực hiện các mệnh lệnh của chủ nhân. Một điều đáng tiếc là dù đã thử vô số cách nhưng không ai có thể câu thông được tới khí linh, vì vậy càng không ai có thể sở hữu được kiện Thần Khí độc nhất vô nhị này.
Theo Trần Lương được biết, hiện tại trên Cửu Giới, ngoài Luyện Khí Phường thì chỉ có 3 kiện Thần Khí khác. Một kiện là Thời gian chí bảo, một kiện là Thần Kiếm, một kiện là Thần Lô
Trần Lương vốn không dự định đến đây. Luyện Khí Phường vốn dĩ có 2 phân khu. Nhưng hiện tại, những người đến Luyện Khí Phường chỉ tiến vào phân khu luyện khí. Còn phân khu lưu trữ bảo khí thì bỏ hoang do đã bị những người đến trước thu hoạch hết.
Thời gian qua rất lâu nhưng những bảo khí trong Luyện Khí Phường đều được lưu trữ trọn vẹn, không hề hỏng hóc, rỉ sét. Chỉ riêng khả năng này thôi đã cho thấy Luyện Khí Phường bất phàm.
Nhưng phân khu luyện khí mới là được coi trọng hơn cả. Ở đây, các dụng cụ luyện khí đều là cực phẩm. Mỗi một kiện luyện khí đều có phẩm chất Thiên Thánh Khí.
Búa làm từ Khai Thiên Thạch, một loại đá rất cứng, có tác dụng tăng lên 50 lần lực lượng đập xuống.
Ngay cả kìm kẹp bảo khí cũng được làm từ Bức Trọng Thiết, mới có thể chịu được lực lượng cùng nhiệt độ khi rèn Thiên Thánh Khí.
Ngoài dụng cụ, thì hỏa diễm cũng là một nguyên nhân trọng yếu thu hút Luyện khí sư. Luyện Khí Phường có khả năng hấp thụ địa hỏa ngay bên dưới lòng đất của nó giúp Luyện khí sư bớt đi rất nhiều phiền phức.
Loại địa hỏa này cung cấp hỏa diễm cực mạnh, đã gần tiếp cận thiên hỏa, có thể hòa tan, nung chảy các vật liệu chế tạo Thiên Thánh Khí.
Nếu có đủ vật liệu cùng một loại thiên hỏa, Thiên Luyện khí sư có thể chế tạo được thần khí, nếu đủ năng lực. Dù sao cũng chưa từng có người chế tạo được Thần khí ở đây nên tất cả chỉ là giả thiết. Nhưng cũng đã đầy đủ nói lên được mức độ quý giá của Luyện Khí Phường.
Không thiếu người muốn mang các dụng cụ trong đây đi, nhưng đều không thể làm được. Chỉ cần ngươi cầm dụng cụ ra khỏi phân khu luyện khí sẽ bị khí linh của Luyện Khí Phường đóng cửa ra vào, đồng thời tắt hết hỏa diễm trong các lò luyện khí.
Cửa vào cùng vách ngăn đều được làm từ Bức Trọng Thiết, Thiên Thánh Khí cũng khó chọc thủng, chưa kể Luyện Khí Phường còn có khả năng tự chữa lành vết thương của nó. Chưa nói đến ngươi có khả năng đột phá ra ngoài không, nếu có cũng cần đại lượng thời gian. Thời gian này đủ để các võ giả khác ra ngăn cản ngươi.
Mất đi địa hỏa trợ giúp luyện khí, rất nhiều Thiên Luyện khí sư mất đi cơ hội chế tạo ra Thiên Thánh Khí cấp độ cao, còn không cũng phải trả một cái giá lớn.
Vì vậy, một thiết luật được đặt ra tại Luyện Khí Phường, không được lấy bất kỳ đồ vật ra khỏi nơi đây, nếu không sẽ là kẻ địch chung của toàn bộ Cửu Giới.
Trần Lương cưỡi Ngạo Thiên một mạch lao qua cánh cửa Luyện Khí Phường đang mở. tinh thần lực của hắn mở rộng tìm kiếm một khu vắng người lại dễ trà trộn Tiểu Cửu Giới.
Vừa chạy vừa tìm, Trần Lương dần trở nên bức bách. 2 trưởng lão Quỷ Địa Phái đang chỉ còn cách hắn trăm trượng. Hắn đã bỏ Phân khu Trữ khí hoang vắng không một hạt bụi, còn phân khu luyện khí thì các phòng đều đang có người luyện khí trong đó.
Phân khu luyện khí có các dụng cụ cao cấp, không nhiều nơi có, vì vậy rất nhiều Luyện khí sư cùng võ giả bảo hộ đến Hoàng Lam Môn để rèn các loại bảo vật cao cấp, thấp nhất cũng là Bách Thánh Khí, còn phần đa là Thiên Thánh Khí. Dù sao cơ hội cũng chỉ có 1 lần, lại 30 năm mới mở ra, mỗi một Luyện khí sư cấp bậc tông sư đều trân trọng cơ hội này.
Đã kiểm tra tất cả mọi nơi đều không đạt yêu cầu, chỉ còn lại một căn phòng kín trong góc của Luyện Khí Phường. Căn phòng này chắc chắn không có người, nhưng lí do là bởi không ai vào được bên trong.
