Trần Lương đang dùng tinh thần lực quan sát một khu vực cách hắn 10 dặm về phía bắc. Điều đặc biệt của nơi này là nó có 10 ngôi nhà nhỏ đặt cạnh nhau.
Tụ điểm như này không phải hiếm tại Ác Nhân Cốc. Những kẻ yếu sẽ tập hợp với nhau để cùng sinh tồn trong hiểm địa này. Trần Lương nhận thấy chỉ có 3 người, những người khác hẳn là ở ngoài chưa về.
Hắn ngồi chờ đợi, quan sát 2 ngày mới thấy những người còn lại trở về. Tổng số người là 20, trong đó 13 Giáp Linh cảnh, 6 Cự Linh cảnh và 1 Hoàng cấp là người cầm đầu.
Tiến lại gần hơn, khi khoảng cách chỉ còn 2 dặm, Trần Lương cảm nhận được tinh thần lực ba động, có trận pháp bảo vệ quanh 10 ngôi nhà. Đây chính là lí do bọn hắn trở về sau mỗi đợt săn yêu thú, hái linh dược.
Tỉ mỉ nghiên cứu, Trần Lương đã biết được đây là 1 trận pháp cấp 5, chỉ có tác dụng bảo vệ, không tấn công được, nhưng tác dụng cũng không nhỏ, ít nhất cũng giúp bọn hắn ngủ ngon giấc.
Nếu có thiên tai tấn công, 20 người bọn hắn sẽ cùng tấn công chống lại thiên tai, trận pháp sẽ góp phần bảo vệ bọn hắn đồng thời tranh thủ thời gian để bọn hắn hồi phục nguyên khí.
Tiếp 3 ngày nghỉ ngơi, 17 người cùng một chỗ rời đi, để lại 3 người ở lại. 3 người này đều có tinh thần lực cấp 6, tu vi Giáp Linh cảnh, hẳn là Trận Pháp Sư ở lại trông coi trận pháp.
Chờ đợi nửa ngày, Trần Lương tiến lên quan sát rõ ràng trận pháp. Mỗi trận pháp dù làm kín kẽ tới đâu cũng sẽ tồn tại những điểm yếu dễ bị công phá hơn chỗ khác.
Cao thủ Trận Pháp Sư sẽ tạo ra những trận pháp có số lượng điểm yếu ít hơn, nhỏ hơn so với các tay mơ. Các loại trận pháp khác nhau cũng có mức độ phô bày điểm yếu khác nhau, như trận pháp thuần phòng thủ sẽ có ít điểm yếu hơn so với trận pháp có cả công và phòng.
Riêng Trần Lương tạo các loại trận pháp từ cấp 6 trở xuống thì gần như không có nhược điểm.
“Ngươi là ai?” Từ bên trong trận pháp, một nữ nhân lớn tuổi hỏi. Trên tay bà ta nắm lấy Truyền tin thạch sẵn sàng kêu gọi đồng đội trở về bất cứ lúc nào.
“Tại hạ mới vào Ác Nhân Cốc, nhìn thấy ở đây có 10 ngôi nhà nên tới hỏi gia nhập vào đội” Trần Lương vừa kiểm tra trận pháp, vừa trả lời
“Tu vi của ngươi là gì?”
“Tại hạ Giáp Linh cảnh”
“Ngươi đang kiểm tra trận pháp, ngươi là Trận Pháp Sư?”
“Đúng vậy”
“Từ lối vào Ác Nhân Cốc đến đây không phải là gần, một Trận Pháp Sư như ngươi làm sao tiến tới đây được?”
“Tại hạ có 1 sủng thú, nó chở ta bay tới đây”
“Sủng thú của ngươi là gì?”
Trần Lương ra vẻ lưỡng lự không trả lời. Hắn kiểm tra sơ bộ trận pháp thì thấy nhất thời nửa khắc khó có thể tìm ra được điểm yếu của trận pháp. Mấy tên Trận Pháp Sư này không phải dạng kém.
Còn nếu tấn công bình thường thì cần nửa ngày mới có thể phá trận.
