Chương 184: Một lưới bắt hết
Sau khi Hồ Mị Nhi rời đi.
Lý Thanh Huyền liền phân phó nói: "Tần Tiêu Mặc, không nói những cái khác, đầu lĩnh thích khách Pháp Hoa Sơn kia nhất định phải bắt lấy bản các chủ."
Tần Tiêu Mặc gật đầu.
"Các chủ yên tâm, Vân Linh dẫn dắt đệ tử Vân Đường tự thân xuất mã, chỉ đối phó một mình thủ lĩnh thích khách kia. Sau khi bắt được hắn, thuộc hạ sẽ mau chóng tìm được địa chỉ của Pháp Hoa Sơn, diệt trừ tận gốc bọn họ."
"Trước đó Pháp Hoa Sơn này kiêu ngạo ương ngạnh trên giang hồ, tự cho mình là bá chủ võ lâm, đó là vì lúc đó Lang Gia Các ta không xuất thế."
"Trận chiến này vừa vặn để thế nhân biết Lang Gia Các mới hoàn toàn xứng đáng là bá chủ trên giang hồ, các chủ mới hoàn toàn xứng đáng là Dạ Thiên Tử."
Lý Thanh Huyền có chút kinh ngạc nhìn Tần Tiêu Mặc một chút.
Vốn cho là Tần Tiêu Mặc chỉ biết trang bức, không nghĩ tới lại cũng có một mặt hào khí như thế.
"Vậy bản Các chủ về nhà ôm lão bà đi ngủ, hy vọng sáng mai có thể nghe được tin tức tốt của các ngươi."
Lý Thanh Huyền vừa mới đi ra Lang Gia Các, liền thấy Tiết Cương vội vã đi tới.
"Tiết đại nhân sao lại tới đây?"
"Hạ quan đi trong phủ tìm điện hạ, không ngờ điện hạ không có ở đây, tối nay thích khách của Pháp Hoa Sơn phát động tập kích, ta lo lắng an nguy của điện hạ nên tìm tới, điện hạ quả nhiên ở chỗ này."
"Mục tiêu của Pháp Hoa Sơn chính là điện hạ, điện hạ không nên chạy loạn thì tốt hơn, tránh cho Pháp Hoa Sơn cơ hội lợi dụng."
"Chỉ cần điện hạ ở trong phủ, có cấm quân hộ vệ, Pháp Hoa Sơn sẽ không đả thương được điện hạ."
Nghe được lời Tiết Cương nói, Lý Thanh Huyền mỉm cười.
"Tiết đại nhân cứ yên tâm đi, chuyện của Pháp Hoa Sơn bản vương đã sắp xếp xong xuôi."
Nghe Lý Thanh Huyền nói như vậy, trong lòng Tiết Cương vẫn lo lắng như cũ.
Hắn biết Lý Thanh Huyền nắm giữ lực lượng cấm quân trong ngoài, thủ hạ còn có hai chi quân đội lợi hại là Long kỵ Đại Tuyết, Tu La thiết kỵ.
Nhưng đối phó với Pháp Hoa Sơn và đối phó người Bắc Nguyên không giống nhau, thích khách của Pháp Hoa Sơn tinh thông thuật ẩn nấp.
Năm đó khai quốc hoàng đế làm cho cả kinh thành giới nghiêm, nhưng mỗi ngày vẫn có đại thần chết ở trong tay thích khách Pháp Hoa Sơn.
"U Vương điện hạ, hạ quan phái người hộ tống ngươi trở về, mặc dù ngươi là Thập phẩm, nhưng vẫn không thể khinh thường a."Lý Thanh Huyền không cự tuyệt ý tốt của Tiết Cương, dưới sự hộ vệ của Thiên Y vệ, trở lại phủ.
Trong sân, Họa Chỉ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa, gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng.
Biến cố trong kinh thành nàng đã nghe nói, quả nhiên Pháp Hoa Sơn đã bắt đầu trả thù.
Nàng lo lắng hơn chính là an nguy của phu quân, phu quân tuy rằng thực lực siêu quần, nhưng lúc này chạy lung tung khắp nơi cũng là có nguy hiểm.
Dù sao Thập phẩm tuy là thiên hạ đỉnh cao nhất, nhưng cũng không phải bách độc bất xâm.
"Bệ hạ, Tiết Cương đại nhân đã đi tìm U Vương, ngài cũng không cần lo lắng."
Thị nữ Tiểu Lan ở một bên khuyên nhủ.
"Khặc khặc khặc."
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.
Lý Thanh Huyền đi trở về.
"Bái kiến điện hạ."
Thấy Lý Thanh Huyền trở về, Tiểu Lan rất thức thời rời khỏi sân.
"Ngươi đang lo lắng cho ta sao?"
Lý Thanh Huyền nhìn thấy bộ dáng của Họa Chỉ, nhịn không được hỏi.