Rất nhiều võ giả, Luyện khí sư đã tìm cách mở ra nó mà không thể. Dù là võ lực, trận pháp, hay các phương thức mở khóa vạn năng của Thiên Luyện khí sư cũng vô ích.
Phương pháp duy nhất được đưa ra đó là tìm đúng chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa vào trong căn phòng, nhưng bao nhiêu năm qua đi, còn chưa có người tìm được chiếc chìa khóa đó.
Chạy đến sát căn phòng kín, Trần Lương đã không còn đường lui. Sau lưng hắn, 2 trưởng lão từ từ tiến tới. Con mồi đã không còn lối thoát.
Trần Lương chợt nhớ ra chiếc chìa khóa lấy được trong huyệt động sau thác dung nham. Hắn lấy ra cắm bừa vào lỗ khóa.
Thật không ngờ cánh cửa đã mở ra.
Không kịp ngạc nhiên, Trần Lương vội vã thu lấy Ngạo Thiên, chui vào trong rồi đóng cửa lại, rút khóa ra.
2 lão giả còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Trần Lương chui vào trong căn phòng kín.
“Kia có phải là căn phòng bất khả xâm phạm của Luyện Khí Phường không?”
“Ta cũng nghĩ thế, nhưng có thể nhầm”
2 lão giả tiến tới kéo không ra cánh cửa, dù đã dùng toàn lực.
“Lùi lại thử phá vỡ xem” 1 lão giả đề nghị
Cùng đánh ra hàng loạt võ kỹ cùng đều vô phương rung chuyển căn phòng, 2 vị trưởng lão đành dừng lại.
“Không ngờ hắn lại có được chiếc chìa khóa mở ra căn phòng. Không biết bên trong có gì”
“Nếu có chắc chắn là bảo vật mới được bảo vệ cẩn thận như thế. Chúng ta đứng ngoài này canh chừng bắt giữ hắn là được. Mong là trong đó không có lối ra nào khác”
Bên ngoài không thể thấy cũng như cảm nhận được bên trong nhưng Trần Lương nghe rõ, nhìn rõ 2 lão giả kia nói gì. Tinh thần lực của hắn cũng dễ dàng lan tỏa, thấy được toàn bộ các hoạt động bên trong Luyện Khí Phường.
Nhìn thấy 2 lão giả làm mọi cách không vào được, Trần Lương thả lỏng cơ thể, thở ra một hơi, ít nhất hiện giờ là an toàn.
Lúc này hắn mới có thời gian nhìn xung quanh. Căn phòng hoàn toàn trống trải, không có gì ngoài một quả cầu gắn vào tường.
Trần Lương tiến tới xem xét một hồi, thử truyền nguyên khí vào nhưng không có tác dụng. Hắn lấy chìa khóa ra chạm, gõ các kiểu vào quả cầu cũng không có tác dụng.
Tạm thời bỏ qua quả cầu, Trần Lương đi nghiên cứu tỉ mỉ từng phân từng tấc của cả 4 bức tường cùng trên trần dưới sàn. Bất kỳ chi tiết nào cũng không được bỏ qua, hi vọng có thể tìm ra được trận pháp hay một thứ gì đó ẩn giấu như chiếc chìa khóa kia.
Nửa ngày kiểm tra đi kiểm tra lại vẫn không ăn thua, Trần Lương ngồi nghỉ tìm phương án.
Quá thời hạn, Hoàng Lam Môn sẽ truyền tống những người trong đây ra ngoài cửa vào. Lúc đó cũng sẽ có 2 lão giả kia, vậy thì chết chắc.
“Nếu chỉ 1 người, ta với Ngạo Thiên còn có thể hợp công đối phó. Nhưng 2 Hoàng cấp võ giả thì không thể được. Phải làm sao đây” Trần Lương lẩm bẩm than thở
Không nghĩ ra được gì, Trần Lương tạm thời buông tha tìm kiếm. Hắn lấy ra Diệp Không Quả ăn vào luyện hóa.
Diệp Không Quả vào trong đan điền, liền bị tinh linh dần dần hấp thu. Quá trình này cũng không nhanh, mất cả tuần tinh linh mới hấp thu toàn bộ Diệp Không Quả.
Cơ thể tinh linh tỏa ra quang mang tiến hóa. Quang mang tan đi, Trần Lương nhìn thấy sau lưng nó hiện lên một cái đuôi, phần cuối đuôi là một gai nhọn.
“Một chiếc đuôi sao?”
Trần Lương nhắm mắt cảm nhận một luồng thông tin truyền vào não hải.
Chiếc đuôi này có hai khả năng, thứ nhất là kéo dài ra 100 trượng, thứ hai là chiếc gai cuối đuôi khi cắm vào mục tiêu có thể hút lấy nguyên khí của mục tiêu, giống như hấp nguyên công của Trần Lương vậy.
Gần đó, 1 đốm lửa vẫn đang bập bùng cháy. Diệm Tử Linh Hỏa sau hơn 1 tuần thiêu đốt, vẫn không ngừng mở rộng không gian trong đan điền của Trần Lương. Nhìn kích thước nhỏ đi của Diệm Tử Linh Hỏa, Trần Lương dự đoán còn cần 10 ngày nữa quá trình mở rộng mới kết thúc.