“Sủng thú của ta đây” Trần Lương đưa Ngạo Thiên ra ngoài.
Vừa nhìn thấy Ngạo Thiên, nữ nhân lớn tuổi liền ngưng trọng thêm vài phần, nói:
“Ngươi muốn gia nhập thì đứng đợi mấy ngày để lão đại về kiểm tra. Trong lúc chờ, ngươi ngay lập tức dừng kiểm tra trận pháp”
Trần Lương không trả lời, tiếp tục sử dụng tinh thần lực tra xét trận pháp. Nhưng lúc này, hắn tra xét điểm yếu của trận pháp không phải bằng tự thân tinh thần lực mà thông qua đệ tam nhãn của Ngạo Thiên.
Nhân loại sở hữu Tinh thần lực cấp 9 khi ở gần sủng thú có thể thông qua Hiệp Ước Linh Thân để biết được những gì mà sủng thú nghe, nhìn, ngửi, cảm giác được.
Đệ tam nhãn của Ngạo Thiên có thể nhìn thấy được những biến đổi, chuyển động rất nhỏ của linh khí mà nhân loại không thể thấy được, là khắc tinh của các loại huyễn thuật, trận pháp.
Thấy Trần Lương vẫn dò xét trận pháp, nữ nhân lớn tuổi quát:
“Mau dừng tra xét trận pháp, nếu không ta sẽ dùng trận pháp công kích”
“Được thôi, ta đứng yên đây cho người công kích” Trần Lương cười mỉa mai
Nữ nhân lớn tuổi tức giận nhưng không làm được gì. Từ bên trong 1 ngôi nhà, 2 người khác tiến đến bên cạnh nữ nhân lớn tuổi. Bọn hắn đã nghe rõ thông tin bên ngoài. Một kẻ nói:
“Mau thông báo cho lão đại”
Nữ nhân lớn tuổi bật lên Truyền tin thạch, nói “Có Trận Pháp Sư đang dò xét trận pháp. Hắn có một sủng thú là Tam Nhãn Lang khá lớn, có thể là cấp 9, 10. Chưa rõ có đồng bọn không”
“Bọn ta sẽ trở về ngay” Âm thanh trả lời từ Truyền tin thạch.
Nữ nhân lớn tuổi mạnh dạn nói to với kẻ lạ mặt “Ngươi giỏi cứ đứng đấy, lão đại về sẽ không tha cho ngươi”
Trần Lương không nói gì, chỉ tập trung vào tra xét trận pháp. Nhờ sự giúp đỡ từ đệ tam nhãn, rất nhanh Trần Lương tìm ra được điểm yếu của trận pháp. Hắn đánh ra 7 Cửu Vĩ Hắc Long cùng với Yêu Ảnh của Ngạo Thiên vào 1 vị trí tập trung.
“Ầm”
Nhìn thấy trận pháp bị phá vỡ, 3 Trận Pháp Sư há hốc mồm. Một kẻ lấy lại tinh thần nhanh nhất hét lên:
“Chạy ngay đi”
“Giờ mới chạy không thấy quá muộn sao” Trần Lương vừa nói, vừa đánh ra 3 hắc long cắn nổ 3 thủ cấp của đối phương.
3 tên này chỉ là Giáp Linh cảnh, lại là Trận Pháp Sư, hoàn toàn không có sức hoàn thủ trước đòn tấn công của Trần Lương.
Trần Lương tiến lên thu lấy Nhẫn không gian của 3 tên.
“Có một ít tài liệu trận pháp dùng được” Trần Lương đánh giá. Sau nhiều lần bày bố trận pháp, nguyên liệu bố trận cao cấp của hắn đã không còn, chỉ còn lại một ít nguyên liệu cho trận pháp cấp thấp.
Giết người xong, Trần Lương thản nhiên ngồi giữa ngôi làng, nhắm mắt chờ đợi 17 kẻ còn lại quay về.
Nửa ngày sau, 17 võ giả trở về, chỉ trông thấy 1 kẻ lạ mặt ngồi giữa làng, đồng thời có 3 xác không đầu nằm gần đó.