"Hừ, sao có thể, trẫm chỉ có một ít quốc sự khổ não, cho nên ở trong sân đi một vòng mà thôi. Trẫm là loại người vì nam nhân mà nóng ruột nóng gan sao?"
"Vậy hay là ta đi tìm Diệp tướng quân uống rượu đi?" Lý Thanh Huyền cố ý nói.
"Hừ."
Họa Chỉ hừ lạnh một tiếng, mặt như sương lạnh.
Lý Thanh Huyền cười ha ha.
Đi đến trước mặt Họa Chỉ, đỡ nàng ngồi xuống ghế, lặng lẽ hỏi: "Long bào mang về chưa?"
Mặt của Họa Chỉ lập tức đỏ lên, nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng.
...
Sáng sớm ngày thứ hai.
Họa Chỉ ngáp một cái, ngồi trước gương ăn mặc, tinh thần có chút không tốt.
Lý Thanh Huyền cũng dậy thật sớm.
Đêm qua nhất định là một đêm không thể bình tĩnh.
Nơi này là chỉ chiến đấu đối với Pháp Hoa Sơn.
Lý Thanh Huyền cũng muốn nhanh chóng biết kết quả.
Dù sao một thế lực như vậy, nếu không thể sớm trừ tận gốc, thật sự là làm cho người ta ngủ không yên ổn.
"Phu quân, đoàn sứ giả Đại Ly dâng thư nói, hy vọng triều đình có thể giúp bọn họ tìm kiếm công chúa điện hạ của bọn họ."
"Bọn họ nghi ngờ công chúa bị Lang Gia Các bắt, còn nói nếu giúp bọn họ tìm được công chúa, bọn họ nguyện ý dùng một tòa thành tới đáp tạ."
"Là như vậy sao."
Lý Thanh Huyền vốn định trực tiếp từ chối, nhưng nếu vị công chúa điện hạ kia có thể đổi lấy một tòa thành, vậy đương nhiên là vô cùng hợp lý.
"Chuyện này bao ở trên người chồng ngươi."
Lý Thanh Huyền vỗ ngực cam đoan.
"Nghe nói ngực vị Đại Ly tiểu công chúa kia đặc biệt lớn."
Họa Chỉ nhìn chằm chằm Lý Thanh Huyền hỏi.
"Chẳng qua là một đống mỡ vô dụng chồng chất mà thôi."
Lý Thanh Huyền lập tức tỏ vẻ, ta căn bản cũng không nhìn nhiều.
Họa Chỉ lúc này mới thu hồi ánh mắt.
"Vậy ta sẽ đi thượng triều."
Sau khi Họa Chỉ rời đi, Lý Thanh Huyền ngẩng đầu nhìn thấy Tần Tiêu đang đứng trên nóc nhà, bạch y tung bay.
"Tần hộ pháp, nói bao nhiêu lần, không nên giẫm nóc nhà ta, đem mảnh ngói giẫm nát làm sao bây giờ?"
Lý Thanh Huyền tức giận nói.
Tần Tiêu lúc này mới phiêu nhiên hạ xuống.
"Đầu lĩnh thích khách đã bắt được, Các chủ chuẩn bị khi nào thẩm vấn?"
"Trông chừng hắn, đừng để hắn uống thuốc độc tự sát, ta sẽ đi thẩm vấn hắn ngay. Đúng rồi, để cho người ta đánh ngất xỉu rồi ném tới cửa Thiên Y vệ."
"Thuộc hạ biết rồi."
Lúc này, trên Dương phủ.
Dương Cung vừa mới ngồi vào xe ngựa muốn lên triều.
Chợt nghe bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập.
Vén rèm xe lên, nhìn thấy lít nha lít nhít binh sĩ đang hướng về phía đông dũng mãnh lao tới.
"Xem ra Pháp Hoa Sơn đã đắc thủ."
Dương Cung thầm nghĩ.
Chỉ là lúc đi được một nửa, xe ngựa lại đột nhiên dừng lại, chỉ thấy trên con đường phía trước bày mấy trăm cỗ thi thể.
Chiếm đầy đường phố.
Trên mặt mỗi cỗ thi thể đều là một mảnh đen kịt, hiển nhiên là trúng độc mà chết.
Xung quanh có rất nhiều người vây quanh, chỉ trỏ.
Mà Dương Cung lại là sắc mặt cuồng biến.
Người khác không biết, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra, những người này hẳn là thích khách của Pháp Hoa Sơn.
Theo hắn biết, sau khi thích khách Pháp Hoa Sơn bị bắt, sẽ lựa chọn nuốt độc dược trước tiên.
Điều này chứng tỏ kế hoạch của Pháp Hoa Sơn đã hoàn toàn thất bại.
Chỉ là mỗi thích khách của Pháp Hoa Sơn đều là cao thủ, có thể một mẻ hốt gọn nhiều thích khách như vậy, U Vương kia đến tột cùng là làm sao làm được?