Trần Lương lại thử nghiên cứu quả cầu trên tường. Hắn lấy ra Địa Long Thương, vận chuyển nguyên khí rạch một đường vào ngón tay. Cơ thể hắn đã quá cứng để thuần Thiên Thánh Khí có thể làm bị thương được.
Đưa ngón tay rỉ máu nhỏ vào quả cầu là biện pháp cuối cùng hắn có thể nghĩ ra.
Một giọng nói vang lên “Trọng Tu Giả nắm giữ chìa khóa Luyện Khí Phường, trở thành chủ nhân Luyện Khí Phường”
Một thân ảnh hiện lên trước mặt Trần Lương lạnh lùng nói “Chúc mừng chủ nhân trở thành chủ sở hữu của Thần khí Luyện Khí Phường”
“Chủ nhân Luyện Khí Phường có thể làm gì?”
“Có 5 khả năng sau
Một là tạo cấp bậc bảo vệ cho phân khu Trữ khí. Trong phân khu trữ khí có thể tạo ra nhiều cửa ải bảo vệ bảo khí, bao gồm: Tạo ra trọng lực tăng từ 10 đến 50 lần; Di chuyển vũ khí bay trên cao với tốc độ tăng từ một phần mười tốc độ âm thanh đến gấp 10 lần tốc độ âm thanh.
Hai là hấp thu hỏa diễm trong lòng đất. Chỉ cần đặt Luyện Khí Phường ở nơi có hỏa diễm phía dưới, nó sẽ có thể hấp thu hỏa diễm để sử dụng trong luyện khí
Ba là điều khiển hỏa diễm trong các lò rèn ở phân khu Luyện khí. Hiện tại, địa hỏa trong các phòng luyện khí đều phải có cường giả hỏa thuộc tính hỗ trợ điều khiển cho Luyện khí sư rèn bảo khí.
Chỉ cần chủ nhân yêu cầu, có thể thu hồi địa hỏa, không cho bọn họ sử dụng. Hoặc chủ nhân có thể ra lệnh cho ta điều khiển địa hỏa để Luyện khí sư sử dụng mà không cần phải nhờ đến võ giả hỏa thuộc tính.
Bốn là điều khiển tất cả dụng cụ trong Luyện Khí Phường. Chủ nhân có thể sử dụng tinh thần lực dễ dàng điều khiển và kích phát ra hiệu năng cao nhất của dụng cụ để luyện khí.
Năm là tăng lên phẩm chất của bảo khí. Ngoài những dụng cụ cực phẩm tương đương Thiên Thánh Khí, phẩm chất của bảo khí đạt được mức độ cao nhất của nguyên liệu không thể không kể đến công lao của Bộ Liên Thủy.
Bộ Liên Thủy được hình thành nhờ vào hồ chứa đặc chế trong Luyện Khí Phường. Chỉ cần đưa nước thường vào hồ chứa, sau 7 ngày, Luyện Khí Phường sẽ biến chúng thành Bộ Liên Thủy, có tác dụng rất mạnh trong tẩy rửa tạp chất của bảo khí và đưa vào bảo khí một số loại tinh hoa tốt cho bảo khí.
Sáu là Luyện Khí Phường có thể tự hấp thu linh khí để hoạt động
Bảy là Luyện Khí Phường có thể tự chữa lành các vết nứt.
Một loạt công dụng được đưa ra khiến Trần Lương không khỏi xuýt xoa
“Quá tốt rồi, có Luyện Khí Phường, ta có thể dễ dàng chế tạo hàng loạt phẩm chất cao chiến khí cùng bảo giáp”
“Thần khí, ta sở hữu một kiện thần khí haha” Trần Lương cười sảng khoái
Sau khi ăn được 5 con Chép Long Cá, Ngạo Thiên đã chính thức trở thành yêu thú cấp 8. Cấp độ của yêu thú có thể được nhìn thấy khi sử dụng tinh thần lực kiểm tra kỹ trong huyết mạch.
Không nhất thiết yêu thú cấp cao hơn sẽ đánh bại được yêu thú cấp thấp hơn, vì còn phụ thuộc vào năng lực yêu thú, tương sinh tương khắc, địa hình địa lợi… nhưng chắc chắn rằng yêu thú tăng cấp lên sẽ mạnh hơn chính nó ở cấp thấp hơn.
Trần Lương chỉ tay về 1 Diệm Tử Linh Hỏa nói:
“Diệm Tử Linh Hỏa kia phù hợp với ngươi. Ta quan sát thấy tốc độ khá nhanh nhưng vẫn nằm trong khả năng của ngươi bắt được”
Tuyết Phi nhìn theo hướng chỉ tay của Trần Lương. Nửa ngày trôi qua nàng vẫn chưa tìm được mục tiêu mong muốn.
Giữa một rừng Diệm Tử Linh Hỏa này, để tìm được Không gian Diệm Tử Linh Hỏa đã khó, chọn được mục tiêu có tốc độ phù hợp lại càng khó hơn. Nếu Diệm Tử Linh Hỏa có tốc độ quá nhanh hoặc quá chậm đều cần phải từ bỏ để tìm lại từ đầu.