“Ngươi là ai?” Kẻ đứng đầu, tu vi Hoàng cấp hỏi
“Kẻ đến lấy mạng các ngươi” Trần Lương không mở mắt, nói:
“Chúng ta không thù oán, vì sao muốn lấy mạng bọn ta?”
“Chúng ta không thù oán, chỉ là ta muốn giết các ngươi. Tất cả xông lên đi” Trần Lương mở mắt, từ từ đứng dậy.
“Mọi người, dồn toàn bộ sức lực, đánh ra võ kỹ mạnh nhất tấn công hắn” Lão đại ra lệnh tới những người bên cạnh. Riêng mình hắn, một khối băng nhọn hiện lên, tỏa ra hàn khí mãnh liệt, xoáy tròn với vận tốc cực cao.
“Sátttttttttttt”
Tiếng hô vừa vang lên, tất cả 17 người đồng thời đánh ra công kích của mình. Công kích 2 bên kịch liệt va chạm tạo ra 1 vụ nổ rúng động cả một vùng.
Sau vụ nổ, một khối băng nhỏ tiếp tục lao về phía Trần Lương nhưng dễ dàng bị hắn chém vỡ.
“Tiếp tục tấn công, trả thù cho 3 huynh đệ đã tử trận”
2 bên tiếp tục đánh ra võ kỹ mạnh nhất của mình. Có điều lần này Trần Lương nói với Ngạo Thiên:
“Hạ gục tảng băng”
Tảng băng, mũi nhọn tấn công của nhóm 17 người mới bay được nửa đường, đột nhiên lao xuống đất tạo ra một vụ nổ tương đối lớn, kéo theo đó là sự phá hủy một số võ kỹ của đồng đội.
Mất đi đòn công kích chủ lực, 7 Cửu Vĩ Hắc Long cùng Yêu Ảnh dễ dàng xông phá lực lượng địch. Tuy nhiên bị suy yếu nhiều, Yêu Ảnh đã bị võ giả Hoàng cấp phá hủy, còn lại 7 Cửu Vĩ Hắc Long hạ gục 7 võ giả.
Nhìn đồng đội bị đánh bay ra xa, trọng thương không rõ sống chết, 9 kẻ còn lại mặt tái mét nhìn về phía lão đại.
“Tất cả, tản ra chạy” Lão đại quát lớn, là kẻ đầu tiên quay người bỏ chạy
“Đã đến thì đừng đi” Trần Lương hiển hóa ra 63 hắc long vẫy vùng che kín bầu trời, đồng loạt tấn công những kẻ bỏ chạy.
“Ầm ầm ầm”
Hàng loạt tiếng nổ lớn vang lên, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết của những kẻ xấu số.
Riêng tên cầm đầu được Ngạo Thiên đặc biệt chăm sóc riêng. Chỉ qua 3 lần giao thủ, tên lão đại đã nằm im, không còn khả năng động đậy.
Trần Lương đi đến muốn kết liễu mạng sống của hắn.
“Tên ác nhân này, ngươi sớm muộn cũng bị quả báo” Lão đại giọng thều thào
“Ta là ác nhân. Vậy ngươi là thiện nhân?” Trần Lương hỏi
“Ta nói mình là thiện nhân, ngươi có tha cho ta?”
“Ngươi là ai cũng đều phải chết. Nhưng để xem ngươi thiện lương như nào”
Trần Lương vừa dứt lời, 5 ngón tay đã đặt lên đầu lão đại.
Một trong những bí thuật của tinh thần lực cấp 9 là đọc trí nhớ của kẻ khác, điều kiện là kẻ bị thi triển bí thuật không có lực phản kháng. Lão đại đã bị thương quá nặng, chỉ có thể để mặc đối phương tự do hành động.
Một lát sau, Trần Lương thu tay lại, lạnh lùng nói:
“Tiểu muội ngươi bị người ta hãm hiếp. Nhờ đau đớn này mà ngươi đột phá lên Hoàng cấp, thu lấy cơ hội trả thù tên kia. Nhưng ngươi giết hắn không đủ, ngươi còn tàn sát cả gia tộc, chó gà không tha. Hơn 100 mạng người trong 1 đêm bị ngươi giết sạch.
Sau đó ngươi bị phủ thành chủ truy sát phải trốn vào Ác Nhân Cốc.
Ta không nói mình là thiện nhân, nhưng ngươi không có tư cách nói ta là ác nhân”
“Ít ra ta không có sở thích bệnh hoạn, thích giết người, không cần thù oán, không cần quen biết. Bọn ta bị truy sát đã rất khổ sở phải trốn vào Ác Nhân Cốc, phải hợp tác với nhau để tồn tại ở nơi khác nghiệt này. Vì cớ gì ngươi lại phải giết bọn ta” Lão đại dùng hết sức bình sinh hét lên.
“Ta không thích giết người. Giết các ngươi ta không vui, cũng không buồn. Chỉ đơn giản là ta cần giết các ngươi để chứng Đạo. Ta không làm việc vô bổ. Ngươi tu đạo nên có giác ngộ, sinh tử vốn dĩ không phải do ngươi sống tốt hay xấu, mà là do ngươi mạnh hay yếu”
Trần Lương dứt lời, một thương chém đứt cổ lão đại, đem xác làm thức ăn cho Ngạo Thiên.
“Ngươi nói đúng, sinh tử là do ngươi mạnh hay yếu. Vậy xem ngươi có đủ mạnh để sống qua ngày hôm nay không” Một giọng nói từ trên trời vang lên
Trần Lương quay qua nhìn. Đối phương là một nam nhân vạm vỡ, mặt vuông chữ điền. Trần Lương đã biết là có cường giả xuất hiện nhưng thấy đối phương không ra tay nên hắn tập trung giải quyết cho xong chuyên trước mắt.
“Ngươi muốn trả thù cho những người này?” Trần Lương hỏi
“Không, bọn hắn không liên quan gì đến ta. Vừa đúng lúc ta đi ngang qua đây, thấy có tiếng nổ lớn nên lại xem có chuyện gì thì nghe được mấy lời của ngươi.
Ngươi giết bọn hắn không phải do thù oán.
Ngươi bảo sinh tử không phải do ngươi sống tốt hay xấu.
Vậy để ta chứng minh cho ngươi 1 điều, quả báo là có thật. Nếu ngươi không ra tay giết những người này, cũng sẽ không gặp phải ta muốn giết ngươi”
Trần Lương lắc đầu nói: “Ta tin vào nhân quả, nhưng vẫn muốn nhắc lại, sinh tử không phải do người sống tốt hay xấu. Nếu sống tốt mà không chết yểu thì thế gian đã chỉ có người tốt. Người tốt bị người tốt giết, người tốt bị tai nạn mà chết, người tốt bị kẻ xấu giết. Người tốt chết yểu rất nhiều.
Còn chưa xét tới, thế nào là tốt, thế nào là xấu.
Hôm nay ta sống hay chết phụ thuộc vào ngươi mạnh hơn ta bao nhiêu.
Đừng nói nhiều, muốn chiến thì chiến đi”
Trần Lương trèo lên lưng Ngạo Thiên, tỏa ra Hắc Giới. Nam tử mặt vuông không có nửa điểm chủ quan khinh địch, hiển hóa ra Tinh linh hóa hình là một thiết nhân, tăng phúc cho hắn chém xuống một đao khí rạch phá Hắc Giới mà đi. Nơi đao khí đi qua, Hắc Giới phân tách ra như bị chém làm đôi.
Đao khí nhanh chóng phá hủy Cửu Vĩ Hắc Long cùng Yêu Ảnh, xông phá đến Trần Lương. Còn may khi đao khí còn cách 1 trượng, đệ tam nhãn của Ngạo Thiên đã đẩy lệch hướng di chuyển của nó giúp bảo toàn mạng sống cho cả 2.
Sau đợt giao đấu đầu tiên, mạnh yếu hai bên đã rất rõ ràng, bên Trần Lương yếu thế hơn hẳn. Nam tử mặt vuông mỉm cười. Hắn là Huyền cấp võ giả đã khai mở 3 huyệt đạo. Qua chấn động từ trận chiến của Trần Lương và lão đại, hắn đã chuẩn đoán được sức mạnh của đối phương nên là tự tin mười phần chiến thắng.