Diệm Tử Linh Hỏa kia đúng thật tốc độ rất nhanh, nhưng nếu làm chậm một nửa tốc độ, lại thêm nàng gấp đôi tốc độ vẫn là có thể thu lấy.
Bỏ lại một tiếng “đa tạ” Tuyết Phi ngay lập tức lao đến mục tiêu trong tầm ngắm. Nàng liên tục nhảy qua nhảy lại quyết đuổi theo bằng được Diệm Tử Linh Hỏa phía trước.
Tốc độ của nó nhanh đến không tưởng. Nếu không phải nàng có không gian võ kỹ, chỉ sợ là vô kế khả thi.
Rất nhiều lần chỉ còn cách trong gang tấc nhưng đều trượt khỏi tay, Tuyết Phi không khỏi có chút nản lòng. Cơ thể của nàng cũng đã trở nên mệt nhọc, nguyên khí khô cạn do cơ thể phải chịu đựng dày vò của sức nóng kinh người từ phía dưới tỏa ra.
Trần Lương từ trên cao lớn tiếng nhắc nhở:
“Ngươi đừng sử dụng Thời gian võ kỹ sớm, hãy đợi tới gần, trước khi Diệm Tử Linh Hỏa di chuyển thì hãy sử dụng”
Tuyết Phi nghe xong, ổn định hơi thở rồi dành toàn bộ sức lực còn lại cho lần bắt cuối cùng.
Diệm Tử Linh Hỏa như một đứa trẻ tinh nghịch nhảy nhảy tại chỗ, không quan tâm lắm về Tuyết Phi. Tốc độ của nó hoàn toàn là vượt qua Tuyết Phi một khoảng lớn. Chỉ cần đối phương tiến tới gần, nó nhảy đi là được.
Nhân loại kia vẫn tiếp tục không bỏ. Nàng còn cách 10 trượng, 8 trượng, 5 trượng.
Còn cách 3 trượng, Diệm Tử Linh Hỏa liền bật người nhảy đi. Đang lúc định nhảy, cơ thể nó như bị hẫng rơi xuống hố. Cơ thể chưa kịp thích nghi với thời gian đột ngột giảm nửa nên nó bị khựng lại một chút.
Chỉ trong tích tắc này, tốc độ Tuyết Phi tăng lên gấp đôi, giúp nàng vừa kịp bắt lấy Diệm Tử Linh Hỏa, thu vào đan điền.
Trở lên trên, Tuyết Phi cần hơn một ngày để khôi phục hoàn toàn trạng thái đỉnh phong. Do bị giới hạn bởi khoảng cách thi triển võ kỹ nên Tuyết Phi cũng sẽ phải tiến xuống dưới một đoạn. Nàng sẽ cần tốn nhiều nguyên khí để bảo hộ chính mình trong lúc giúp Trần Lương.
Mục tiêu của Trần Lương đã tìm kiếm xong, một Diệm Tử Linh Hỏa trông bề ngoài không khác gì các Diệm Tử Linh Hỏa khác, chỉ khi tiến tới bắt nó mới thể hiện ra tốc độ phi thường nhanh.
Một màn rượt đuổi qua lại nhanh đến nỗi Tuyết Phi không nhìn rõ thân ảnh của Trần Lương đâu. Vừa mới chỗ này, tích tắc sau đã thấy hắn cùng Diệm Tử Linh Hỏa ở chỗ khác.
Tu vi cùng thân pháp của Trần Lương đều vượt trội so với Tuyết Phi, hiện còn tăng gấp đôi nữa thì nàng rất khó nắm bắt được thân ảnh của hắn.
Điểm bất lợi của Tam Ảnh Bộ là phải có điểm đặt chân. Trong miệng núi lửa thì ở giữa là khoảng không nên Trần Lương không thể làm gì khác ngoài việc dùng hết tốc lực đuổi theo Diệm Tử Linh Hỏa.
Trần Lương cũng đã dùng đến phương pháp như Tuyết Phi làm nhưng không có tác dụng với Diệm Tử Linh Hỏa này.
Nửa ngày không xong, Trần Lương truyền cho Ngạo Thiên một đạo ý niệm. Ngạo Thiên nhắm mắt, cơ thể suy yếu trôi vào giấc ngủ. Nó đang tăng sức mạnh lên cho Trần Lương.
Nhận được tăng phúc, tốc độ của Trần Lương tăng vọt. Thêm một vài lần nhảy qua lại với tốc độ âm thanh, Trần Lương cuối cùng đã thu được Diệm Tử Linh Hỏa vào đan điền.
Diệm Tử Linh Hỏa chui vào đan điền sẽ tự động từ từ mở rộng không gian đan điền, không cần võ giả phải làm gì.
Ngạo Thiên mở mắt, quẫy đuôi chúc mừng Trần Lương.
Dừng lại nghỉ ngơi một chút, Trần Lương đưa 1000 tinh thạch cấp 1 cho Tuyết Phi như đã giao hẹn. Nàng lắc đầu nói:
“Ngươi giúp ta vượt qua trận pháp, ta giúp ngươi bắt lấy Diệm Tử Linh Hỏa, vậy là hòa”
“Tiếp theo ngươi định đi đâu?”