Tụ điểm như này không phải hiếm tại Ác Nhân Cốc. Những kẻ yếu sẽ tập hợp với nhau để cùng sinh tồn trong hiểm địa này. Trần Lương nhận thấy chỉ có 3 người, những người khác hẳn là ở ngoài chưa về.
Hắn ngồi chờ đợi, quan sát 2 ngày mới thấy những người còn lại trở về. Tổng số người là 20, trong đó 13 Giáp Linh cảnh, 6 Cự Linh cảnh và 1 Hoàng cấp là người cầm đầu.
Tiến lại gần hơn, khi khoảng cách chỉ còn 2 dặm, Trần Lương cảm nhận được tinh thần lực ba động, có trận pháp bảo vệ quanh 10 ngôi nhà. Đây chính là lí do bọn hắn trở về sau mỗi đợt săn yêu thú, hái linh dược.
Tỉ mỉ nghiên cứu, Trần Lương đã biết được đây là 1 trận pháp cấp 5, chỉ có tác dụng bảo vệ, không tấn công được, nhưng tác dụng cũng không nhỏ, ít nhất cũng giúp bọn hắn ngủ ngon giấc.
Nếu có thiên tai tấn công, 20 người bọn hắn sẽ cùng tấn công chống lại thiên tai, trận pháp sẽ góp phần bảo vệ bọn hắn đồng thời tranh thủ thời gian để bọn hắn hồi phục nguyên khí.
Tiếp 3 ngày nghỉ ngơi, 17 người cùng một chỗ rời đi, để lại 3 người ở lại. 3 người này đều có tinh thần lực cấp 6, tu vi Giáp Linh cảnh, hẳn là Trận Pháp Sư ở lại trông coi trận pháp.
Chờ đợi nửa ngày, Trần Lương tiến lên quan sát rõ ràng trận pháp. Mỗi trận pháp dù làm kín kẽ tới đâu cũng sẽ tồn tại những điểm yếu dễ bị công phá hơn chỗ khác.
Cao thủ Trận Pháp Sư sẽ tạo ra những trận pháp có số lượng điểm yếu ít hơn, nhỏ hơn so với các tay mơ. Các loại trận pháp khác nhau cũng có mức độ phô bày điểm yếu khác nhau, như trận pháp thuần phòng thủ sẽ có ít điểm yếu hơn so với trận pháp có cả công và phòng.
Riêng Trần Lương tạo các loại trận pháp từ cấp 6 trở xuống thì gần như không có nhược điểm.
“Ngươi là ai?” Từ bên trong trận pháp, một nữ nhân lớn tuổi hỏi. Trên tay bà ta nắm lấy Truyền tin thạch sẵn sàng kêu gọi đồng đội trở về bất cứ lúc nào.
“Tại hạ mới vào Ác Nhân Cốc, nhìn thấy ở đây có 10 ngôi nhà nên tới hỏi gia nhập vào đội” Trần Lương vừa kiểm tra trận pháp, vừa trả lời
“Tu vi của ngươi là gì?”
“Tại hạ Giáp Linh cảnh”
“Ngươi đang kiểm tra trận pháp, ngươi là Trận Pháp Sư?”
“Đúng vậy”
“Từ lối vào Ác Nhân Cốc đến đây không phải là gần, một Trận Pháp Sư như ngươi làm sao tiến tới đây được?”
“Tại hạ có 1 sủng thú, nó chở ta bay tới đây”
“Sủng thú của ngươi là gì?”
Trần Lương ra vẻ lưỡng lự không trả lời. Hắn kiểm tra sơ bộ trận pháp thì thấy nhất thời nửa khắc khó có thể tìm ra được điểm yếu của trận pháp. Mấy tên Trận Pháp Sư này không phải dạng kém.
Còn nếu tấn công bình thường thì cần nửa ngày mới có thể phá trận.
“Sủng thú của ta đây” Trần Lương đưa Ngạo Thiên ra ngoài.