“Ta cần tới một nơi để hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao phó. Còn ngươi?”
“Ta sẽ trở lại Chép Long Hồ thu thêm Chép Long Cá” Trần Lương mỉm cười nói.
Tuyết Phi cũng bật cười. Chưa từng có người có thể câu được Chép Long Cá dễ dàng như Trần Lương. Xong việc nàng cũng phải đi thử câu Chép Long Cá mới được.
“Ta có một giao dịch với ngươi” Tuyết Phi nhìn Trần Lương nói
“Nói nghe thử”
“Sau Hoàng Lam Môn đóng kết thúc 1 tháng, gia tộc của ta cùng 4 gia tộc khác là ngũ đại gia tộc tại Lý Đế Vực sẽ có một cuộc thi đấu. Các mục thi đấu bao gồm võ đạo, trận đạo, đan đạo, luyện khí đạo. Mỗi gia tộc sẽ cử 1 đại diện dưới 50 tuổi ra thi đấu tại mỗi mục.
Gia tộc của ta đang không có đại diện về trận đạo có thể sánh ngang cùng 4 gia tộc kia, vì vậy muốn nhờ ngươi giúp.
Chỉ cần ra thi đấu, gia tộc ta sẽ trả 3000 tinh thạch cấp 1. Nếu giành giải nhất sẽ được thưởng 1 vạn tinh thạch cấp 1, nếu giành giải nhì sẽ được 5000 tinh thạch cấp 1. Ngươi thấy sao”
“Thời gian thi đấu mất bao lâu?” Trần Lương hỏi
“Khoảng 1 tuần”
Trần Lương gật gật đầu nói:
“Vậy được. Nể tình ngươi giúp ta mấy lần nên sẽ ra mặt thi đấu cho gia tộc ngươi”
“Quá tốt rồi, Trận Pháp Sư cấp 6 quá đủ để giành hạng nhất” Tuyết Phi vui mừng cười, đưa cho Trần Lương Truyền tin thạch “Kết thúc bí địa, ta sẽ đợi ngươi tại cửa vào. Đề phòng thất lạc, ngươi cầm lấy Truyền tin thạch này. Tổng bộ của gia tộc ta nằm tại Ngân Cơ Thành, Lý Đế Vực. Ngươi có bản đồ đến đó chưa?”
“Ta có rồi” Trần Lương thu lấy Truyền tin thạch từ tay Tuyết Phi.
Cả 2 cất bước đi tiếp, vừa cười vừa nói, thoải mái hơn rất nhiều so với thời điểm tại thu Diệp Không Quả.
Bước ra khỏi trận pháp của Hỏa Diệm Tử Sơn, khung cảnh trước mặt bọn hắn có vẻ không ổn lắm.
Trên bầu trời, 2 lão giả đứng trên không nhìn xuống bọn hắn với ánh mắt khinh bỉ như nhìn sâu kiến. Phía xa xa còn có Hoàng Chưng Bảo cùng Yến huynh.
“Trưởng lão, chính là hắn” Hoàng Chưng Bảo hét lớn ngay khi nhìn thấy Trần Lương. Một nỗi ghen tức dồn lên não khi hắn thấy cùng đi bên cạnh kẻ thù lại là mỹ nhân trong mộng của hắn
“Ngươi là Trần Lương?” Một lão giả nhìn Trần Lương hỏi
Nghe lời nói của Hoàng Chưng Bảo, Trần Lương đã có được suy đoán nhất định. Không trả lời câu hỏi, hắn nhảy lên lưng Ngạo Thiên, đánh ra một thương Cửu Long Thăng Thiên.
Ngạo Thiên tức tốc chạy về bên trái. Bọn hắn cần tìm một nơi có thể che giấu bản thân một chút để Trần Lương đưa cả 2 vào Tiểu Cửu Giới. Nếu vào Tiểu Cửu Giới ở ngay trước mặt người khác như này sẽ rất dễ dàng bị phát hiện.
Mục tiêu của 2 lão giả là Trần Lương, Tuyết Phi hẳn sẽ không bị liên lụy gì.
Vừa mới di chuyển, Trần Lương cảm thấy tốc độ nhanh là gấp đôi so với bình thường. Hắn ngay lập tức hiểu ra Tuyết Phi đang giúp mình, nhưng cũng không quay đầu nhìn.
2 vị trưởng lão của Quỷ Địa Phái thấy đối phương bỏ trốn lại còn đánh trả cũng không vội vã đuổi theo, chỉ đứng đó cười khinh thường sâu kiến bỏ trốn.
Bọn hắn là 2 Hoàng cấp võ giả, lại còn sợ 1 tiểu tử chạy trốn sao. Ngươi muốn chạy bao xa liền chạy bấy xa, bọn ta tóm một phát liền được.
Đánh tan 9 hắc long bay tới, 2 lão giả bay người đuổi về hướng Trần Lương. Chỉ là đột nhiên bọn hắn cảm thấy tốc độ bị chậm đi đáng kể.
Ngạc nhiên nhìn nhau, nhưng 2 lão giả còn chưa nghĩ ra nguyên nhân cùng cách phá giải thì trạng thái đã trở lại bình thường, tăng tốc đuổi theo con mồi.
Hoàng Chưng Bảo tiến về phía Tuyết Phi cười nói:
“Tuyết Phi cô nương, lại gặp nhau, chúng ta…”
Còn chưa để hắn nói xong, Tuyết Phi đánh gãy lời:
“Ta còn có chuyện quan trọng cần làm”
Nói xong nàng liền phi thân bay đi, không để Hoàng Chưng Bảo có bất cứ cơ hội mở lời nào. Lúc trước, nàng còn có cảm tình với một cường giả trẻ tuổi như Hoàng Chưng Bảo. Nhưng không ngờ hắn đánh không được liền đi giở trò hèn hạ. Hơn nữa Trần Lương còn đang là khách mời quan trọng của nàng.
Đối phương đã từ chối, Hoàng Chưng Bảo cũng liền bỏ qua, tiếp tục con đường riêng của hắn.
Vừa cách xa được một đoạn, Trần Lương khuôn mặt phiền muộn nhìn 2 kẻ truy đuổi mình đang dần rút ngắn khoảng cách.
Con đường bỏ chạy của hắn thưa thớt cây cối, chỉ có thể trông chờ vào khu vực phía trước hắn, Luyện Khí Phường.
Luyện Khí Phường là một kiện chân chính Thần Khí, đản sinh ra khí linh có linh trí và thực hiện các mệnh lệnh của chủ nhân. Một điều đáng tiếc là dù đã thử vô số cách nhưng không ai có thể câu thông được tới khí linh, vì vậy càng không ai có thể sở hữu được kiện Thần Khí độc nhất vô nhị này.
Theo Trần Lương được biết, hiện tại trên Cửu Giới, ngoài Luyện Khí Phường thì chỉ có 3 kiện Thần Khí khác. Một kiện là Thời gian chí bảo, một kiện là Thần Kiếm, một kiện là Thần Lô
Trần Lương vốn không dự định đến đây. Luyện Khí Phường vốn dĩ có 2 phân khu. Nhưng hiện tại, những người đến Luyện Khí Phường chỉ tiến vào phân khu luyện khí. Còn phân khu lưu trữ bảo khí thì bỏ hoang do đã bị những người đến trước thu hoạch hết.
Thời gian qua rất lâu nhưng những bảo khí trong Luyện Khí Phường đều được lưu trữ trọn vẹn, không hề hỏng hóc, rỉ sét. Chỉ riêng khả năng này thôi đã cho thấy Luyện Khí Phường bất phàm.
Nhưng phân khu luyện khí mới là được coi trọng hơn cả. Ở đây, các dụng cụ luyện khí đều là cực phẩm. Mỗi một kiện luyện khí đều có phẩm chất Thiên Thánh Khí.
Búa làm từ Khai Thiên Thạch, một loại đá rất cứng, có tác dụng tăng lên 50 lần lực lượng đập xuống.
Ngay cả kìm kẹp bảo khí cũng được làm từ Bức Trọng Thiết, mới có thể chịu được lực lượng cùng nhiệt độ khi rèn Thiên Thánh Khí.
Ngoài dụng cụ, thì hỏa diễm cũng là một nguyên nhân trọng yếu thu hút Luyện khí sư. Luyện Khí Phường có khả năng hấp thụ địa hỏa ngay bên dưới lòng đất của nó giúp Luyện khí sư bớt đi rất nhiều phiền phức.
Loại địa hỏa này cung cấp hỏa diễm cực mạnh, đã gần tiếp cận thiên hỏa, có thể hòa tan, nung chảy các vật liệu chế tạo Thiên Thánh Khí.
Nếu có đủ vật liệu cùng một loại thiên hỏa, Thiên Luyện khí sư có thể chế tạo được thần khí, nếu đủ năng lực. Dù sao cũng chưa từng có người chế tạo được Thần khí ở đây nên tất cả chỉ là giả thiết. Nhưng cũng đã đầy đủ nói lên được mức độ quý giá của Luyện Khí Phường.
Không thiếu người muốn mang các dụng cụ trong đây đi, nhưng đều không thể làm được. Chỉ cần ngươi cầm dụng cụ ra khỏi phân khu luyện khí sẽ bị khí linh của Luyện Khí Phường đóng cửa ra vào, đồng thời tắt hết hỏa diễm trong các lò luyện khí.
Cửa vào cùng vách ngăn đều được làm từ Bức Trọng Thiết, Thiên Thánh Khí cũng khó chọc thủng, chưa kể Luyện Khí Phường còn có khả năng tự chữa lành vết thương của nó. Chưa nói đến ngươi có khả năng đột phá ra ngoài không, nếu có cũng cần đại lượng thời gian. Thời gian này đủ để các võ giả khác ra ngăn cản ngươi.
Mất đi địa hỏa trợ giúp luyện khí, rất nhiều Thiên Luyện khí sư mất đi cơ hội chế tạo ra Thiên Thánh Khí cấp độ cao, còn không cũng phải trả một cái giá lớn.
Vì vậy, một thiết luật được đặt ra tại Luyện Khí Phường, không được lấy bất kỳ đồ vật ra khỏi nơi đây, nếu không sẽ là kẻ địch chung của toàn bộ Cửu Giới.