Vừa nhìn thấy Ngạo Thiên, nữ nhân lớn tuổi liền ngưng trọng thêm vài phần, nói:
“Ngươi muốn gia nhập thì đứng đợi mấy ngày để lão đại về kiểm tra. Trong lúc chờ, ngươi ngay lập tức dừng kiểm tra trận pháp”
Trần Lương không trả lời, tiếp tục sử dụng tinh thần lực tra xét trận pháp. Nhưng lúc này, hắn tra xét điểm yếu của trận pháp không phải bằng tự thân tinh thần lực mà thông qua đệ tam nhãn của Ngạo Thiên.
Nhân loại sở hữu Tinh thần lực cấp 9 khi ở gần sủng thú có thể thông qua Hiệp Ước Linh Thân để biết được những gì mà sủng thú nghe, nhìn, ngửi, cảm giác được.
Đệ tam nhãn của Ngạo Thiên có thể nhìn thấy được những biến đổi, chuyển động rất nhỏ của linh khí mà nhân loại không thể thấy được, là khắc tinh của các loại huyễn thuật, trận pháp.
Thấy Trần Lương vẫn dò xét trận pháp, nữ nhân lớn tuổi quát:
“Mau dừng tra xét trận pháp, nếu không ta sẽ dùng trận pháp công kích”
“Được thôi, ta đứng yên đây cho người công kích” Trần Lương cười mỉa mai
Nữ nhân lớn tuổi tức giận nhưng không làm được gì. Từ bên trong 1 ngôi nhà, 2 người khác tiến đến bên cạnh nữ nhân lớn tuổi. Bọn hắn đã nghe rõ thông tin bên ngoài. Một kẻ nói:
“Mau thông báo cho lão đại”
Nữ nhân lớn tuổi bật lên Truyền tin thạch, nói “Có Trận Pháp Sư đang dò xét trận pháp. Hắn có một sủng thú là Tam Nhãn Lang khá lớn, có thể là cấp 9, 10. Chưa rõ có đồng bọn không”
“Bọn ta sẽ trở về ngay” Âm thanh trả lời từ Truyền tin thạch.
Nữ nhân lớn tuổi mạnh dạn nói to với kẻ lạ mặt “Ngươi giỏi cứ đứng đấy, lão đại về sẽ không tha cho ngươi”
Trần Lương không nói gì, chỉ tập trung vào tra xét trận pháp. Nhờ sự giúp đỡ từ đệ tam nhãn, rất nhanh Trần Lương tìm ra được điểm yếu của trận pháp. Hắn đánh ra 7 Cửu Vĩ Hắc Long cùng với Yêu Ảnh của Ngạo Thiên vào 1 vị trí tập trung.
“Ầm”
Nhìn thấy trận pháp bị phá vỡ, 3 Trận Pháp Sư há hốc mồm. Một kẻ lấy lại tinh thần nhanh nhất hét lên:
“Chạy ngay đi”
“Giờ mới chạy không thấy quá muộn sao” Trần Lương vừa nói, vừa đánh ra 3 hắc long cắn nổ 3 thủ cấp của đối phương.
3 tên này chỉ là Giáp Linh cảnh, lại là Trận Pháp Sư, hoàn toàn không có sức hoàn thủ trước đòn tấn công của Trần Lương.
Trần Lương tiến lên thu lấy Nhẫn không gian của 3 tên.
“Có một ít tài liệu trận pháp dùng được” Trần Lương đánh giá. Sau nhiều lần bày bố trận pháp, nguyên liệu bố trận cao cấp của hắn đã không còn, chỉ còn lại một ít nguyên liệu cho trận pháp cấp thấp.
Giết người xong, Trần Lương thản nhiên ngồi giữa ngôi làng, nhắm mắt chờ đợi 17 kẻ còn lại quay về.
Nửa ngày sau, 17 võ giả trở về, chỉ trông thấy 1 kẻ lạ mặt ngồi giữa làng, đồng thời có 3 xác không đầu nằm gần đó.
“Ngươi là ai?” Kẻ đứng đầu, tu vi Hoàng cấp hỏi
“Kẻ đến lấy mạng các ngươi” Trần Lương không mở mắt, nói:
“Chúng ta không thù oán, vì sao muốn lấy mạng bọn ta?”