Trần Lương cưỡi Ngạo Thiên một mạch lao qua cánh cửa Luyện Khí Phường đang mở. tinh thần lực của hắn mở rộng tìm kiếm một khu vắng người lại dễ trà trộn Tiểu Cửu Giới.
Vừa chạy vừa tìm, Trần Lương dần trở nên bức bách. 2 trưởng lão Quỷ Địa Phái đang chỉ còn cách hắn trăm trượng. Hắn đã bỏ Phân khu Trữ khí hoang vắng không một hạt bụi, còn phân khu luyện khí thì các phòng đều đang có người luyện khí trong đó.
Phân khu luyện khí có các dụng cụ cao cấp, không nhiều nơi có, vì vậy rất nhiều Luyện khí sư cùng võ giả bảo hộ đến Hoàng Lam Môn để rèn các loại bảo vật cao cấp, thấp nhất cũng là Bách Thánh Khí, còn phần đa là Thiên Thánh Khí. Dù sao cơ hội cũng chỉ có 1 lần, lại 30 năm mới mở ra, mỗi một Luyện khí sư cấp bậc tông sư đều trân trọng cơ hội này.
Đã kiểm tra tất cả mọi nơi đều không đạt yêu cầu, chỉ còn lại một căn phòng kín trong góc của Luyện Khí Phường. Căn phòng này chắc chắn không có người, nhưng lí do là bởi không ai vào được bên trong.
Rất nhiều võ giả, Luyện khí sư đã tìm cách mở ra nó mà không thể. Dù là võ lực, trận pháp, hay các phương thức mở khóa vạn năng của Thiên Luyện khí sư cũng vô ích.
Phương pháp duy nhất được đưa ra đó là tìm đúng chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa vào trong căn phòng, nhưng bao nhiêu năm qua đi, còn chưa có người tìm được chiếc chìa khóa đó.
Chạy đến sát căn phòng kín, Trần Lương đã không còn đường lui. Sau lưng hắn, 2 trưởng lão từ từ tiến tới. Con mồi đã không còn lối thoát.
Trần Lương chợt nhớ ra chiếc chìa khóa lấy được trong huyệt động sau thác dung nham. Hắn lấy ra cắm bừa vào lỗ khóa.
Thật không ngờ cánh cửa đã mở ra.
Không kịp ngạc nhiên, Trần Lương vội vã thu lấy Ngạo Thiên, chui vào trong rồi đóng cửa lại, rút khóa ra.
2 lão giả còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Trần Lương chui vào trong căn phòng kín.
“Kia có phải là căn phòng bất khả xâm phạm của Luyện Khí Phường không?”
“Ta cũng nghĩ thế, nhưng có thể nhầm”
2 lão giả tiến tới kéo không ra cánh cửa, dù đã dùng toàn lực.
“Lùi lại thử phá vỡ xem” 1 lão giả đề nghị
Cùng đánh ra hàng loạt võ kỹ cùng đều vô phương rung chuyển căn phòng, 2 vị trưởng lão đành dừng lại.
“Không ngờ hắn lại có được chiếc chìa khóa mở ra căn phòng. Không biết bên trong có gì”
“Nếu có chắc chắn là bảo vật mới được bảo vệ cẩn thận như thế. Chúng ta đứng ngoài này canh chừng bắt giữ hắn là được. Mong là trong đó không có lối ra nào khác”
Bên ngoài không thể thấy cũng như cảm nhận được bên trong nhưng Trần Lương nghe rõ, nhìn rõ 2 lão giả kia nói gì. Tinh thần lực của hắn cũng dễ dàng lan tỏa, thấy được toàn bộ các hoạt động bên trong Luyện Khí Phường.
Nhìn thấy 2 lão giả làm mọi cách không vào được, Trần Lương thả lỏng cơ thể, thở ra một hơi, ít nhất hiện giờ là an toàn.
Lúc này hắn mới có thời gian nhìn xung quanh. Căn phòng hoàn toàn trống trải, không có gì ngoài một quả cầu gắn vào tường.
Trần Lương tiến tới xem xét một hồi, thử truyền nguyên khí vào nhưng không có tác dụng. Hắn lấy chìa khóa ra chạm, gõ các kiểu vào quả cầu cũng không có tác dụng.
Tạm thời bỏ qua quả cầu, Trần Lương đi nghiên cứu tỉ mỉ từng phân từng tấc của cả 4 bức tường cùng trên trần dưới sàn. Bất kỳ chi tiết nào cũng không được bỏ qua, hi vọng có thể tìm ra được trận pháp hay một thứ gì đó ẩn giấu như chiếc chìa khóa kia.
Nửa ngày kiểm tra đi kiểm tra lại vẫn không ăn thua, Trần Lương ngồi nghỉ tìm phương án.
Quá thời hạn, Hoàng Lam Môn sẽ truyền tống những người trong đây ra ngoài cửa vào. Lúc đó cũng sẽ có 2 lão giả kia, vậy thì chết chắc.