“Chúng ta không thù oán, chỉ là ta muốn giết các ngươi. Tất cả xông lên đi” Trần Lương mở mắt, từ từ đứng dậy.
“Mọi người, dồn toàn bộ sức lực, đánh ra võ kỹ mạnh nhất tấn công hắn” Lão đại ra lệnh tới những người bên cạnh. Riêng mình hắn, một khối băng nhọn hiện lên, tỏa ra hàn khí mãnh liệt, xoáy tròn với vận tốc cực cao.
“Sátttttttttttt”
Tiếng hô vừa vang lên, tất cả 17 người đồng thời đánh ra công kích của mình. Công kích 2 bên kịch liệt va chạm tạo ra 1 vụ nổ rúng động cả một vùng.
Sau vụ nổ, một khối băng nhỏ tiếp tục lao về phía Trần Lương nhưng dễ dàng bị hắn chém vỡ.
“Tiếp tục tấn công, trả thù cho 3 huynh đệ đã tử trận”
2 bên tiếp tục đánh ra võ kỹ mạnh nhất của mình. Có điều lần này Trần Lương nói với Ngạo Thiên:
“Hạ gục tảng băng”
Tảng băng, mũi nhọn tấn công của nhóm 17 người mới bay được nửa đường, đột nhiên lao xuống đất tạo ra một vụ nổ tương đối lớn, kéo theo đó là sự phá hủy một số võ kỹ của đồng đội.
Mất đi đòn công kích chủ lực, 7 Cửu Vĩ Hắc Long cùng Yêu Ảnh dễ dàng xông phá lực lượng địch. Tuy nhiên bị suy yếu nhiều, Yêu Ảnh đã bị võ giả Hoàng cấp phá hủy, còn lại 7 Cửu Vĩ Hắc Long hạ gục 7 võ giả.
Nhìn đồng đội bị đánh bay ra xa, trọng thương không rõ sống chết, 9 kẻ còn lại mặt tái mét nhìn về phía lão đại.
“Tất cả, tản ra chạy” Lão đại quát lớn, là kẻ đầu tiên quay người bỏ chạy
“Đã đến thì đừng đi” Trần Lương hiển hóa ra 63 hắc long vẫy vùng che kín bầu trời, đồng loạt tấn công những kẻ bỏ chạy.
“Ầm ầm ầm”
Hàng loạt tiếng nổ lớn vang lên, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết của những kẻ xấu số.
Riêng tên cầm đầu được Ngạo Thiên đặc biệt chăm sóc riêng. Chỉ qua 3 lần giao thủ, tên lão đại đã nằm im, không còn khả năng động đậy.
Trần Lương đi đến muốn kết liễu mạng sống của hắn.
“Tên ác nhân này, ngươi sớm muộn cũng bị quả báo” Lão đại giọng thều thào
“Ta là ác nhân. Vậy ngươi là thiện nhân?” Trần Lương hỏi
“Ta nói mình là thiện nhân, ngươi có tha cho ta?”
“Ngươi là ai cũng đều phải chết. Nhưng để xem ngươi thiện lương như nào”
Trần Lương vừa dứt lời, 5 ngón tay đã đặt lên đầu lão đại.
Một trong những bí thuật của tinh thần lực cấp 9 là đọc trí nhớ của kẻ khác, điều kiện là kẻ bị thi triển bí thuật không có lực phản kháng. Lão đại đã bị thương quá nặng, chỉ có thể để mặc đối phương tự do hành động.
Một lát sau, Trần Lương thu tay lại, lạnh lùng nói:
“Tiểu muội ngươi bị người ta hãm hiếp. Nhờ đau đớn này mà ngươi đột phá lên Hoàng cấp, thu lấy cơ hội trả thù tên kia. Nhưng ngươi giết hắn không đủ, ngươi còn tàn sát cả gia tộc, chó gà không tha. Hơn 100 mạng người trong 1 đêm bị ngươi giết sạch.
Sau đó ngươi bị phủ thành chủ truy sát phải trốn vào Ác Nhân Cốc.
Ta không nói mình là thiện nhân, nhưng ngươi không có tư cách nói ta là ác nhân”
“Ít ra ta không có sở thích bệnh hoạn, thích giết người, không cần thù oán, không cần quen biết. Bọn ta bị truy sát đã rất khổ sở phải trốn vào Ác Nhân Cốc, phải hợp tác với nhau để tồn tại ở nơi khác nghiệt này. Vì cớ gì ngươi lại phải giết bọn ta” Lão đại dùng hết sức bình sinh hét lên.
“Ta không thích giết người. Giết các ngươi ta không vui, cũng không buồn. Chỉ đơn giản là ta cần giết các ngươi để chứng Đạo. Ta không làm việc vô bổ. Ngươi tu đạo nên có giác ngộ, sinh tử vốn dĩ không phải do ngươi sống tốt hay xấu, mà là do ngươi mạnh hay yếu”
Trần Lương dứt lời, một thương chém đứt cổ lão đại, đem xác làm thức ăn cho Ngạo Thiên.
“Ngươi nói đúng, sinh tử là do ngươi mạnh hay yếu. Vậy xem ngươi có đủ mạnh để sống qua ngày hôm nay không” Một giọng nói từ trên trời vang lên
Trần Lương quay qua nhìn. Đối phương là một nam nhân vạm vỡ, mặt vuông chữ điền. Trần Lương đã biết là có cường giả xuất hiện nhưng thấy đối phương không ra tay nên hắn tập trung giải quyết cho xong chuyên trước mắt.
“Ngươi muốn trả thù cho những người này?” Trần Lương hỏi
“Không, bọn hắn không liên quan gì đến ta. Vừa đúng lúc ta đi ngang qua đây, thấy có tiếng nổ lớn nên lại xem có chuyện gì thì nghe được mấy lời của ngươi.
Ngươi giết bọn hắn không phải do thù oán.
Ngươi bảo sinh tử không phải do ngươi sống tốt hay xấu.
Vậy để ta chứng minh cho ngươi 1 điều, quả báo là có thật. Nếu ngươi không ra tay giết những người này, cũng sẽ không gặp phải ta muốn giết ngươi”
Trần Lương lắc đầu nói: “Ta tin vào nhân quả, nhưng vẫn muốn nhắc lại, sinh tử không phải do người sống tốt hay xấu. Nếu sống tốt mà không chết yểu thì thế gian đã chỉ có người tốt. Người tốt bị người tốt giết, người tốt bị tai nạn mà chết, người tốt bị kẻ xấu giết. Người tốt chết yểu rất nhiều.
Còn chưa xét tới, thế nào là tốt, thế nào là xấu.
Hôm nay ta sống hay chết phụ thuộc vào ngươi mạnh hơn ta bao nhiêu.
Đừng nói nhiều, muốn chiến thì chiến đi”
Trần Lương trèo lên lưng Ngạo Thiên, tỏa ra Hắc Giới. Nam tử mặt vuông không có nửa điểm chủ quan khinh địch, hiển hóa ra Tinh linh hóa hình là một thiết nhân, tăng phúc cho hắn chém xuống một đao khí rạch phá Hắc Giới mà đi. Nơi đao khí đi qua, Hắc Giới phân tách ra như bị chém làm đôi.
Đao khí nhanh chóng phá hủy Cửu Vĩ Hắc Long cùng Yêu Ảnh, xông phá đến Trần Lương. Còn may khi đao khí còn cách 1 trượng, đệ tam nhãn của Ngạo Thiên đã đẩy lệch hướng di chuyển của nó giúp bảo toàn mạng sống cho cả 2.
Sau đợt giao đấu đầu tiên, mạnh yếu hai bên đã rất rõ ràng, bên Trần Lương yếu thế hơn hẳn. Nam tử mặt vuông mỉm cười. Hắn là Huyền cấp võ giả đã khai mở 3 huyệt đạo. Qua chấn động từ trận chiến của Trần Lương và lão đại, hắn đã chuẩn đoán được sức mạnh của đối phương nên là tự tin mười phần chiến thắng.