“Nếu chỉ 1 người, ta với Ngạo Thiên còn có thể hợp công đối phó. Nhưng 2 Hoàng cấp võ giả thì không thể được. Phải làm sao đây” Trần Lương lẩm bẩm than thở
Không nghĩ ra được gì, Trần Lương tạm thời buông tha tìm kiếm. Hắn lấy ra Diệp Không Quả ăn vào luyện hóa.
Diệp Không Quả vào trong đan điền, liền bị tinh linh dần dần hấp thu. Quá trình này cũng không nhanh, mất cả tuần tinh linh mới hấp thu toàn bộ Diệp Không Quả.
Cơ thể tinh linh tỏa ra quang mang tiến hóa. Quang mang tan đi, Trần Lương nhìn thấy sau lưng nó hiện lên một cái đuôi, phần cuối đuôi là một gai nhọn.
“Một chiếc đuôi sao?”
Trần Lương nhắm mắt cảm nhận một luồng thông tin truyền vào não hải.
Chiếc đuôi này có hai khả năng, thứ nhất là kéo dài ra 100 trượng, thứ hai là chiếc gai cuối đuôi khi cắm vào mục tiêu có thể hút lấy nguyên khí của mục tiêu, giống như hấp nguyên công của Trần Lương vậy.
Gần đó, 1 đốm lửa vẫn đang bập bùng cháy. Diệm Tử Linh Hỏa sau hơn 1 tuần thiêu đốt, vẫn không ngừng mở rộng không gian trong đan điền của Trần Lương. Nhìn kích thước nhỏ đi của Diệm Tử Linh Hỏa, Trần Lương dự đoán còn cần 10 ngày nữa quá trình mở rộng mới kết thúc.
Trần Lương lại thử nghiên cứu quả cầu trên tường. Hắn lấy ra Địa Long Thương, vận chuyển nguyên khí rạch một đường vào ngón tay. Cơ thể hắn đã quá cứng để thuần Thiên Thánh Khí có thể làm bị thương được.
Đưa ngón tay rỉ máu nhỏ vào quả cầu là biện pháp cuối cùng hắn có thể nghĩ ra.
Một giọng nói vang lên “Trọng Tu Giả nắm giữ chìa khóa Luyện Khí Phường, trở thành chủ nhân Luyện Khí Phường”
Một thân ảnh hiện lên trước mặt Trần Lương lạnh lùng nói “Chúc mừng chủ nhân trở thành chủ sở hữu của Thần khí Luyện Khí Phường”
“Chủ nhân Luyện Khí Phường có thể làm gì?”
“Có 5 khả năng sau
Một là tạo cấp bậc bảo vệ cho phân khu Trữ khí. Trong phân khu trữ khí có thể tạo ra nhiều cửa ải bảo vệ bảo khí, bao gồm: Tạo ra trọng lực tăng từ 10 đến 50 lần; Di chuyển vũ khí bay trên cao với tốc độ tăng từ một phần mười tốc độ âm thanh đến gấp 10 lần tốc độ âm thanh.
Hai là hấp thu hỏa diễm trong lòng đất. Chỉ cần đặt Luyện Khí Phường ở nơi có hỏa diễm phía dưới, nó sẽ có thể hấp thu hỏa diễm để sử dụng trong luyện khí
Ba là điều khiển hỏa diễm trong các lò rèn ở phân khu Luyện khí. Hiện tại, địa hỏa trong các phòng luyện khí đều phải có cường giả hỏa thuộc tính hỗ trợ điều khiển cho Luyện khí sư rèn bảo khí.
Chỉ cần chủ nhân yêu cầu, có thể thu hồi địa hỏa, không cho bọn họ sử dụng. Hoặc chủ nhân có thể ra lệnh cho ta điều khiển địa hỏa để Luyện khí sư sử dụng mà không cần phải nhờ đến võ giả hỏa thuộc tính.
Bốn là điều khiển tất cả dụng cụ trong Luyện Khí Phường. Chủ nhân có thể sử dụng tinh thần lực dễ dàng điều khiển và kích phát ra hiệu năng cao nhất của dụng cụ để luyện khí.
Năm là tăng lên phẩm chất của bảo khí. Ngoài những dụng cụ cực phẩm tương đương Thiên Thánh Khí, phẩm chất của bảo khí đạt được mức độ cao nhất của nguyên liệu không thể không kể đến công lao của Bộ Liên Thủy.
Bộ Liên Thủy được hình thành nhờ vào hồ chứa đặc chế trong Luyện Khí Phường. Chỉ cần đưa nước thường vào hồ chứa, sau 7 ngày, Luyện Khí Phường sẽ biến chúng thành Bộ Liên Thủy, có tác dụng rất mạnh trong tẩy rửa tạp chất của bảo khí và đưa vào bảo khí một số loại tinh hoa tốt cho bảo khí.
Sáu là Luyện Khí Phường có thể tự hấp thu linh khí để hoạt động
Bảy là Luyện Khí Phường có thể tự chữa lành các vết nứt.
Một loạt công dụng được đưa ra khiến Trần Lương không khỏi xuýt xoa
“Quá tốt rồi, có Luyện Khí Phường, ta có thể dễ dàng chế tạo hàng loạt phẩm chất cao chiến khí cùng bảo giáp”
“Thần khí, ta sở hữu một kiện thần khí haha” Trần Lương cười sảng khoái